古诗词

鬻女谣

萨都剌

扬州袅袅红楼女,玉笋银筝响风雨。yáng zhōu niǎo niǎo hóng lóu nǚ,yù sǔn yín zhēng xiǎng fēng yǔ。
绣衣貂帽白面郎,七宝雕笼呼翠羽。xiù yī diāo mào bái miàn láng,qī bǎo diāo lóng hū cuì yǔ。
冷官傲兀苏与黄,提笔鼓吻趋文场。lěng guān ào wù sū yǔ huáng,tí bǐ gǔ wěn qū wén chǎng。
平生睥睨纨裤习,不入歌舞春风乡。píng shēng pì nì wán kù xí,bù rù gē wǔ chūn fēng xiāng。
道逢鬻女弃如土。dào féng yù nǚ qì rú tǔ。
惨澹悲风起天宇。cǎn dàn bēi fēng qǐ tiān yǔ。
荒村白日逢野狐,破屋黄昏闻啸鬼。huāng cūn bái rì féng yě hú,pò wū huáng hūn wén xiào guǐ。
闭门爱惜冰雪肤,春风绣出花六铢。bì mén ài xī bīng xuě fū,chūn fēng xiù chū huā liù zhū。
人夸颜色重金璧,今日饥饿啼长途。rén kuā yán sè zhòng jīn bì,jīn rì jī è tí zhǎng tú。
悲啼泪尽黄河乾,县官县官何尔颜。bēi tí lèi jǐn huáng hé qián,xiàn guān xiàn guān hé ěr yán。
金带紫衣郡太守,醉饱不问民食艰。jīn dài zǐ yī jùn tài shǒu,zuì bǎo bù wèn mín shí jiān。
传闻关陕尤可忧,旱荒不独东南州。chuán wén guān shǎn yóu kě yōu,hàn huāng bù dú dōng nán zhōu。
枯鱼吐沫泽雁叫,嗷嗷待食何时休。kū yú tǔ mò zé yàn jiào,áo áo dài shí hé shí xiū。
汉宫有女出天然,青鸟飞下神书传。hàn gōng yǒu nǚ chū tiān rán,qīng niǎo fēi xià shén shū chuán。
芙蓉帐暖春云晓,玉楼梳洗银鱼悬。fú róng zhàng nuǎn chūn yún xiǎo,yù lóu shū xǐ yín yú xuán。
承恩又上紫云车,那知鬻女长欷歔。chéng ēn yòu shàng zǐ yún chē,nà zhī yù nǚ zhǎng xī xū。
愿逢昭代民富腴,儿童拍手歌《康衢》。yuàn féng zhāo dài mín fù yú,ér tóng pāi shǒu gē kāng qú。
萨都剌

萨都剌

萨都剌(约1272—1355)元代诗人、画家、书法家。字天锡,号直斋。回族(一说蒙古族)。其先世为西域人,出生于雁门(今山西代县),泰定四年进士。授应奉翰林文字,擢南台御史,以弹劾权贵,左迁镇江录事司达鲁花赤,累迁江南行台侍御史,左迁淮西北道经历,晚年居杭州。萨都剌善绘画,精书法,尤善楷书。有虎卧龙跳之才,人称燕门才子。他的文学创作,以诗歌为主,诗词内容,以游山玩水、归隐赋闲、慕仙礼佛、酬酢应答之类为多,思想价值不高。萨都剌还留有《严陵钓台图》和《梅雀》等画,现珍藏于北京故宫博物院。 萨都剌的作品>>

猜您喜欢

题竹院壁

萨都剌

门外好山青入户,阶前芳草绿侵帘。mén wài hǎo shān qīng rù hù,jiē qián fāng cǎo lǜ qīn lián。
山僧应笑游人醉,头上花枝压帽檐。shān sēng yīng xiào yóu rén zuì,tóu shàng huā zhī yā mào yán。

书高贤坊

萨都剌

穿松翠滴青骢马,过雨凉生白苎衣。chuān sōng cuì dī qīng cōng mǎ,guò yǔ liáng shēng bái zhù yī。
三月已过四月半,柳花开尽楝花飞。sān yuè yǐ guò sì yuè bàn,liǔ huā kāi jǐn liàn huā fēi。

宿经山寺二首

萨都剌

野人一宿经山寺,十里松声半夜潮。yě rén yī sù jīng shān sì,shí lǐ sōng shēng bàn yè cháo。
何日挂冠寻旧隐,山中应有故人招。hé rì guà guān xún jiù yǐn,shān zhōng yīng yǒu gù rén zhāo。

宿经山寺二首

萨都剌

山中酒熟客初至,正是东林月上时。shān zhōng jiǔ shú kè chū zhì,zhèng shì dōng lín yuè shàng shí。
痛饮不知过夜半,深山风露下松枝。tòng yǐn bù zhī guò yè bàn,shēn shān fēng lù xià sōng zhī。

过浦城

萨都剌

人家鸡犬隔痴岚,城郭微茫见塔尖。rén jiā jī quǎn gé chī lán,chéng guō wēi máng jiàn tǎ jiān。
一片轻云笼马首,熟梅时节雨纤纤。yī piàn qīng yún lóng mǎ shǒu,shú méi shí jié yǔ xiān xiān。

常山纪行

萨都剌

绿阴门巷掩柴扉,五月江南笋蕨肥。lǜ yīn mén xiàng yǎn chái fēi,wǔ yuè jiāng nán sǔn jué féi。
何处清香来马上,满山开遍野蔷薇。hé chù qīng xiāng lái mǎ shàng,mǎn shān kāi biàn yě qiáng wēi。

常山纪行

萨都剌

山溜涓涓山雨晴,村南村北鹁鸠鸣。shān liū juān juān shān yǔ qíng,cūn nán cūn běi bó jiū míng。
行人五月不知倦,喜听农家打麦声。xíng rén wǔ yuè bù zhī juàn,xǐ tīng nóng jiā dǎ mài shēng。

常山纪行

萨都剌

石羊华表草离离,古木残阳立断碑。shí yáng huá biǎo cǎo lí lí,gǔ mù cán yáng lì duàn bēi。
马上不知何代冢,鹧鸪飞上野棠枝。mǎ shàng bù zhī hé dài zhǒng,zhè gū fēi shàng yě táng zhī。

常山纪行

萨都剌

石壁飞泉作雨声,野花满路酒初醒。shí bì fēi quán zuò yǔ shēng,yě huā mǎn lù jiǔ chū xǐng。
吾侬何事不归去,一带长山马上青。wú nóng hé shì bù guī qù,yī dài zhǎng shān mǎ shàng qīng。

常山纪行

萨都剌

蚕妇携筐入桑柘,野猿抱子挂松萝。cán fù xié kuāng rù sāng zhè,yě yuán bào zi guà sōng luó。
绿阴门巷客呼酒,黄犊山村人唱歌。lǜ yīn mén xiàng kè hū jiǔ,huáng dú shān cūn rén chàng gē。

到闽二首

萨都剌

朔雪蛮烟总备尝,白头才到荔枝乡。shuò xuě mán yān zǒng bèi cháng,bái tóu cái dào lì zhī xiāng。
浮云不阻怀贤意,得扫寒芜拜紫阳。fú yún bù zǔ huái xián yì,dé sǎo hán wú bài zǐ yáng。

到闽二首

萨都剌

潮水通城蚬蛤肥,万株红荔艳晴晖。cháo shuǐ tōng chéng xiǎn há féi,wàn zhū hóng lì yàn qíng huī。
守臣只恐山飞去,高筑闉阇锁翠微。shǒu chén zhǐ kǒng shān fēi qù,gāo zhù yīn dū suǒ cuì wēi。

燕山客舍

萨都剌

落日西山闻禁钟,梦回远客在卢龙。luò rì xī shān wén jìn zhōng,mèng huí yuǎn kè zài lú lóng。
江南飞尽千株雪,孤负梅花过一冬。jiāng nán fēi jǐn qiān zhū xuě,gū fù méi huā guò yī dōng。

清凉亭衰柳

萨都剌

清凉亭上几株霜,脱叶难遮夕照光。qīng liáng tíng shàng jǐ zhū shuāng,tuō yè nán zhē xī zhào guāng。
依旧明年二三月,小童山下看鹅黄。yī jiù míng nián èr sān yuè,xiǎo tóng shān xià kàn é huáng。

彭城杂咏

萨都剌

黄河三面绕孤城,独倚危阑眼倍明。huáng hé sān miàn rào gū chéng,dú yǐ wēi lán yǎn bèi míng。
柳絮飞飞三月暮,楼头犹有卖花声。liǔ xù fēi fēi sān yuè mù,lóu tóu yóu yǒu mài huā shēng。