古诗词

慈溪度夏报国寺寄甬东椿上人

丁鹤年

一径野云深,僧关閟绿阴。yī jìng yě yún shēn,sēng guān bì lǜ yīn。
雨腥龙出涧,风劲虎过林。yǔ xīng lóng chū jiàn,fēng jìn hǔ guò lín。
澹泊资禅味,清凉养道心。dàn pō zī chán wèi,qīng liáng yǎng dào xīn。
三生如不昧,石上一来寻。sān shēng rú bù mèi,shí shàng yī lái xún。

丁鹤年

鹤年,以字行,一字永庚,西域人也。曾祖阿老丁为巨商,以其赀归元世祖,世为显官。父职马禄丁,官武昌县达鲁花赤,有惠政,留葬焉。鹤年年十八,值兵乱,仓卒奉母走镇江。母殁,盐酪不入口者五年。避地越江上,又徙四明,行台省交辟不就。时方氏深忌色目人,鹤年转徙逃匿,旅食海乡,为童子师,或寄居僧舍,卖药以自给。先是生母冯阻绝东村,病死,瘗废宅中。道既通,鹤年还武昌,痛哭行求,梦其母以告,踪迹得之。齧血沁骨,棺敛以葬。晚年屏绝酒肉,庐父墓以终其身,明永乐间卒。乌斯道为作《丁孝子传》,戴叔能作《高士传》,以申屠蟠儗之。序其诗谓「注意之深,用工之至,尤在于五七言近体」。澹居老人题《海巢集》亦云:「忠义慷慨,有《骚》《雅》之遗意。」鹤年家世仕元,诸兄之登进士第者三人,遭时兵乱,不忘故国。尝有句云:「行踪不逐枭东徙,心事惟随雁北飞。」亦可悲也。录其诗为元季诸人后劲,而两兄之作附焉。 丁鹤年的作品>>

猜您喜欢

悼湖心寺壁东文上人

丁鹤年

祗林一叶陨秋霜,回首沧洲泪两行。zhī lín yī yè yǔn qiū shuāng,huí shǒu cāng zhōu lèi liǎng xíng。
几上残经尘已暗,箧中遗稿墨犹香。jǐ shàng cán jīng chén yǐ àn,qiè zhōng yí gǎo mò yóu xiāng。
云迷圆泽三生石,月冷维摩十笏房。yún mí yuán zé sān shēng shí,yuè lěng wéi mó shí hù fáng。
想像清容何处记,寒梅的的竹苍苍。xiǎng xiàng qīng róng hé chù jì,hán méi de de zhú cāng cāng。

逃禅室解嘲

丁鹤年

久慕陶公卧北窗,还从马祖吸西江。jiǔ mù táo gōng wò běi chuāng,hái cóng mǎ zǔ xī xī jiāng。
扫愁那用千金帚,折幔惟瞻七宝幢。sǎo chóu nà yòng qiān jīn zhǒu,zhé màn wéi zhān qī bǎo chuáng。
日晏卷帘延叠嶂,雨晴欹枕听流淙。rì yàn juǎn lián yán dié zhàng,yǔ qíng yī zhěn tīng liú cóng。
周妻何肉俱无累,只有诗魔老未降。zhōu qī hé ròu jù wú lèi,zhǐ yǒu shī mó lǎo wèi jiàng。

山居诗三首呈诸道侣

丁鹤年

一榻东轩迥绝缘,寒岩枯木共忘年。yī tà dōng xuān jiǒng jué yuán,hán yán kū mù gòng wàng nián。
虽非悟道庞居士,岂是耽诗贾阆仙。suī fēi wù dào páng jū shì,qǐ shì dān shī jiǎ láng xiān。
禅定尽教崖石坐,法音都付涧湍传。chán dìng jǐn jiào yá shí zuò,fǎ yīn dōu fù jiàn tuān chuán。
晴窗终日无他伎,只办饥餐与困眠。qíng chuāng zhōng rì wú tā jì,zhǐ bàn jī cān yǔ kùn mián。

山居诗三首呈诸道侣

丁鹤年

日日看山眼倍明,更无一事可关情。rì rì kàn shān yǎn bèi míng,gèng wú yī shì kě guān qíng。
扫开积雪岩前走,领取闲云陇上行。sǎo kāi jī xuě yán qián zǒu,lǐng qǔ xián yún lǒng shàng xíng。
不共羽人谈太易,懒从衲子话无生。bù gòng yǔ rén tán tài yì,lǎn cóng nà zi huà wú shēng。
划然时发苏门啸,遥答风声及水声。huà rán shí fā sū mén xiào,yáo dá fēng shēng jí shuǐ shēng。

山居诗三首呈诸道侣

丁鹤年

懒散形骸不自持,黄冠聊束鬓边丝。lǎn sàn xíng hái bù zì chí,huáng guān liáo shù bìn biān sī。
频来猿鹤浑相识,久混龙蛇竟不知。pín lái yuán hè hún xiāng shí,jiǔ hùn lóng shé jìng bù zhī。
养拙最宜情澹泊,全生深藉德支离。yǎng zhuō zuì yí qíng dàn pō,quán shēng shēn jí dé zhī lí。
看云本自忘饥渴,况有冰泉与石芝。kàn yún běn zì wàng jī kě,kuàng yǒu bīng quán yǔ shí zhī。

寄郑高士

丁鹤年

闭门凝坐学长生,七返还丹一息成。bì mén níng zuò xué zhǎng shēng,qī fǎn hái dān yī xī chéng。
野服春深裁白苎,山庖日午荐黄精。yě fú chūn shēn cái bái zhù,shān páo rì wǔ jiàn huáng jīng。
烟中鹿引朝真驾,月下鸾随度曲笙。yān zhōng lù yǐn cháo zhēn jià,yuè xià luán suí dù qū shēng。
却笑秦人太痴绝,楼船万里访蓬瀛。què xiào qín rén tài chī jué,lóu chuán wàn lǐ fǎng péng yíng。

寄郑高士

丁鹤年

方瞳广颡古先生,气秉先天独混成。fāng tóng guǎng sǎng gǔ xiān shēng,qì bǐng xiān tiān dú hùn chéng。
辟榖斋房餐石髓,采苓幽涧役山精。pì gǔ zhāi fáng cān shí suǐ,cǎi líng yōu jiàn yì shān jīng。
星辰夜动龙缠剑,风露秋清鹤载笙。xīng chén yè dòng lóng chán jiàn,fēng lù qiū qīng hè zài shēng。
别后仙踪杳难觅,相思几度梦登瀛。bié hòu xiān zōng yǎo nán mì,xiāng sī jǐ dù mèng dēng yíng。

自咏十律

丁鹤年

长淮横溃祸非轻,坐见中流砥柱倾。zhǎng huái héng kuì huò fēi qīng,zuò jiàn zhōng liú dǐ zhù qīng。
太守九江先效死,诸公四海尚偷生。tài shǒu jiǔ jiāng xiān xiào sǐ,zhū gōng sì hǎi shàng tōu shēng。
风云意气惭豪杰,雨露恩荣负圣明。fēng yún yì qì cán háo jié,yǔ lù ēn róng fù shèng míng。
一望神州一搔首,天南天北若为情。yī wàng shén zhōu yī sāo shǒu,tiān nán tiān běi ruò wèi qíng。

自咏十律

丁鹤年

腐儒避地海东偏,凤历颁春下九天。fǔ rú bì dì hǎi dōng piān,fèng lì bān chūn xià jiǔ tiān。
再拜帝尧新正朔,永怀神禹旧山川。zài bài dì yáo xīn zhèng shuò,yǒng huái shén yǔ jiù shān chuān。
庙堂久托君臣契,藩阃兼操将相权。miào táng jiǔ tuō jūn chén qì,fān kǔn jiān cāo jiāng xiāng quán。
只在忠良勤翊戴,万方行睹至元年。zhǐ zài zhōng liáng qín yì dài,wàn fāng xíng dǔ zhì yuán nián。

自咏十律

丁鹤年

一夜西风到海滨,楼船东出海扬尘。yī yè xī fēng dào hǎi bīn,lóu chuán dōng chū hǎi yáng chén。
生惭黄歇三千客,死慕田横五百人。shēng cán huáng xiē sān qiān kè,sǐ mù tián héng wǔ bǎi rén。
纪岁自应书甲子,朝元谁共守庚申。jì suì zì yīng shū jiǎ zi,cháo yuán shuí gòng shǒu gēng shēn。
悲歌抚罢龙泉剑,独立苍茫望北辰。bēi gē fǔ bà lóng quán jiàn,dú lì cāng máng wàng běi chén。

自咏十律

丁鹤年

羲轩道德久荒唐,荡荡宏图起世皇。xī xuān dào dé jiǔ huāng táng,dàng dàng hóng tú qǐ shì huáng。
天入清都逾广大,日临化国倍舒长。tiān rù qīng dōu yú guǎng dà,rì lín huà guó bèi shū zhǎng。
渥洼万里来骐骥,阿阁千年下凤凰。wò wā wàn lǐ lái qí jì,ā gé qiān nián xià fèng huáng。
圣子神孙承宝祚,长令亿兆乐时康。shèng zi shén sūn chéng bǎo zuò,zhǎng lìng yì zhào lè shí kāng。

自咏十律

丁鹤年

堂堂至正最多才,万国同文寿域开。táng táng zhì zhèng zuì duō cái,wàn guó tóng wén shòu yù kāi。
漠北诸生登第去,越南计吏进贤来。mò běi zhū shēng dēng dì qù,yuè nán jì lì jìn xián lái。
凤《韶》九奏黄金殿,鹤驾三朝白玉台。fèng sháo jiǔ zòu huáng jīn diàn,hè jià sān cháo bái yù tái。
回首黄尘扬碧海,五云无处觅蓬莱。huí shǒu huáng chén yáng bì hǎi,wǔ yún wú chù mì péng lái。

自咏十律

丁鹤年

金银宫阙五云乡,曾见群仙奉玉皇。jīn yín gōng quē wǔ yún xiāng,céng jiàn qún xiān fèng yù huáng。
济济夔龙兴礼乐,桓桓方虎靖封疆。jì jì kuí lóng xīng lǐ lè,huán huán fāng hǔ jìng fēng jiāng。
自沦碣石沧溟底,谁索玄珠赤水傍。zì lún jié shí cāng míng dǐ,shuí suǒ xuán zhū chì shuǐ bàng。
独有遗民负悲愤,草间忍死待宣光。dú yǒu yí mín fù bēi fèn,cǎo jiān rěn sǐ dài xuān guāng。

自咏十律

丁鹤年

千官何处扈宸游,回首风尘遍九州。qiān guān hé chù hù chén yóu,huí shǒu fēng chén biàn jiǔ zhōu。
黄竹雪深迷玉辇,苍梧云断见珠丘。huáng zhú xuě shēn mí yù niǎn,cāng wú yún duàn jiàn zhū qiū。
令威不尽去家怨,精卫岂胜填海愁。lìng wēi bù jǐn qù jiā yuàn,jīng wèi qǐ shèng tián hǎi chóu。
大禹胼胝天所眷,肯教纶邑久淹留。dà yǔ pián zhī tiān suǒ juàn,kěn jiào lún yì jiǔ yān liú。

自咏十律

丁鹤年

六军遥驻墨河濆,故国丘墟讵忍闻。liù jūn yáo zhù mò hé fén,gù guó qiū xū jù rěn wén。
露冷金铜应独泣,火炎玉石竟俱焚。lù lěng jīn tóng yīng dú qì,huǒ yán yù shí jìng jù fén。
虞渊日暮无还景,禹穴秋深有断云。yú yuān rì mù wú hái jǐng,yǔ xué qiū shēn yǒu duàn yún。
草泽遗民今白发,凭高无奈思纷纷。cǎo zé yí mín jīn bái fā,píng gāo wú nài sī fēn fēn。