古诗词

垂丝钓其二

赵彦端

莫愁有信。mò chóu yǒu xìn。
全胜春梦无准。quán shèng chūn mèng wú zhǔn。
篆缕欲销,衣粉堪认。zhuàn lǚ yù xiāo,yī fěn kān rèn。
残梦醒。cán mèng xǐng。
枕夜凉满鬓。zhěn yè liáng mǎn bìn。
想香径。xiǎng xiāng jìng。
正垂垂美荫。zhèng chuí chuí měi yīn。
晚花在否,朱阑谁与同凭。wǎn huā zài fǒu,zhū lán shuí yǔ tóng píng。
断云怨冷。duàn yún yuàn lěng。
青鸟无凭问。qīng niǎo wú píng wèn。
红叶翻成恨。hóng yè fān chéng hèn。
三五近。sān wǔ jìn。
试预占破镜。shì yù zhàn pò jìng。

赵彦端

赵彦端(1121~1175)字德庄,号介庵,汴人。生卒年均不详,约宋高宗绍兴末前后在世。工为词,尝赋西湖谒金门词,有“波底夕阳红湿”之句。高宗喜曰:“我家裹人也会作此”!……“乾道、淳熙间,(公元一一七四年前后)以直宝文阁知建宁府。终左司郎官。彦端词以婉约纤秾胜,有介庵词四卷,及介庵集十卷,外集三卷,均《宋史艺文志》并行于世。 赵彦端的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·其二

赵彦端

送人南浦。sòng rén nán pǔ。
日日客亭风又雨。rì rì kè tíng fēng yòu yǔ。
相见如何。xiāng jiàn rú hé。
梅子枝头春已多。méi zi zhī tóu chūn yǐ duō。
真成别去。zhēn chéng bié qù。
酒病明朝知几许。jiǔ bìng míng cháo zhī jǐ xǔ。
淋损宫袍。lín sǔn gōng páo。
都是人人醉后娇。dōu shì rén rén zuì hòu jiāo。

减字木兰花·其二

赵彦端

屈亭湘浦。qū tíng xiāng pǔ。
怨尽朝云还暮雨。yuàn jǐn cháo yún hái mù yǔ。
知是谁何。zhī shì shuí hé。
赋得清愁尔许多。fù dé qīng chóu ěr xǔ duō。
爱来慵去。ài lái yōng qù。
此意平生成浪许。cǐ yì píng shēng chéng làng xǔ。
著尽茸袍。zhù jǐn rōng páo。
想像江梅雪后娇。xiǎng xiàng jiāng méi xuě hòu jiāo。

减字木兰花·其二

赵彦端

乱云萦浦。luàn yún yíng pǔ。
做雪不成还是雨。zuò xuě bù chéng hái shì yǔ。
知我为何。zhī wǒ wèi hé。
一笑仍添一恨多。yī xiào réng tiān yī hèn duō。
不须归去。bù xū guī qù。
琥珀杯深能几许。hǔ pò bēi shēn néng jǐ xǔ。
草色如袍。cǎo sè rú páo。
记取从今舞处娇。jì qǔ cóng jīn wǔ chù jiāo。

鹊桥仙·其一

赵彦端

来时夹道,红罗步障,已换青丝翠羽。lái shí jiā dào,hóng luó bù zhàng,yǐ huàn qīng sī cuì yǔ。
春愁元自逐春来,却不肯、随春归去。chūn chóu yuán zì zhú chūn lái,què bù kěn suí chūn guī qù。
千觞美酒,十分幽事,归到只愁风雨。qiān shāng měi jiǔ,shí fēn yōu shì,guī dào zhǐ chóu fēng yǔ。
凭谁传语牡丹花,为做取、东君些主。píng shuí chuán yǔ mǔ dān huā,wèi zuò qǔ dōng jūn xiē zhǔ。

鹊桥仙·其二正月二十三日秀野堂作

赵彦端

江梅仙去,蜡梅蜂化,只有缃梅呈秀。jiāng méi xiān qù,là méi fēng huà,zhǐ yǒu xiāng méi chéng xiù。
不知春在阿谁边,试与问、青青杨柳。bù zhī chūn zài ā shuí biān,shì yǔ wèn qīng qīng yáng liǔ。
小园幽事,中都风味,斗草分香依旧。xiǎo yuán yōu shì,zhōng dōu fēng wèi,dòu cǎo fēn xiāng yī jiù。
东风莫谩送扁舟,为管取、轻寒罗袖。dōng fēng mò mán sòng biǎn zhōu,wèi guǎn qǔ qīng hán luó xiù。

鹊桥仙·其三送路勉道赴长乐

赵彦端

留花翠幕,添香红袖,常恨情长春浅。liú huā cuì mù,tiān xiāng hóng xiù,cháng hèn qíng zhǎng chūn qiǎn。
南风吹酒玉虹翻,便忍听、离弦声断。nán fēng chuī jiǔ yù hóng fān,biàn rěn tīng lí xián shēng duàn。
乘鸾宝扇,凌波微步,好在清池凉馆。chéng luán bǎo shàn,líng bō wēi bù,hǎo zài qīng chí liáng guǎn。
直饶书与荔枝来,问纤手、谁传冰碗。zhí ráo shū yǔ lì zhī lái,wèn xiān shǒu shuí chuán bīng wǎn。

鹊桥仙·其四二色莲

赵彦端

藕花亭上,无尘无暑,滟滟一池秋韵。ǒu huā tíng shàng,wú chén wú shǔ,yàn yàn yī chí qiū yùn。
绿罗宝盖碧琼竿,翠浪里、亭亭月影。lǜ luó bǎo gài bì qióng gān,cuì làng lǐ tíng tíng yuè yǐng。
一家姊妹,两般梳洗,浓淡施朱傅粉。yī jiā zǐ mèi,liǎng bān shū xǐ,nóng dàn shī zhū fù fěn。
夜深风露逼人怀,问谁在、牙床酒醒。yè shēn fēng lù bī rén huái,wèn shuí zài yá chuáng jiǔ xǐng。

菩萨蛮·其一同饮晁伯如家,席上和韩无咎韵

赵彦端

雪中梅艳风前竹。xuě zhōng méi yàn fēng qián zhú。
诗缘渐与情缘熟。shī yuán jiàn yǔ qíng yuán shú。
醉眼眩成花。zuì yǎn xuàn chéng huā。
恼人生脸霞。nǎo rén shēng liǎn xiá。
巫云将楚雨。wū yún jiāng chǔ yǔ。
只恐翩然去。zhǐ kǒng piān rán qù。
我有合欢杯。wǒ yǒu hé huān bēi。
为君聊挽回。wèi jūn liáo wǎn huí。

菩萨蛮·其二

赵彦端

雨声不断垂檐竹。yǔ shēng bù duàn chuí yán zhú。
清歌唤起清眠熟。qīng gē huàn qǐ qīng mián shú。
洞户有馀花。dòng hù yǒu yú huā。
同倾细细霞。tóng qīng xì xì xiá。
酒行如过雨。jiǔ xíng rú guò yǔ。
雨尽风吹去。yǔ jǐn fēng chuī qù。
吹去复盈杯。chuī qù fù yíng bēi。
一春能几回。yī chūn néng jǐ huí。

菩萨蛮·其二

赵彦端

绣罗裙上双鸳带。xiù luó qún shàng shuāng yuān dài。
年年长系春心在。nián nián zhǎng xì chūn xīn zài。
梅子别时青。méi zi bié shí qīng。
如今浑已成。rú jīn hún yǐ chéng。
美人书幅幅。měi rén shū fú fú。
中有连环玉。zhōng yǒu lián huán yù。
不是只催归。bù shì zhǐ cuī guī。
要情无断时。yào qíng wú duàn shí。

菩萨蛮·其二

赵彦端

倚阑闲捻生绡扇。yǐ lán xián niǎn shēng xiāo shàn。
新凉庭户微风转。xīn liáng tíng hù wēi fēng zhuǎn。
疏雨断檐声。shū yǔ duàn yán shēng。
淡云开晚晴。dàn yún kāi wǎn qíng。
蔗浆寒浸齿。zhè jiāng hán jìn chǐ。
枕簟清如水。zhěn diàn qīng rú shuǐ。
相忆不胜愁。xiāng yì bù shèng chóu。
月来帘上钩。yuè lái lián shàng gōu。

菩萨蛮·其五集句

赵彦端

青春背我堂堂去。qīng chūn bèi wǒ táng táng qù。
桃花乱落如红雨。táo huā luàn luò rú hóng yǔ。
是妾断肠时。shì qiè duàn cháng shí。
芳心空自持。fāng xīn kōng zì chí。
相思君助取。xiāng sī jūn zhù qǔ。
脉脉如牛女。mài mài rú niú nǚ。
天远暮江迟。tiān yuǎn mù jiāng chí。
今宵归不归。jīn xiāo guī bù guī。

蝶恋花·其一赠别赵邦才席上作

赵彦端

堂外溪桥杨柳畔。táng wài xī qiáo yáng liǔ pàn。
满树东风,更着流莺唤。mǎn shù dōng fēng,gèng zhe liú yīng huàn。
时节清明寒暖半。shí jié qīng míng hán nuǎn bàn。
秦筝欲妒歌珠贯。qín zhēng yù dù gē zhū guàn。
一寸离肠无可断。yī cùn lí cháng wú kě duàn。
旧管新收,尽记双帷卷。jiù guǎn xīn shōu,jǐn jì shuāng wéi juǎn。
赖得今年春较晚。lài dé jīn nián chūn jiào wǎn。
送人犹有馀红乱。sòng rén yóu yǒu yú hóng luàn。

蝶恋花·其二

赵彦端

雪里珠衣寒未动。xuě lǐ zhū yī hán wèi dòng。
雪后清寒,惊损幽帷梦。xuě hòu qīng hán,jīng sǔn yōu wéi mèng。
风撼海牛帘幕重。fēng hàn hǎi niú lián mù zhòng。
画檐冰箸如流汞。huà yán bīng zhù rú liú gǒng。
一穗香云佳客共。yī suì xiāng yún jiā kè gòng。
溜溜金槽,政尔新词送。liū liū jīn cáo,zhèng ěr xīn cí sòng。
酒戏诗阄忘百中。jiǔ xì shī jiū wàng bǎi zhōng。
烛间有个人非众。zhú jiān yǒu gè rén fēi zhòng。

琴调相思引·其一·临别馀干席上作

赵彦端

拂拂轻阴雨曲尘。fú fú qīng yīn yǔ qū chén。
小庭深幕堕娇云。xiǎo tíng shēn mù duò jiāo yún。
好花无几,犹是洛阳春。hǎo huā wú jǐ,yóu shì luò yáng chūn。
燕语似知怀旧主,水生只解送行人。yàn yǔ shì zhī huái jiù zhǔ,shuǐ shēng zhǐ jiě sòng xíng rén。
可堪诗墨,和泪渍罗巾。kě kān shī mò,hé lèi zì luó jīn。
1551234567»