古诗词

用前韵感事二首

耶律楚材

金乌日日东飞西,滔滔绿水流长溪。jīn wū rì rì dōng fēi xī,tāo tāo lǜ shuǐ liú zhǎng xī。
流波一去不复返,逐日恨无八骏蹄。liú bō yī qù bù fù fǎn,zhú rì hèn wú bā jùn tí。
穷理达生独孔子,叹夫逝者如斯水。qióng lǐ dá shēng dú kǒng zi,tàn fū shì zhě rú sī shuǐ。
岁不我与其奈何,两鬓星星尚如此!suì bù wǒ yǔ qí nài hé,liǎng bìn xīng xīng shàng rú cǐ!
曩时凿破藩垣重,泽民济世学英雄。nǎng shí záo pò fān yuán zhòng,zé mín jì shì xué yīng xióng。
风云未会我何往,天地大否途难通。fēng yún wèi huì wǒ hé wǎng,tiān dì dà fǒu tú nán tōng。
霜匣神剑苍龙直,切玉如泥长数尺。shuāng xiá shén jiàn cāng lóng zhí,qiè yù rú ní zhǎng shù chǐ。
利器深藏人未知,丰城埋没神光寂。lì qì shēn cáng rén wèi zhī,fēng chéng mái méi shén guāng jì。
读书一目下数行,金石其心学正常。dú shū yī mù xià shù xíng,jīn shí qí xīn xué zhèng cháng。
学术忠义两无用,道之将丧予忧惶。xué shù zhōng yì liǎng wú yòng,dào zhī jiāng sàng yǔ yōu huáng。
有意攀龙不得上,徒劳牙角拔犀象。yǒu yì pān lóng bù dé shàng,tú láo yá jiǎo bá xī xiàng。
唯思仁义济苍生,岂为珍羞列方丈。wéi sī rén yì jì cāng shēng,qǐ wèi zhēn xiū liè fāng zhàng。
箪瓢陋巷甘孤穷,鸿鹄安与燕雀同。dān piáo lòu xiàng gān gū qióng,hóng gǔ ān yǔ yàn què tóng。
天与之才不与地,反令竖子成其功。tiān yǔ zhī cái bù yǔ dì,fǎn lìng shù zi chéng qí gōng。
安得光明依日月,功名未立头如雪。ān dé guāng míng yī rì yuè,gōng míng wèi lì tóu rú xuě。
问君此错若为多,使尽二十四州铁。wèn jūn cǐ cuò ruò wèi duō,shǐ jǐn èr shí sì zhōu tiě。
耶律楚材

耶律楚材

金元间义州弘政人,字晋卿,号湛然居士。契丹族。耶律履子。博极群书,旁通天文、地理、律历、术数及释老、医卜之说。金末辟为左右司员外郎。元太祖定燕,召见,处之左右。呼为长髯人(蒙语:吾图撒合里),每征讨,必命之卜。太宗即位,命为主管汉人文书之必阇赤,汉称中书令,事无巨细,皆先白之。定君臣礼仪;反对以汉地为牧场之议,立燕京等十路征收课税使,建立赋税制度;请军民分治,州县长吏治民事,万户府理军政,课税所管钱谷。太宗五年入汴时,请废“攻城不降,矢石一发即屠城”之制。九年,定以经义、词赋、策论取士之制。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。 耶律楚材的作品>>

猜您喜欢

西域元日

耶律楚材

凌晨随分备樽罍,辟疫屠苏饮一杯。líng chén suí fēn bèi zūn léi,pì yì tú sū yǐn yī bēi。
迂叟不令书郁垒,痴儿刚要画钟馗。yū sǒu bù lìng shū yù lěi,chī ér gāng yào huà zhōng kuí。
新愁又逐东风至,旧信难随春日来。xīn chóu yòu zhú dōng fēng zhì,jiù xìn nán suí chūn rì lái。
又向边城添一岁,天涯飘泊几时回。yòu xiàng biān chéng tiān yī suì,tiān yá piāo pō jǐ shí huí。

西域寄中州禅老

耶律楚材

吾师道化震清都,奔逸绝尘我不如。wú shī dào huà zhèn qīng dōu,bēn yì jué chén wǒ bù rú。
近日虚传三岛信,几年不得万松书。jìn rì xū chuán sān dǎo xìn,jǐ nián bù dé wàn sōng shū。
宗门淘汰犹嫌少,习气薰蒸尚未除。zōng mén táo tài yóu xián shǎo,xí qì xūn zhēng shàng wèi chú。
惆怅天涯沦落客,临风不是忆鲈鱼。chóu chàng tiān yá lún luò kè,lín fēng bù shì yì lú yú。

蒲华城梦万松老人

耶律楚材

华亭仿佛旧时舟,又见吾师钓直钩。huá tíng fǎng fú jiù shí zhōu,yòu jiàn wú shī diào zhí gōu。
只道梦中重作梦,不知愁底更添愁。zhǐ dào mèng zhōng zhòng zuò mèng,bù zhī chóu dǐ gèng tiān chóu。
曾参活句垂青眼,未得生侯已白头。céng cān huó jù chuí qīng yǎn,wèi dé shēng hóu yǐ bái tóu。
撇下尘嚣归去好,谁能骑鹤上扬州。piē xià chén xiāo guī qù hǎo,shuí néng qí hè shàng yáng zhōu。

寄巨川宣抚

耶律楚材

历数兴亡掌上看,提兵一战领清官。lì shù xīng wáng zhǎng shàng kàn,tí bīng yī zhàn lǐng qīng guān。
马前草诏珠玑润,纸上挥毫风雨寒。mǎ qián cǎo zhào zhū jī rùn,zhǐ shàng huī háo fēng yǔ hán。
昔日谈禅明法界,而今崇道倡香坛。xī rì tán chán míng fǎ jiè,ér jīn chóng dào chàng xiāng tán。
诸行百辅君都占,潦倒鲰生何处安。zhū xíng bǎi fǔ jūn dōu zhàn,lǎo dào zōu shēng hé chù ān。

寄南塘老人张子真

耶律楚材

张侯风味讵能忘,黄米曾令我一尝。zhāng hóu fēng wèi jù néng wàng,huáng mǐ céng lìng wǒ yī cháng。
抵死解官违北阙,达生遁世钓南塘。dǐ sǐ jiě guān wéi běi quē,dá shēng dùn shì diào nán táng。
知来何假灵龟兆,作赋能陈瑞鹤祥。zhī lái hé jiǎ líng guī zhào,zuò fù néng chén ruì hè xiáng。
岂是西边无土物,不如诗句寄东阳。qǐ shì xī biān wú tǔ wù,bù rú shī jù jì dōng yáng。

观瑞鹤诗卷独子进治书无诗

耶律楚材

丁年兰省识君初,缓步鸣珂游帝都。dīng nián lán shěng shí jūn chū,huǎn bù míng kē yóu dì dōu。
象简常陪天仗立,玉骢曾使禁臣趋。xiàng jiǎn cháng péi tiān zhàng lì,yù cōng céng shǐ jìn chén qū。
只贪殢酒长安市,不肯题诗瑞应图。zhǐ tān tì jiǔ zhǎng ān shì,bù kěn tí shī ruì yīng tú。
我念李侯端的意,大都好事不如无。wǒ niàn lǐ hóu duān de yì,dà dōu hǎo shì bù rú wú。

寄德明

耶律楚材

英侯志节本凌云,尚自飘零故国尘。yīng hóu zhì jié běn líng yún,shàng zì piāo líng gù guó chén。
有道且同麋鹿友,谈玄能说虎狼仁。yǒu dào qiě tóng mí lù yǒu,tán xuán néng shuō hǔ láng rén。
幸然不全饱死鬼,可惜空吟笑杀人。xìng rán bù quán bǎo sǐ guǐ,kě xī kōng yín xiào shā rén。
弥勒下生何太早,莫随邪见说无因。mí lēi xià shēng hé tài zǎo,mò suí xié jiàn shuō wú yīn。

寄清溪居士秀玉

耶律楚材

鹪鹩犹欠一枝栖,不得燕山半土犁。jiāo liáo yóu qiàn yī zhī qī,bù dé yàn shān bàn tǔ lí。
时复有琴歌碧玉,年来无梦绕清溪。shí fù yǒu qín gē bì yù,nián lái wú mèng rào qīng xī。
数行文字聊遮眼,半纸功名苦噬脐。shù xíng wén zì liáo zhē yǎn,bàn zhǐ gōng míng kǔ shì qí。
回首故人今健否,馀生甘老碧云西。huí shǒu gù rén jīn jiàn fǒu,yú shēng gān lǎo bì yún xī。

戏秀玉

耶律楚材

清溪掀倒打油房,五卫凋零三径荒。qīng xī xiān dào dǎ yóu fáng,wǔ wèi diāo líng sān jìng huāng。
未信塞翁嗟失马,须知御寇觅亡羊。wèi xìn sāi wēng jiē shī mǎ,xū zhī yù kòu mì wáng yáng。
东湖菡萏从君赏,西域蒲萄输我尝。dōng hú hàn dàn cóng jūn shǎng,xī yù pú táo shū wǒ cháng。
各在天涯会何日,临风休忘老髯郎。gè zài tiān yá huì hé rì,lín fēng xiū wàng lǎo rán láng。

寄张子闻

耶律楚材

忆昔携琴论太玄,湛然初识子闻贤。yì xī xié qín lùn tài xuán,zhàn rán chū shí zi wén xián。
回头葱岭仍千里,分手松轩已五年。huí tóu cōng lǐng réng qiān lǐ,fēn shǒu sōng xuān yǐ wǔ nián。
东望卢龙倾玉表,西来青鸟阙金笺。dōng wàng lú lóng qīng yù biǎo,xī lái qīng niǎo quē jīn jiān。
几时重会燕山道,一曲临风奏水仙。jǐ shí zhòng huì yàn shān dào,yī qū lín fēng zòu shuǐ xiān。

寄用之侍郎

耶律楚材

蓬莱怜我寄芳笺,劝我无忘仁义先。péng lái lián wǒ jì fāng jiān,quàn wǒ wú wàng rén yì xiān。
几句良言甜似蜜,数行温语暖于绵。jǐ jù liáng yán tián shì mì,shù xíng wēn yǔ nuǎn yú mián。
从来谁识龟毛拂,到底难调胶柱弦。cóng lái shuí shí guī máo fú,dào dǐ nán diào jiāo zhù xián。
用我必行周孔教,舍予不负万松轩。yòng wǒ bì xíng zhōu kǒng jiào,shě yǔ bù fù wàn sōng xuān。

和正卿待制韵

耶律楚材

布袖龙钟两眼尘,丹诚如旧白头新。bù xiù lóng zhōng liǎng yǎn chén,dān chéng rú jiù bái tóu xīn。
暮云西畔犹怀汉,晓日东边才是秦。mù yún xī pàn yóu huái hàn,xiǎo rì dōng biān cái shì qín。
酒贱不妨连夜醉,花繁长发四时春。jiǔ jiàn bù fáng lián yè zuì,huā fán zhǎng fā sì shí chūn。
花繁酒贱无佳思,谁念天涯万里人。huā fán jiǔ jiàn wú jiā sī,shuí niàn tiān yá wàn lǐ rén。

寄仲文尚书

耶律楚材

仲文曾作黑头公,辅弼明时播美风。zhòng wén céng zuò hēi tóu gōng,fǔ bì míng shí bō měi fēng。
治粟货泉流冀北,提刑奸迹屏胶东。zhì sù huò quán liú jì běi,tí xíng jiān jì píng jiāo dōng。
笑观桃李新恩遍,拜扫松楸老计终。xiào guān táo lǐ xīn ēn biàn,bài sǎo sōng qiū lǎo jì zhōng。
西域故人增喜色,万全良策不谋同。xī yù gù rén zēng xǐ sè,wàn quán liáng cè bù móu tóng。

雪轩老人邦杰久不惠书作诗怨之

耶律楚材

当时倾盖便忘年,别后春风五度迁。dāng shí qīng gài biàn wàng nián,bié hòu chūn fēng wǔ dù qiān。
万里西行愁似海,千山东望远如天。wàn lǐ xī xíng chóu shì hǎi,qiān shān dōng wàng yuǎn rú tiān。
不闻旧信传梅岭,试道新诗怨雪轩。bù wén jiù xìn chuán méi lǐng,shì dào xīn shī yuàn xuě xuān。
更上危楼一回首,朝云深处是燕然。gèng shàng wēi lóu yī huí shǒu,cháo yún shēn chù shì yàn rán。

谢王清甫惠书

耶律楚材

西征万里扈銮舆,高阁文章束石渠。xī zhēng wàn lǐ hù luán yú,gāo gé wén zhāng shù shí qú。
只道昔年周梦蝶,却疑今日我为鱼。zhǐ dào xī nián zhōu mèng dié,què yí jīn rì wǒ wèi yú。
一簪华发垂垂老,两眼黄尘事事疏。yī zān huá fā chuí chuí lǎo,liǎng yǎn huáng chén shì shì shū。
多谢贵人怜远客,东风时有寄来书。duō xiè guì rén lián yuǎn kè,dōng fēng shí yǒu jì lái shū。