古诗词

次韵李侍读东平王哀诗

虞集

宇宙生奇变,明良陷逆图。yǔ zhòu shēng qí biàn,míng liáng xiàn nì tú。
传闻昏白昼,悲愤结全区。chuán wén hūn bái zhòu,bēi fèn jié quán qū。
治极机潜否,恩深事失谟。zhì jí jī qián fǒu,ēn shēn shì shī mó。
犯车仍断軏,坏户竟伤枢。fàn chē réng duàn yuè,huài hù jìng shāng shū。
魑魅嫌明镜,强梁忌雅模。chī mèi xián míng jìng,qiáng liáng jì yǎ mó。
甘心成首祸,藉口肆群腴。gān xīn chéng shǒu huò,jí kǒu sì qún yú。
隐忍危冲决,凭陵善唯俞。yǐn rěn wēi chōng jué,píng líng shàn wéi yú。
自天傒鈇钺,累月具箪壶。zì tiān xī fū yuè,lèi yuè jù dān hú。
裹革疑亡地,招魂竞出都。guǒ gé yí wáng dì,zhāo hún jìng chū dōu。
笳鸣残夕月,马偾四交衢。jiā míng cán xī yuè,mǎ fèn sì jiāo qú。
所痛仓皇际,将无古昔殊。suǒ tòng cāng huáng jì,jiāng wú gǔ xī shū。
腹心何蛊蚀,肘腋不支梧。fù xīn hé gǔ shí,zhǒu yè bù zhī wú。
列位多翘楚,干城总豹貙。liè wèi duō qiào chǔ,gàn chéng zǒng bào chū。
讵言归厄数,不复颂贞符。jù yán guī è shù,bù fù sòng zhēn fú。
天讨公无赦,皇心爱不姑。tiān tǎo gōng wú shè,huáng xīn ài bù gū。
报雠论婉娈,锡爵酹呜呼。bào chóu lùn wǎn luán,xī jué lèi wū hū。
相业今如在,民生实少痡。xiāng yè jīn rú zài,mín shēng shí shǎo fū。
谁能疵璧玉,唯有泣琼珠。shuí néng cī bì yù,wéi yǒu qì qióng zhū。
执简书群盗,当关欠一夫。zhí jiǎn shū qún dào,dāng guān qiàn yī fū。
驰奔嗟薄日,沐浴止中途。chí bēn jiē báo rì,mù yù zhǐ zhōng tú。
决去思投阙,违之或泛湖。jué qù sī tóu quē,wéi zhī huò fàn hú。
危知无复死,恨不奋前诛。wēi zhī wú fù sǐ,hèn bù fèn qián zhū。
春雨烦冤涤,朝阳癙思疏。chūn yǔ fán yuān dí,cháo yáng shǔ sī shū。
讴吟申感慨,述作惧荒芜。ōu yín shēn gǎn kǎi,shù zuò jù huāng wú。
芒忽思离散,焄蒿起苑枯。máng hū sī lí sàn,xūn hāo qǐ yuàn kū。
神还嵩岳峻,气直斗杓孤。shén hái sōng yuè jùn,qì zhí dòu biāo gū。
陟降先皇侧,回翔造化徒。zhì jiàng xiān huáng cè,huí xiáng zào huà tú。
英灵常会合,瞻想岂虚无。yīng líng cháng huì hé,zhān xiǎng qǐ xū wú。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

癸酉岁晚留上方观三首

虞集

偶行幽径岂寻春,忽见丛兰紫茁新。ǒu xíng yōu jìng qǐ xún chūn,hū jiàn cóng lán zǐ zhuó xīn。
幸自林深可终日,莫将香引路行人。xìng zì lín shēn kě zhōng rì,mò jiāng xiāng yǐn lù xíng rén。

癸酉岁晚留上方观三首

虞集

山中积雪到檐端,独对篝灯坐夜阑。shān zhōng jī xuě dào yán duān,dú duì gōu dēng zuò yè lán。
不是梅花心似铁,如何禁得许多寒。bù shì méi huā xīn shì tiě,rú hé jìn dé xǔ duō hán。

古桧

虞集

根到深泉石作身,疏疏香叶不知春。gēn dào shēn quán shí zuò shēn,shū shū xiāng yè bù zhī chūn。
海波不动天风远,千岁寒蛟作老人。hǎi bō bù dòng tiān fēng yuǎn,qiān suì hán jiāo zuò lǎo rén。

王朋梅东凉亭图延祐中奉敕所作草也

虞集

滦水东流紫雾开,千门万户起崔嵬。luán shuǐ dōng liú zǐ wù kāi,qiān mén wàn hù qǐ cuī wéi。
坡陀草色如波浪,长是銮舆六月来。pō tuó cǎo sè rú bō làng,zhǎng shì luán yú liù yuè lái。

赠傅与砺

虞集

水玉空青不易求,兰苕翡翠擅清秋。shuǐ yù kōng qīng bù yì qiú,lán sháo fěi cuì shàn qīng qiū。
才情岂是人间少,不到高唐梦未休。cái qíng qǐ shì rén jiān shǎo,bù dào gāo táng mèng wèi xiū。

丁卯礼部考试次韵二首

虞集

忆昔坡头接锦袍,深堂披卷效微劳。yì xī pō tóu jiē jǐn páo,shēn táng pī juǎn xiào wēi láo。
三年重得同清夜,宫烛风帘见月高。sān nián zhòng dé tóng qīng yè,gōng zhú fēng lián jiàn yuè gāo。

丁卯礼部考试次韵二首

虞集

袍鹄锵锵赴晓闱,分庐陈艺别东西。páo gǔ qiāng qiāng fù xiǎo wéi,fēn lú chén yì bié dōng xī。
凭教红杏休开彻,早晚开关蹋雪泥。píng jiào hóng xìng xiū kāi chè,zǎo wǎn kāi guān tà xuě ní。

洪厓桥

虞集

澄江如练碧悠悠,一色芦花覆远洲。chéng jiāng rú liàn bì yōu yōu,yī sè lú huā fù yuǎn zhōu。
无尽春天归雁急,月明寒影不曾留。wú jǐn chūn tiān guī yàn jí,yuè míng hán yǐng bù céng liú。

东家四时词四首

虞集

临流洗砚见长身,白苎宽衣短葛巾。lín liú xǐ yàn jiàn zhǎng shēn,bái zhù kuān yī duǎn gé jīn。
纨扇自题新得句,水亭分送倚阑人。wán shàn zì tí xīn dé jù,shuǐ tíng fēn sòng yǐ lán rén。

东家四时词四首

虞集

摩挲旧赐碾龙团,紫磨无声玉井寒。mó sā jiù cì niǎn lóng tuán,zǐ mó wú shēng yù jǐng hán。
鹦鹉不知谁是客,学人言语近阑干。yīng wǔ bù zhī shuí shì kè,xué rén yán yǔ jìn lán gàn。

东家四时词四首

虞集

澄波千顷拥高鬟,手折芙蓉月下还。chéng bō qiān qǐng yōng gāo huán,shǒu zhé fú róng yuè xià hái。
解忆高堂风露冷,衲衣先送碧云山。jiě yì gāo táng fēng lù lěng,nà yī xiān sòng bì yún shān。

东家四时词四首

虞集

贺雪宫门上表归,貂裘犹带六花飞。hè xuě gōng mén shàng biǎo guī,diāo qiú yóu dài liù huā fēi。
海南新送收香鸟,转觉清寒入翠帷。hǎi nán xīn sòng shōu xiāng niǎo,zhuǎn jué qīng hán rù cuì wéi。

青山白云图

虞集

独向山中访隐君,行穷千涧水沄沄。dú xiàng shān zhōng fǎng yǐn jūn,xíng qióng qiān jiàn shuǐ yún yún。
仙家更在空青外,只许人间礼白云。xiān jiā gèng zài kōng qīng wài,zhǐ xǔ rén jiān lǐ bái yún。

赠朱万初四首

虞集

霜雪摧残涧壑非,深根千岁斧斤违。shuāng xuě cuī cán jiàn hè fēi,shēn gēn qiān suì fǔ jīn wéi。
寸心不逐飞烟化,还作玄云绕紫微。cùn xīn bù zhú fēi yān huà,hái zuò xuán yún rào zǐ wēi。

赠朱万初四首

虞集

颇爱烧香是鼻尘,不应缘嗅又劳人。pǒ ài shāo xiāng shì bí chén,bù yīng yuán xiù yòu láo rén。
方床石鼎过清昼,一缕山灵伴老身。fāng chuáng shí dǐng guò qīng zhòu,yī lǚ shān líng bàn lǎo shēn。