古诗词

龙虎歌

李道纯

真龙真虎原无象,谁为起模传此样。zhēn lóng zhēn hǔ yuán wú xiàng,shuí wèi qǐ mó chuán cǐ yàng。
若于无象里承当,又落断常终莽荡。ruò yú wú xiàng lǐ chéng dāng,yòu luò duàn cháng zhōng mǎng dàng。
青青白白太分明,也是无风自起浪。qīng qīng bái bái tài fēn míng,yě shì wú fēng zì qǐ làng。
时人要识真龙虎,不属有无并子午。shí rén yào shí zhēn lóng hǔ,bù shǔ yǒu wú bìng zi wǔ。
休将二物浑沦吞,但把五行颠倒数。xiū jiāng èr wù hún lún tūn,dàn bǎ wǔ xíng diān dào shù。
根芽本是太玄宫,造化却在朱陵府。gēn yá běn shì tài xuán gōng,zào huà què zài zhū líng fǔ。
虽然运用有主张,毕竟虚灵无处所。suī rán yùn yòng yǒu zhǔ zhāng,bì jìng xū líng wú chù suǒ。
一条大道要心通,些子神机非目睹。yī tiáo dà dào yào xīn tōng,xiē zi shén jī fēi mù dǔ。
忽然迸开顶额门,勘破木金同一母。hū rán bèng kāi dǐng é mén,kān pò mù jīn tóng yī mǔ。
高高绝顶天罡推,耿耿银河斗柄戽。gāo gāo jué dǐng tiān gāng tuī,gěng gěng yín hé dòu bǐng hù。
兴云起雾仗丁公,掣电驱雷役玄武。xīng yún qǐ wù zhàng dīng gōng,chè diàn qū léi yì xuán wǔ。
瞬息之间天地交,刹那之顷坎离补。shùn xī zhī jiān tiān dì jiāo,shā nà zhī qǐng kǎn lí bǔ。
虎从水底起清风,龙在火中降甘雨。hǔ cóng shuǐ dǐ qǐ qīng fēng,lóng zài huǒ zhōng jiàng gān yǔ。
云行雨施天下平,运乾龙德功周普。yún xíng yǔ shī tiān xià píng,yùn qián lóng dé gōng zhōu pǔ。
人言六龙以御天,孰知一龙是真主?rén yán liù lóng yǐ yù tiān,shú zhī yī lóng shì zhēn zhǔ?
人言五虎透玄关,孰知一虎生真土?rén yán wǔ hǔ tòu xuán guān,shú zhī yī hǔ shēng zhēn tǔ?
会得龙虎常合和,便知龟蛇互吞吐。huì dé lóng hǔ cháng hé hé,biàn zhī guī shé hù tūn tǔ。
圣人设象指蹄筌,象外明言便造言。shèng rén shè xiàng zhǐ tí quán,xiàng wài míng yán biàn zào yán。
言外更须穷祖意,元来太极本无○。yán wài gèng xū qióng zǔ yì,yuán lái tài jí běn wú。
得意忘象未为特,和意都忘为极则。dé yì wàng xiàng wèi wèi tè,hé yì dōu wàng wèi jí zé。
稽首束斋赵隐居,彻底掀翻参学毕。jī shǒu shù zhāi zhào yǐn jū,chè dǐ xiān fān cān xué bì。

李道纯

李道纯 ,湖南都梁(武冈)人,宋末元初著名道士。字元素,号清庵,别号“莹蟾子”。精于内丹学。李道纯博学多才,他的内丹理论兼容并包,系统非常完整。其师王金蟾为道教丹功南宗白玉蟾之弟子。李道纯融合内丹道派南北二宗。其内丹理论以“守中”为要诀。 故后人称其为内丹学中的中派。 李道纯的作品>>

猜您喜欢

绝学无忧篇

李道纯

日用总玄玄,时人识未全。rì yòng zǒng xuán xuán,shí rén shí wèi quán。
当推心上好,放下口头禅。dāng tuī xīn shàng hǎo,fàng xià kǒu tóu chán。
法法非空法,传传是妄传。fǎ fǎ fēi kōng fǎ,chuán chuán shì wàng chuán。
不曾修福始,焉能有祸先。bù céng xiū fú shǐ,yān néng yǒu huò xiān。
不益便无损,不变岂能迁?bù yì biàn wú sǔn,bù biàn qǐ néng qiān?
不垢亦不净,无缺亦无圆。bù gòu yì bù jìng,wú quē yì wú yuán。
莫着嗔和喜,何愁迍与邅。mò zhe chēn hé xǐ,hé chóu zhūn yǔ zhān。
不作善因果,那得恶因缘?bù zuò shàn yīn guǒ,nà dé è yīn yuán?
不闻兴废事,名利不相牵。bù wén xīng fèi shì,míng lì bù xiāng qiān。
精粗无爱恶,妍丑不憎怜。jīng cū wú ài è,yán chǒu bù zēng lián。
不偿欢喜债,都无恩怨缠。bù cháng huān xǐ zhài,dōu wú ēn yuàn chán。
打开人我网,跳出是非圈。dǎ kāi rén wǒ wǎng,tiào chū shì fēi quān。
清虚不好古,恬澹倦希贤。qīng xū bù hǎo gǔ,tián dàn juàn xī xián。
休思今世后,放下未生前。xiū sī jīn shì hòu,fàng xià wèi shēng qián。
从他佛是佛,任伊仙是仙。cóng tā fú shì fú,rèn yī xiān shì xiān。
既无尘俗累,何忧业火煎。jì wú chén sú lèi,hé yōu yè huǒ jiān。
有无俱不立,虚实任相连。yǒu wú jù bù lì,xū shí rèn xiāng lián。
都缘无取舍,自然无过愆。dōu yuán wú qǔ shě,zì rán wú guò qiān。
来去浑忘却,死生何预焉?lái qù hún wàng què,sǐ shēng hé yù yān?
居止无余欠,随处任方圆。jū zhǐ wú yú qiàn,suí chù rèn fāng yuán。
饥来一碗饭,渴则半瓯泉。jī lái yī wǎn fàn,kě zé bàn ōu quán。
兴至自逍遣,困来且打眠。xīng zhì zì xiāo qiǎn,kùn lái qiě dǎ mián。
达者明此义,休寻天外天。dá zhě míng cǐ yì,xiū xún tiān wài tiān。
见前赤洒洒,末后亮娟娟。jiàn qián chì sǎ sǎ,mò hòu liàng juān juān。
166«6789101112