古诗词

旦日示从同仍简忘忧

耶律楚材

昔我驰星轺,驻车归化城。xī wǒ chí xīng yáo,zhù chē guī huà chéng。
汝方来抠衣,从同训其名。rǔ fāng lái kōu yī,cóng tóng xùn qí míng。
侍予垂十年,百事无一成。shì yǔ chuí shí nián,bǎi shì wú yī chéng。
律历且及半,琴道犹未精。lǜ lì qiě jí bàn,qín dào yóu wèi jīng。
禅书置一隅,尚未穷一经。chán shū zhì yī yú,shàng wèi qióng yī jīng。
大道若沧海,万古长澄清。dà dào ruò cāng hǎi,wàn gǔ zhǎng chéng qīng。
酌之而不竭,注之而不盈。zhuó zhī ér bù jié,zhù zhī ér bù yíng。
偃鼠得满腹,亦足饱鲲鲸。yǎn shǔ dé mǎn fù,yì zú bǎo kūn jīng。
又如大圆镜,历劫长圆明。yòu rú dà yuán jìng,lì jié zhǎng yuán míng。
中间无影像,应物不现形。zhōng jiān wú yǐng xiàng,yīng wù bù xiàn xíng。
汉、胡递相照,出没能纵横。hàn hú dì xiāng zhào,chū méi néng zòng héng。
又如万钧钟,寂然藏雄声。yòu rú wàn jūn zhōng,jì rán cáng xióng shēng。
随叩而即应,圆音自锵铿。suí kòu ér jí yīng,yuán yīn zì qiāng kēng。
小击而小响,大撞而大鸣。xiǎo jī ér xiǎo xiǎng,dà zhuàng ér dà míng。
又如长明烛,积岁长荧荧。yòu rú zhǎng míng zhú,jī suì zhǎng yíng yíng。
分为百千万,光明如日星。fēn wèi bǎi qiān wàn,guāng míng rú rì xīng。
惠之而不费,是为无尽灯。huì zhī ér bù fèi,shì wèi wú jǐn dēng。
日月照天下,不可语瞽盲。rì yuè zhào tiān xià,bù kě yǔ gǔ máng。
雷霆碎山岳,聋者未曾听。léi tíng suì shān yuè,lóng zhě wèi céng tīng。
枯木元无花,却怨春不平。kū mù yuán wú huā,què yuàn chūn bù píng。
作偈以劝汝,可以为盘铭。zuò jì yǐ quàn rǔ,kě yǐ wèi pán míng。
耶律楚材

耶律楚材

金元间义州弘政人,字晋卿,号湛然居士。契丹族。耶律履子。博极群书,旁通天文、地理、律历、术数及释老、医卜之说。金末辟为左右司员外郎。元太祖定燕,召见,处之左右。呼为长髯人(蒙语:吾图撒合里),每征讨,必命之卜。太宗即位,命为主管汉人文书之必阇赤,汉称中书令,事无巨细,皆先白之。定君臣礼仪;反对以汉地为牧场之议,立燕京等十路征收课税使,建立赋税制度;请军民分治,州县长吏治民事,万户府理军政,课税所管钱谷。太宗五年入汴时,请废“攻城不降,矢石一发即屠城”之制。九年,定以经义、词赋、策论取士之制。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。 耶律楚材的作品>>

猜您喜欢

太阳十六题识自宗

耶律楚材

鹫岭默然全是影,毗耶杜口本非真。jiù lǐng mò rán quán shì yǐng,pí yé dù kǒu běn fēi zhēn。
灯笼露柱呵呵笑,误杀浮生多少人。dēng lóng lù zhù hē hē xiào,wù shā fú shēng duō shǎo rén。

太阳十六题识自宗

耶律楚材

疏山住住莫葱葱,龙牙且无祖师意。shū shān zhù zhù mò cōng cōng,lóng yá qiě wú zǔ shī yì。
须信扑牛另有方,不犯锋铓震天地。xū xìn pū niú lìng yǒu fāng,bù fàn fēng máng zhèn tiān dì。

太阳十六题识自宗

耶律楚材

破船折棹残蓑笠,石女直钩波上月。pò chuán zhé zhào cán suō lì,shí nǚ zhí gōu bō shàng yuè。
方士徒夸铁作金,道人只要金成铁。fāng shì tú kuā tiě zuò jīn,dào rén zhǐ yào jīn chéng tiě。

寄白云上人用旧韵

耶律楚材

上人别后未能参,一首新诗自北南。shàng rén bié hòu wèi néng cān,yī shǒu xīn shī zì běi nán。
萧寺深沉香火冷,白云闲锁旧禅庵。xiāo sì shēn chén xiāng huǒ lěng,bái yún xián suǒ jiù chán ān。

武川摩诃院请

耶律楚材

昔日南游又五春,马蹄踏遍武川尘。xī rì nán yóu yòu wǔ chūn,mǎ tí tà biàn wǔ chuān chén。
而今却到经行处,且与摩诃作主人。ér jīn què dào jīng xíng chù,qiě yǔ mó hē zuò zhǔ rén。

过平阳高庭英索诗强为一绝

耶律楚材

一川秋色满东篱,雁字行行自写悲。yī chuān qiū sè mǎn dōng lí,yàn zì xíng xíng zì xiě bēi。
试问省庵何所省,黄华红叶总堪诗。shì wèn shěng ān hé suǒ shěng,huáng huá hóng yè zǒng kān shī。

和房长老二绝其一

耶律楚材

只识瓶盘不识金,瓶盘钗钏本真金。zhǐ shí píng pán bù shí jīn,píng pán chāi chuàn běn zhēn jīn。
一从打破疑团后,物物头头总是心。yī cóng dǎ pò yí tuán hòu,wù wù tóu tóu zǒng shì xīn。

跋白乐天慵屏图

耶律楚材

三杯兀兀元如道,一觉昏昏恰似真。sān bēi wù wù yuán rú dào,yī jué hūn hūn qià shì zhēn。
不识香山慵睡意,知音自有个中人。bù shí xiāng shān yōng shuì yì,zhī yīn zì yǒu gè zhōng rén。

和请住东堂疏韵

耶律楚材

东堂不肯卧西堂,珍御鲜食别样装。dōng táng bù kěn wò xī táng,zhēn yù xiān shí bié yàng zhuāng。
枉费青帘三百尺,云中公子不来尝。wǎng fèi qīng lián sān bǎi chǐ,yún zhōng gōng zi bù lái cháng。

寄倪公首座

耶律楚材

亨监逃海淹齑瓮,隆老成龙过禹门。hēng jiān táo hǎi yān jī wèng,lóng lǎo chéng lóng guò yǔ mén。
独有倪公尚痴坐,几时承继万松轩。dú yǒu ní gōng shàng chī zuò,jǐ shí chéng jì wàn sōng xuān。

和吕飞卿

耶律楚材

一试戎衣大定初,达贤不得退闲居。yī shì róng yī dà dìng chū,dá xián bù dé tuì xián jū。
盟津既渡诸侯喜,亲见王舟跃白鱼。méng jīn jì dù zhū hóu xǐ,qīn jiàn wáng zhōu yuè bái yú。

戏陈秀玉

耶律楚材

不见桃源路渺茫,清溪招引到仙乡。bù jiàn táo yuán lù miǎo máng,qīng xī zhāo yǐn dào xiān xiāng。
湛然幸得齁齁饱,擘与些儿不肯尝。zhàn rán xìng dé hōu hōu bǎo,bāi yǔ xiē ér bù kěn cháng。

用樗轩散人韵谢秀玉先生见惠东坡杖

耶律楚材

圆方顶足法高卑,五九苍苍老节奇。yuán fāng dǐng zú fǎ gāo bēi,wǔ jiǔ cāng cāng lǎo jié qí。
一日湛然获二宝,东坡铁杖寂通诗。yī rì zhàn rán huò èr bǎo,dōng pō tiě zhàng jì tōng shī。

继希安古诗韵

耶律楚材

垂尽丝纶不上钩,冥鸿高举弋无由。chuí jǐn sī lún bù shàng gōu,míng hóng gāo jǔ yì wú yóu。
不图垂誉流千古,安肯低眉谒五侯。bù tú chuí yù liú qiān gǔ,ān kěn dī méi yè wǔ hóu。

和非熊韵

耶律楚材

蛮触功名未足夸,掀髯一笑付南华。mán chù gōng míng wèi zú kuā,xiān rán yī xiào fù nán huá。
他年击破疑团后,始觉从来尽眼花。tā nián jī pò yí tuán hòu,shǐ jué cóng lái jǐn yǎn huā。