古诗词

用西冈老人留别诗韵以赆其行二首

耶律铸

健羡男儿得志秋,锦衣归去跃骅骝。jiàn xiàn nán ér dé zhì qiū,jǐn yī guī qù yuè huá liú。
断肠南陌人何在,回首夕阳水自流。duàn cháng nán mò rén hé zài,huí shǒu xī yáng shuǐ zì liú。
故里得归真乐土,浮生无地不天游。gù lǐ dé guī zhēn lè tǔ,fú shēng wú dì bù tiān yóu。
疲民正赖君侯手,莫把功名让黑头。pí mín zhèng lài jūn hóu shǒu,mò bǎ gōng míng ràng hēi tóu。

耶律铸

元义州弘政人,字成仲,号双溪。耶律楚材子。幼聪敏,善属文,尤工骑射。父卒,嗣领中书省事,上言宜疏禁网,采历代德政合于时宜者八十一章以进。宪宗攻蜀,诏领侍卫骁果以从,屡出奇计,攻下城邑。世祖即位,拜中书左丞相,征兵扈从,败阿里不哥于上都。加光禄大夫,奏定法令三十七章,吏民便之。后坐事罢免,徙居山后。卒谥文忠。有《双溪醉隐集》。 耶律铸的作品>>

猜您喜欢

留题大防山孔水

耶律铸

尾闾寒泄碧云浆,谁动霓裳混渺茫。wěi lǘ hán xiè bì yún jiāng,shuí dòng ní shang hùn miǎo máng。
惬意玉龙深酿雨,纵游赪鲤静喷香。qiè yì yù lóng shēn niàng yǔ,zòng yóu chēng lǐ jìng pēn xiāng。
流通瑶水明霞近,洞接桃源白日长。liú tōng yáo shuǐ míng xiá jìn,dòng jiē táo yuán bái rì zhǎng。
相得群仙情未切,又抛花片赚刘郎。xiāng dé qún xiān qíng wèi qiè,yòu pāo huā piàn zhuàn liú láng。

登燕都长松岛故基

耶律铸

缥缈笙歌拂紫霄,水晶宫殿荫兰皋。piāo miǎo shēng gē fú zǐ xiāo,shuǐ jīng gōng diàn yīn lán gāo。
势倾沧海风云动,秀出中天气象高。shì qīng cāng hǎi fēng yún dòng,xiù chū zhōng tiān qì xiàng gāo。
可是浪悬秦照胆,不知谁玩汉吹毛。kě shì làng xuán qín zhào dǎn,bù zhī shuí wán hàn chuī máo。
流莺似说伤心事,啼遍宫前小野桃。liú yīng shì shuō shāng xīn shì,tí biàn gōng qián xiǎo yě táo。

又登琼华岛旧址次吕龙山诗韵

耶律铸

不放笙歌半点闲,紫霞香露怕馀残。bù fàng shēng gē bàn diǎn xián,zǐ xiá xiāng lù pà yú cán。
水摇千尺地中月,人倚九重云外栏。shuǐ yáo qiān chǐ dì zhōng yuè,rén yǐ jiǔ zhòng yún wài lán。
碧落更谁乘彩凤,翠屏空自掩金銮。bì luò gèng shuí chéng cǎi fèng,cuì píng kōng zì yǎn jīn luán。
蓬莱宫阙遗基在,思对秋风仔细看。péng lái gōng quē yí jī zài,sī duì qiū fēng zǎi xì kàn。

九龙谷

耶律铸

六龙遗蜕九龙蟠,终古蟠龙气象闲。liù lóng yí tuì jiǔ lóng pán,zhōng gǔ pán lóng qì xiàng xián。
逐鹿得非缘石马,啼鹃应自恐桥山。zhú lù dé fēi yuán shí mǎ,tí juān yīng zì kǒng qiáo shān。
披天一鼎神移去,落日孤林鸟自还。pī tiān yī dǐng shén yí qù,luò rì gū lín niǎo zì hái。
犹托哀湍浑自说,悔将春梦到人闲。yóu tuō āi tuān hún zì shuō,huǐ jiāng chūn mèng dào rén xián。

发药儿岭过永定关诗

耶律铸

山灵应也厌嚣埃,宛写幽尘篆绿苔。shān líng yīng yě yàn xiāo āi,wǎn xiě yōu chén zhuàn lǜ tái。
望气莫疑非尹喜,附舆须自是韩哀。wàng qì mò yí fēi yǐn xǐ,fù yú xū zì shì hán āi。
侧骈翠壁侵云起,斜抱横流卷地来。cè pián cuì bì qīn yún qǐ,xié bào héng liú juǎn dì lái。
好在旧时堤畔柳,不知青眼盼谁开。hǎo zài jiù shí dī pàn liǔ,bù zhī qīng yǎn pàn shuí kāi。

伤古城次友人韵

耶律铸

每爱登临趁雨晴,凉生襟袂晚风清。měi ài dēng lín chèn yǔ qíng,liáng shēng jīn mèi wǎn fēng qīng。
草铺平野重祠绿,水引斜阳一线明。cǎo pù píng yě zhòng cí lǜ,shuǐ yǐn xié yáng yī xiàn míng。
残柳断碑兴废地,淡烟啼鸟古今情。cán liǔ duàn bēi xīng fèi dì,dàn yān tí niǎo gǔ jīn qíng。
繁华消尽市朝变,花落月明空水声。fán huá xiāo jǐn shì cháo biàn,huā luò yuè míng kōng shuǐ shēng。

和人黄龙冈怀古

耶律铸

黄龙不负覆舟飞,天意人情尽可知。huáng lóng bù fù fù zhōu fēi,tiān yì rén qíng jǐn kě zhī。
一掷乾坤将自赌,两周甲子是谁推。yī zhì qián kūn jiāng zì dǔ,liǎng zhōu jiǎ zi shì shuí tuī。
若须要处长生鹿,可是曾收越影骓。ruò xū yào chù zhǎng shēng lù,kě shì céng shōu yuè yǐng zhuī。
睿德神功无籍在,土花封合御园碑。ruì dé shén gōng wú jí zài,tǔ huā fēng hé yù yuán bēi。

谨和尊大人领省沙场怀古兼四娱斋韵

耶律铸

小沙场没铁衣堆,忆昔英雄一窖灰。xiǎo shā chǎng méi tiě yī duī,yì xī yīng xióng yī jiào huī。
青冢荒凉遗旧怨,黑河呜咽写馀哀。qīng zhǒng huāng liáng yí jiù yuàn,hēi hé wū yàn xiě yú āi。
书痴信手翻新曲,诗瘦扶头怯大杯。shū chī xìn shǒu fān xīn qū,shī shòu fú tóu qiè dà bēi。
汗漫谪仙游八表,子卿归后几人来。hàn màn zhé xiān yóu bā biǎo,zi qīng guī hòu jǐ rén lái。

读汉书偶成寄李稚川

耶律铸

看尽人闲傀儡棚,不知笑杀老禅僧。kàn jǐn rén xián guī lěi péng,bù zhī xiào shā lǎo chán sēng。
风云依合无多日,禾黍高低没五陵。fēng yún yī hé wú duō rì,hé shǔ gāo dī méi wǔ líng。
纸上功名休理会,梦中身世尽翻腾。zhǐ shàng gōng míng xiū lǐ huì,mèng zhōng shēn shì jǐn fān téng。
从今?取生平醉,莫惜王公唤不应。cóng jīn pīn qǔ shēng píng zuì,mò xī wáng gōng huàn bù yīng。

见曹丕受禅碑有感

耶律铸

从此建安王气衰,君臣离合可伤悲。cóng cǐ jiàn ān wáng qì shuāi,jūn chén lí hé kě shāng bēi。
几人石上留名日,千载世间不毁时。jǐ rén shí shàng liú míng rì,qiān zài shì jiān bù huǐ shí。
过客未知谁氏迹,野夫犹道汉家基。guò kè wèi zhī shuí shì jì,yě fū yóu dào hàn jiā jī。
临风读罢一长叹,却是曹丕受禅碑。lín fēng dú bà yī zhǎng tàn,què shì cáo pī shòu chán bēi。

因读史偶成即书

耶律铸

一曲狂歌万古情,惜难将日系长绳。yī qū kuáng gē wàn gǔ qíng,xī nán jiāng rì xì zhǎng shéng。
未容狐兔游秦苑,已放牛羊入汉陵。wèi róng hú tù yóu qín yuàn,yǐ fàng niú yáng rù hàn líng。
梦稳几曾惊鸟唤,酒酣长欲看云腾。mèng wěn jǐ céng jīng niǎo huàn,jiǔ hān zhǎng yù kàn yún téng。
莫将心事投明月,领取繁花半夜灯。mò jiāng xīn shì tóu míng yuè,lǐng qǔ fán huā bàn yè dēng。

题汉武内传

耶律铸

烂烛神光射九霄,空香虚驾绕霓旄。làn zhú shén guāng shè jiǔ xiāo,kōng xiāng xū jià rào ní máo。
将临紫极调金液,更入明霞漱玉膏。jiāng lín zǐ jí diào jīn yè,gèng rù míng xiá shù yù gāo。
瑶水露寒芳草歇,鼎湖烟暖景云高。yáo shuǐ lù hán fāng cǎo xiē,dǐng hú yān nuǎn jǐng yún gāo。
可凭谁问秋风客,忍委三山与怒涛。kě píng shuí wèn qiū fēng kè,rěn wěi sān shān yǔ nù tāo。

宫怨

耶律铸

脉脉慵招凤翼箫,沉思尘事自无聊。mài mài yōng zhāo fèng yì xiāo,chén sī chén shì zì wú liáo。
不唯只妒莺声巧,且自尝憎燕语娇。bù wéi zhǐ dù yīng shēng qiǎo,qiě zì cháng zēng yàn yǔ jiāo。
照胆光芒殊未歇,守宫颜色若为消。zhào dǎn guāng máng shū wèi xiē,shǒu gōng yán sè ruò wèi xiāo。
梅花独自惊时节,肯放春风到柳条。méi huā dú zì jīng shí jié,kěn fàng chūn fēng dào liǔ tiáo。

哀长安

耶律铸

汉家宫阙五云闲,不似当时梦一般。hàn jiā gōng quē wǔ yún xián,bù shì dāng shí mèng yī bān。
金殿夜延萤烛暗,翠帘风窣月钩闲。jīn diàn yè yán yíng zhú àn,cuì lián fēng sū yuè gōu xián。
笙歌竟逐人消息,楼观空馀燕往还。shēng gē jìng zhú rén xiāo xī,lóu guān kōng yú yàn wǎng hái。
斜日亭亭淡无语,为谁空下九嵏山。xié rì tíng tíng dàn wú yǔ,wèi shuí kōng xià jiǔ zōng shān。

炀帝

耶律铸

叠鼓凝笳宴未阑,战尘回首满人闲。dié gǔ níng jiā yàn wèi lán,zhàn chén huí shǒu mǎn rén xián。
南山翠竹长不起,东海洪波流己乾。nán shān cuì zhú zhǎng bù qǐ,dōng hǎi hóng bō liú jǐ qián。
宝驾陆沈池馆尽,锦帆星散水云闲。bǎo jià lù shěn chí guǎn jǐn,jǐn fān xīng sàn shuǐ yún xián。
空馀仁寿宫前草,遥接雷塘野树烟。kōng yú rén shòu gōng qián cǎo,yáo jiē léi táng yě shù yān。