古诗词

南乡子·其一乙酉九日

刘辰翁

宽处略从容。kuān chù lüè cóng róng。
华水华山自不同。huá shuǐ huá shān zì bù tóng。
旧日诸贤携手恨,匆匆。jiù rì zhū xián xié shǒu hèn,cōng cōng。
只说明年甚处重。zhǐ shuō míng nián shén chù zhòng。
几岁避辽东。jǐ suì bì liáo dōng。
茅竹秋风一并空。máo zhú qiū fēng yī bìng kōng。
欲望辽东何处是,蒙蒙。yù wàng liáo dōng hé chù shì,méng méng。
也似秦楼一梦中。yě shì qín lóu yī mèng zhōng。
刘辰翁

刘辰翁

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。 刘辰翁的作品>>

猜您喜欢

南乡子·其三即席纪游

刘辰翁

去似赏花移。qù shì shǎng huā yí。
处处开尊亦不辞。chù chù kāi zūn yì bù cí。
梨栗又空醅又尽,方知。lí lì yòu kōng pēi yòu jǐn,fāng zhī。
旧日骊驹劝客归。jiù rì lí jū quàn kè guī。
归路月相随。guī lù yuè xiāng suí。
儿子门生个个迟。ér zi mén shēng gè gè chí。
坐久不知无可待,堪疑。zuò jiǔ bù zhī wú kě dài,kān yí。
向道儿痴直是痴。xiàng dào ér chī zhí shì chī。

浪淘沙·令其一秋夜感怀

刘辰翁

无叶著秋声。wú yè zhù qiū shēng。
凉鬓堪惊。liáng bìn kān jīng。
满城明月半窗横。mǎn chéng míng yuè bàn chuāng héng。
惟有老人心似醉,未晓偏醒。wéi yǒu lǎo rén xīn shì zuì,wèi xiǎo piān xǐng。
起舞故无成。qǐ wǔ gù wú chéng。
此恨难平。cǐ hèn nán píng。
正襟危坐二三更。zhèng jīn wēi zuò èr sān gèng。
除却故人曹孟德,更与谁争。chú què gù rén cáo mèng dé,gèng yǔ shuí zhēng。

浪淘沙·令其二大风作

刘辰翁

卷海海翻杯。juǎn hǎi hǎi fān bēi。
倾动蓬莱。qīng dòng péng lái。
似嫌到处马头埃。shì xián dào chù mǎ tóu āi。
雨洗御街流到我,吹向潮回。yǔ xǐ yù jiē liú dào wǒ,chuī xiàng cháo huí。
寒似雪天梅。hán shì xuě tiān méi。
安石榴开。ān shí liú kāi。
绣衾重暖笑炉灰。xiù qīn zhòng nuǎn xiào lú huī。
料想东风还忆我,昨夜归来。liào xiǎng dōng fēng hái yì wǒ,zuó yè guī lái。

浪淘沙·令其三有感

刘辰翁

无谓两眉攒。wú wèi liǎng méi zǎn。
风雨春寒。fēng yǔ chūn hán。
池塘小小水漫漫。chí táng xiǎo xiǎo shuǐ màn màn。
只为柳花无一点,忘了临安。zhǐ wèi liǔ huā wú yī diǎn,wàng le lín ān。
何许牡丹残。hé xǔ mǔ dān cán。
客倚屏看。kè yǐ píng kàn。
小楼面面是春山。xiǎo lóu miàn miàn shì chūn shān。
日暮不知春去路,一带阑干。rì mù bù zhī chūn qù lù,yī dài lán gàn。

如梦令·其一题四美人画

刘辰翁

比似寻芳娇困。bǐ shì xún fāng jiāo kùn。
不是弓弯拍衮。bù shì gōng wān pāi gǔn。
无物倚春慵,三寸袜痕新紧。wú wù yǐ chūn yōng,sān cùn wà hén xīn jǐn。
羞褪。xiū tuì。
羞褪。xiū tuì。
忽忽心情未稳。hū hū xīn qíng wèi wěn。

如梦令·其二

刘辰翁

寂历柳风斜倚。jì lì liǔ fēng xié yǐ。
错莫梦云难记。cuò mò mèng yún nán jì。
花影为谁重,一握鲛人丝泪。huā yǐng wèi shuí zhòng,yī wò jiāo rén sī lèi。
何事。hé shì。
何事。hé shì。
历历脸潮羞起。lì lì liǎn cháo xiū qǐ。

如梦令·其二

刘辰翁

睡眼青阴欲午。shuì yǎn qīng yīn yù wǔ。
当户小风轻暑。dāng hù xiǎo fēng qīng shǔ。
倦近碧阑干,斜影却扶人去。juàn jìn bì lán gàn,xié yǐng què fú rén qù。
无绪。wú xù。
无绪。wú xù。
落落一襟轻举。luò luò yī jīn qīng jǔ。

江城子·其一西湖感怀

刘辰翁

涌金门外上船场。yǒng jīn mén wài shàng chuán chǎng。
湖山堂。hú shān táng。
众贤堂。zhòng xián táng。
到几凄凉,城角夜吹霜。dào jǐ qī liáng,chéng jiǎo yè chuī shuāng。
谁识两峰相对语,天惨惨,水茫茫。shuí shí liǎng fēng xiāng duì yǔ,tiān cǎn cǎn,shuǐ máng máng。
月移疏影傍人墙。yuè yí shū yǐng bàng rén qiáng。
怕昏黄。pà hūn huáng。
又昏黄。yòu hūn huáng。
旧日朱门,四圣暗飘香。jiù rì zhū mén,sì shèng àn piāo xiāng。
驿使不来春又老,南共北,断人肠。yì shǐ bù lái chūn yòu lǎo,nán gòng běi,duàn rén cháng。

江城子·其二春兴

刘辰翁

一年春事几何空。yī nián chūn shì jǐ hé kōng。
杏花红。xìng huā hóng。
海棠红。hǎi táng hóng。
看取枝头,无语怨天公。kàn qǔ zhī tóu,wú yǔ yuàn tiān gōng。
幸自一晴晴太暖,三日雨,五更风。xìng zì yī qíng qíng tài nuǎn,sān rì yǔ,wǔ gèng fēng。
山中长自忆城中。shān zhōng zhǎng zì yì chéng zhōng。
到城中。dào chéng zhōng。
望水东。wàng shuǐ dōng。
说尽闲情,无日不匆匆。shuō jǐn xián qíng,wú rì bù cōng cōng。
昨日也同花下饮,终有恨,不曾浓。zuó rì yě tóng huā xià yǐn,zhōng yǒu hèn,bù céng nóng。

江城子·其三和默轩初度韵

刘辰翁

书题拂拂洞庭香。shū tí fú fú dòng tíng xiāng。
孕云黄。yùn yún huáng。
粲珠光。càn zhū guāng。
唤谪仙人,除是贺知章。huàn zhé xiān rén,chú shì hè zhī zhāng。
未老得闲闲到老,无一事,和诗忙。wèi lǎo dé xián xián dào lǎo,wú yī shì,hé shī máng。
是中曾著老人双。shì zhōng céng zhù lǎo rén shuāng。
送千觞。sòng qiān shāng。
乐谁妨。lè shuí fáng。
世上输赢,不似烂柯长。shì shàng shū yíng,bù shì làn kē zhǎng。
晚入耆英年最少,空结客,少年场。wǎn rù qí yīng nián zuì shǎo,kōng jié kè,shǎo nián chǎng。

江城子·其四海棠花下烧烛词

刘辰翁

红敧醉袖殢阑干。hóng jī zuì xiù tì lán gàn。
夜将阑。yè jiāng lán。
去难拚。qù nán pàn。
烧蜜调蜂,重照锦团栾。shāo mì diào fēng,zhòng zhào jǐn tuán luán。
春到洞房深处暖,方知道,月宫寒。chūn dào dòng fáng shēn chù nuǎn,fāng zhī dào,yuè gōng hán。
枝枝红泪不曾干。zhī zhī hóng lèi bù céng gàn。
背人弹。bèi rén dàn。
语羞檀。yǔ xiū tán。
欲睡心情,一似梦惊残。yù shuì xīn qíng,yī shì mèng jīng cán。
正自朦胧花下好,银烛里,几人看。zhèng zì méng lóng huā xià hǎo,yín zhú lǐ,jǐ rén kàn。

霜天晓角·其九·寿萧静安,时归永新

刘辰翁

归来把菊。guī lái bǎ jú。
春瓮今朝熟。chūn wèng jīn cháo shú。
苦苦留君不得,携孺子、到汾曲。kǔ kǔ liú jūn bù dé,xié rú zi dào fén qū。
庐山真面目。lú shān zhēn miàn mù。
冰清还映玉。bīng qīng hái yìng yù。
长笑欧公老懒,君且住,饮螺绿。zhǎng xiào ōu gōng lǎo lǎn,jūn qiě zhù,yǐn luó lǜ。

霜天晓角·其一寿康臞山

刘辰翁

问春来未。wèn chūn lái wèi。
也似辛壬癸。yě shì xīn rén guǐ。
如此男儿五十,又过却、孔融二。rú cǐ nán ér wǔ shí,yòu guò què kǒng róng èr。
画堂孙子子。huà táng sūn zi zi。
新桃如故垒。xīn táo rú gù lěi。
不管明朝后日,春满眼、是千岁。bù guǎn míng cháo hòu rì,chūn mǎn yǎn shì qiān suì。

卜算子·其一元宵

刘辰翁

不是重看灯,重见河边女。bù shì zhòng kàn dēng,zhòng jiàn hé biān nǚ。
长是蛾儿作队行,路转风吹去。zhǎng shì é ér zuò duì xíng,lù zhuǎn fēng chuī qù。
十载庆元宵,满耳番腔鼓。shí zài qìng yuán xiāo,mǎn ěr fān qiāng gǔ。
欲识尊前太守谁,起向尊前舞。yù shí zūn qián tài shǒu shuí,qǐ xiàng zūn qián wǔ。

菩萨蛮·其一秋兴

刘辰翁

芭蕉叶上三更雨。bā jiāo yè shàng sān gèng yǔ。
人生只合随他去。rén shēng zhǐ hé suí tā qù。
便不到天涯。biàn bù dào tiān yá。
天涯也是家。tiān yá yě shì jiā。
屏山三五叠。píng shān sān wǔ dié。
处处飞胡蝶。chù chù fēi hú dié。
正是菊堪看。zhèng shì jú kān kàn。
东篱独自寒。dōng lí dú zì hán。
5191234567»