古诗词

孔庙既拜之后又不远三百里过

王奕

日月东行天左旋,丸中久矣知乾圜。rì yuè dōng xíng tiān zuǒ xuán,wán zhōng jiǔ yǐ zhī qián huán。
稔闻泰山有日观,窃疑板墨多夸传。rěn wén tài shān yǒu rì guān,qiè yí bǎn mò duō kuā chuán。
甚言抱鸡候其上,鸡鸣海水如炊煎。shén yán bào jī hòu qí shàng,jī míng hǎi shuǐ rú chuī jiān。
火轮磨荡上复下,崖撞石裂声填填。huǒ lún mó dàng shàng fù xià,yá zhuàng shí liè shēng tián tián。
天门钟鼓报清晓,尘世正尔沉元元。tiān mén zhōng gǔ bào qīng xiǎo,chén shì zhèng ěr chén yuán yuán。
几回掩卷信且惑,安得臂羽如飞仙。jǐ huí yǎn juǎn xìn qiě huò,ān dé bì yǔ rú fēi xiān。
谁知白发际同轨,得来邹鲁拜圣贤。shuí zhī bái fā jì tóng guǐ,dé lái zōu lǔ bài shèng xián。
竟游曲阜至岱岳,扪参历井登其巅。jìng yóu qū fù zhì dài yuè,mén cān lì jǐng dēng qí diān。
濯足就宿会真殿,如乘析木栖微垣。zhuó zú jiù sù huì zhēn diàn,rú chéng xī mù qī wēi yuán。
是时八月二十夜,明月正值奎娄躔。shì shí bā yuè èr shí yè,míng yuè zhèng zhí kuí lóu chán。
窗明斗落惧失晓,一宵十起无宁眠。chuāng míng dòu luò jù shī xiǎo,yī xiāo shí qǐ wú níng mián。
偕行诸子大鼾睡,笑我历辘狂且颠。xié xíng zhū zi dà hān shuì,xiào wǒ lì lù kuáng qiě diān。
深衣端坐愈不寐,湔肠涤胃玉女泉。shēn yī duān zuò yù bù mèi,jiān cháng dí wèi yù nǚ quán。
少需道人谓予曰,若欲观日今当前。shǎo xū dào rén wèi yǔ yuē,ruò yù guān rì jīn dāng qián。
忙迷扶策抉草莽,翩跹搀夺诸公前。máng mí fú cè jué cǎo mǎng,piān xiān chān duó zhū gōng qián。
诸公拍手笑于后,被公吞了丹砂元。zhū gōng pāi shǒu xiào yú hòu,bèi gōng tūn le dān shā yuán。
■跣一气涉观顶,隐隐红罅开东边。xiǎn yī qì shè guān dǐng,yǐn yǐn hóng xià kāi dōng biān。
玄云荏苒幻紫色,金楼宝阙蒸琼田。xuán yún rěn rǎn huàn zǐ sè,jīn lóu bǎo quē zhēng qióng tián。
秋深露重湿我趾,扶桑望决眼欲穿。qiū shēn lù zhòng shī wǒ zhǐ,fú sāng wàng jué yǎn yù chuān。
须臾眉黛抹天杪,脱然宝镜开微奁。xū yú méi dài mǒ tiān miǎo,tuō rán bǎo jìng kāi wēi lián。
上上下下复上下,千辛万苦方团圆。shàng shàng xià xià fù shàng xià,qiān xīn wàn kǔ fāng tuán yuán。
小臣不敢瞠目视,九拜塌额肝胆悬。xiǎo chén bù gǎn chēng mù shì,jiǔ bài tā é gān dǎn xuán。
起来恍惚抱影泣,昔何容易沉虞渊。qǐ lái huǎng hū bào yǐng qì,xī hé róng yì chén yú yuān。
羲和湎淫失宾饯,掩覆白日为元天。xī hé miǎn yín shī bīn jiàn,yǎn fù bái rì wèi yuán tiān。
蚊躯螳臂负不起,忍渴未死甘氓廛。wén qū táng bì fù bù qǐ,rěn kě wèi sǐ gān máng chán。
狨号螭泣虎豹舞,单衣尚絅得瓦全。róng hào chī qì hǔ bào wǔ,dān yī shàng jiōng dé wǎ quán。
梦醒忽尔登泰岱,稽首再拜清光还。mèng xǐng hū ěr dēng tài dài,jī shǒu zài bài qīng guāng hái。
愿保初阳守黄道,重离赫赫行纯乾。yuàn bǎo chū yáng shǒu huáng dào,zhòng lí hè hè xíng chún qián。
泣馀收泪盼下界,西北迤逶生霞烟。qì yú shōu lèi pàn xià jiè,xī běi yí wēi shēng xiá yān。
山如鳞甲水如带,八荒草木皆新鲜。shān rú lín jiǎ shuǐ rú dài,bā huāng cǎo mù jiē xīn xiān。
回视秦碑与汉篆,神光灿烂生蛟涎。huí shì qín bēi yǔ hàn zhuàn,shén guāng càn làn shēng jiāo xián。
古今圣贤几登此,乍睹莫不心虔虔。gǔ jīn shèng xián jǐ dēng cǐ,zhà dǔ mò bù xīn qián qián。
归来玩愒复弄影,入夷出晋谁与怜。guī lái wán kài fù nòng yǐng,rù yí chū jìn shuí yǔ lián。
苍梧不返放勋死,倾恋惟有葵心坚。cāng wú bù fǎn fàng xūn sǐ,qīng liàn wéi yǒu kuí xīn jiān。
分阴寸晷正可惜,人间儿女醯鸡然。fēn yīn cùn guǐ zhèng kě xī,rén jiān ér nǚ xī jī rán。
登封观日世不少,作如是观能几焉。dēng fēng guān rì shì bù shǎo,zuò rú shì guān néng jǐ yān。
作歌历历纪其实,后来请验予长篇。zuò gē lì lì jì qí shí,hòu lái qǐng yàn yǔ zhǎng piān。

王奕

王奕(生卒年不详),字伯敬,号斗山,玉山(今属江西)人。生于南宋,入元后曾出任玉山县儒学教谕。与谢枋得等南宋遗民交往密切,诗文中不乏以遗民自居的文句,所以《宋诗纪事》将他列入书中。清乾隆年间编《四库全书》,因王奕《玉窗如庵记》末署“岁癸巳二月朔,前奉旨特补玉山儒学教谕王奕伯敬谨撰并书”,认为“癸巳为至元三十年(1293),然则奕食元禄久矣,迹其出处,与仇远、白珽相类。”(《四库全书总目》卷一六六)改题元人。代表作品有《酹江月》、《摸鱼儿》和《沁园春》等。 王奕的作品>>

猜您喜欢

和段好古外郎二首

王奕

休烦蜀鸟劝归频,正欲尼山拜圣人。xiū fán shǔ niǎo quàn guī pín,zhèng yù ní shān bài shèng rén。
若使诗书灰烈燄,便应天地化微尘。ruò shǐ shī shū huī liè yàn,biàn yīng tiān dì huà wēi chén。
汉书牛角虽漫夜,鲁史麟经不断春。hàn shū niú jiǎo suī màn yè,lǔ shǐ lín jīng bù duàn chūn。
花市一番风雨后,几多桃李又重新。huā shì yī fān fēng yǔ hòu,jǐ duō táo lǐ yòu zhòng xīn。

和段好古外郎二首

王奕

黍峰蒲糁正关情,况复登高望冶城。shǔ fēng pú sǎn zhèng guān qíng,kuàng fù dēng gāo wàng yě chéng。
惊见北方真学者,尚怜南国旧书生。jīng jiàn běi fāng zhēn xué zhě,shàng lián nán guó jiù shū shēng。
风遗异世晋有笏,犹在君家唐未轻。fēng yí yì shì jìn yǒu hù,yóu zài jūn jiā táng wèi qīng。
三复谩行诗句好,雩坛从此振吟声。sān fù mán xíng shī jù hǎo,yú tán cóng cǐ zhèn yín shēng。

宝香院

王奕

山如螺髻塔如簪,三面江环一径深。shān rú luó jì tǎ rú zān,sān miàn jiāng huán yī jìng shēn。
晓雾拂岩凝蜃气,夜潮归壑听龙吟。xiǎo wù fú yán níng shèn qì,yè cháo guī hè tīng lóng yín。
恋凉人坐临流石,带暝禽投隔岸林。liàn liáng rén zuò lín liú shí,dài míng qín tóu gé àn lín。
独憾宝香名未称,只应唤作小江心。dú hàn bǎo xiāng míng wèi chēng,zhǐ yīng huàn zuò xiǎo jiāng xīn。

四绝呈周月湖

王奕

丸中日月妙推移,才过三千六百期。wán zhōng rì yuè miào tuī yí,cái guò sān qiān liù bǎi qī。
霁月光风无尽藏,不应便黑小圈儿。jì yuè guāng fēng wú jǐn cáng,bù yīng biàn hēi xiǎo quān ér。

四绝呈周月湖

王奕

不画修眉不易妆,箧中犹是主衣裳。bù huà xiū méi bù yì zhuāng,qiè zhōng yóu shì zhǔ yī shang。
起观疆宇皆周土,只有西山尚属商。qǐ guān jiāng yǔ jiē zhōu tǔ,zhǐ yǒu xī shān shàng shǔ shāng。

四绝呈周月湖

王奕

君住山阳岸口矶,风帆雨驿去如飞。jūn zhù shān yáng àn kǒu jī,fēng fān yǔ yì qù rú fēi。
十年多少金台客,曾有沿津问泗沂。shí nián duō shǎo jīn tái kè,céng yǒu yán jīn wèn sì yí。

四绝呈周月湖

王奕

草带粘天只辨星,燧楼尽化作邮亭。cǎo dài zhān tiān zhǐ biàn xīng,suì lóu jǐn huà zuò yóu tíng。
柳桥梅驿多来使,只寄山中养鹤经。liǔ qiáo méi yì duō lái shǐ,zhǐ jì shān zhōng yǎng hè jīng。

鹤林寺绝句

王奕

应是鹃花笑口开,火头天子果何哉。yīng shì juān huā xiào kǒu kāi,huǒ tóu tiān zi guǒ hé zāi。
远公满眼沽春酒,引杀陶潜不肯来。yuǎn gōng mǎn yǎn gū chūn jiǔ,yǐn shā táo qián bù kěn lái。

再和韵上石塘吴

王奕

发燥闻君响泮宫,玉溪旴水限西东。fā zào wén jūn xiǎng pàn gōng,yù xī xū shuǐ xiàn xī dōng。
惜哉宴罢瑶池晚,乃在崇台拜下风。xī zāi yàn bà yáo chí wǎn,nǎi zài chóng tái bài xià fēng。

再和韵上石塘吴

王奕

不能随调转商宫,独抱瑶琴过鲁东。bù néng suí diào zhuǎn shāng gōng,dú bào yáo qín guò lǔ dōng。
霜满乌庭无过雀,非君谁与借东风。shuāng mǎn wū tíng wú guò què,fēi jūn shuí yǔ jiè dōng fēng。

再和韵上石塘吴

王奕

人心六籍未尝焚,千古师存道亦存。rén xīn liù jí wèi cháng fén,qiān gǔ shī cún dào yì cún。
见说汶阳官路口,几年鞍马上君门。jiàn shuō wèn yáng guān lù kǒu,jǐ nián ān mǎ shàng jūn mén。

再和韵上石塘吴

王奕

破笈兵韬久已焚,床头仅有易书存。pò jí bīng tāo jiǔ yǐ fén,chuáng tóu jǐn yǒu yì shū cún。
一观周礼归来后,依旧白云深闭门。yī guān zhōu lǐ guī lái hòu,yī jiù bái yún shēn bì mén。

五绝呈李惟学山长

王奕

尝笑蓝仙踏踏歌,极知感慨欲如何。cháng xiào lán xiān tà tà gē,jí zhī gǎn kǎi yù rú hé。
檐头白日苍生共,到了圣贤分得多。yán tóu bái rì cāng shēng gòng,dào le shèng xián fēn dé duō。

五绝呈李惟学山长

王奕

铸金为蠡声犹泯,磨石为碑字亦漫。zhù jīn wèi lí shēng yóu mǐn,mó shí wèi bēi zì yì màn。
杂杂万形归五化,烬馀方策更长存。zá zá wàn xíng guī wǔ huà,jìn yú fāng cè gèng zhǎng cún。

五绝呈李惟学山长

王奕

朝餐暮饮逐尘寰,清镜无情不驻颜。cháo cān mù yǐn zhú chén huán,qīng jìng wú qíng bù zhù yán。
千古菊泉香火地,名贤多是靠名山。qiān gǔ jú quán xiāng huǒ dì,míng xián duō shì kào míng shān。
971234567