古诗词

上武昌太守傅藻

丁鹤年

萧萧五马驾双旌,太守承恩下玉京。xiāo xiāo wǔ mǎ jià shuāng jīng,tài shǒu chéng ēn xià yù jīng。
气概浮云蒸华岳,胸襟弱水浸蓬瀛。qì gài fú yún zhēng huá yuè,xiōng jīn ruò shuǐ jìn péng yíng。
拥经东出辞储馆,分竹西来镇鄂城。yōng jīng dōng chū cí chǔ guǎn,fēn zhú xī lái zhèn è chéng。
地转阳春苏赤子,天回霖雨济苍生。dì zhuǎn yáng chūn sū chì zi,tiān huí lín yǔ jì cāng shēng。
扫除积弊文书简,慰藉群情赋敛轻。sǎo chú jī bì wén shū jiǎn,wèi jí qún qíng fù liǎn qīng。
每以哀矜存岂弟,还从摘发见神明。měi yǐ āi jīn cún qǐ dì,hái cóng zhāi fā jiàn shén míng。
笑谈顿息清河讼,指顾潜消渤海兵。xiào tán dùn xī qīng hé sòng,zhǐ gù qián xiāo bó hǎi bīng。
已喜箕裘传傅说,行看车马赐桓荣。yǐ xǐ jī qiú chuán fù shuō,xíng kàn chē mǎ cì huán róng。
闾阎有学皆兴起,?亩无田不播耕。lǘ yán yǒu xué jiē xīng qǐ,mǔ wú tián bù bō gēng。
悬榻每因高士下,清樽多为上宾倾。xuán tà měi yīn gāo shì xià,qīng zūn duō wèi shàng bīn qīng。
过山问俗云生屐,出郭劝农雨湿缨。guò shān wèn sú yún shēng jī,chū guō quàn nóng yǔ shī yīng。
月满南楼挥麈坐,花明北榭引车行。yuè mǎn nán lóu huī zhǔ zuò,huā míng běi xiè yǐn chē xíng。
题诗每拟招崔颢,作赋何曾厌襧衡。tí shī měi nǐ zhāo cuī hào,zuò fù hé céng yàn zhǐ héng。
感化屡闻虓虎渡,忘机不使狎鸥惊。gǎn huà lǚ wén xiāo hǔ dù,wàng jī bù shǐ xiá ōu jīng。
满门桃李新阴暖,遍野桑麻晓色晴。mǎn mén táo lǐ xīn yīn nuǎn,biàn yě sāng má xiǎo sè qíng。
汗简定应书善政,口碑先已播贤声。hàn jiǎn dìng yīng shū shàn zhèng,kǒu bēi xiān yǐ bō xián shēng。
肯怜倦客垂青盼,特为明公写素诚。kěn lián juàn kè chuí qīng pàn,tè wèi míng gōng xiě sù chéng。
作县前人书上考,登科后裔厕群英。zuò xiàn qián rén shū shàng kǎo,dēng kē hòu yì cè qún yīng。
乱离一去荣华尽,契阔重来坎?婴。luàn lí yī qù róng huá jǐn,qì kuò zhòng lái kǎn lǎn yīng。
岂为莼羹思故里,敬将麦饭洒先茔。qǐ wèi chún gēng sī gù lǐ,jìng jiāng mài fàn sǎ xiān yíng。
陶潜柳尽家何在,潘岳花残邑屡更。táo qián liǔ jǐn jiā hé zài,pān yuè huā cán yì lǚ gèng。
鹤发遗民供祀事,龟趺断碣载题名。hè fā yí mín gōng sì shì,guī fū duàn jié zài tí míng。
独归华表叮咛语,谁顾盐车俯仰鸣。dú guī huá biǎo dīng níng yǔ,shuí gù yán chē fǔ yǎng míng。
往事易成焦鹿梦,旧游难觅黍鸡盟。wǎng shì yì chéng jiāo lù mèng,jiù yóu nán mì shǔ jī méng。
履残濡露心逾苦,目断停云泪更横。lǚ cán rú lù xīn yú kǔ,mù duàn tíng yún lèi gèng héng。
已幸玄堂新改厝,犹惭丙舍未经营。yǐ xìng xuán táng xīn gǎi cuò,yóu cán bǐng shě wèi jīng yíng。
名随版籍遥编越,身恋松楸重去荆。míng suí bǎn jí yáo biān yuè,shēn liàn sōng qiū zhòng qù jīng。
存没离魂同惨惨,往还孤影复茕茕。cún méi lí hún tóng cǎn cǎn,wǎng hái gū yǐng fù qióng qióng。
敢方王粲依刘表,窃冀兴宗念子平。gǎn fāng wáng càn yī liú biǎo,qiè jì xīng zōng niàn zi píng。
为政古来先孝弟,愿伸人子未伸情。wèi zhèng gǔ lái xiān xiào dì,yuàn shēn rén zi wèi shēn qíng。

丁鹤年

鹤年,以字行,一字永庚,西域人也。曾祖阿老丁为巨商,以其赀归元世祖,世为显官。父职马禄丁,官武昌县达鲁花赤,有惠政,留葬焉。鹤年年十八,值兵乱,仓卒奉母走镇江。母殁,盐酪不入口者五年。避地越江上,又徙四明,行台省交辟不就。时方氏深忌色目人,鹤年转徙逃匿,旅食海乡,为童子师,或寄居僧舍,卖药以自给。先是生母冯阻绝东村,病死,瘗废宅中。道既通,鹤年还武昌,痛哭行求,梦其母以告,踪迹得之。齧血沁骨,棺敛以葬。晚年屏绝酒肉,庐父墓以终其身,明永乐间卒。乌斯道为作《丁孝子传》,戴叔能作《高士传》,以申屠蟠儗之。序其诗谓「注意之深,用工之至,尤在于五七言近体」。澹居老人题《海巢集》亦云:「忠义慷慨,有《骚》《雅》之遗意。」鹤年家世仕元,诸兄之登进士第者三人,遭时兵乱,不忘故国。尝有句云:「行踪不逐枭东徙,心事惟随雁北飞。」亦可悲也。录其诗为元季诸人后劲,而两兄之作附焉。 丁鹤年的作品>>

猜您喜欢

挽谢伯升母王安人

丁鹤年

兰蕙为心玉作姿,闺门懿范后人师。lán huì wèi xīn yù zuò zī,guī mén yì fàn hòu rén shī。
齐眉致敬过宾礼,和胆资勤冠母仪。qí méi zhì jìng guò bīn lǐ,hé dǎn zī qín guān mǔ yí。
岁晚灵椿联奕叶,春深文梓长孙枝。suì wǎn líng chūn lián yì yè,chūn shēn wén zǐ zhǎng sūn zhī。
正当琴瑟偕娱老,岂意杯棬感孝思。zhèng dāng qín sè xié yú lǎo,qǐ yì bēi quān gǎn xiào sī。

挽吴公祐祭酒母刘夫人二首

丁鹤年

淑容玉润气冰清,择对仍归间世英。shū róng yù rùn qì bīng qīng,zé duì réng guī jiān shì yīng。
四德远从麟趾化,九苞亲见凤毛成。sì dé yuǎn cóng lín zhǐ huà,jiǔ bāo qīn jiàn fèng máo chéng。
正当爱日调珍鼎,遽尔乘云上玉京。zhèng dāng ài rì diào zhēn dǐng,jù ěr chéng yún shàng yù jīng。
回首仙踪无觅处,双峰雨露倍伤情。huí shǒu xiān zōng wú mì chù,shuāng fēng yǔ lù bèi shāng qíng。

挽吴公祐祭酒母刘夫人二首

丁鹤年

母仪妇道重当今,共说夫人独苦心。mǔ yí fù dào zhòng dāng jīn,gòng shuō fū rén dú kǔ xīn。
教子遂成双白璧,救夫不惜万黄金。jiào zi suì chéng shuāng bái bì,jiù fū bù xī wàn huáng jīn。
家庭遗爱留名郡,阡表新铭出翰林。jiā tíng yí ài liú míng jùn,qiān biǎo xīn míng chū hàn lín。
每遇良辰增孝感,板舆闲却在花阴。měi yù liáng chén zēng xiào gǎn,bǎn yú xián què zài huā yīn。

武馀清乐为致仕尹将军赋

丁鹤年

汗马功成即引年,登山临水小游仙。hàn mǎ gōng chéng jí yǐn nián,dēng shān lín shuǐ xiǎo yóu xiān。
印纹久秘微生绿,字韵新成尽入玄。yìn wén jiǔ mì wēi shēng lǜ,zì yùn xīn chéng jǐn rù xuán。
深造烟霞灵运屐,浩歌风月鄂君船。shēn zào yān xiá líng yùn jī,hào gē fēng yuè è jūn chuán。
贻谋尚有孙吴略,膝下时时课一篇。yí móu shàng yǒu sūn wú lüè,xī xià shí shí kè yī piān。

紫阁山房为史仲鱼赋

丁鹤年

太华诸峰紫阁奇,结茅应不负幽期。tài huá zhū fēng zǐ gé qí,jié máo yīng bù fù yōu qī。
远分空翠来函谷,静写修蛾入渼陂。yuǎn fēn kōng cuì lái hán gǔ,jìng xiě xiū é rù měi bēi。
红日屋头临照近,白云窗外卷舒迟。hóng rì wū tóu lín zhào jìn,bái yún chuāng wài juǎn shū chí。
曳裾自到金门下,猿鹤无时恼梦思。yè jū zì dào jīn mén xià,yuán hè wú shí nǎo mèng sī。

送长史管公时敏朝京

丁鹤年

黄鹤楼前画舫开,送车千辆动浮埃。huáng hè lóu qián huà fǎng kāi,sòng chē qiān liàng dòng fú āi。
楚人独数苏从谏,齐士谁过管仲才。chǔ rén dú shù sū cóng jiàn,qí shì shuí guò guǎn zhòng cái。
报政每随鹓鹭入,览辉重见凤凰来。bào zhèng měi suí yuān lù rù,lǎn huī zhòng jiàn fèng huáng lái。
君心东注同江汉,一一敷陈对玉台。jūn xīn dōng zhù tóng jiāng hàn,yī yī fū chén duì yù tái。

次向自诚韵

丁鹤年

道究先天太乙初,金门大德复谁如。dào jiū xiān tiān tài yǐ chū,jīn mén dà dé fù shuí rú。
已承丹篆三天箓,还读青藜午夜书。yǐ chéng dān zhuàn sān tiān lù,hái dú qīng lí wǔ yè shū。
华表忽归辽海鹤,仙庖频食武昌鱼。huá biǎo hū guī liáo hǎi hè,xiān páo pín shí wǔ chāng yú。
行窝处处春风里,拟办尧夫洛下车。xíng wō chù chù chūn fēng lǐ,nǐ bàn yáo fū luò xià chē。

春晖堂

丁鹤年

群敷尽待青阳发,萱草先侵白雪还。qún fū jǐn dài qīng yáng fā,xuān cǎo xiān qīn bái xuě hái。
蔚矣芳心承丽景,宛然愉色奉慈颜。wèi yǐ fāng xīn chéng lì jǐng,wǎn rán yú sè fèng cí yán。
陈王葵藿君臣际,谢傅芝兰伯仲间。chén wáng kuí huò jūn chén jì,xiè fù zhī lán bó zhòng jiān。
忠养无违家庆远,韶光常映舞衣斑。zhōng yǎng wú wéi jiā qìng yuǎn,sháo guāng cháng yìng wǔ yī bān。

岁寒书屋

丁鹤年

学究天人独下帷,岁寒元自有深期。xué jiū tiān rén dú xià wéi,suì hán yuán zì yǒu shēn qī。
若非文史三冬足,安得功名百世垂。ruò fēi wén shǐ sān dōng zú,ān dé gōng míng bǎi shì chuí。
台阁生风当此日,轩窗映雪已多时。tái gé shēng fēng dāng cǐ rì,xuān chuāng yìng xuě yǐ duō shí。
由来不负澄清志,冰蘖声名草木知。yóu lái bù fù chéng qīng zhì,bīng niè shēng míng cǎo mù zhī。

谢刘伯升愈疾

丁鹤年

故人素擅岐黄术,今我兼承管鲍知。gù rén sù shàn qí huáng shù,jīn wǒ jiān chéng guǎn bào zhī。
高义百年存古道,沉疴一旦起神医。gāo yì bǎi nián cún gǔ dào,chén kē yī dàn qǐ shén yī。
杏林春早繁花合,橘井秋深美实垂。xìng lín chūn zǎo fán huā hé,jú jǐng qiū shēn měi shí chuí。
最爱相酬无长物,数篇清绝盛唐诗。zuì ài xiāng chóu wú zhǎng wù,shù piān qīng jué shèng táng shī。

常秀轩为姻侄唐仲节赋

丁鹤年

修竹疏松一径存,故家德泽久培根。xiū zhú shū sōng yī jìng cún,gù jiā dé zé jiǔ péi gēn。
岁寒并励冰霜节,春永均沾雨露恩。suì hán bìng lì bīng shuāng jié,chūn yǒng jūn zhān yǔ lù ēn。
翠盖垂珠知结子,锦棚抽玉见生孙。cuì gài chuí zhū zhī jié zi,jǐn péng chōu yù jiàn shēng sūn。
要知奕叶承家庆,多在诗书礼义门。yào zhī yì yè chéng jiā qìng,duō zài shī shū lǐ yì mén。

送詹光夫之云南通海校官

丁鹤年

儒冠跋涉敢辞劳,直以诗书化不毛。rú guān bá shè gǎn cí láo,zhí yǐ shī shū huà bù máo。
盛世用文兴礼乐,黉宫接武贡英髦。shèng shì yòng wén xīng lǐ lè,hóng gōng jiē wǔ gòng yīng máo。
密依坛杏登弦诵,独对山茶设醴醪。mì yī tán xìng dēng xián sòng,dú duì shān chá shè lǐ láo。
会见毓才功第一,归来宫锦赐新袍。huì jiàn yù cái gōng dì yī,guī lái gōng jǐn cì xīn páo。

寄铉宗鼎

丁鹤年

开士幽栖何处是,一庵潇洒傍双峰。kāi shì yōu qī hé chù shì,yī ān xiāo sǎ bàng shuāng fēng。
弹琴夜和鸣皋鹤,咒钵朝降渡海龙。dàn qín yè hé míng gāo hè,zhòu bō cháo jiàng dù hǎi lóng。
万里思乡瞻北斗,十年学道事西宗。wàn lǐ sī xiāng zhān běi dòu,shí nián xué dào shì xī zōng。
故人海内皆星散,忆尔山中冰雪容。gù rén hǎi nèi jiē xīng sàn,yì ěr shān zhōng bīng xuě róng。

夜宿染上人溪舍

丁鹤年

云去禅关户牖空,清溪碧树有无中。yún qù chán guān hù yǒu kōng,qīng xī bì shù yǒu wú zhōng。
倒涵天影鱼吞月,逆战秋声犬吠风。dào hán tiān yǐng yú tūn yuè,nì zhàn qiū shēng quǎn fèi fēng。
见性本图先作佛,劳形翻愧早成翁。jiàn xìng běn tú xiān zuò fú,láo xíng fān kuì zǎo chéng wēng。
杜陵老去归无计,来往那辞恼赞公。dù líng lǎo qù guī wú jì,lái wǎng nà cí nǎo zàn gōng。

得亡友郭至善医士哀问二首

丁鹤年

不知大梦赴华胥,犹向来人问起居。bù zhī dà mèng fù huá xū,yóu xiàng lái rén wèn qǐ jū。
药圃春深馀故植,芸窗日永列遗书。yào pǔ chūn shēn yú gù zhí,yún chuāng rì yǒng liè yí shū。
独怜宿草迷荒冢,安得生刍致倚庐。dú lián sù cǎo mí huāng zhǒng,ān dé shēng chú zhì yǐ lú。
咫尺无由亲执绋,深惭千里巨卿车。zhǐ chǐ wú yóu qīn zhí fú,shēn cán qiān lǐ jù qīng chē。