古诗词

因阅乐戏赠友人

耶律铸

蔷薇露渍霓裳润,桂子风飘月殿香。qiáng wēi lù zì ní shang rùn,guì zi fēng piāo yuè diàn xiāng。
犹是蛙鸣耸醉梦,欲教人说是归昌。yóu shì wā míng sǒng zuì mèng,yù jiào rén shuō shì guī chāng。

耶律铸

元义州弘政人,字成仲,号双溪。耶律楚材子。幼聪敏,善属文,尤工骑射。父卒,嗣领中书省事,上言宜疏禁网,采历代德政合于时宜者八十一章以进。宪宗攻蜀,诏领侍卫骁果以从,屡出奇计,攻下城邑。世祖即位,拜中书左丞相,征兵扈从,败阿里不哥于上都。加光禄大夫,奏定法令三十七章,吏民便之。后坐事罢免,徙居山后。卒谥文忠。有《双溪醉隐集》。 耶律铸的作品>>

猜您喜欢

炭山窖子店大风后有回风数月不已

耶律铸

西风崛?过柴扉,回裂云衣缠酒旗。xī fēng jué guò chái fēi,huí liè yún yī chán jiǔ qí。
懒举扇来时自蔽,只知尘污庾元规。lǎn jǔ shàn lái shí zì bì,zhǐ zhī chén wū yǔ yuán guī。

十六夜月得人字

耶律铸

姮娥减却旧精神,桂魄难同昨夜新。héng é jiǎn què jiù jīng shén,guì pò nán tóng zuó yè xīn。
多谢清光不相负,裴回终夕伴诗人。duō xiè qīng guāng bù xiāng fù,péi huí zhōng xī bàn shī rén。

十六夜月得人字

耶律铸

底事姮娥出海迟,玉容寂寞不胜悲。dǐ shì héng é chū hǎi chí,yù róng jì mò bù shèng bēi。
清光未必天边减,冷暖人情亦可知。qīng guāng wèi bì tiān biān jiǎn,lěng nuǎn rén qíng yì kě zhī。

十六夜月得人字

耶律铸

昨夜衔杯写我欢,玻璃万顷桂花寒。zuó yè xián bēi xiě wǒ huān,bō lí wàn qǐng guì huā hán。
素娥今夕如羞涩,似怨诗人取次看。sù é jīn xī rú xiū sè,shì yuàn shī rén qǔ cì kàn。

和林雨大雹有如鸡卵者

耶律铸

谁拥珠玑积玉京,纵期明月易愁晴。shuí yōng zhū jī jī yù jīng,zòng qī míng yuè yì chóu qíng。
若教不值骊龙睡,不信波斯擅得名。ruò jiào bù zhí lí lóng shuì,bù xìn bō sī shàn dé míng。

雷雹

耶律铸

唤起阿香云外具,低徊龙驭过神州。huàn qǐ ā xiāng yún wài jù,dī huái lóng yù guò shén zhōu。
翠裀万顷无人卷,弄散珠玑去不收。cuì yīn wàn qǐng wú rén juǎn,nòng sàn zhū jī qù bù shōu。

西园梅花

耶律铸

婆律膏融滴蜡开,几多香阵过楼台。pó lǜ gāo róng dī là kāi,jǐ duō xiāng zhèn guò lóu tái。
风梅更是相料理,吹到南华枕上来。fēng méi gèng shì xiāng liào lǐ,chuī dào nán huá zhěn shàng lái。

对后园梅花简示诸公

耶律铸

莫讶冷姿浑是雪,若存花态即非梅。mò yà lěng zī hún shì xuě,ruò cún huā tài jí fēi méi。
灵根岂受寒拘束,直把阳和竟挽回。líng gēn qǐ shòu hán jū shù,zhí bǎ yáng hé jìng wǎn huí。

早梅

耶律铸

一径萦迂入草莱,柴门虽设不曾开。yī jìng yíng yū rù cǎo lái,chái mén suī shè bù céng kāi。
东风自泄春消息,吹到梅花树下来。dōng fēng zì xiè chūn xiāo xī,chuī dào méi huā shù xià lái。

饮梅花下

耶律铸

除了孤高梅子真,兰生更待与谁亲。chú le gū gāo méi zi zhēn,lán shēng gèng dài yǔ shuí qīn。
无如清友延清客,有似贤人对圣人。wú rú qīng yǒu yán qīng kè,yǒu shì xián rén duì shèng rén。

梅花引

耶律铸

澹妆素服映冰肌,香袭幽情暗有期。dàn zhuāng sù fú yìng bīng jī,xiāng xí yōu qíng àn yǒu qī。
满地美人心下事,怕拈横玉倚风吹。mǎn dì měi rén xīn xià shì,pà niān héng yù yǐ fēng chuī。

春梅怨笛歌

耶律铸

一声愁笛吟龙起,万点惊香怨雪飞。yī shēng chóu dí yín lóng qǐ,wàn diǎn jīng xiāng yuàn xuě fēi。
珍重冰魂莫回首,酒痕犹满去年衣。zhēn zhòng bīng hún mò huí shǒu,jiǔ hén yóu mǎn qù nián yī。

三月二十二日梦中咏琼花

耶律铸

一树琼花手自栽,栽成盼得到春来。yī shù qióng huā shǒu zì zāi,zāi chéng pàn dé dào chūn lái。
春来烂漫知多少,羞教群芳不敢开。chūn lái làn màn zhī duō shǎo,xiū jiào qún fāng bù gǎn kāi。

题恋春牡丹

耶律铸

玉籍名延不世香,含情惟务振流芳。yù jí míng yán bù shì xiāng,hán qíng wéi wù zhèn liú fāng。
自缘始恋春料理,是索东君力主张。zì yuán shǐ liàn chūn liào lǐ,shì suǒ dōng jūn lì zhǔ zhāng。

牡丹

耶律铸

问谁能养牡丹芽,南枕天津弟一家。wèn shuí néng yǎng mǔ dān yá,nán zhěn tiān jīn dì yī jiā。
不枉得输青帝力,见闻知是异凡花。bù wǎng dé shū qīng dì lì,jiàn wén zhī shì yì fán huā。