古诗词

满江红

林正大

衮衮诸公,嗟独冷、先生宦薄。gǔn gǔn zhū gōng,jiē dú lěng xiān shēng huàn báo。
夸甲第、纷纷粱肉,谩甘寥寞。kuā jiǎ dì fēn fēn liáng ròu,mán gān liáo mò。
道出羲皇知有用,才过屈宋人谁若。dào chū xī huáng zhī yǒu yòng,cái guò qū sòng rén shuí ruò。
剩得钱、沽酒两忘形,更酬酢。shèng dé qián gū jiǔ liǎng wàng xíng,gèng chóu cù。
清夜永,开春酌。qīng yè yǒng,kāi chūn zhuó。
听细雨,檐花落。tīng xì yǔ,yán huā luò。
但高歌不管,饿填沟壑。dàn gāo gē bù guǎn,è tián gōu hè。
司马逸才亲涤器,子云识字终投阁。sī mǎ yì cái qīn dí qì,zi yún shí zì zhōng tóu gé。
且生前、相遇共相欢,衔杯乐。qiě shēng qián xiāng yù gòng xiāng huān,xián bēi lè。

林正大

宋人,字敬之,号随庵。宁宗开禧间,为严州学官。有《风雅遗音》。 林正大的作品>>

猜您喜欢

朝中措

林正大

凌波仙子袜生尘。líng bō xiān zi wà shēng chén。
水上步轻盈。shuǐ shàng bù qīng yíng。
种作寒花愁绝,断肠谁与招魂。zhǒng zuò hán huā chóu jué,duàn cháng shuí yǔ zhāo hún。
天教付与,含香体素,倾国倾城。tiān jiào fù yǔ,hán xiāng tǐ sù,qīng guó qīng chéng。
寂寞岁寒为伴,藉他矾弟梅兄。jì mò suì hán wèi bàn,jí tā fán dì méi xiōng。

贺新郎·括东坡书林和靖诗后

林正大

生长湖山曲。shēng zhǎng hú shān qū。
羡吴儿、呼吸湖光,饱餐山渌。xiàn wú ér hū xī hú guāng,bǎo cān shān lù。
世外不须论隐逸,谁似先生冰玉。shì wài bù xū lùn yǐn yì,shuí shì xiān shēng bīng yù。
自骨冷、神清无俗。zì gǔ lěng shén qīng wú sú。
我不识君曾梦见,炯双瞳、碧色光相烛。wǒ bù shí jūn céng mèng jiàn,jiǒng shuāng tóng bì sè guāng xiāng zhú。
遗妙语,看不足。yí miào yǔ,kàn bù zú。
生平高节难为续。shēng píng gāo jié nán wèi xù。
到如今、凛凛风生,言犹可录。dào rú jīn lǐn lǐn fēng shēng,yán yóu kě lù。
不作相如封禅稿,身后谁荣谁辱。bù zuò xiāng rú fēng chán gǎo,shēn hòu shuí róng shuí rǔ。
争肯效、白头吟曲。zhēng kěn xiào bái tóu yín qū。
好与水仙为伴侣,傍西湖、湖畔修修竹。hǎo yǔ shuǐ xiān wèi bàn lǚ,bàng xī hú hú pàn xiū xiū zhú。
时一酹,荐秋菊。shí yī lèi,jiàn qiū jú。

水调歌头

林正大

欲状巴陵胜,千古岳之阳。yù zhuàng bā líng shèng,qiān gǔ yuè zhī yáng。
洞庭在目,远衔山色俯长江。dòng tíng zài mù,yuǎn xián shān sè fǔ zhǎng jiāng。
浩浩横无涯际,爽气北通巫峡,南望极潇湘。hào hào héng wú yá jì,shuǎng qì běi tōng wū xiá,nán wàng jí xiāo xiāng。
骚人与迁客,览物兴尤长。sāo rén yǔ qiān kè,lǎn wù xīng yóu zhǎng。
锦鳞游,汀兰郁,水鸥翔。jǐn lín yóu,tīng lán yù,shuǐ ōu xiáng。
波澜万顷,碧色上下一天光。bō lán wàn qǐng,bì sè shàng xià yī tiān guāng。
皓月浮金千里,把酒登楼对景,喜极自洋洋。hào yuè fú jīn qiān lǐ,bǎ jiǔ dēng lóu duì jǐng,xǐ jí zì yáng yáng。
忧乐有谁会,宠辱两俱忘。yōu lè yǒu shuí huì,chǒng rǔ liǎng jù wàng。

木兰花慢·括李白将进酒

林正大

黄河天上派,到东海、去难收。huáng hé tiān shàng pài,dào dōng hǎi qù nán shōu。
况镜里堪悲,星星白发,早上人头。kuàng jìng lǐ kān bēi,xīng xīng bái fā,zǎo shàng rén tóu。
人生尽欢得意,把金尊、对月莫空休。rén shēng jǐn huān dé yì,bǎ jīn zūn duì yuè mò kōng xiū。
天赋君材有用,千金散聚何忧。tiān fù jūn cái yǒu yòng,qiān jīn sàn jù hé yōu。
请君听我一清讴。qǐng jūn tīng wǒ yī qīng ōu。
钟鼎复奚求。zhōng dǐng fù xī qiú。
但烂醉春风,古来惟有,饮者名留。dàn làn zuì chūn fēng,gǔ lái wéi yǒu,yǐn zhě míng liú。
陈王昔时宴乐,拼十千、斗酒恣欢游。chén wáng xī shí yàn lè,pīn shí qiān dòu jiǔ zì huān yóu。
莫惜貂裘将换,与消千古愁。mò xī diāo qiú jiāng huàn,yǔ xiāo qiān gǔ chóu。

沁园春·括范文正《严先生祠堂记》

林正大

子陵先生,故人光武,以道相忘。zi líng xiān shēng,gù rén guāng wǔ,yǐ dào xiāng wàng。
幸炎符在握,六龙在御,臣来亿兆,阳德方刚。xìng yán fú zài wò,liù lóng zài yù,chén lái yì zhào,yáng dé fāng gāng。
自是先生,独全高节,归去江湖乐未央。zì shì xiān shēng,dú quán gāo jié,guī qù jiāng hú lè wèi yāng。
动星象,被羊裘傲睨,一世轩裳。dòng xīng xiàng,bèi yáng qiú ào nì,yī shì xuān shang。
高哉不事侯王。gāo zāi bù shì hóu wáng。
爱此地山高水更长。ài cǐ dì shān gāo shuǐ gèng zhǎng。
盖先生心地,超乎日月,又谁如光武,器量包荒。gài xiān shēng xīn dì,chāo hū rì yuè,yòu shuí rú guāng wǔ,qì liàng bāo huāng。
立懦廉顽,有功名教,万世清风更激扬。lì nuò lián wán,yǒu gōng míng jiào,wàn shì qīng fēng gèng jī yáng。
无古今,想云山郁郁,江水泱泱。wú gǔ jīn,xiǎng yún shān yù yù,jiāng shuǐ yāng yāng。
2012