古诗词

题胡仲彝冲泥访隐诗卷

唐桂芳

春来几曾见白日,江冰江花渺无极。chūn lái jǐ céng jiàn bái rì,jiāng bīng jiāng huā miǎo wú jí。
跳踉蛙黾也升堂,门外泥深将一尺。tiào liáng wā mǐn yě shēng táng,mén wài ní shēn jiāng yī chǐ。
胡公老迈志不群,要似东坡借木屐。hú gōng lǎo mài zhì bù qún,yào shì dōng pō jiè mù jī。
可怜阡陌有东西,欲往恐迷勤指画。kě lián qiān mò yǒu dōng xī,yù wǎng kǒng mí qín zhǐ huà。
恰如故步失邯郸,足茧蹒跚势逾迫。qià rú gù bù shī hán dān,zú jiǎn pán shān shì yú pò。
时情平地产太行,寸寸羊肠任盘辟。shí qíng píng dì chǎn tài xíng,cùn cùn yáng cháng rèn pán pì。
何当舍此趋康庄,万里迢迢一朝适。hé dāng shě cǐ qū kāng zhuāng,wàn lǐ tiáo tiáo yī cháo shì。
胡公掉头意不然,我向师山访隐客。hú gōng diào tóu yì bù rán,wǒ xiàng shī shān fǎng yǐn kè。
师山先生人中英,读书闭户发已白。shī shān xiān shēng rén zhōng yīng,dú shū bì hù fā yǐ bái。
功名懒作出山云,细数飞花点瑶席。gōng míng lǎn zuò chū shān yún,xì shù fēi huā diǎn yáo xí。
第想胡公一段奇,惜无画史图其迹。dì xiǎng hú gōng yī duàn qí,xī wú huà shǐ tú qí jì。
狂风淅淅松树间,间有磊磈之怪石。kuáng fēng xī xī sōng shù jiān,jiān yǒu lěi wěi zhī guài shí。
掀髯独立不受呼,直怕苍茫堕乌帻。xiān rán dú lì bù shòu hū,zhí pà cāng máng duò wū zé。
须臾风定神始闲,羽扇左持右挂笠。xū yú fēng dìng shén shǐ xián,yǔ shàn zuǒ chí yòu guà lì。
赢得襄阳众小儿,争唱铜鞮手齐拍。yíng dé xiāng yáng zhòng xiǎo ér,zhēng chàng tóng dī shǒu qí pāi。
呜呼鲍叔文章笔有神,分明如画能写真。wū hū bào shū wén zhāng bǐ yǒu shén,fēn míng rú huà néng xiě zhēn。
相烦漉酒今夜月,便有山阴乘兴人。xiāng fán lù jiǔ jīn yè yuè,biàn yǒu shān yīn chéng xīng rén。

唐桂芳

元明间歙县人,一名仲,字仲实,号白云,又号三峰。唐元子。少从洪焱祖学。元至正中,授崇安县教谕,南雄路学正。以忧归。朱元璋定徽州,召出仕,辞不就。寻摄紫阳书院山长。卒年七十有三。有《白云集》等。 唐桂芳的作品>>

猜您喜欢

泊庐山下

唐桂芳

庐山三百六十寺,上有高僧绝世氛。lú shān sān bǎi liù shí sì,shàng yǒu gāo sēng jué shì fēn。
今日饱看真面目,晓风吹散一江云。jīn rì bǎo kàn zhēn miàn mù,xiǎo fēng chuī sàn yī jiāng yún。

鄱阳湖阻风

唐桂芳

杜甫夔州坡广海,南行壮观亦如之。dù fǔ kuí zhōu pō guǎng hǎi,nán xíng zhuàng guān yì rú zhī。
江神不借秋风便,要赋庐山一段奇。jiāng shén bù jiè qiū fēng biàn,yào fù lú shān yī duàn qí。

鄱阳湖阻风

唐桂芳

气豪不受羁栖厄,十日舂撞溯大江。qì háo bù shòu jī qī è,shí rì chōng zhuàng sù dà jiāng。
蟹熟酒香随意饮,卧听风雨打篷窗。xiè shú jiǔ xiāng suí yì yǐn,wò tīng fēng yǔ dǎ péng chuāng。

十月二十又一日奉家君偕镏复叔留藤坑山中因憩涧石有作

唐桂芳

雨馀石髓漏云根,嫩碧粼粼漾浅春。yǔ yú shí suǐ lòu yún gēn,nèn bì lín lín yàng qiǎn chūn。
不是天台石桥路,胡麻饭糁避秦人。bù shì tiān tái shí qiáo lù,hú má fàn sǎn bì qín rén。

湖天即景

唐桂芳

数株杨柳湖边寺,且系扁舟客莫催。shù zhū yáng liǔ hú biān sì,qiě xì biǎn zhōu kè mò cuī。
万顷波光净如练,一双老鹤忽飞来。wàn qǐng bō guāng jìng rú liàn,yī shuāng lǎo hè hū fēi lái。

湖天即景

唐桂芳

两淮岁事恐全非,湖涨人家没半扉。liǎng huái suì shì kǒng quán fēi,hú zhǎng rén jiā méi bàn fēi。
妇女捕鱼天欲黑,小船载得水牛归。fù nǚ bǔ yú tiān yù hēi,xiǎo chuán zài dé shuǐ niú guī。

题秋日溪居图

唐桂芳

江阁雨晴三尺水,野桥人渡数家村。jiāng gé yǔ qíng sān chǐ shuǐ,yě qiáo rén dù shù jiā cūn。
眼前如此秋光好,自笑先生懒出门。yǎn qián rú cǐ qiū guāng hǎo,zì xiào xiān shēng lǎn chū mén。

遣怀

唐桂芳

十年奔走厌羁栖,书剑无成恨转迷。shí nián bēn zǒu yàn jī qī,shū jiàn wú chéng hèn zhuǎn mí。
独立晚风家万里,隔江烟树是淮西。dú lì wǎn fēng jiā wàn lǐ,gé jiāng yān shù shì huái xī。

遣怀

唐桂芳

繁昌县前白杨树,随处柴门逐水开。fán chāng xiàn qián bái yáng shù,suí chù chái mén zhú shuǐ kāi。
可是夜深风露冷,流萤一个度江来。kě shì yè shēn fēng lù lěng,liú yíng yī gè dù jiāng lái。

遣怀

唐桂芳

今宵壮观驾扁舟,两岸芦风淡欲秋。jīn xiāo zhuàng guān jià biǎn zhōu,liǎng àn lú fēng dàn yù qiū。
谁把琼箫惊客梦,始知五月在池州。shuí bǎ qióng xiāo jīng kè mèng,shǐ zhī wǔ yuè zài chí zhōu。

遣怀

唐桂芳

自爱山居玩化机,雨馀随处觉春归。zì ài shān jū wán huà jī,yǔ yú suí chù jué chūn guī。
满庭花气薰人醉,一个游蜂抱絮飞。mǎn tíng huā qì xūn rén zuì,yī gè yóu fēng bào xù fēi。

和罗善先游武夷

唐桂芳

乘鸾远访洞庭君,瑞气凝成五色云。chéng luán yuǎn fǎng dòng tíng jūn,ruì qì níng chéng wǔ sè yún。
落尽碧桃春似水,紫箫声里立斜曛。luò jǐn bì táo chūn shì shuǐ,zǐ xiāo shēng lǐ lì xié xūn。

题唐马图

唐桂芳

奋迅骄骢不受羁,四蹄躞蹀势如飞。fèn xùn jiāo cōng bù shòu jī,sì tí xiè dié shì rú fēi。
浴川蹙浪寻常事,也待奚官汲水归。yù chuān cù làng xún cháng shì,yě dài xī guān jí shuǐ guī。

槐里偶成

唐桂芳

春来长是病愁中,花信于今第几风。chūn lái zhǎng shì bìng chóu zhōng,huā xìn yú jīn dì jǐ fēng。
晓起忽闻疏雨过,隔窗晴鸟话言工。xiǎo qǐ hū wén shū yǔ guò,gé chuāng qíng niǎo huà yán gōng。

程国宝有诞孙之庆留饮欢洽醉中谩成一绝以谢

唐桂芳

老子婆娑笑脸开,扫除黄叶坐莓苔。lǎo zi pó suō xiào liǎn kāi,sǎo chú huáng yè zuò méi tái。
美人醉后擘江蟹,香雾蒙蒙扑手来。měi rén zuì hòu bāi jiāng xiè,xiāng wù méng méng pū shǒu lái。