古诗词

哭王黄鹤

陶宗仪

人物三珠树,才华五凤楼。rén wù sān zhū shù,cái huá wǔ fèng lóu。
世称唐北苑,我谓汉南州。shì chēng táng běi yuàn,wǒ wèi hàn nán zhōu。
大梦麒麟化,惊魂狴犴愁。dà mèng qí lín huà,jīng hún bì àn chóu。
平生衰老泪,端为故人流。píng shēng shuāi lǎo lèi,duān wèi gù rén liú。

陶宗仪

元末明初浙江黄岩人,字九成,号南村。元末应试不中。于学问无所不窥。元末避兵,侨寓松江之南村,因以自号。累辞辟举,入明,有司聘为教官。永乐初卒,年八十余。辑有《说郛》、《书史会要》,著《南村诗集》、《辍耕录》。 陶宗仪的作品>>

猜您喜欢

先照楼为玉无瑕上人题

陶宗仪

若木枝头耀烛龙,寅宾先与最高峰。ruò mù zhī tóu yào zhú lóng,yín bīn xiān yǔ zuì gāo fēng。
光明遍照三千界,楼阁宏开第一重。guāng míng biàn zhào sān qiān jiè,lóu gé hóng kāi dì yī zhòng。
举目心徵香水海,至诚膜礼紫金容。jǔ mù xīn zhēng xiāng shuǐ hǎi,zhì chéng mó lǐ zǐ jīn róng。
五时说法如亲听,向上圆机不露锋。wǔ shí shuō fǎ rú qīn tīng,xiàng shàng yuán jī bù lù fēng。

听雪为孙以贞赋

陶宗仪

瑶池阿母教飞璚,细捣冰花拥佩旌。yáo chí ā mǔ jiào fēi qióng,xì dǎo bīng huā yōng pèi jīng。
郭索行沙林竹偃,吴蚕食叶纸窗明。guō suǒ xíng shā lín zhú yǎn,wú cán shí yè zhǐ chuāng míng。
短编清夜谁家读,柔橹寒溪远处声。duǎn biān qīng yè shuí jiā dú,róu lǔ hán xī yuǎn chù shēng。
闭户先生俄侧耳,松涛沸起煮茶铛。bì hù xiān shēng é cè ěr,sōng tāo fèi qǐ zhǔ chá dāng。

八月十五夜玩月次韵

陶宗仪

高卷湘帘看明月,一年今夜十分嘉。gāo juǎn xiāng lián kàn míng yuè,yī nián jīn yè shí fēn jiā。
露华清洒玉毫兔,林影还浮金背蟆。lù huá qīng sǎ yù háo tù,lín yǐng hái fú jīn bèi má。
太液池台当更好,广寒城府望非赊。tài yè chí tái dāng gèng hǎo,guǎng hán chéng fǔ wàng fēi shē。
据床老子婆娑在,啸咏欢娱孰有涯。jù chuáng lǎo zi pó suō zài,xiào yǒng huān yú shú yǒu yá。

次胡别驾韵寄李仪曹至刚

陶宗仪

皇帝徵除赞礼曹,御炉烟染越罗袍。huáng dì zhēng chú zàn lǐ cáo,yù lú yān rǎn yuè luó páo。
太微垂象郎星近,仙步趋朝地位高。tài wēi chuí xiàng láng xīng jìn,xiān bù qū cháo dì wèi gāo。
夙夜寅清宗秩祀,仪文开朗列英髦。sù yè yín qīng zōng zhì sì,yí wén kāi lǎng liè yīng máo。
嗟余白发怀思日,孤鹤长鸣在九皋。jiē yú bái fā huái sī rì,gū hè zhǎng míng zài jiǔ gāo。

小园即事次胡广文若思韵

陶宗仪

日长童仆理蔬畦,官舍如同隐者栖。rì zhǎng tóng pū lǐ shū qí,guān shě rú tóng yǐn zhě qī。
新水方塘鱼在藻,落花小雨燕衔泥。xīn shuǐ fāng táng yú zài zǎo,luò huā xiǎo yǔ yàn xián ní。
杯盘留客儿能奉,琴册娱心手自携。bēi pán liú kè ér néng fèng,qín cè yú xīn shǒu zì xié。
满纸文章新洒翰,人人争道外孙齑。mǎn zhǐ wén zhāng xīn sǎ hàn,rén rén zhēng dào wài sūn jī。

绯桃次韵同前

陶宗仪

凝脂近水骋芳姿,刘阮从来见事迟。níng zhī jìn shuǐ chěng fāng zī,liú ruǎn cóng lái jiàn shì chí。
血写妖猩衣灿烂,燄融烈火锦昌披。xuè xiě yāo xīng yī càn làn,yàn róng liè huǒ jǐn chāng pī。
寿同西母还丹日,笑倚东风醉酒时。shòu tóng xī mǔ hái dān rì,xiào yǐ dōng fēng zuì jiǔ shí。
绝胜渡江颜色浅,英名久入彦谦诗。jué shèng dù jiāng yán sè qiǎn,yīng míng jiǔ rù yàn qiān shī。

万竹林为鹤砂于廷立赋

陶宗仪

渭川壤地栽千亩,海上云林长万竿。wèi chuān rǎng dì zāi qiān mǔ,hǎi shàng yún lín zhǎng wàn gān。
晋室一时人旷达,尔家三径日平安。jìn shì yī shí rén kuàng dá,ěr jiā sān jìng rì píng ān。
琅玕响激秋声早,翡翠阴团雨气寒。láng gān xiǎng jī qiū shēng zǎo,fěi cuì yīn tuán yǔ qì hán。
裹茗敲门容借看,清风吟啸对檀栾。guǒ míng qiāo mén róng jiè kàn,qīng fēng yín xiào duì tán luán。

九日次韵

陶宗仪

今年九日还为客,朋旧壶觞兴趣同。jīn nián jiǔ rì hái wèi kè,péng jiù hú shāng xīng qù tóng。
雁影江头清浅处,龙山天际有无中。yàn yǐng jiāng tóu qīng qiǎn chù,lóng shān tiān jì yǒu wú zhōng。
黄花细吐香堪采,白发高歌气不充。huáng huā xì tǔ xiāng kān cǎi,bái fā gāo gē qì bù chōng。
醉把茱萸怀弟妹,异乡飘泊已成翁。zuì bǎ zhū yú huái dì mèi,yì xiāng piāo pō yǐ chéng wēng。

张林泉九日寄诗次韵答之

陶宗仪

耕田凿井水南郊,懒性从来谢拔茅。gēng tián záo jǐng shuǐ nán jiāo,lǎn xìng cóng lái xiè bá máo。
草檄未能行虎落,濡毫敢望立螭㘭。cǎo xí wèi néng xíng hǔ luò,rú háo gǎn wàng lì chī ào。
菊萸并进重阳节,萍水相亲远道交。jú yú bìng jìn zhòng yáng jié,píng shuǐ xiāng qīn yuǎn dào jiāo。
岁岁兹辰动怀想,若为对饮共山肴。suì suì zī chén dòng huái xiǎng,ruò wèi duì yǐn gòng shān yáo。

新寒写怀次韵

陶宗仪

世故漫漫混渭泾,九山高枕卧云屏。shì gù màn màn hùn wèi jīng,jiǔ shān gāo zhěn wò yún píng。
摊书雾拂双眸莹,揽镜霜欺两鬓青。tān shū wù fú shuāng móu yíng,lǎn jìng shuāng qī liǎng bìn qīng。
归燕凄凉谁复顾,吟蛩哀怨不堪听。guī yàn qī liáng shuí fù gù,yín qióng āi yuàn bù kān tīng。
秋风落木茅茨破,坐右高县陋室铭。qiū fēng luò mù máo cí pò,zuò yòu gāo xiàn lòu shì míng。

壬申十二月廿九日林泉抱拙伯仲万山别驾同宿三味轩得何字

陶宗仪

岁晏高朋忽我过,诸生尊俎罄欢歌。suì yàn gāo péng hū wǒ guò,zhū shēng zūn zǔ qìng huān gē。
老来短鬓因愁改,醉后衰颜为酒酡。lǎo lái duǎn bìn yīn chóu gǎi,zuì hòu shuāi yán wèi jiǔ tuó。
灯影未随云影淡,漏声不似雨声多。dēng yǐng wèi suí yún yǐng dàn,lòu shēng bù shì yǔ shēng duō。
明朝约共寻梅去,屐齿泥深可奈何。míng cháo yuē gòng xún méi qù,jī chǐ ní shēn kě nài hé。

立春次韵

陶宗仪

历降灵台一岁新,气调玉烛万方春。lì jiàng líng tái yī suì xīn,qì diào yù zhú wàn fāng chūn。
候灰浮动轻于雪,腊酒倾来白似银。hòu huī fú dòng qīng yú xuě,là jiǔ qīng lái bái shì yín。
花胜乱簪人斗巧,菜盘新簇齿生津。huā shèng luàn zān rén dòu qiǎo,cài pán xīn cù chǐ shēng jīn。
寻芳早晚如相约,便整肩舆继后尘。xún fāng zǎo wǎn rú xiāng yuē,biàn zhěng jiān yú jì hòu chén。

雨窗会饮分韵得鸡字

陶宗仪

南亩躬耕水一犁,夜来风雨正凄迷。nán mǔ gōng gēng shuǐ yī lí,yè lái fēng yǔ zhèng qī mí。
华筵盛集书相拉,白绢斜封手自题。huá yán shèng jí shū xiāng lā,bái juàn xié fēng shǒu zì tí。
宾客不分床上下,杯盘尽出玉东西。bīn kè bù fēn chuáng shàng xià,bēi pán jǐn chū yù dōng xī。
太平深野宜欢乐,还忆都门晓听鸡。tài píng shēn yě yí huān lè,hái yì dōu mén xiǎo tīng jī。

和琴清万山五日雨窗酌酒赋诗韵

陶宗仪

睡馀闲把离骚读,白发星然一老身。shuì yú xián bǎ lí sāo dú,bái fā xīng rán yī lǎo shēn。
五采谁缠长命缕,赤符不上小乌巾。wǔ cǎi shuí chán zhǎng mìng lǚ,chì fú bù shàng xiǎo wū jīn。
兰汤滑凝芳华冽,丹臼香融药草新。lán tāng huá níng fāng huá liè,dān jiù xiāng róng yào cǎo xīn。
帘卷琴清轩外雨,蒲觞酌客更情亲。lián juǎn qín qīng xuān wài yǔ,pú shāng zhuó kè gèng qíng qīn。

夏原舟寄诗求撰其先子墓铭次韵答之

陶宗仪

男儿不必叹流离,治世麒麟可系羁。nán ér bù bì tàn liú lí,zhì shì qí lín kě xì jī。
好句自堪横槊赋,壮怀莫为听琴悲。hǎo jù zì kān héng shuò fù,zhuàng huái mò wèi tīng qín bēi。
迢迢远道江南梦,念念双亲垄上碑。tiáo tiáo yuǎn dào jiāng nán mèng,niàn niàn shuāng qīn lǒng shàng bēi。
此日勒铭当不愧,行藏颠末我曾知。cǐ rì lēi míng dāng bù kuì,xíng cáng diān mò wǒ céng zhī。