古诗词

晓晴

何中

一雨生春色,千山起晓晴。yī yǔ shēng chūn sè,qiān shān qǐ xiǎo qíng。
落花萦树转,幽鸟过林鸣。luò huā yíng shù zhuǎn,yōu niǎo guò lín míng。
杳杳天如古,茫茫世有兵。yǎo yǎo tiān rú gǔ,máng máng shì yǒu bīng。
开扉小倚杖,沙上草初生。kāi fēi xiǎo yǐ zhàng,shā shàng cǎo chū shēng。

何中

元抚州乐安人,字太虚,一字养正。少颖拔,以古学自任,学弘深该博。文宗至顺间,应行省之请,讲授于龙兴路东湖、宗濂二书院。有《通鉴纲目测海》、《通书问》、《知非堂稿》。 何中的作品>>

猜您喜欢

偶书

何中

桐寒叶落风,菊净花开雨。tóng hán yè luò fēng,jú jìng huā kāi yǔ。
掩映半畦秋,好竹三四五。yǎn yìng bàn qí qiū,hǎo zhú sān sì wǔ。
对此憔悴人,忽笑不复语。duì cǐ qiáo cuì rén,hū xiào bù fù yǔ。

杂述二首

何中

天龙地用马,健顺理亦宜。tiān lóng dì yòng mǎ,jiàn shùn lǐ yì yí。
谁于其两间,赤手握阴机。shuí yú qí liǎng jiān,chì shǒu wò yīn jī。
东门一长啸,四海皆惊迷。dōng mén yī zhǎng xiào,sì hǎi jiē jīng mí。
向来种桃人,此去当何之。xiàng lái zhǒng táo rén,cǐ qù dāng hé zhī。
悠悠黄唐远,来者邈难期。yōu yōu huáng táng yuǎn,lái zhě miǎo nán qī。
龙逝白云征,马轻九坂驰。lóng shì bái yún zhēng,mǎ qīng jiǔ bǎn chí。
行行马上郎,万里长风吹。xíng xíng mǎ shàng láng,wàn lǐ zhǎng fēng chuī。
不见长江边,折尽杨柳枝。bù jiàn zhǎng jiāng biān,zhé jǐn yáng liǔ zhī。

杂述二首

何中

萧萧白杨风,依依吹井烟。xiāo xiāo bái yáng fēng,yī yī chuī jǐng yān。
旷哉上下宇,逝者不待年。kuàng zāi shàng xià yǔ,shì zhě bù dài nián。
彼陇亦何祥,一日几新阡。bǐ lǒng yì hé xiáng,yī rì jǐ xīn qiān。
谁招皋某复,递哭送九泉。shuí zhāo gāo mǒu fù,dì kū sòng jiǔ quán。
高楼当西日,落花满寒川。gāo lóu dāng xī rì,luò huā mǎn hán chuān。
流浪旷劫间,彭殇俱可怜。liú làng kuàng jié jiān,péng shāng jù kě lián。
汉陵春萧瑟,回首尚变迁。hàn líng chūn xiāo sè,huí shǒu shàng biàn qiān。
万古一起灭,此意何茫然。wàn gǔ yī qǐ miè,cǐ yì hé máng rán。

掩卷

何中

掩卷如郁郁,郁郁亦何似。yǎn juǎn rú yù yù,yù yù yì hé shì。
野人每多忧,不悟本无事。yě rén měi duō yōu,bù wù běn wú shì。
仰观千载前,去者极所诣。yǎng guān qiān zài qián,qù zhě jí suǒ yì。
俯期千载后,来者邈难至。fǔ qī qiān zài hòu,lái zhě miǎo nán zhì。
惟我于其间,欲策无名骥。wéi wǒ yú qí jiān,yù cè wú míng jì。
出门万里远,寸挽何能至。chū mén wàn lǐ yuǎn,cùn wǎn hé néng zhì。
山空白云合,日黑野风驶。shān kōng bái yún hé,rì hēi yě fēng shǐ。
独默已如喑,闲送飞鸦坠。dú mò yǐ rú yīn,xián sòng fēi yā zhuì。

读晋史九首

何中

林疏暑风剧,窗户殊未凉。lín shū shǔ fēng jù,chuāng hù shū wèi liáng。
悠然倦不力,吾我已俱忘。yōu rán juàn bù lì,wú wǒ yǐ jù wàng。
眼醒见周秦,眼醉游轩黄。yǎn xǐng jiàn zhōu qín,yǎn zuì yóu xuān huáng。
日月山外过,兴废枕中藏。rì yuè shān wài guò,xīng fèi zhěn zhōng cáng。
振衣起长啸,六合何轩昂。zhèn yī qǐ zhǎng xiào,liù hé hé xuān áng。
斯人纵高视,旁皇复旁皇。sī rén zòng gāo shì,páng huáng fù páng huáng。
于焉读晋史,感激系中肠。yú yān dú jìn shǐ,gǎn jī xì zhōng cháng。
言言不能已,自笑已如狂。yán yán bù néng yǐ,zì xiào yǐ rú kuáng。

读晋史九首

何中

哀荣无尽变,俯仰还自推。āi róng wú jǐn biàn,fǔ yǎng hái zì tuī。
陈留既作宾,何如山阳时。chén liú jì zuò bīn,hé rú shān yáng shí。
中都血流杵,江左中兴基。zhōng dōu xuè liú chǔ,jiāng zuǒ zhōng xīng jī。
不待卯金刀,嬴彊吕已移。bù dài mǎo jīn dāo,yíng jiàng lǚ yǐ yí。
天道巧相复,人理固易知。tiān dào qiǎo xiāng fù,rén lǐ gù yì zhī。
巢由遇高躅,今古无还期。cháo yóu yù gāo zhú,jīn gǔ wú hái qī。

读晋史九首

何中

天地一虚器,所寄在斯人。tiān dì yī xū qì,suǒ jì zài sī rén。
人能主天地,岂不贵我身。rén néng zhǔ tiān dì,qǐ bù guì wǒ shēn。
嗟哉嵇阮辈,酒乡为隐沦。jiē zāi jī ruǎn bèi,jiǔ xiāng wèi yǐn lún。
朝醉既及暮,暮醉还及晨。cháo zuì jì jí mù,mù zuì hái jí chén。
裸饮或称达,丧□乃名真。luǒ yǐn huò chēng dá,sàng nǎi míng zhēn。
独善谅非计,况此国与民。dú shàn liàng fēi jì,kuàng cǐ guó yǔ mín。
被发祭伊川,岂不在诸臣。bèi fā jì yī chuān,qǐ bù zài zhū chén。
平阳有馀恨,千载同悲辛。píng yáng yǒu yú hèn,qiān zài tóng bēi xīn。

读晋史九首

何中

蛰龙卧沧渊,瑞凤栖蓬海。zhé lóng wò cāng yuān,ruì fèng qī péng hǎi。
悠悠接舆歌,千古消光彩。yōu yōu jiē yú gē,qiān gǔ xiāo guāng cǎi。
出处酌其宜,勿为世所骇。chū chù zhuó qí yí,wù wèi shì suǒ hài。
预人家国事,此身固有在。yù rén jiā guó shì,cǐ shēn gù yǒu zài。
嗣宗济世心,无为著达庄。sì zōng jì shì xīn,wú wèi zhù dá zhuāng。
叔夜明养生,东市援琴伤。shū yè míng yǎng shēng,dōng shì yuán qín shāng。
一出与一处,徒能决籓墙。yī chū yǔ yī chù,tú néng jué fān qiáng。
淳风竟不返,二子俱亡羊。chún fēng jìng bù fǎn,èr zi jù wáng yáng。
汲郡苏门山,其人游何乡?jí jùn sū mén shān,qí rén yóu hé xiāng?
我欲振奇翮,碧宇追翱翔。wǒ yù zhèn qí hé,bì yǔ zhuī áo xiáng。

读晋史九首

何中

高平释时论,鲁褒钱神篇。gāo píng shì shí lùn,lǔ bāo qián shén piān。
晋辙固难挽,犹胜谈虚玄。jìn zhé gù nán wǎn,yóu shèng tán xū xuán。
夷甫晚良悔,将死复何言。yí fǔ wǎn liáng huǐ,jiāng sǐ fù hé yán。
谁登平乘楼,尚能议诸贤。shuí dēng píng chéng lóu,shàng néng yì zhū xián。
老庄异端学,冥合归自然。lǎo zhuāng yì duān xué,míng hé guī zì rán。
萧曹相业大,文景王道便。xiāo cáo xiāng yè dà,wén jǐng wáng dào biàn。
尊尚本非异,兴衰由此迁。zūn shàng běn fēi yì,xīng shuāi yóu cǐ qiān。
信知浮论者,亡国有馀愆。xìn zhī fú lùn zhě,wáng guó yǒu yú qiān。

读晋史九首

何中

江左二百年,立国初何恃。jiāng zuǒ èr bǎi nián,lì guó chū hé shì。
中夜荒鸡鸣,天地皆英气。zhōng yè huāng jī míng,tiān dì jiē yīng qì。
枕戈刘越石,击楫祖士稚。zhěn gē liú yuè shí,jī jí zǔ shì zhì。
如此中原间,端能了公事。rú cǐ zhōng yuán jiān,duān néng le gōng shì。
局促并豫州,奇功中道坠。jú cù bìng yù zhōu,qí gōng zhōng dào zhuì。
呜呼二豪雄,本为宗社计。wū hū èr háo xióng,běn wèi zōng shè jì。
异类禽兽心,推议谅非意。yì lèi qín shòu xīn,tuī yì liàng fēi yì。
石死固可哀,稚则吾何议。shí sǐ gù kě āi,zhì zé wú hé yì。
徒怀墟墓间,还念金行祀。tú huái xū mù jiān,hái niàn jīn xíng sì。
谁令若思来,后代常歔欷。shuí lìng ruò sī lái,hòu dài cháng xū xī。

读晋史九首

何中

两贤不相厄,王庾乃如斯。liǎng xián bù xiāng è,wáng yǔ nǎi rú sī。
天步政多艰,此岂私愤时。tiān bù zhèng duō jiān,cǐ qǐ sī fèn shí。
东山谢安石,造次威凤仪。dōng shān xiè ān shí,zào cì wēi fèng yí。
三贤抱宏器,继出相等夷。sān xián bào hóng qì,jì chū xiāng děng yí。
风流文雅尽,同惟世所推。fēng liú wén yǎ jǐn,tóng wéi shì suǒ tuī。
但恨立朝间,典礼殊未施。dàn hèn lì cháo jiān,diǎn lǐ shū wèi shī。
玄谈竟浇俗,逆臣终乱阶。xuán tán jìng jiāo sú,nì chén zhōng luàn jiē。
汤武肇王业,伊周垂纲维。tāng wǔ zhào wáng yè,yī zhōu chuí gāng wéi。
桓景彰伯道,管晏横要规。huán jǐng zhāng bó dào,guǎn yàn héng yào guī。
古人不作远,所立百世师。gǔ rén bù zuò yuǎn,suǒ lì bǎi shì shī。
奈何民具瞻,退食徒委蛇。nài hé mín jù zhān,tuì shí tú wěi shé。
卜世固天定,欲责当谁归?bo shì gù tiān dìng,yù zé dāng shuí guī?

读晋史九首

何中

春风满南国,公子争为欢。chūn fēng mǎn nán guó,gōng zi zhēng wèi huān。
锦绣少花艳,珊瑚耀日寒。jǐn xiù shǎo huā yàn,shān hú yào rì hán。
美人佩兰麝,骢马驰雕鞍。měi rén pèi lán shè,cōng mǎ chí diāo ān。
酣歌金谷迥,笑舞凉台宽。hān gē jīn gǔ jiǒng,xiào wǔ liáng tái kuān。
一朝化为血,付与来世叹。yī cháo huà wèi xuè,fù yǔ lái shì tàn。
人国亦如此,荣落朝夕看。rén guó yì rú cǐ,róng luò cháo xī kàn。
悠悠劝进者,端似坠楼难。yōu yōu quàn jìn zhě,duān shì zhuì lóu nán。

读晋史九首

何中

填石□□□,胶杯谁能舟。tián shí,jiāo bēi shuí néng zhōu。
我岂不知我,量力乃哲谋。wǒ qǐ bù zhī wǒ,liàng lì nǎi zhé móu。
有才比管葛,感奋为武侯。yǒu cái bǐ guǎn gé,gǎn fèn wèi wǔ hóu。
保身慕夷齐,静退渊明俦。bǎo shēn mù yí qí,jìng tuì yuān míng chóu。
物亦非所忌,名亦非所求。wù yì fēi suǒ jì,míng yì fēi suǒ qiú。
北窗羲皇上,东篱晋宋秋。běi chuāng xī huáng shàng,dōng lí jìn sòng qiū。
零陵一杯酒,终古属斯愁。líng líng yī bēi jiǔ,zhōng gǔ shǔ sī chóu。

李千户至自南海分遗椰实戏赋

何中

乱馀乏佳实,贱者犹贵之。luàn yú fá jiā shí,jiàn zhě yóu guì zhī。
招呼梨栗辈,已作席珍推。zhāo hū lí lì bèi,yǐ zuò xí zhēn tuī。
岂无仙人枣,无胫至山蹊。qǐ wú xiān rén zǎo,wú jìng zhì shān qī。
桓桓李将军,色映海峤奇。huán huán lǐ jiāng jūn,sè yìng hǎi jiào qí。
归马驼椰子,濩落魏瓠垂。guī mǎ tuó yē zi,huò luò wèi hù chuí。
徇华壳初剖,濯濯脍玉肥。xùn huá ké chū pōu,zhuó zhuó kuài yù féi。
来饷山中人,意重千金遗。lái xiǎng shān zhōng rén,yì zhòng qiān jīn yí。
香酽□石髓,味腴轻肉芝。xiāng yàn shí suǐ,wèi yú qīng ròu zhī。
尊前有南海,顿压众果卑。zūn qián yǒu nán hǎi,dùn yā zhòng guǒ bēi。
向当逋子龄,待亲曲江湄。xiàng dāng bū zi líng,dài qīn qū jiāng méi。
啖此不知厌,亦与槟榔宜。dàn cǐ bù zhī yàn,yì yǔ bīn láng yí。
既别十五年,犹有梦往时。jì bié shí wǔ nián,yóu yǒu mèng wǎng shí。
故人忽相见,唤起三生悲。gù rén hū xiāng jiàn,huàn qǐ sān shēng bēi。
遇难心易快,感至情还移。yù nán xīn yì kuài,gǎn zhì qíng hái yí。
百年能有此,再见安可期。bǎi nián néng yǒu cǐ,zài jiàn ān kě qī。
子西忧蜜果,东坡叹荔支。zi xī yōu mì guǒ,dōng pō tàn lì zhī。
虽云供贡劳,吾念君臣仪。suī yún gōng gòng láo,wú niàn jūn chén yí。
安得白玉盘,登之白玉墀。ān dé bái yù pán,dēng zhī bái yù chí。
万古还纲常,不令世愈衰。wàn gǔ hái gāng cháng,bù lìng shì yù shuāi。
苍茫叫虞舜,魂绕天南维。cāng máng jiào yú shùn,hún rào tiān nán wéi。
梅花满庭净,香烟一帘迟。méi huā mǎn tíng jìng,xiāng yān yī lián chí。
椰杯更自酌,聊欲捐余思。yē bēi gèng zì zhuó,liáo yù juān yú sī。

游芙蓉山八首

何中

十里五里石,一步一长嗟。shí lǐ wǔ lǐ shí,yī bù yī zhǎng jiē。
行行山转高,悠悠日将斜。xíng xíng shān zhuǎn gāo,yōu yōu rì jiāng xié。
萦折抵深谷,直下十数家。yíng zhé dǐ shēn gǔ,zhí xià shí shù jiā。
来往自成村,桃柳映桑麻。lái wǎng zì chéng cūn,táo liǔ yìng sāng má。
崖杉老绛叶,石棕垂枯花。yá shān lǎo jiàng yè,shí zōng chuí kū huā。
阴凝四时雪,阳燄一川霞。yīn níng sì shí xuě,yáng yàn yī chuān xiá。
谁令余到此,幽意浩无涯。shuí lìng yú dào cǐ,yōu yì hào wú yá。
行将办畚锸,来此耕山畬。xíng jiāng bàn běn chā,lái cǐ gēng shān shē。