古诗词

和张敏之诗七十韵三首

耶律楚材

唐室承平久,遗贤不遁藏。táng shì chéng píng jiǔ,yí xián bù dùn cáng。
罗纨桑幄腻,饼饵麦畴香。luó wán sāng wò nì,bǐng ěr mài chóu xiāng。
马牧初蕃息,民编莫校量。mǎ mù chū fān xī,mín biān mò xiào liàng。
边臣闲虎略,卫士敛鹰扬。biān chén xián hǔ lüè,wèi shì liǎn yīng yáng。
禁苑晨钟动,梨园锦障张。jìn yuàn chén zhōng dòng,lí yuán jǐn zhàng zhāng。
披香风细细,太液水浪浪。pī xiāng fēng xì xì,tài yè shuǐ làng làng。
河汉明方润,长庚淡不铓。hé hàn míng fāng rùn,zhǎng gēng dàn bù máng。
羽旄仪两列,冠盖道相望。yǔ máo yí liǎng liè,guān gài dào xiāng wàng。
谏士陈休戚,廷臣论否臧。jiàn shì chén xiū qī,tíng chén lùn fǒu zāng。
金石歌大雅,琴瑟奏清商。jīn shí gē dà yǎ,qín sè zòu qīng shāng。
青鸟迷鸳瓦,乌衣绕画梁。qīng niǎo mí yuān wǎ,wū yī rào huà liáng。
供张官府备,殽馔大官忙。gōng zhāng guān fǔ bèi,xiáo zhuàn dà guān máng。
共享清时乐,殊无谤议伤。gòng xiǎng qīng shí lè,shū wú bàng yì shāng。
含元朝百辟,花萼宴诸王。hán yuán cháo bǎi pì,huā è yàn zhū wáng。
主上贞观圣,官僚魏郑良。zhǔ shàng zhēn guān shèng,guān liáo wèi zhèng liáng。
岁馀开武讲,春首辟文场。suì yú kāi wǔ jiǎng,chūn shǒu pì wén chǎng。
异宝浮淮水,馀粮朽凤翔。yì bǎo fú huái shuǐ,yú liáng xiǔ fèng xiáng。
诸羌来入卫,百济请观光。zhū qiāng lái rù wèi,bǎi jì qǐng guān guāng。
关塞沈烽火,乡闾息寇攘。guān sāi shěn fēng huǒ,xiāng lǘ xī kòu rǎng。
三春常若雨,六月不飞霜。sān chūn cháng ruò yǔ,liù yuè bù fēi shuāng。
圣德跻朝夕,仁心本就将。shèng dé jī cháo xī,rén xīn běn jiù jiāng。
俯知人意顺,仰视帝心当。fǔ zhī rén yì shùn,yǎng shì dì xīn dāng。
彍骑轻关内,精兵重北疆。guō qí qīng guān nèi,jīng bīng zhòng běi jiāng。
朝廷潜巨蠹,方镇养贪狼。cháo tíng qián jù dù,fāng zhèn yǎng tān láng。
粉面三千辈,金钗十二行。fěn miàn sān qiān bèi,jīn chāi shí èr xíng。
持盈当忌满,居治不知亡。chí yíng dāng jì mǎn,jū zhì bù zhī wáng。
相罢曲江去,权移林甫傍。xiāng bà qū jiāng qù,quán yí lín fǔ bàng。
华清高屼屼,骊峤碧苍苍。huá qīng gāo wù wù,lí jiào bì cāng cāng。
金屋眠春晓,温泉浴暮凉。jīn wū mián chūn xiǎo,wēn quán yù mù liáng。
掖庭花烂漫,阁道路彷徨。yē tíng huā làn màn,gé dào lù páng huáng。
官监金犀饰,妖姬珠玉装。guān jiān jīn xī shì,yāo jī zhū yù zhuāng。
危弦惊醉耳,哀调断柔肠。wēi xián jīng zuì ěr,āi diào duàn róu cháng。
灯烛晖鳷鹊,丝簧沸建章。dēng zhú huī zhī què,sī huáng fèi jiàn zhāng。
奢淫几桀纣,纯俭劣成康。shē yín jǐ jié zhòu,chún jiǎn liè chéng kāng。
击柝宫城邃,传筹禁漏长。jī tuò gōng chéng suì,chuán chóu jìn lòu zhǎng。
谋欢长汲汲,沉醉若伥伥。móu huān zhǎng jí jí,chén zuì ruò chāng chāng。
未悟薪及爇,谁知病已肓。wèi wù xīn jí ruò,shuí zhī bìng yǐ huāng。
人横碧玉笛,腰佩绛香囊。rén héng bì yù dí,yāo pèi jiàng xiāng náng。
岭表千山远,荔枝三日尝。lǐng biǎo qiān shān yuǎn,lì zhī sān rì cháng。
仙衣吹渺渺,莲舸泛洋洋。xiān yī chuī miǎo miǎo,lián gě fàn yáng yáng。
力士权诚重,杨钊宠不忘。lì shì quán chéng zhòng,yáng zhāo chǒng bù wàng。
承恩趍宝座,奏事近牙床。chéng ēn chí bǎo zuò,zòu shì jìn yá chuáng。
荧惑频侵斗,秋阳弗集房。yíng huò pín qīn dòu,qiū yáng fú jí fáng。
人心咸怨怒,天象不披详。rén xīn xián yuàn nù,tiān xiàng bù pī xiáng。
易水声呜咽,燕山水郁茫。yì shuǐ shēng wū yàn,yàn shān shuǐ yù máng。
盗贼充上郡,鼙鼓起渔阳。dào zéi chōng shàng jùn,pí gǔ qǐ yú yáng。
杀气凌金阙,繁霜殒玉芳。shā qì líng jīn quē,fán shuāng yǔn yù fāng。
环儿刚赐死,天子惧如狂。huán ér gāng cì sǐ,tiān zi jù rú kuáng。
战士皆思变,奸臣亦易常。zhàn shì jiē sī biàn,jiān chén yì yì cháng。
空闲尘羯鼓,谁舞旧霓裳。kōng xián chén jié gǔ,shuí wǔ jiù ní shang。
忠义心徒顺,英雄志自昂。zhōng yì xīn tú shùn,yīng xióng zhì zì áng。
翠华摇曳曳,鸾驭去遑遑。cuì huá yáo yè yè,luán yù qù huáng huáng。
禁脔庖供豕,村民路进浆。jìn luán páo gōng shǐ,cūn mín lù jìn jiāng。
隘兵蜀道险,糊口益州粮。ài bīng shǔ dào xiǎn,hú kǒu yì zhōu liáng。
灵武兵声振,汾阳意气刚。líng wǔ bīng shēng zhèn,fén yáng yì qì gāng。
复收京阙克,重治寝园荒。fù shōu jīng quē kè,zhòng zhì qǐn yuán huāng。
贼势时深蹙,官军力益强。zéi shì shí shēn cù,guān jūn lì yì qiáng。
羽檄传剑阁,龙驾返南方。yǔ xí chuán jiàn gé,lóng jià fǎn nán fāng。
御府仍无酒,饥民尚啖糠。yù fǔ réng wú jiǔ,jī mín shàng dàn kāng。
邛都求道士,蓬岛觅仙乡。qióng dōu qiú dào shì,péng dǎo mì xiān xiāng。
符使将归汉,真妃犹忆唐。fú shǐ jiāng guī hàn,zhēn fēi yóu yì táng。
金钗分一股,钿合擘中央。jīn chāi fēn yī gǔ,diàn hé bāi zhōng yāng。
挥涕春风殿,伤心秋月堂。huī tì chūn fēng diàn,shāng xīn qiū yuè táng。
梧桐笼院砌,桃李映宫墙。wú tóng lóng yuàn qì,táo lǐ yìng gōng qiáng。
佳梦真难得,幽欢颇有妨。jiā mèng zhēn nán dé,yōu huān pǒ yǒu fáng。
春宵成怨忆,秋夜愈悲惶。chūn xiāo chéng yuàn yì,qiū yè yù bēi huáng。
尚记修眉绿,犹思半额黄。shàng jì xiū méi lǜ,yóu sī bàn é huáng。
强舒鸾被翠,闲杀辇车羊。qiáng shū luán bèi cuì,xián shā niǎn chē yáng。
陵谷俄惊海,沧浪已变隍。líng gǔ é jīng hǎi,cāng làng yǐ biàn huáng。
临风一卮酒,聊复酹三郎。lín fēng yī zhī jiǔ,liáo fù lèi sān láng。
耶律楚材

耶律楚材

金元间义州弘政人,字晋卿,号湛然居士。契丹族。耶律履子。博极群书,旁通天文、地理、律历、术数及释老、医卜之说。金末辟为左右司员外郎。元太祖定燕,召见,处之左右。呼为长髯人(蒙语:吾图撒合里),每征讨,必命之卜。太宗即位,命为主管汉人文书之必阇赤,汉称中书令,事无巨细,皆先白之。定君臣礼仪;反对以汉地为牧场之议,立燕京等十路征收课税使,建立赋税制度;请军民分治,州县长吏治民事,万户府理军政,课税所管钱谷。太宗五年入汴时,请废“攻城不降,矢石一发即屠城”之制。九年,定以经义、词赋、策论取士之制。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。 耶律楚材的作品>>

猜您喜欢

和景贤七绝

耶律楚材

龙庭十载典南讹,再品朱弦韵未和。lóng tíng shí zài diǎn nán é,zài pǐn zhū xián yùn wèi hé。
美湩千钟聊当酒,纯音三弄且充歌。měi dòng qiān zhōng liáo dāng jiǔ,chún yīn sān nòng qiě chōng gē。

和景贤七绝

耶律楚材

今日边城又见君,试弹流水爇梅魂。jīn rì biān chéng yòu jiàn jūn,shì dàn liú shuǐ ruò méi hún。
声和塞色金徽润,香散穹庐玉鼎温。shēng hé sāi sè jīn huī rùn,xiāng sàn qióng lú yù dǐng wēn。

和景贤七绝

耶律楚材

雅操真堪坐庙堂,积年仁义佐贤王。yǎ cāo zhēn kān zuò miào táng,jī nián rén yì zuǒ xián wáng。
鸣琴谈笑泽天下,始信斯文天不亡。míng qín tán xiào zé tiān xià,shǐ xìn sī wén tiān bù wáng。

和景贤七绝

耶律楚材

桐孙元采峄阳林,万里携来表素心。tóng sūn yuán cǎi yì yáng lín,wàn lǐ xié lái biǎo sù xīn。
聊尔赠君为土物,也教人道有知音。liáo ěr zèng jūn wèi tǔ wù,yě jiào rén dào yǒu zhī yīn。

和景贤七绝

耶律楚材

年来衰老四旬馀,愿与人间万事疏。nián lái shuāi lǎo sì xún yú,yuàn yǔ rén jiān wàn shì shū。
惟有琴魔降不得,鸣球戛玉彻清虚。wéi yǒu qín mó jiàng bù dé,míng qiú jiá yù chè qīng xū。

和景贤七绝

耶律楚材

知音重遇已忘忧,况复边山七月秋。zhī yīn zhòng yù yǐ wàng yōu,kuàng fù biān shān qī yuè qiū。
联句弦歌清夜乐,人生适意亦何忧。lián jù xián gē qīng yè lè,rén shēng shì yì yì hé yōu。

又和景贤四绝

耶律楚材

年来世事已参商,但有声尘尚未忘。nián lái shì shì yǐ cān shāng,dàn yǒu shēng chén shàng wèi wàng。
若向琴中定优劣,龙冈错认老髯郎。ruò xiàng qín zhōng dìng yōu liè,lóng gāng cuò rèn lǎo rán láng。

又和景贤四绝

耶律楚材

抚弄桐君乐自然,寥寥古意讵容传。fǔ nòng tóng jūn lè zì rán,liáo liáo gǔ yì jù róng chuán。
伯牙点检真堪笑,不遇知音便绝弦。bó yá diǎn jiǎn zhēn kān xiào,bù yù zhī yīn biàn jué xián。

又和景贤四绝

耶律楚材

幽人寥落思无穷,付与轩昂一曲终。yōu rén liáo luò sī wú qióng,fù yǔ xuān áng yī qū zhōng。
欲罢不能行且止,泣麟嗟凤鼓悲风。yù bà bù néng xíng qiě zhǐ,qì lín jiē fèng gǔ bēi fēng。

又和景贤四绝

耶律楚材

接得新诗想笑谈,奇才独步斗之南。jiē dé xīn shī xiǎng xiào tán,qí cái dú bù dòu zhī nán。
纵横风月输君手,惟有枯禅不许参。zòng héng fēng yuè shū jūn shǒu,wéi yǒu kū chán bù xǔ cān。

和景贤二绝

耶律楚材

醉时还许醒时无,谚有斯言正谓予。zuì shí hái xǔ xǐng shí wú,yàn yǒu sī yán zhèng wèi yǔ。
未得素鹅白似雪,等闲难与右军书。wèi dé sù é bái shì xuě,děng xián nán yǔ yòu jūn shū。

和景贤二绝

耶律楚材

龙冈才德古来无,敏捷新诗正起予。lóng gāng cái dé gǔ lái wú,mǐn jié xīn shī zhèng qǐ yǔ。
词翰双全妙天下,银钩深似鲁公书。cí hàn shuāng quán miào tiān xià,yín gōu shēn shì lǔ gōng shū。

题黄梅出山图

耶律楚材

佛祖不识山中主,良材可惜遭斤斧。fú zǔ bù shí shān zhōng zhǔ,liáng cái kě xī zāo jīn fǔ。
肩担明月过前峰,一时忘却曹溪语。jiān dān míng yuè guò qián fēng,yī shí wàng què cáo xī yǔ。

梦中赠圣安澄老

耶律楚材

一束三人作一团,了无前后亦无偏。yī shù sān rén zuò yī tuán,le wú qián hòu yì wú piān。
几乎笑杀庞居士,拟问如何便着拳。jǐ hū xiào shā páng jū shì,nǐ wèn rú hé biàn zhe quán。

跋定僧岩

耶律楚材

玉岩三尺碧玲珑,入定僧迷一色功。yù yán sān chǐ bì líng lóng,rù dìng sēng mí yī sè gōng。
打入无明山鬼窟,不知何日透真空。dǎ rù wú míng shān guǐ kū,bù zhī hé rì tòu zhēn kōng。