古诗词

空山歌

虞集

高空之山聂公宅,稚川作图才数尺。gāo kōng zhī shān niè gōng zhái,zhì chuān zuò tú cái shù chǐ。
秋天薄云千仞表,春雨乔林百年物。qiū tiān báo yún qiān rèn biǎo,chūn yǔ qiáo lín bǎi nián wù。
忆昔侍郎镇成都,将佐盈庭宾客趋。yì xī shì láng zhèn chéng dōu,jiāng zuǒ yíng tíng bīn kè qū。
锦官城外笳鼓发,驷马桥边高盖车。jǐn guān chéng wài jiā gǔ fā,sì mǎ qiáo biān gāo gài chē。
先庐旧在小东郭,丞相祠前同寂寞。xiān lú jiù zài xiǎo dōng guō,chéng xiāng cí qián tóng jì mò。
严公同访杜陵家,退之亦到淮西幕。yán gōng tóng fǎng dù líng jiā,tuì zhī yì dào huái xī mù。
峨眉嵯峨久不归,江水娱人秋日晖。é méi cuó é jiǔ bù guī,jiāng shuǐ yú rén qiū rì huī。
坐看蓬莱变桑海,自古南城天下稀。zuò kàn péng lái biàn sāng hǎi,zì gǔ nán chéng tiān xià xī。
公子亲迎陈氏馆,我初至抚犹弱冠。gōng zi qīn yíng chén shì guǎn,wǒ chū zhì fǔ yóu ruò guān。
看君挥翰甚风流,岂想重逢鬓毛换。kàn jūn huī hàn shén fēng liú,qǐ xiǎng zhòng féng bìn máo huàn。
君言中间一再来,数见先公胸次开。jūn yán zhōng jiān yī zài lái,shù jiàn xiān gōng xiōng cì kāi。
莺花风雨必求友,水竹园林持酒杯。yīng huā fēng yǔ bì qiú yǒu,shuǐ zhú yuán lín chí jiǔ bēi。
嗟予晚岁始能退,宁有文章惊海内。jiē yǔ wǎn suì shǐ néng tuì,níng yǒu wén zhāng jīng hǎi nèi。
平生不受简书畏,故家高致君应最。píng shēng bù shòu jiǎn shū wèi,gù jiā gāo zhì jūn yīng zuì。
图中山色积翠浓,虽欲舍子将焉从。tú zhōng shān sè jī cuì nóng,suī yù shě zi jiāng yān cóng。
蜀人相如最能赋,行倚山木歌高空。shǔ rén xiāng rú zuì néng fù,xíng yǐ shān mù gē gāo kōng。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

题蔡端明苏东坡墨迹后四首

虞集

能言学得妙莲华,赢得春风对客夸。néng yán xué dé miào lián huá,yíng dé chūn fēng duì kè kuā。
乞食衲衣浑未老,为题灵塔向金沙。qǐ shí nà yī hún wèi lǎo,wèi tí líng tǎ xiàng jīn shā。

腊日偶题

虞集

旧时燕子尾毵毵,重觅新巢冷未堪。jiù shí yàn zi wěi sān sān,zhòng mì xīn cháo lěng wèi kān。
为报道人归去也,杏花春雨在江南。wèi bào dào rén guī qù yě,xìng huā chūn yǔ zài jiāng nán。

题扇与周干臣

虞集

玉叠松花蜜饼香,龙珠星颗露盘凉。yù dié sōng huā mì bǐng xiāng,lóng zhū xīng kē lù pán liáng。
遥知环碧楼中坐,翠竹苍松夏日长。yáo zhī huán bì lóu zhōng zuò,cuì zhú cāng sōng xià rì zhǎng。

徽宗画梨花青禽图

虞集

宿雨初收禁林寂,玉斧临窗看春色。sù yǔ chū shōu jìn lín jì,yù fǔ lín chuāng kàn chūn sè。
蒺藜沙上暖尘飞,何处人间作寒食。jí lí shā shàng nuǎn chén fēi,hé chù rén jiān zuò hán shí。

韩干马

虞集

开元沙苑蒺藜秋,韩干新图总不收。kāi yuán shā yuàn jí lí qiū,hán gàn xīn tú zǒng bù shōu。
天厩真龙奇骨在,故知臣甫负骅骝。tiān jiù zhēn lóng qí gǔ zài,gù zhī chén fǔ fù huá liú。

曹霸下槽马

虞集

枥下长年饱豆刍,谁通马语识踟蹰?lì xià zhǎng nián bǎo dòu chú,shuí tōng mǎ yǔ shí chí chú?
主恩深重知何报,或者东封驾鼓车。zhǔ ēn shēn zhòng zhī hé bào,huò zhě dōng fēng jià gǔ chē。

题饶世英所藏孤鹤图

虞集

海风吹月忆危巢,清夜梳翎雪堕坳。hǎi fēng chuī yuè yì wēi cháo,qīng yè shū líng xuě duò ào。
仙客不知犹是画,每听长唳向松梢。xiān kè bù zhī yóu shì huà,měi tīng zhǎng lì xiàng sōng shāo。

雪后偶成

虞集

晓来残雪在陂陁,远似羊群或似鹅。xiǎo lái cán xuě zài bēi tuó,yuǎn shì yáng qún huò shì é。
忆踏春泥看柳色,驼裘貂帽度冰河。yì tà chūn ní kàn liǔ sè,tuó qiú diāo mào dù bīng hé。

自赞题白云求陈可复所写像

虞集

归来江上一身轻,野服初成拄杖行。guī lái jiāng shàng yī shēn qīng,yě fú chū chéng zhǔ zhàng xíng。
只好白云相伴住,天台庐阜听松声。zhǐ hǎo bái yún xiāng bàn zhù,tiān tái lú fù tīng sōng shēng。

赠朱万初二首

虞集

珥貂鸣佩入明光,新墨初成进御床。ěr diāo míng pèi rù míng guāng,xīn mò chū chéng jìn yù chuáng。
草野小臣春梦短,犹怀染翰侍君王。cǎo yě xiǎo chén chūn mèng duǎn,yóu huái rǎn hàn shì jūn wáng。

赠朱万初二首

虞集

延阁晨趋接佩声,又纡朱绂向江城。yán gé chén qū jiē pèi shēng,yòu yū zhū fú xiàng jiāng chéng。
丹心要似东阳水,酿作官壶彻底清。dān xīn yào shì dōng yáng shuǐ,niàng zuò guān hú chè dǐ qīng。

子昂竹

虞集

忆昔吴兴写竹枝,满堂宾客动秋思。yì xī wú xīng xiě zhú zhī,mǎn táng bīn kè dòng qiū sī。
诸公老去风流尽,相对茶烟扬鬓丝。zhū gōng lǎo qù fēng liú jǐn,xiāng duì chá yān yáng bìn sī。

八骏图

虞集

瑶池积雪与天平,西极空闻八骏名。yáo chí jī xuě yǔ tiān píng,xī jí kōng wén bā jùn míng。
玉殿重来人世换,萧萧苜蓿汉宫城。yù diàn zhòng lái rén shì huàn,xiāo xiāo mù xu hàn gōng chéng。

玉龙图

虞集

贝阙澄澄海月生,水晶帘影接空明。bèi quē chéng chéng hǎi yuè shēng,shuǐ jīng lián yǐng jiē kōng míng。
鲛绡剪得霓裳就,却拥冰髯上太清。jiāo xiāo jiǎn dé ní shang jiù,què yōng bīng rán shàng tài qīng。

中秋前偶赋四首

虞集

一室萧然绝蔽亏,桂香初发自先知。yī shì xiāo rán jué bì kuī,guì xiāng chū fā zì xiān zhī。
已无热恼仍无梦,坐到空林月落时。yǐ wú rè nǎo réng wú mèng,zuò dào kōng lín yuè luò shí。