古诗词

绝学无忧篇

李道纯

日用总玄玄,时人识未全。rì yòng zǒng xuán xuán,shí rén shí wèi quán。
当推心上好,放下口头禅。dāng tuī xīn shàng hǎo,fàng xià kǒu tóu chán。
法法非空法,传传是妄传。fǎ fǎ fēi kōng fǎ,chuán chuán shì wàng chuán。
不曾修福始,焉能有祸先。bù céng xiū fú shǐ,yān néng yǒu huò xiān。
不益便无损,不变岂能迁?bù yì biàn wú sǔn,bù biàn qǐ néng qiān?
不垢亦不净,无缺亦无圆。bù gòu yì bù jìng,wú quē yì wú yuán。
莫着嗔和喜,何愁迍与邅。mò zhe chēn hé xǐ,hé chóu zhūn yǔ zhān。
不作善因果,那得恶因缘?bù zuò shàn yīn guǒ,nà dé è yīn yuán?
不闻兴废事,名利不相牵。bù wén xīng fèi shì,míng lì bù xiāng qiān。
精粗无爱恶,妍丑不憎怜。jīng cū wú ài è,yán chǒu bù zēng lián。
不偿欢喜债,都无恩怨缠。bù cháng huān xǐ zhài,dōu wú ēn yuàn chán。
打开人我网,跳出是非圈。dǎ kāi rén wǒ wǎng,tiào chū shì fēi quān。
清虚不好古,恬澹倦希贤。qīng xū bù hǎo gǔ,tián dàn juàn xī xián。
休思今世后,放下未生前。xiū sī jīn shì hòu,fàng xià wèi shēng qián。
从他佛是佛,任伊仙是仙。cóng tā fú shì fú,rèn yī xiān shì xiān。
既无尘俗累,何忧业火煎。jì wú chén sú lèi,hé yōu yè huǒ jiān。
有无俱不立,虚实任相连。yǒu wú jù bù lì,xū shí rèn xiāng lián。
都缘无取舍,自然无过愆。dōu yuán wú qǔ shě,zì rán wú guò qiān。
来去浑忘却,死生何预焉?lái qù hún wàng què,sǐ shēng hé yù yān?
居止无余欠,随处任方圆。jū zhǐ wú yú qiàn,suí chù rèn fāng yuán。
饥来一碗饭,渴则半瓯泉。jī lái yī wǎn fàn,kě zé bàn ōu quán。
兴至自逍遣,困来且打眠。xīng zhì zì xiāo qiǎn,kùn lái qiě dǎ mián。
达者明此义,休寻天外天。dá zhě míng cǐ yì,xiū xún tiān wài tiān。
见前赤洒洒,末后亮娟娟。jiàn qián chì sǎ sǎ,mò hòu liàng juān juān。

李道纯

李道纯 ,湖南都梁(武冈)人,宋末元初著名道士。字元素,号清庵,别号“莹蟾子”。精于内丹学。李道纯博学多才,他的内丹理论兼容并包,系统非常完整。其师王金蟾为道教丹功南宗白玉蟾之弟子。李道纯融合内丹道派南北二宗。其内丹理论以“守中”为要诀。 故后人称其为内丹学中的中派。 李道纯的作品>>

猜您喜欢

咏真乐

李道纯

人人身内有夫妻,争奈愚痴太执迷。rén rén shēn nèi yǒu fū qī,zhēng nài yú chī tài zhí mí。
不向里头求造化,却于外面立丹基。bù xiàng lǐ tóu qiú zào huà,què yú wài miàn lì dān jī。
妄将御女三峰术,伪作轩辕九鼎奇。wàng jiāng yù nǚ sān fēng shù,wěi zuò xuān yuán jiǔ dǐng qí。
个样畜生难忏悔,阎公不久牒来追。gè yàng chù shēng nán chàn huǐ,yán gōng bù jiǔ dié lái zhuī。

咏真乐

李道纯

身内夫妻说与公,青衣女子白头翁。shēn nèi fū qī shuō yǔ gōng,qīng yī nǚ zi bái tóu wēng。
金情木性相交合,黑汞红铅自感通。jīn qíng mù xìng xiāng jiāo hé,hēi gǒng hóng qiān zì gǎn tōng。
对月临风神逸乐,行云布雨兴无穷。duì yuè lín fēng shén yì lè,xíng yún bù yǔ xīng wú qióng。
这些至理诚难会,凝结真胎反掌中。zhè xiē zhì lǐ chéng nán huì,níng jié zhēn tāi fǎn zhǎng zhōng。

咏真乐

李道纯

九还七返大丹头,学者须当定里求。jiǔ hái qī fǎn dà dān tóu,xué zhě xū dāng dìng lǐ qiú。
些子神机诚会得,两般灵物便相投。xiē zi shén jī chéng huì dé,liǎng bān líng wù biàn xiāng tóu。
三年造化须臾备,九转工夫顷刻周。sān nián zào huà xū yú bèi,jiǔ zhuǎn gōng fū qǐng kè zhōu。
便把鼎炉掀倒了,丹光烛破四神州。biàn bǎ dǐng lú xiān dào le,dān guāng zhú pò sì shén zhōu。

咏真乐

李道纯

不立文书教外传,人人分上本来圆。bù lì wén shū jiào wài chuán,rén rén fēn shàng běn lái yuán。
玄风细细清三境,慧月娟娟印百川。xuán fēng xì xì qīng sān jìng,huì yuè juān juān yìn bǎi chuān。
兜率三关皆假喻,天龙一指匪真诠。dōu lǜ sān guān jiē jiǎ yù,tiān lóng yī zhǐ fěi zhēn quán。
威音那畔通消息,不是濂溪太极圈。wēi yīn nà pàn tōng xiāo xī,bù shì lián xī tài jí quān。

咏四缘警世

李道纯

身心世事四虚名,多少迷人被牵萦。shēn xīn shì shì sì xū míng,duō shǎo mí rén bèi qiān yíng。
祸患只因权利得,轮回都为爱缘生。huò huàn zhǐ yīn quán lì dé,lún huí dōu wèi ài yuán shēng。
安心绝迹从身动,处世忘机任事更。ān xīn jué jì cóng shēn dòng,chù shì wàng jī rèn shì gèng。
触境遇缘常委顺,命基永固性圆明。chù jìng yù yuán cháng wěi shùn,mìng jī yǒng gù xìng yuán míng。

咏葫芦

李道纯

灵明种子产先天,蒂固根深理自然。líng míng zhǒng zi chǎn xiān tiān,dì gù gēn shēn lǐ zì rán。
逐日壅培坤位土,依时浇灌坎中泉。zhú rì yōng péi kūn wèi tǔ,yī shí jiāo guàn kǎn zhōng quán。
花开白玉光而莹,子结黄金圆且坚。huā kāi bái yù guāng ér yíng,zi jié huáng jīn yuán qiě jiān。
成就顶门开一窍,个中别是一坤乾。chéng jiù dǐng mén kāi yī qiào,gè zhōng bié shì yī kūn qián。

心镜

李道纯

采将乾矿入坤炉,六合虚空作一模。cǎi jiāng qián kuàng rù kūn lú,liù hé xū kōng zuò yī mó。
法相就时圆烁烁,水银磨处莹如如。fǎ xiāng jiù shí yuán shuò shuò,shuǐ yín mó chù yíng rú rú。
放光周遍三千界,收敛归藏一黍珠。fàng guāng zhōu biàn sān qiān jiè,shōu liǎn guī cáng yī shǔ zhū。
举起分明全体现,更须打破合元枢。jǔ qǐ fēn míng quán tǐ xiàn,gèng xū dǎ pò hé yuán shū。

为孚庵指玄牝

李道纯

玄门牝户不难知,收拾身心向内推。xuán mén pìn hù bù nán zhī,shōu shí shēn xīn xiàng nèi tuī。
会得两仪推荡理,便知一气往来时。huì dé liǎng yí tuī dàng lǐ,biàn zhī yī qì wǎng lái shí。
乾坤阖辟无休息,离坎升沉有合离。qián kūn hé pì wú xiū xī,lí kǎn shēng chén yǒu hé lí。
我为孚庵明指出,念头复处立丹基。wǒ wèi fú ān míng zhǐ chū,niàn tóu fù chù lì dān jī。

和翁学录韵

李道纯

密意参同白玉蟾,元来穷理便通仙。mì yì cān tóng bái yù chán,yuán lái qióng lǐ biàn tōng xiān。
未明太极生三五,徒涉蓬莱路八千。wèi míng tài jí shēng sān wǔ,tú shè péng lái lù bā qiān。
释氏家风凭祖印,羲皇道统必心传。shì shì jiā fēng píng zǔ yìn,xī huáng dào tǒng bì xīn chuán。
青天独露瑶台月,普印千潭一样圆。qīng tiān dú lù yáo tái yuè,pǔ yìn qiān tán yī yàng yuán。

赠邓一蟾

李道纯

禅宗理学与全真,教立三门接后人。chán zōng lǐ xué yǔ quán zhēn,jiào lì sān mén jiē hòu rén。
释氏蕴空须见性,儒流格物必存诚。shì shì yùn kōng xū jiàn xìng,rú liú gé wù bì cún chéng。
丹台留得星星火,灵府销镕种种尘。dān tái liú dé xīng xīng huǒ,líng fǔ xiāo róng zhǒng zhǒng chén。
会得万殊归一致,熙台内外总登春。huì dé wàn shū guī yī zhì,xī tái nèi wài zǒng dēng chūn。

双赠程洁庵十六首

李道纯

除却玄关窍,其他总不真。chú què xuán guān qiào,qí tā zǒng bù zhēn。
无为终蹭蹬,有作枉劳辛!wú wèi zhōng cèng dēng,yǒu zuò wǎng láo xīn!

双赠程洁庵十六首

李道纯

性定离交坎,心澄木并金。xìng dìng lí jiāo kǎn,xīn chéng mù bìng jīn。
四般归一处,全在洁庵成。sì bān guī yī chù,quán zài jié ān chéng。

双赠程洁庵十六首

李道纯

肝肺非龙虎,心肾岂坎离。gān fèi fēi lóng hǔ,xīn shèn qǐ kǎn lí。
性情还混合,乌兔自交持。xìng qíng hái hùn hé,wū tù zì jiāo chí。

双赠程洁庵十六首

李道纯

意要常中守,心休向外迷。yì yào cháng zhōng shǒu,xīn xiū xiàng wài mí。
洁庵常定一,胎就养婴儿。jié ān cháng dìng yī,tāi jiù yǎng yīng ér。

双赠程洁庵十六首

李道纯

河上牛郎立,桥边织女过。hé shàng niú láng lì,qiáo biān zhī nǚ guò。
一时才相遇,两意自谐和。yī shí cái xiāng yù,liǎng yì zì xié hé。