古诗词

最高楼其一寿秋水

刘辰翁

银河水,洗得世间清。yín hé shuǐ,xǐ dé shì jiān qīng。
山色雨馀青。shān sè yǔ yú qīng。
老子纶巾棋别墅,人家鼾睡柝秋城。lǎo zi lún jīn qí bié shù,rén jiā hān shuì tuò qiū chéng。
定谁劳,定谁福,定谁能。dìng shuí láo,dìng shuí fú,dìng shuí néng。
常恨著、景升儿不似。cháng hèn zhù jǐng shēng ér bù shì。
又恨著、景升牛小耳。yòu hèn zhù jǐng shēng niú xiǎo ěr。
空相望,愧平生。kōng xiāng wàng,kuì píng shēng。
我欲临风扶玉树,自攀承露酌金茎。wǒ yù lín fēng fú yù shù,zì pān chéng lù zhuó jīn jīng。
看昆明,鳞石长,海桑晴。kàn kūn míng,lín shí zhǎng,hǎi sāng qíng。
刘辰翁

刘辰翁

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。 刘辰翁的作品>>

猜您喜欢

春景仰蜂粘落絮

刘辰翁

采采香无据,游蜂与絮兼。cǎi cǎi xiāng wú jù,yóu fēng yǔ xù jiān。
轻吹无影落,仰抱有时粘。qīng chuī wú yǐng luò,yǎng bào yǒu shí zhān。
攲蕊栖难稳,垂跗采未嫌。qī ruǐ qī nán wěn,chuí fū cǎi wèi xián。
花须纷更辨,柳雪误相沾。huā xū fēn gèng biàn,liǔ xuě wù xiāng zhān。
未碍餐能饱,贪看咽欲甜。wèi ài cān néng bǎo,tān kàn yàn yù tián。
吟安时失笑,往往似吾髯。yín ān shí shī xiào,wǎng wǎng shì wú rán。

春景绿阴生昼寂

刘辰翁

深院停春雨,庭空鸟不鸣。shēn yuàn tíng chūn yǔ,tíng kōng niǎo bù míng。
自然清昼寂,尽是绿阴生。zì rán qīng zhòu jì,jǐn shì lǜ yīn shēng。
满眼成青幄,无人惜绛英。mǎn yǎn chéng qīng wò,wú rén xī jiàng yīng。
轻风低鼎篆,迟日上帘旌。qīng fēng dī dǐng zhuàn,chí rì shàng lián jīng。
远水明鸂鶒,平栏绕杜蘅。yuǎn shuǐ míng xī chì,píng lán rào dù héng。
小窗临晋帖,误落剪刀声。xiǎo chuāng lín jìn tiē,wù luò jiǎn dāo shēng。

春景燕子家家入

刘辰翁

燕子来何晚,城春换物华。yàn zi lái hé wǎn,chéng chūn huàn wù huá。
逢人能语语,随意入家家。féng rén néng yǔ yǔ,suí yì rù jiā jiā。
故宇何堪恋,朱帘可得遮。gù yǔ hé kān liàn,zhū lián kě dé zhē。
王门深巷悄,谢墅夕阳斜。wáng mén shēn xiàng qiāo,xiè shù xī yáng xié。
是处随芳草,无情似柳花。shì chù suí fāng cǎo,wú qíng shì liǔ huā。
兴亡真阅遍,尽是主人差。xīng wáng zhēn yuè biàn,jǐn shì zhǔ rén chà。

春景春燕巢林

刘辰翁

燕子故依人,重来迹已陈。yàn zi gù yī rén,zhòng lái jì yǐ chén。
主楼空舞地,林木自巢春。zhǔ lóu kōng wǔ dì,lín mù zì cháo chūn。
无复郊迎乙,惟应语诉辛。wú fù jiāo yíng yǐ,wéi yīng yǔ sù xīn。
乾坤一枝土,风雨画梁身。qián kūn yī zhī tǔ,fēng yǔ huà liáng shēn。
荒草歌尘远,颓松社屋新。huāng cǎo gē chén yuǎn,tuí sōng shè wū xīn。
寻常空巷里,忆着旧家贫。xún cháng kōng xiàng lǐ,yì zhe jiù jiā pín。

春景浙江花木深

刘辰翁

游子江南老,美人浙水阴。yóu zi jiāng nán lǎo,měi rén zhè shuǐ yīn。
风光何冉冉,花木自深深。fēng guāng hé rǎn rǎn,huā mù zì shēn shēn。
蘋渚藏妃怨,兰皋寄屈吟。píng zhǔ cáng fēi yuàn,lán gāo jì qū yín。
飘香迷去路,种子约青林。piāo xiāng mí qù lù,zhǒng zi yuē qīng lín。
远浦归帆兴,芳洲来暮心。yuǎn pǔ guī fān xīng,fāng zhōu lái mù xīn。
天寒人倚竹,目断去鸿沈。tiān hán rén yǐ zhú,mù duàn qù hóng shěn。

春景孤舟乱春华

刘辰翁

天地孤舟客,东风是处家。tiān dì gū zhōu kè,dōng fēng shì chù jiā。
偶然乘兴远,不拟乱春华。ǒu rán chéng xīng yuǎn,bù nǐ luàn chūn huá。
牢落无茶具,飘零自钓槎。láo luò wú chá jù,piāo líng zì diào chá。
误将青箬笠,撑入碧桃花。wù jiāng qīng ruò lì,chēng rù bì táo huā。
路断云相觅,溪深柳又斜。lù duàn yún xiāng mì,xī shēn liǔ yòu xié。
忽闻鸡犬近,随处有桑麻。hū wén jī quǎn jìn,suí chù yǒu sāng má。

春景孤舟乱春华

刘辰翁

罨画来兼往,孤舟自若耶。yǎn huà lái jiān wǎng,gū zhōu zì ruò yé。
悠悠信溪路,籍籍乱春华。yōu yōu xìn xī lù,jí jí luàn chūn huá。
今古三高客,乾坤一叶家。jīn gǔ sān gāo kè,qián kūn yī yè jiā。
泛桃冲雨过,穿柳带烟斜。fàn táo chōng yǔ guò,chuān liǔ dài yān xié。
下水随飞燕,移梢为惜花。xià shuǐ suí fēi yàn,yí shāo wèi xī huā。
日斜归兴急,恐或见胡麻。rì xié guī xīng jí,kǒng huò jiàn hú má。

春景孤舟乱春华

刘辰翁

晴日孤舟好,溪流带岸斜。qíng rì gū zhōu hǎo,xī liú dài àn xié。
浮游忘世虑,烂熳乱春华。fú yóu wàng shì lǜ,làn màn luàn chūn huá。
朝共渔穿港,暮随鸥宿沙。cháo gòng yú chuān gǎng,mù suí ōu sù shā。
却知桃有路,惟见柳无涯。què zhī táo yǒu lù,wéi jiàn liǔ wú yá。
蓑舞村村酒,罾歌处处花。suō wǔ cūn cūn jiǔ,zēng gē chù chù huā。
群仙惊再见,留宿武陵家。qún xiān jīng zài jiàn,liú sù wǔ líng jiā。

春景孤舟乱春华

刘辰翁

有客孤舟里,风平日又嘉。yǒu kè gū zhōu lǐ,fēng píng rì yòu jiā。
未须怜岁晚,从此乱春华。wèi xū lián suì wǎn,cóng cǐ luàn chūn huá。
自扣舷三版,相将水一涯。zì kòu xián sān bǎn,xiāng jiāng shuǐ yī yá。
前村随柳色,昨夜宿桃花。qián cūn suí liǔ sè,zuó yè sù táo huā。
鸥浴波翻锦,渔歌影入霞。ōu yù bō fān jǐn,yú gē yǐng rù xiá。
江头稠杏暗,子美四娘家。jiāng tóu chóu xìng àn,zi měi sì niáng jiā。

春景游丝白日静

刘辰翁

静似长门里,初晴未暑时。jìng shì zhǎng mén lǐ,chū qíng wèi shǔ shí。
悠悠销白日,冉冉上游丝。yōu yōu xiāo bái rì,rǎn rǎn shàng yóu sī。
白发因风起,青虫映户垂。bái fā yīn fēng qǐ,qīng chóng yìng hù chuí。
墙阴双蝶远,花影一帘迟。qiáng yīn shuāng dié yuǎn,huā yǐng yī lián chí。
新垒乾泥絮,晴衙散蜜脾。xīn lěi qián ní xù,qíng yá sàn mì pí。
鸟惊梅子落,深院客争棋。niǎo jīng méi zi luò,shēn yuàn kè zhēng qí。

春景柳叶暗金沟

刘辰翁

辇路垂垂柳,昆明寂寂流。niǎn lù chuí chuí liǔ,kūn míng jì jì liú。
近天高翠叶,映日暗金沟。jìn tiān gāo cuì yè,yìng rì àn jīn gōu。
眠起当前殿,萎蕤拂御舟。mián qǐ dāng qián diàn,wēi ruí fú yù zhōu。
锁成三阁暮,流出六宫愁。suǒ chéng sān gé mù,liú chū liù gōng chóu。
桐影题难立,杨花宕不收。tóng yǐng tí nán lì,yáng huā dàng bù shōu。
至今寒食雨,堕泪曲江头。zhì jīn hán shí yǔ,duò lèi qū jiāng tóu。

春景花飞减却春

刘辰翁

老子情如海,花无醉后新。lǎo zi qíng rú hǎi,huā wú zuì hòu xīn。
飞来如许雪,减却不多春。fēi lái rú xǔ xuě,jiǎn què bù duō chūn。
轻薄随流水,颠狂落近邻。qīng báo suí liú shuǐ,diān kuáng luò jìn lín。
犹寒犹未晚,半雨半成尘。yóu hán yóu wèi wǎn,bàn yǔ bàn chéng chén。
拾翠危无路,残红老得人。shí cuì wēi wú lù,cán hóng lǎo dé rén。
清晨添酒量,日日是芳辰。qīng chén tiān jiǔ liàng,rì rì shì fāng chén。

春景城春草木深

刘辰翁

春又不知暮,城荒独至今。chūn yòu bù zhī mù,chéng huāng dú zhì jīn。
楼台花下远,草木雨中深。lóu tái huā xià yuǎn,cǎo mù yǔ zhōng shēn。
寒食无烟绿,颓垣有月侵。hán shí wú yān lǜ,tuí yuán yǒu yuè qīn。
荒苔随意古,落子又成阴。huāng tái suí yì gǔ,luò zi yòu chéng yīn。
邻笛残兵泪,胡琴故国心。lín dí cán bīng lèi,hú qín gù guó xīn。
废兴天不语,钟鼓遍园林。fèi xīng tiān bù yǔ,zhōng gǔ biàn yuán lín。

春景春色在邻家

刘辰翁

春色阑珊去,朱门懒梦华。chūn sè lán shān qù,zhū mén lǎn mèng huá。
悠悠看蝶翅,往往在邻家。yōu yōu kàn dié chì,wǎng wǎng zài lín jiā。
暖日明金谷,光风媚浣沙。nuǎn rì míng jīn gǔ,guāng fēng mèi huàn shā。
似闻携手笑,疑有隔墙花。shì wén xié shǒu xiào,yí yǒu gé qiáng huā。
望眼穿银汉,香尘透绿纱。wàng yǎn chuān yín hàn,xiāng chén tòu lǜ shā。
是谁窥宋玉,憔悴一枝斜。shì shuí kuī sòng yù,qiáo cuì yī zhī xié。

春景吹面

刘辰翁

寒曾欺我倒,今日是和风。hán céng qī wǒ dào,jīn rì shì hé fēng。
吹面浓春酒,开怀受化工。chuī miàn nóng chūn jiǔ,kāi huái shòu huà gōng。
未知来暖律,政似识癯翁。wèi zhī lái nuǎn lǜ,zhèng shì shí qú wēng。
大袖犹堪满,衰颜欲更红。dà xiù yóu kān mǎn,shuāi yán yù gèng hóng。
鬓如新柳动,鼻与暗香通。bìn rú xīn liǔ dòng,bí yǔ àn xiāng tōng。
天上知何信,千花一笑中。tiān shàng zhī hé xìn,qiān huā yī xiào zhōng。