古诗词

送徐教授晓山归武林

张简

三年言子邑,寂寞鼓鸣琴。sān nián yán zi yì,jì mò gǔ míng qín。
官舍冷如水,杏花春满林。guān shě lěng rú shuǐ,xìng huā chūn mǎn lín。
化风敦薄俗,清气集虚襟。huà fēng dūn báo sú,qīng qì jí xū jīn。
归去吴山下,青青草正深。guī qù wú shān xià,qīng qīng cǎo zhèng shēn。

张简

元明间苏州府吴县人,字仲简,号云丘道人、白羊山樵。初师张伯雨为道士,隐居鸿山。元末兵乱,以母老归,改服为儒生。洪武二年召修《元史》。工诗书画,诗淡雅温丽清深。有《云丘道人集》。 张简的作品>>

猜您喜欢

和铁崖小临海十首

张简

仙花云万叠,浩劫与春开。xiān huā yún wàn dié,hào jié yǔ chūn kāi。
却笑珊瑚树,焦枯作死灰。què xiào shān hú shù,jiāo kū zuò sǐ huī。

和铁崖小临海十首

张简

海上三神峤,尝看羽盖飘。hǎi shàng sān shén jiào,cháng kàn yǔ gài piāo。
玉虹三百尺,嘘气结成桥。yù hóng sān bǎi chǐ,xū qì jié chéng qiáo。

游石湖和铁崖韵

张简

梁燕低飞妒舞腰,春洲寂寂百花消。liáng yàn dī fēi dù wǔ yāo,chūn zhōu jì jì bǎi huā xiāo。
扁舟不见鸱夷子,空使江城响怒潮。biǎn zhōu bù jiàn chī yí zi,kōng shǐ jiāng chéng xiǎng nù cháo。

题云林竹二首

张简

广平旧作梅花赋,铁石心肠妩媚辞。guǎng píng jiù zuò méi huā fù,tiě shí xīn cháng wǔ mèi cí。
高士岩前清赏足,月明竹外写横枝。gāo shì yán qián qīng shǎng zú,yuè míng zhú wài xiě héng zhī。

题云林竹二首

张简

笠泽庄头道士家,书林风竹翠交加。lì zé zhuāng tóu dào shì jiā,shū lín fēng zhú cuì jiāo jiā。
新梢便有凌云势,高出墙檐扫落花。xīn shāo biàn yǒu líng yún shì,gāo chū qiáng yán sǎo luò huā。

周玄初来鹤诗

张简

手把芙蓉摄羽裙,飞书南启魏元君。shǒu bǎ fú róng shè yǔ qún,fēi shū nán qǐ wèi yuán jūn。
祝融峰顶云初起,借与长风送鹤群。zhù róng fēng dǐng yún chū qǐ,jiè yǔ zhǎng fēng sòng hè qún。

春日斋居书事

张简

垂帘觉春静,水槛幽情多。chuí lián jué chūn jìng,shuǐ kǎn yōu qíng duō。
兰香舞双蝶,渌水浮群鹅。lán xiāng wǔ shuāng dié,lù shuǐ fú qún é。
微微晴云度,辉辉野气和。wēi wēi qíng yún dù,huī huī yě qì hé。
新柳带长坂,飞花泛轻波。xīn liǔ dài zhǎng bǎn,fēi huā fàn qīng bō。
闲居违佳景,芳事俱凋讹。xián jū wéi jiā jǐng,fāng shì jù diāo é。
忽忽已初夏,绿暗青山阿。hū hū yǐ chū xià,lǜ àn qīng shān ā。

初夏偶成

张简

清风度虚阁,飞花集罗帏。qīng fēng dù xū gé,fēi huā jí luó wéi。
方欣昼晷永,不觉春光归。fāng xīn zhòu guǐ yǒng,bù jué chūn guāng guī。
鸣琴发逸响,嘉树含清辉。míng qín fā yì xiǎng,jiā shù hán qīng huī。
幽情多默悟,澹景宁相违。yōu qíng duō mò wù,dàn jǐng níng xiāng wéi。
览书感虚寂,独闭南斋扉。lǎn shū gǎn xū jì,dú bì nán zhāi fēi。

题赵彦徵苕溪山水图

张简

吴兴佳山水,远近蓄清光。wú xīng jiā shān shuǐ,yuǎn jìn xù qīng guāng。
苕峣金盖峰,秀色独苍苍。sháo yáo jīn gài fēng,xiù sè dú cāng cāng。
烟云互出没,草木生风香。yān yún hù chū méi,cǎo mù shēng fēng xiāng。
长桥接回溪,积石倚崇冈。zhǎng qiáo jiē huí xī,jī shí yǐ chóng gāng。
樵渔识径幽,于以乐深藏。qiáo yú shí jìng yōu,yú yǐ lè shēn cáng。
击鲜列鲂鲤,启翳理松篁。jī xiān liè fáng lǐ,qǐ yì lǐ sōng huáng。
晨雨况可锄,春泉亦堪湘。chén yǔ kuàng kě chú,chūn quán yì kān xiāng。
既以长孙子,所愿安是乡。jì yǐ zhǎng sūn zi,suǒ yuàn ān shì xiāng。
嗟哉风尘中,何由得徜徉。jiē zāi fēng chén zhōng,hé yóu dé cháng yáng。
赵君钟神秀,挥洒发奇章。zhào jūn zhōng shén xiù,huī sǎ fā qí zhāng。
卷图思旧游,掩抑不能忘。juǎn tú sī jiù yóu,yǎn yì bù néng wàng。

鬻石篇

张简

山中学仙人,断谷自有方。shān zhōng xué xiān rén,duàn gǔ zì yǒu fāng。
泌水生石精,鬻之以为粮。mì shuǐ shēng shí jīng,yù zhī yǐ wèi liáng。
候火中夜起,松材袭馨香。hòu huǒ zhōng yè qǐ,sōng cái xí xīn xiāng。
切以昆吾刀,间以琼茎浆。qiè yǐ kūn wú dāo,jiān yǐ qióng jīng jiāng。
长年尚服食,玉体生光芒。zhǎng nián shàng fú shí,yù tǐ shēng guāng máng。
一朝凡骨换,白日凌风翔。yī cháo fán gǔ huàn,bái rì líng fēng xiáng。

送郑同夫归豫章分题姑苏台

张简

崇台去千载,风日丽飞甍。chóng tái qù qiān zài,fēng rì lì fēi méng。
漠漠春洲草,宁知歌舞轻。mò mò chūn zhōu cǎo,níng zhī gē wǔ qīng。
香泥污麋迹,婵娟若为情。xiāng ní wū mí jì,chán juān ruò wèi qíng。
登览犹悒怏,况乃送君行。dēng lǎn yóu yì yàng,kuàng nǎi sòng jūn xíng。

幽兰题姚节妇金氏传后

张简

幽兰生深谷,靡靡多容光。yōu lán shēng shēn gǔ,mí mí duō róng guāng。
众草虽共长,安得比其芳。zhòng cǎo suī gòng zhǎng,ān dé bǐ qí fāng。
修丛泛光风,紫蕤明朝阳。xiū cóng fàn guāng fēng,zǐ ruí míng cháo yáng。
岂徒媚春色,特以持贞良。qǐ tú mèi chūn sè,tè yǐ chí zhēn liáng。
幽闲意自得,婉淑情不伤。yōu xián yì zì dé,wǎn shū qíng bù shāng。
忽然商飙发,肃肃飞严霜。hū rán shāng biāo fā,sù sù fēi yán shuāng。
卉木竞凋谢,山林亦荒凉。huì mù jìng diāo xiè,shān lín yì huāng liáng。
惟兹一寸芳,枯槁犹馨香。wéi zī yī cùn fāng,kū gǎo yóu xīn xiāng。
岂同桃李花,零落随风扬。qǐ tóng táo lǐ huā,líng luò suí fēng yáng。
小草有坚操,虽死而不亡。xiǎo cǎo yǒu jiān cāo,suī sǐ ér bù wáng。
佳人在空谷,遭时不平康。jiā rén zài kōng gǔ,zāo shí bù píng kāng。
能以礼自持,与世扶纲常。néng yǐ lǐ zì chí,yǔ shì fú gāng cháng。
我歌幽兰诗,楚调悲中肠。wǒ gē yōu lán shī,chǔ diào bēi zhōng cháng。
掩抑发鸣琴,声尽馀慨慷。yǎn yì fā míng qín,shēng jǐn yú kǎi kāng。

玉笙引

张简

我尝蹑轻鸿,浮空度瑶阙。wǒ cháng niè qīng hóng,fú kōng dù yáo quē。
醉看碧桃花,吹笙弄明月。zuì kàn bì táo huā,chuī shēng nòng míng yuè。
仙人王乔董双成,为作春水流花声。xiān rén wáng qiáo dǒng shuāng chéng,wèi zuò chūn shuǐ liú huā shēng。
昆仑十三凤,飞舞相和鸣。kūn lún shí sān fèng,fēi wǔ xiāng hé míng。
曲终飘然上鹤去,逸韵散落天风清。qū zhōng piāo rán shàng hè qù,yì yùn sàn luò tiān fēng qīng。
自从失脚堕尘世,飞梦尚缭芙蓉城。zì cóng shī jiǎo duò chén shì,fēi mèng shàng liáo fú róng chéng。
浮丘公,今不见,白玉龟台走雷电。fú qiū gōng,jīn bù jiàn,bái yù guī tái zǒu léi diàn。
云和妙曲杳无闻,万壑松风洗清怨。yún hé miào qū yǎo wú wén,wàn hè sōng fēng xǐ qīng yuàn。

醉樵歌

张简

东吴市中逢醉樵,铁冠攲侧发飘萧。dōng wú shì zhōng féng zuì qiáo,tiě guān qī cè fā piāo xiāo。
两肩矻矻何所负,青松一枝悬酒瓢。liǎng jiān kū kū hé suǒ fù,qīng sōng yī zhī xuán jiǔ piáo。
自言华盖峰头住,足迹踏遍人间路。zì yán huá gài fēng tóu zhù,zú jì tà biàn rén jiān lù。
学书学剑总不成,惟有饮酒得真趣。xué shū xué jiàn zǒng bù chéng,wéi yǒu yǐn jiǔ dé zhēn qù。
管乐本是王霸才,乔松自有烟霞具。guǎn lè běn shì wáng bà cái,qiáo sōng zì yǒu yān xiá jù。
手持昆冈白玉斧,曾向月里斫桂树。shǒu chí kūn gāng bái yù fǔ,céng xiàng yuè lǐ zhuó guì shù。
月里仙人不我嗔,特令下饮洞庭春。yuè lǐ xiān rén bù wǒ chēn,tè lìng xià yǐn dòng tíng chūn。
兴来一吸海水尽,却把珊瑚樵作薪。xīng lái yī xī hǎi shuǐ jǐn,què bǎ shān hú qiáo zuò xīn。
醒时邂逅逢王质,石上看棋黄鹄立。xǐng shí xiè hòu féng wáng zhì,shí shàng kàn qí huáng gǔ lì。
斧柯烂尽不成仙,不如一醉三千日。fǔ kē làn jǐn bù chéng xiān,bù rú yī zuì sān qiān rì。
于今老去名空在,处处题诗偿酒债。yú jīn lǎo qù míng kōng zài,chù chù tí shī cháng jiǔ zhài。
淋漓醉墨落人间,夜夜风雷起光怪。lín lí zuì mò luò rén jiān,yè yè fēng léi qǐ guāng guài。
2912