古诗词

忆江南·其二寿谢寿朋

刘辰翁

前之夕,织女渡河边。qián zhī xī,zhī nǚ dù hé biān。
天上一朝元五日,人间小住亦千年。tiān shàng yī cháo yuán wǔ rì,rén jiān xiǎo zhù yì qiān nián。
相合降神仙。xiāng hé jiàng shén xiān。
当富贵,掩鼻正高眠。dāng fù guì,yǎn bí zhèng gāo mián。
欲语会稽仍小待,不知文举更堪怜。yù yǔ huì jī réng xiǎo dài,bù zhī wén jǔ gèng kān lián。
蔗境在顽坚。zhè jìng zài wán jiān。
刘辰翁

刘辰翁

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。 刘辰翁的作品>>

猜您喜欢

乌夜啼其三

刘辰翁

何年似永和年。hé nián shì yǒng hé nián。
记湖船。jì hú chuán。
如此晴天无处、望新烟。rú cǐ qíng tiān wú chù wàng xīn yān。
江南女,裙四尺,合秋千。jiāng nán nǚ,qún sì chǐ,hé qiū qiān。
昨日老人曾见、久潸然。zuó rì lǎo rén céng jiàn jiǔ shān rán。

行香子·其一和北客问梅,白氏,长安人

刘辰翁

雪履无痕。xuě lǚ wú hén。
溪影传神。xī yǐng chuán shén。
著坡诗、请自清温。zhù pō shī qǐng zì qīng wēn。
朝朝不去,夕夕空勤。cháo cháo bù qù,xī xī kōng qín。
似梦中云,云外雪,雪中春。shì mèng zhōng yún,yún wài xuě,xuě zhōng chūn。
四野昏昏。sì yě hūn hūn。
匹马巡巡。pǐ mǎ xún xún。
拣一枝、寄与芳尊。jiǎn yī zhī jì yǔ fāng zūn。
更谁兴到,于我情真。gèng shuí xīng dào,yú wǒ qíng zhēn。
是白家宾,江南路,陇头人。shì bái jiā bīn,jiāng nán lù,lǒng tóu rén。

行香子·其二次草窗忆古心公韵

刘辰翁

玉立风尘。yù lì fēng chén。
光动黄银。guāng dòng huáng yín。
便谈文、也到夜分。biàn tán wén yě dào yè fēn。
无人烛下,壁上传神。wú rén zhú xià,bì shàng chuán shén。
记老婆心,寒士语,道人身。jì lǎo pó xīn,hán shì yǔ,dào rén shēn。
极意形容,下语难亲。jí yì xíng róng,xià yǔ nán qīn。
更万分、无一分真。gèng wàn fēn wú yī fēn zhēn。
醉翁去后,往往愁人。zuì wēng qù hòu,wǎng wǎng chóu rén。
愿滴山泉,衔丘冢,化龙云。yuàn dī shān quán,xián qiū zhǒng,huà lóng yún。

品令闻莺

刘辰翁

满庭芳草。mǎn tíng fāng cǎo。
更昨日、落红如扫。gèng zuó rì luò hóng rú sǎo。
绿阴正似人怀抱。lǜ yīn zhèng shì rén huái bào。
一声睍睆,春色何曾老。yī shēng xiàn huàn,chūn sè hé céng lǎo。
幸自不须人起早。xìng zì bù xū rén qǐ zǎo。
寂寞如相恼。jì mò rú xiāng nǎo。
旧时闻处青门道。jiù shí wén chù qīng mén dào。
禁烟时候,柳下人家好。jìn yān shí hòu,liǔ xià rén jiā hǎo。

行香子·其三叠韵

刘辰翁

海水成尘。hǎi shuǐ chéng chén。
河水无银。hé shuǐ wú yín。
恨幽明、我与公分。hèn yōu míng wǒ yǔ gōng fēn。
青山独往,回首伤神。qīng shān dú wǎng,huí shǒu shāng shén。
叹魏阙心,磻石魄,汨罗身。tàn wèi quē xīn,pán shí pò,mì luó shēn。
除却相思,四海无亲。chú què xiāng sī,sì hǎi wú qīn。
识风流、还贺季真。shí fēng liú hái hè jì zhēn。
而今天上,笑谪仙人。ér jīn tiān shàng,xiào zhé xiān rén。
但病伤春,愁厌雨,泪看云。dàn bìng shāng chūn,chóu yàn yǔ,lèi kàn yún。

行香子·其四探梅

刘辰翁

月露吾痕。yuè lù wú hén。
雪得吾神。xuě dé wú shén。
更荒寒、不傍人温。gèng huāng hán bù bàng rén wēn。
山人去后,车马来勤。shān rén qù hòu,chē mǎ lái qín。
但梦朝云,愁暮雨,怨阳春。dàn mèng cháo yún,chóu mù yǔ,yuàn yáng chūn。
说着东昏。shuō zhe dōng hūn。
记着南巡。jì zhe nán xún。
泪盈盈、檀板金尊。lèi yíng yíng tán bǎn jīn zūn。
怜君素素,念我真真。lián jūn sù sù,niàn wǒ zhēn zhēn。
叹古来言,新样客,旧时人。tàn gǔ lái yán,xīn yàng kè,jiù shí rén。

鹊桥仙·其一题陈敬之扇

刘辰翁

乘鸾著色,痴蝇误拂。chéng luán zhù sè,chī yíng wù fú。
不及羲之醉墨。bù jí xī zhī zuì mò。
偶然入手送东阳,便看取、薰时清适。ǒu rán rù shǒu sòng dōng yáng,biàn kàn qǔ xūn shí qīng shì。
清风去暑,闲题当日。qīng fēng qù shǔ,xián tí dāng rì。
宰相纱笼谁识。zǎi xiāng shā lóng shuí shí。
封丘门外定何人,这一点、瞒他不得。fēng qiū mén wài dìng hé rén,zhè yī diǎn mán tā bù dé。

鹊桥仙·其一寿臞山母

刘辰翁

看人掷果,看人罢织。kàn rén zhì guǒ,kàn rén bà zhī。
难得团栾七夕。nán dé tuán luán qī xī。
蟠桃只在屋东头,庆西母、年开八帙。pán táo zhǐ zài wū dōng tóu,qìng xī mǔ nián kāi bā zhì。
去年今日。qù nián jīn rì。
今年今日。jīn nián jīn rì。
添个曾孙抱膝。tiān gè céng sūn bào xī。
人间乐事有多般,算此乐、人间第一。rén jiān lè shì yǒu duō bān,suàn cǐ lè rén jiān dì yī。

鹊桥仙·自寿二首其一

刘辰翁

轻风澹月,年年去路。qīng fēng dàn yuè,nián nián qù lù。
谁识小年初度。shuí shí xiǎo nián chū dù。
桥边曾弄碧莲花,悄不记、人间今古。qiáo biān céng nòng bì lián huā,qiāo bù jì rén jiān jīn gǔ。
吹箫江上,沾衣微露。chuī xiāo jiāng shàng,zhān yī wēi lù。
依约凌波曾步。yī yuē líng bō céng bù。
寒机何意待人归,但寂历、小窗斜雨。hán jī hé yì dài rén guī,dàn jì lì xiǎo chuāng xié yǔ。

鹊桥仙·其四

刘辰翁

天香吹下,烟霏成路。tiān xiāng chuī xià,yān fēi chéng lù。
飒飒神光暗度。sà sà shén guāng àn dù。
桥边犹记泛槎人,看赤岸、苔痕如古。qiáo biān yóu jì fàn chá rén,kàn chì àn tái hén rú gǔ。
长空皓月,小风斜露。zhǎng kōng hào yuè,xiǎo fēng xié lù。
寂寞江头独步。jì mò jiāng tóu dú bù。
人间何处得飘然,归梦入、梨花春雨。rén jiān hé chù dé piāo rán,guī mèng rù lí huā chūn yǔ。

夜飞鹊/夜飞鹊慢七夕

刘辰翁

何曾见飞渡,年又年痴。hé céng jiàn fēi dù,nián yòu nián chī。
今古相望犹疑。jīn gǔ xiāng wàng yóu yí。
朱颜一去似流水,断桥魂梦参差。zhū yán yī qù shì liú shuǐ,duàn qiáo hún mèng cān chà。
何堪更嗟迟暮,听旁人说与,此夕佳期。hé kān gèng jiē chí mù,tīng páng rén shuō yǔ,cǐ xī jiā qī。
深深代籍,盼悠悠、北地胭脂。shēn shēn dài jí,pàn yōu yōu běi dì yān zhī。
谁寄扬州破镜,遍海角天涯,空待人归。shuí jì yáng zhōu pò jìng,biàn hǎi jiǎo tiān yá,kōng dài rén guī。
自小秦楼望巧,吴机回锦,歌舞为谁。zì xiǎo qín lóu wàng qiǎo,wú jī huí jǐn,gē wǔ wèi shuí。
星萍耿耿,算欢娱,未省流离。xīng píng gěng gěng,suàn huān yú,wèi shěng liú lí。
但秋衾梦浅,云闲曲远,薄命同时。dàn qiū qīn mèng qiǎn,yún xián qū yuǎn,báo mìng tóng shí。

一剪梅·其一·和人催雪

刘辰翁

万事如花不可期。wàn shì rú huā bù kě qī。
花不堪持,酒不堪持。huā bù kān chí,jiǔ bù kān chí。
江天雪意使人迷,剪一枝枝,歌一枝枝。jiāng tiān xuě yì shǐ rén mí,jiǎn yī zhī zhī,gē yī zhī zhī。
歌者不来今几时。gē zhě bù lái jīn jǐ shí。
姜影无词,张影无词。jiāng yǐng wú cí,zhāng yǐng wú cí。
不歌不醉不成诗,歌也迟迟,雪也迟迟。bù gē bù zuì bù chéng shī,gē yě chí chí,xuě yě chí chí。

疏影·催雪

刘辰翁

香篝素被。xiāng gōu sù bèi。
听花犯低低,瑶花开未。tīng huā fàn dī dī,yáo huā kāi wèi。
长记那时,炽炭围炉,瘦妻换酒行试。zhǎng jì nà shí,chì tàn wéi lú,shòu qī huàn jiǔ xíng shì。
当家人在销金帐,约莫是、打围归际。dāng jiā rén zài xiāo jīn zhàng,yuē mò shì dǎ wéi guī jì。
又谁知、别忆烹茶,冷落故家愁思。yòu shuí zhī bié yì pēng chá,lěng luò gù jiā chóu sī。
闻道滕骄巽懒,今朝待檄与,翻云须易。wén dào téng jiāo xùn lǎn,jīn cháo dài xí yǔ,fān yún xū yì。
白白不成,又不教晴,做尽黄昏情味。bái bái bù chéng,yòu bù jiào qíng,zuò jǐn huáng hūn qíng wèi。
银河本是冰冰底。yín hé běn shì bīng bīng dǐ。
怎忍向、东风成水。zěn rěn xiàng dōng fēng chéng shuǐ。
待满城、玉宇琼楼,却报卧庐人起。dài mǎn chéng yù yǔ qióng lóu,què bào wò lú rén qǐ。

一剪梅·其二和敖秋崖为小孙三载寿谢

刘辰翁

人生总受业风吹。rén shēng zǒng shòu yè fēng chuī。
三岁儿儿,八十儿儿。sān suì ér ér,bā shí ér ér。
深闺空谷把还持,啼看人知,啼怕人知。shēn guī kōng gǔ bǎ hái chí,tí kàn rén zhī,tí pà rén zhī。
客中自种绿猗猗。kè zhōng zì zhǒng lǜ yī yī。
月下横枝,雪下横枝。yuè xià héng zhī,xuě xià héng zhī。
尊前百岁且开眉,今岁今时,前岁今时。zūn qián bǎi suì qiě kāi méi,jīn suì jīn shí,qián suì jīn shí。

摘红英赋花朝月晴

刘辰翁

花朝月。huā cháo yuè。
朦胧别。méng lóng bié。
朦胧也胜檐声咽。méng lóng yě shèng yán shēng yàn。
亲曾说。qīn céng shuō。
令人悦。lìng rén yuè。
落花情绪,上坟时节。luò huā qíng xù,shàng fén shí jié。
花阴雪。huā yīn xuě。
花阴灭。huā yīn miè。
柳风一似秋千掣。liǔ fēng yī shì qiū qiān chè。
晴未决。qíng wèi jué。
晴还缺。qíng hái quē。
一番寒食,满村啼鴂。yī fān hán shí,mǎn cūn tí jué。