古诗词

和李元善自警诗

岑安卿

达为天下相,穷作人世师。dá wèi tiān xià xiāng,qióng zuò rén shì shī。
穷达有定命,勿叹时非时。qióng dá yǒu dìng mìng,wù tàn shí fēi shí。
宁污牛尾泥,不作车尘随。níng wū niú wěi ní,bù zuò chē chén suí。
山林隐文豹,江海潜黄螭。shān lín yǐn wén bào,jiāng hǎi qián huáng chī。
人皆嗜奔竞,奔竞人还嗤。rén jiē shì bēn jìng,bēn jìng rén hái chī。
仲尼与三子,出处皆从宜。zhòng ní yǔ sān zi,chū chù jiē cóng yí。
一芥不可与,万钟亦难辞。yī jiè bù kě yǔ,wàn zhōng yì nán cí。
今人知古人,不识来者谁。jīn rén zhī gǔ rén,bù shí lái zhě shuí。
何如沽美酒,笑傲歌新诗。hé rú gū měi jiǔ,xiào ào gē xīn shī。
功业不补世,那求后人思。gōng yè bù bǔ shì,nà qiú hòu rén sī。
人生如树花,开落从风吹。rén shēng rú shù huā,kāi luò cóng fēng chuī。
又如无根蓬,飘飘亦何为。yòu rú wú gēn péng,piāo piāo yì hé wèi。
天高日月远,寿命皆崦嵫。tiān gāo rì yuè yuǎn,shòu mìng jiē yān zī。
人兮勿自苦,吾道当平夷。rén xī wù zì kǔ,wú dào dāng píng yí。

岑安卿

元馀姚人,字静能。号栲栳山人。尝作三哀诗吊宋遗民之在里中者。沦落不偶。有《栲栳山人集》。 岑安卿的作品>>

猜您喜欢

逢秋

岑安卿

高梧脱叶金井寒,璧月夜挂珠阑干。gāo wú tuō yè jīn jǐng hán,bì yuè yè guà zhū lán gàn。
银河万里浸虚白,凌风欲访乘槎仙。yín hé wàn lǐ jìn xū bái,líng fēng yù fǎng chéng chá xiān。
金壶箭水声第一,画角《梅花》听悽恻。jīn hú jiàn shuǐ shēng dì yī,huà jiǎo méi huā tīng qī cè。
三山楼阁碧海凉,老鹤不眠清露滴。sān shān lóu gé bì hǎi liáng,lǎo hè bù mián qīng lù dī。

赠画龙陈亦所

岑安卿

飞龙在天不可识,叶公千载馀墨迹。fēi lóng zài tiān bù kě shí,yè gōng qiān zài yú mò jì。
洞微复写牝牡姿,壁破点晴犹莫测。dòng wēi fù xiě pìn mǔ zī,bì pò diǎn qíng yóu mò cè。
老所三山海上仙,贝阙珠宫惯游历。lǎo suǒ sān shān hǎi shàng xiān,bèi quē zhū gōng guàn yóu lì。
归家援笔写飞腾,变化风云走胸臆。guī jiā yuán bǐ xiě fēi téng,biàn huà fēng yún zǒu xiōng yì。
但忧真赝不可知,空使时人宝燕石。dàn yōu zhēn yàn bù kě zhī,kōng shǐ shí rén bǎo yàn shí。
我来幸逢四世孙,笔势翩翩尤逼真。wǒ lái xìng féng sì shì sūn,bǐ shì piān piān yóu bī zhēn。
解衣半载梅山住,持练扣户人纷纷。jiě yī bàn zài méi shān zhù,chí liàn kòu hù rén fēn fēn。
画成不用书亦所,便作所翁何所分。huà chéng bù yòng shū yì suǒ,biàn zuò suǒ wēng hé suǒ fēn。
出门坛津正秋水,一笑双龙忽飞起。chū mén tán jīn zhèng qiū shuǐ,yī xiào shuāng lóng hū fēi qǐ。

谢李仲容见赠

岑安卿

海风立水天空蒙,瘴云昼掩蓬莱宫。hǎi fēng lì shuǐ tiān kōng méng,zhàng yún zhòu yǎn péng lái gōng。
仙人跨鹤天姥东,归来楼阁昏无踪。xiān rén kuà hè tiān lǎo dōng,guī lái lóu gé hūn wú zōng。
九仙山高玉为户,广寒夜访乘鸾女。jiǔ xiān shān gāo yù wèi hù,guǎng hán yè fǎng chéng luán nǚ。
桂香滴露梦不成,看彻《霓裳羽衣舞》。guì xiāng dī lù mèng bù chéng,kàn chè ní shang yǔ yī wǔ。
宫袍舞锦花翩翩,诗成毛骨生清寒。gōng páo wǔ jǐn huā piān piān,shī chéng máo gǔ shēng qīng hán。
飞章赠我归剡川,推篷月在梅花边。fēi zhāng zèng wǒ guī shàn chuān,tuī péng yuè zài méi huā biān。

观鱼亭书所见

岑安卿

披云仙子双眉青,一笑不语千娉婷。pī yún xiān zi shuāng méi qīng,yī xiào bù yǔ qiān pīng tíng。
临风隔水忽何许,曼卿空主芙蓉城。lín fēng gé shuǐ hū hé xǔ,màn qīng kōng zhǔ fú róng chéng。
山斋归来日色暮,四壁黄昏鬼相语。shān zhāi guī lái rì sè mù,sì bì huáng hūn guǐ xiāng yǔ。
城头呜呜角声晓,青山一点黄金小。chéng tóu wū wū jiǎo shēng xiǎo,qīng shān yī diǎn huáng jīn xiǎo。

赠汪彦升

岑安卿

金花鞍覆红氍毹,驽骀振鬣鸣长途。jīn huā ān fù hóng qú shū,nú dài zhèn liè míng zhǎng tú。
龙驹喘汗滴血珠,翘首伯乐羞盐车。lóng jū chuǎn hàn dī xuè zhū,qiào shǒu bó lè xiū yán chē。
十年挥金醉皇都,白发闽海犹驰驱。shí nián huī jīn zuì huáng dōu,bái fā mǐn hǎi yóu chí qū。
临汀春草梅花舒,东风为我先吹嘘。lín tīng chūn cǎo méi huā shū,dōng fēng wèi wǒ xiān chuī xū。

次李元善求墨韵

岑安卿

君不见深源咄咄惟书空,徒知怪事填心胸。jūn bù jiàn shēn yuán duō duō wéi shū kōng,tú zhī guài shì tián xīn xiōng。
仲将佳制虽点漆,空函竟达非桓敌。zhòng jiāng jiā zhì suī diǎn qī,kōng hán jìng dá fēi huán dí。
又不见绍宗工隶希前人,画腹意与虞公邻。yòu bù jiàn shào zōng gōng lì xī qián rén,huà fù yì yǔ yú gōng lín。
楮陈泓颖摈不用,书法远迨无穷春。chǔ chén hóng yǐng bìn bù yòng,shū fǎ yuǎn dài wú qióng chūn。
颠张画沙有奇悟,藏锋指意谁能嗔。diān zhāng huà shā yǒu qí wù,cáng fēng zhǐ yì shuí néng chēn。
我今老矣心未融,每愁落笔茫西东。wǒ jīn lǎo yǐ xīn wèi róng,měi chóu luò bǐ máng xī dōng。
蛮笺十样无远寄,窗昏九败尘埃封。mán jiān shí yàng wú yuǎn jì,chuāng hūn jiǔ bài chén āi fēng。
凤楼不修紫毫冻,举手只解遮寒风。fèng lóu bù xiū zǐ háo dòng,jǔ shǒu zhǐ jiě zhē hán fēng。
前贤学书心手闲,杯饮自乐何劳钟。qián xián xué shū xīn shǒu xián,bēi yǐn zì lè hé láo zhōng。
李侯懿子金闺郎,文章艳艳春葩香。lǐ hóu yì zi jīn guī láng,wén zhāng yàn yàn chūn pā xiāng。
银钩铁画亦奇绝,嗜好不羡红楼妆。yín gōu tiě huà yì qí jué,shì hǎo bù xiàn hóng lóu zhuāng。
诗成挥洒每相寄,戈波点画遒且刚。shī chéng huī sǎ měi xiāng jì,gē bō diǎn huà qiú qiě gāng。
玄香销磨倏无迹,袖手与我同凄凉。xuán xiāng xiāo mó shū wú jì,xiù shǒu yǔ wǒ tóng qī liáng。
知君尚方隃糜给使终有时,我独两鬓萧飒飞秋霜。zhī jūn shàng fāng shù mí gěi shǐ zhōng yǒu shí,wǒ dú liǎng bìn xiāo sà fēi qiū shuāng。
金銮夜赐记恩宠,玉堂昼步看翱翔。jīn luán yè cì jì ēn chǒng,yù táng zhòu bù kàn áo xiáng。
会当倚马挥九制,笑傲何在张君房。huì dāng yǐ mǎ huī jiǔ zhì,xiào ào hé zài zhāng jūn fáng。
廷圭真制散绝今已五百祀,我无佳惠君何偿。tíng guī zhēn zhì sàn jué jīn yǐ wǔ bǎi sì,wǒ wú jiā huì jūn hé cháng。
诗来急索肯违忤,只恐邻烛无馀光。shī lái jí suǒ kěn wéi wǔ,zhǐ kǒng lín zhú wú yú guāng。
墨堪作字字堪煮,徒使我辈偪仄搜枯肠。mò kān zuò zì zì kān zhǔ,tú shǐ wǒ bèi bī zè sōu kū cháng。

短歌行

岑安卿

水浊不见石,云深欲无山。shuǐ zhuó bù jiàn shí,yún shēn yù wú shān。
利欲酷似之,翳彼方寸间。lì yù kù shì zhī,yì bǐ fāng cùn jiān。
年来名利嗟已矣,如云过山石沈水底。nián lái míng lì jiē yǐ yǐ,rú yún guò shān shí shěn shuǐ dǐ。
不似庄生形槁木,心死灰,又不如瞿昙氏,面壁九年身不起。bù shì zhuāng shēng xíng gǎo mù,xīn sǐ huī,yòu bù rú qú tán shì,miàn bì jiǔ nián shēn bù qǐ。
物来自解鉴妍丑,事至常思见非是。wù lái zì jiě jiàn yán chǒu,shì zhì cháng sī jiàn fēi shì。
始知至静可观动,是非妍丑皆从彼。shǐ zhī zhì jìng kě guān dòng,shì fēi yán chǒu jiē cóng bǐ。
静中有乐我素谙,字我静能斯不愧。jìng zhōng yǒu lè wǒ sù ān,zì wǒ jìng néng sī bù kuì。
春花灿烂秋叶零,岁月奔驰老将至。chūn huā càn làn qiū yè líng,suì yuè bēn chí lǎo jiāng zhì。
静能静能可若何,归全须究曾参旨。jìng néng jìng néng kě ruò hé,guī quán xū jiū céng cān zhǐ。
127«3456789