古诗词

题王鹏举漕米诗卷

唐桂芳

君不见当年婺女米船来,霞红雪白山作堆。jūn bù jiàn dāng nián wù nǚ mǐ chuán lái,xiá hóng xuě bái shān zuò duī。
杖头三钱博一斗,家家鼓腹收饥雷。zhàng tóu sān qián bó yī dòu,jiā jiā gǔ fù shōu jī léi。
而今离乱与昔异,新安反棹麦舟去。ér jīn lí luàn yǔ xī yì,xīn ān fǎn zhào mài zhōu qù。
概平斟满曝日乾,妻儿未许食新味。gài píng zhēn mǎn pù rì qián,qī ér wèi xǔ shí xīn wèi。
我邑隘小曾不知,科需百出民力疲。wǒ yì ài xiǎo céng bù zhī,kē xū bǎi chū mín lì pí。
跃冶铸残农器铁,美箭伐尽柯亭枝。yuè yě zhù cán nóng qì tiě,měi jiàn fá jǐn kē tíng zhī。
吴蚕未吐银丝湿,府帖又催夏税急。wú cán wèi tǔ yín sī shī,fǔ tiē yòu cuī xià shuì jí。
桐子乍大漆液黏,吏胥敲门雁行立。tóng zi zhà dà qī yè nián,lì xū qiāo mén yàn xíng lì。
人人都说少府贤,讼庭不忍施蒲鞭。rén rén dōu shuō shǎo fǔ xián,sòng tíng bù rěn shī pú biān。
今年漕麦更运米,宽期集事咸归田。jīn nián cáo mài gèng yùn mǐ,kuān qī jí shì xián guī tián。
雄村观口秋水涨,江桅衔尾相次上。xióng cūn guān kǒu qiū shuǐ zhǎng,jiāng wéi xián wěi xiāng cì shàng。
几回买鱼祭江神,愿乞顺流风力壮。jǐ huí mǎi yú jì jiāng shén,yuàn qǐ shùn liú fēng lì zhuàng。
白头四皓勤索歌,愿言甲兵洗天河。bái tóu sì hào qín suǒ gē,yuàn yán jiǎ bīng xǐ tiān hé。
东邻酒好且赊吃,我歌才薄奈尔何。dōng lín jiǔ hǎo qiě shē chī,wǒ gē cái báo nài ěr hé。

唐桂芳

元明间歙县人,一名仲,字仲实,号白云,又号三峰。唐元子。少从洪焱祖学。元至正中,授崇安县教谕,南雄路学正。以忧归。朱元璋定徽州,召出仕,辞不就。寻摄紫阳书院山长。卒年七十有三。有《白云集》等。 唐桂芳的作品>>

猜您喜欢

晓行

唐桂芳

旅泊三千里,思亲十二时。lǚ pō sān qiān lǐ,sī qīn shí èr shí。
冲云寻路险,带月出山迟。chōng yún xún lù xiǎn,dài yuè chū shān chí。
鸟语频摅臆,花看自美姿。niǎo yǔ pín shū yì,huā kàn zì měi zī。
无人知此意,小立为题诗。wú rén zhī cǐ yì,xiǎo lì wèi tí shī。

种松凿沼见梅大兄有诗相贺次韵奉谢

唐桂芳

悟得浮生理,翛然懒是真。wù dé fú shēng lǐ,xiāo rán lǎn shì zhēn。
移松延宿鹤,减饭及修鳞。yí sōng yán sù hè,jiǎn fàn jí xiū lín。
父子长相别,诗书不救贫。fù zi zhǎng xiāng bié,shī shū bù jiù pín。
殊方喜安稳,消息近来频。shū fāng xǐ ān wěn,xiāo xī jìn lái pín。

用石门宴集韵有怀王达善

唐桂芳

青春千里道,白发百年心。qīng chūn qiān lǐ dào,bái fā bǎi nián xīn。
有约居茅屋,无由会竹林。yǒu yuē jū máo wū,wú yóu huì zhú lín。
艰难挂宝剑,憔悴铸黄金。jiān nán guà bǎo jiàn,qiáo cuì zhù huáng jīn。
自失相知友,何烦费苦吟。zì shī xiāng zhī yǒu,hé fán fèi kǔ yín。

示文虎

唐桂芳

平生苦诗癖,为撚数茎髭。píng shēng kǔ shī pǐ,wèi niǎn shù jīng zī。
有客寻安道,无人说项斯。yǒu kè xún ān dào,wú rén shuō xiàng sī。
哺乌怀汝母,氏犊爱吾儿。bǔ wū huái rǔ mǔ,shì dú ài wú ér。
东海珊瑚树,今看第五枝。dōng hǎi shān hú shù,jīn kàn dì wǔ zhī。

送赵按察使

唐桂芳

人才产吴楚,吏术见萧曹。rén cái chǎn wú chǔ,lì shù jiàn xiāo cáo。
肯厌驱驰倦,应夸赞画劳。kěn yàn qū chí juàn,yīng kuā zàn huà láo。
秋霜飞健笔,夜雨湿征袍。qiū shuāng fēi jiàn bǐ,yè yǔ shī zhēng páo。
回首金陵道,春光醉碧桃。huí shǒu jīn líng dào,chūn guāng zuì bì táo。

除夕谢鲍尚褧遣贶

唐桂芳

人事匆匆度,流年亹亹增。rén shì cōng cōng dù,liú nián wěi wěi zēng。
江山双蜡屐,天地一书灯。jiāng shān shuāng là jī,tiān dì yī shū dēng。
身老甘贫贱,居闲谢爱憎。shēn lǎo gān pín jiàn,jū xián xiè ài zēng。
犹烦故人意,馈酳愧无能。yóu fán gù rén yì,kuì yìn kuì wú néng。

除夕谢鲍尚褧遣贶

唐桂芳

凤阙人才少,鸡林道价增。fèng quē rén cái shǎo,jī lín dào jià zēng。
自怜徒刻楮,谁肯为传灯。zì lián tú kè chǔ,shuí kěn wèi chuán dēng。
白鹤无心梦,青蝇有赋憎。bái hè wú xīn mèng,qīng yíng yǒu fù zēng。
平生二三子,羡尔属多能。píng shēng èr sān zi,xiàn ěr shǔ duō néng。

次韵奉答鲍尚褧

唐桂芳

病起凌兢似鹤形,可怜对酒不能倾。bìng qǐ líng jīng shì hè xíng,kě lián duì jiǔ bù néng qīng。
歌残易水非燕计,读尽离骚是楚声。gē cán yì shuǐ fēi yàn jì,dú jǐn lí sāo shì chǔ shēng。
云阁林阴迷别坞,雨拖野色入空城。yún gé lín yīn mí bié wù,yǔ tuō yě sè rù kōng chéng。
犹思康健颜如玉,饱饭无忧踯躅行。yóu sī kāng jiàn yán rú yù,bǎo fàn wú yōu zhí zhú xíng。

病中辱周彦明吴彦冲下顾荒寂长篇短句间见层出懒拙不即奉答姑述唐律十解以谢

唐桂芳

谁觅家居大小溪,溪头树影可齐齐。shuí mì jiā jū dà xiǎo xī,xī tóu shù yǐng kě qí qí。
清秋晒杮皴皮熟,白日悬猿背面啼。qīng qiū shài fèi cūn pí shú,bái rì xuán yuán bèi miàn tí。
远客醉归愁险路,病翁懒出怯深泥。yuǎn kè zuì guī chóu xiǎn lù,bìng wēng lǎn chū qiè shēn ní。
夜来南斗觇奇气,怪底文星独向西。yè lái nán dòu chān qí qì,guài dǐ wén xīng dú xiàng xī。

病中辱周彦明吴彦冲下顾荒寂长篇短句间见层出懒拙不即奉答姑述唐律十解以谢

唐桂芳

先生何事困山囚,澼絖于今尽建侯。xiān shēng hé shì kùn shān qiú,pì kuàng yú jīn jǐn jiàn hóu。
石骨有棱宜碍路,溪流无罅却通舟。shí gǔ yǒu léng yí ài lù,xī liú wú xià què tōng zhōu。
绿荷倾盖二三尺,红槿开花千百头。lǜ hé qīng gài èr sān chǐ,hóng jǐn kāi huā qiān bǎi tóu。
惭愧陈琳草檄手,才疏意懒更悠悠。cán kuì chén lín cǎo xí shǒu,cái shū yì lǎn gèng yōu yōu。

病中辱周彦明吴彦冲下顾荒寂长篇短句间见层出懒拙不即奉答姑述唐律十解以谢

唐桂芳

梧桐将雨荐新凉,烂烂欃枪夜放光。wú tóng jiāng yǔ jiàn xīn liáng,làn làn chán qiāng yè fàng guāng。
悯晋尪羸惟有骨,医秦狂暴却无方。mǐn jìn wāng léi wéi yǒu gǔ,yī qín kuáng bào què wú fāng。
栗里可怜非隐所,桃源毕竟是仙乡。lì lǐ kě lián fēi yǐn suǒ,táo yuán bì jìng shì xiān xiāng。
摩挲病眼关山隔,老滴西风泪数行。mó sā bìng yǎn guān shān gé,lǎo dī xī fēng lèi shù xíng。

病中辱周彦明吴彦冲下顾荒寂长篇短句间见层出懒拙不即奉答姑述唐律十解以谢

唐桂芳

先子平生笃爱真,时儿聪慧每夸人。xiān zi píng shēng dǔ ài zhēn,shí ér cōng huì měi kuā rén。
孝扬未尽三牲养,翰墨犹存百世珍。xiào yáng wèi jǐn sān shēng yǎng,hàn mò yóu cún bǎi shì zhēn。
夜梦音容偏恍惚,每怀恩德倍酸辛。yè mèng yīn róng piān huǎng hū,měi huái ēn dé bèi suān xīn。
回头豚犬催吾老,但愿无忘骨肉亲。huí tóu tún quǎn cuī wú lǎo,dàn yuàn wú wàng gǔ ròu qīn。

病中辱周彦明吴彦冲下顾荒寂长篇短句间见层出懒拙不即奉答姑述唐律十解以谢

唐桂芳

造楮山翁操国柄,一时物价赴低昂。zào chǔ shān wēng cāo guó bǐng,yī shí wù jià fù dī áng。
渔梁水落青螺出,鸟道天晴白果香。yú liáng shuǐ luò qīng luó chū,niǎo dào tiān qíng bái guǒ xiāng。
误喜病怀相唯诺,空遗老笔擅文章。wù xǐ bìng huái xiāng wéi nuò,kōng yí lǎo bǐ shàn wén zhāng。
平生周子通家契,昨拜兄茔涕泗滂。píng shēng zhōu zi tōng jiā qì,zuó bài xiōng yíng tì sì pāng。

病中辱周彦明吴彦冲下顾荒寂长篇短句间见层出懒拙不即奉答姑述唐律十解以谢

唐桂芳

水落山溪路可通,惜无佳客为谈空。shuǐ luò shān xī lù kě tōng,xī wú jiā kè wèi tán kōng。
气吞湖海文尤壮,胸满乾坤道不穷。qì tūn hú hǎi wén yóu zhuàng,xiōng mǎn qián kūn dào bù qióng。
家少黄金单嗜酒,愁添白发欲成翁。jiā shǎo huáng jīn dān shì jiǔ,chóu tiān bái fā yù chéng wēng。
冰壶冻损寒梅蕊,自向茅檐待日烘。bīng hú dòng sǔn hán méi ruǐ,zì xiàng máo yán dài rì hōng。

病中辱周彦明吴彦冲下顾荒寂长篇短句间见层出懒拙不即奉答姑述唐律十解以谢

唐桂芳

平生爱慕程文学,一见浑如骨肉亲。píng shēng ài mù chéng wén xué,yī jiàn hún rú gǔ ròu qīn。
侨寓厌听芦叶雨,故乡未老蕨芽春。qiáo yù yàn tīng lú yè yǔ,gù xiāng wèi lǎo jué yá chūn。
骚坛高筑成勍敌,佛屋相依结近邻。sāo tán gāo zhù chéng qíng dí,fú wū xiāng yī jié jìn lín。
大小溪头田百顷,山鸡野鸭未为贫。dà xiǎo xī tóu tián bǎi qǐng,shān jī yě yā wèi wèi pín。
2391234567»