古诗词

送易直兄入京

岑安卿

渥洼产良骥,振鬣鸣天衢。wò wā chǎn liáng jì,zhèn liè míng tiān qú。
力虽任远重,赤汗流殷珠。lì suī rèn yuǎn zhòng,chì hàn liú yīn zhū。
兄材足驰骋,惜为百里拘。xiōng cái zú chí chěng,xī wèi bǎi lǐ jū。
善政无浪誉,鄙彼讦直徒。shàn zhèng wú làng yù,bǐ bǐ jié zhí tú。
琴堂风日闲,疲氓自春苏。qín táng fēng rì xián,pí máng zì chūn sū。
迩来解组归,实笑乐友于。ěr lái jiě zǔ guī,shí xiào lè yǒu yú。
揽辔忽言别,触热之皇都。lǎn pèi hū yán bié,chù rè zhī huáng dōu。
风波幸宁息,道途谅无虞。fēng bō xìng níng xī,dào tú liàng wú yú。
谷禄天所与,慎勿权门趋。gǔ lù tiān suǒ yǔ,shèn wù quán mén qū。
铜章绾绿绶,昔日青毡儒。tóng zhāng wǎn lǜ shòu,xī rì qīng zhān rú。
我犹宁生龟,曳尾甘泥涂。wǒ yóu níng shēng guī,yè wěi gān ní tú。
兄今远行迈,所愿当何如。xiōng jīn yuǎn xíng mài,suǒ yuàn dāng hé rú。
功名固宜勖,更寄加食书。gōng míng gù yí xù,gèng jì jiā shí shū。

岑安卿

元馀姚人,字静能。号栲栳山人。尝作三哀诗吊宋遗民之在里中者。沦落不偶。有《栲栳山人集》。 岑安卿的作品>>

猜您喜欢

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

周纲陵夷九鼎轻,玉帛交错朝蛮荆。zhōu gāng líng yí jiǔ dǐng qīng,yù bó jiāo cuò cháo mán jīng。
熊虔北睨志未已,积材垒土搀青冥。xióng qián běi nì zhì wèi yǐ,jī cái lěi tǔ chān qīng míng。
姬姜丽质郑卫音,台中燕乐森如林。jī jiāng lì zhì zhèng wèi yīn,tái zhōng yàn lè sēn rú lín。
汾沮远略肘腋变,乾溪一散愁人心。fén jǔ yuǎn lüè zhǒu yè biàn,qián xī yī sàn chóu rén xīn。
荒山饥走归无所,睡酣又失涓人股。huāng shān jī zǒu guī wú suǒ,shuì hān yòu shī juān rén gǔ。
棘闱深闭魂魄飞,申亥负尸埋浅土。jí wéi shēn bì hún pò fēi,shēn hài fù shī mái qiǎn tǔ。
章华台上空子规,啼杀游魂终不归。zhāng huá tái shàng kōng zi guī,tí shā yóu hún zhōng bù guī。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

吴王筑土山为址,俯视水云三百里。wú wáng zhù tǔ shān wèi zhǐ,fǔ shì shuǐ yún sān bǎi lǐ。
台中歌舞萃华丽,金碧巑岏眩珠翠。tái zhōng gē wǔ cuì huá lì,jīn bì cuán wán xuàn zhū cuì。
江花泛泛浮鸱夷,会稽思霸甘卑辞。jiāng huā fàn fàn fú chī yí,huì jī sī bà gān bēi cí。
千金不买西子笑,一舫竟逐陶朱归。qiān jīn bù mǎi xī zi xiào,yī fǎng jìng zhú táo zhū guī。
丹砌草深麋鹿卧,凄凄棘露沾人衣。dān qì cǎo shēn mí lù wò,qī qī jí lù zhān rén yī。
阖庐丘墓虎为卫,至今钟磬闻馀悲。hé lú qiū mù hǔ wèi wèi,zhì jīn zhōng qìng wén yú bēi。
游人不悟国倾亡,松间援笔题真娘。yóu rén bù wù guó qīng wáng,sōng jiān yuán bǐ tí zhēn niáng。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

巫峰十二青参差,石形俨现仙娥姿。wū fēng shí èr qīng cān chà,shí xíng yǎn xiàn xiān é zī。
苍藤翠木怯凄冷,精诚夜感襄王思。cāng téng cuì mù qiè qī lěng,jīng chéng yè gǎn xiāng wáng sī。
仙衣缥缈仙裙湿,云影飘飖雨声急。xiān yī piāo miǎo xiān qún shī,yún yǐng piāo yáo yǔ shēng jí。
阳台朝暮不胜情,高唐想像愁无极。yáng tái cháo mù bù shèng qíng,gāo táng xiǎng xiàng chóu wú jí。
梦中奇遇事杳冥,公子雕辞亦胸臆。mèng zhōng qí yù shì yǎo míng,gōng zi diāo cí yì xiōng yì。
荒凉古庙屹江干,台空不见行云迹。huāng liáng gǔ miào yì jiāng gàn,tái kōng bù jiàn xíng yún jì。
游人怅望尚徘徊,古碑寂寂荒莓苔。yóu rén chàng wàng shàng pái huái,gǔ bēi jì jì huāng méi tái。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

雕墙峻宇无不亡,蓟城筑宫国乃昌。diāo qiáng jùn yǔ wú bù wáng,jì chéng zhù gōng guó nǎi chāng。
屈身延士礼优异,四方英俊如云翔。qū shēn yán shì lǐ yōu yì,sì fāng yīng jùn rú yún xiáng。
郭生马喻真良策,亟拜乐卿为上客。guō shēng mǎ yù zhēn liáng cè,jí bài lè qīng wèi shàng kè。
兵行旬日入临淄,秦楚诸君咸辟易。bīng xíng xún rì rù lín zī,qín chǔ zhū jūn xián pì yì。
夙心已雪先王耻,七十齐城只馀二。sù xīn yǐ xuě xiān wáng chǐ,qī shí qí chéng zhǐ yú èr。
君王仙去主帅逃,叹息后人非继志。jūn wáng xiān qù zhǔ shuài táo,tàn xī hòu rén fēi jì zhì。
巍台悲惨朔风号,不知骑劫何时招。wēi tái bēi cǎn shuò fēng hào,bù zhī qí jié hé shí zhāo。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

嬴秦北筑城万里,芒砀无人识云气。yíng qín běi zhù chéng wàn lǐ,máng dàng wú rén shí yún qì。
鸿门斗碎骊山焚,汉楚残民半为鬼。hóng mén dòu suì lí shān fén,hàn chǔ cán mín bàn wèi guǐ。
重瞳失道身首分,沛公酒叙还乡恩。zhòng tóng shī dào shēn shǒu fēn,pèi gōng jiǔ xù hái xiāng ēn。
风云飞动白日永,歌声激烈悲勋亲。fēng yún fēi dòng bái rì yǒng,gē shēng jī liè bēi xūn qīn。
四方备御思虎士,进取守成良不易。sì fāng bèi yù sī hǔ shì,jìn qǔ shǒu chéng liáng bù yì。
长陵崇奉四百春,歌台遗筑今荆杞。zhǎng líng chóng fèng sì bǎi chūn,gē tái yí zhù jīn jīng qǐ。
壮哉一曲《大风歌》,千古英雄尽怀愧。zhuàng zāi yī qū dà fēng gē,qiān gǔ yīng xióng jǐn huái kuì。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

彭城负险河为障,南屹崇台势雄壮。péng chéng fù xiǎn hé wèi zhàng,nán yì chóng tái shì xióng zhuàng。
重瞳奋迹入秦回,诸侯揽辔皆东向。zhòng tóng fèn jì rù qín huí,zhū hóu lǎn pèi jiē dōng xiàng。
酒酣蹴马升崔嵬,鬉翻鬣振云烟开。jiǔ hān cù mǎ shēng cuī wéi,zōng fān liè zhèn yún yān kāi。
倚鞭四顾示无敌,指挥貔虎心雄哉。yǐ biān sì gù shì wú dí,zhǐ huī pí hǔ xīn xióng zāi。
黄金间行亚父去,帐下茫然失谋主。huáng jīn jiān xíng yà fù qù,zhàng xià máng rán shī móu zhǔ。
楚歌声合溃重围,昔日名骓空故步。chǔ gē shēng hé kuì zhòng wéi,xī rì míng zhuī kōng gù bù。
千年积恨气未消,绕台泗水撞飞涛。qiān nián jī hèn qì wèi xiāo,rào tái sì shuǐ zhuàng fēi tāo。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

金茎擎露空崔嵬,湖台筑恨心犹哀。jīn jīng qíng lù kōng cuī wéi,hú tái zhù hèn xīn yóu āi。
剖桐殡土事暧昧,祸机元自长生来。pōu tóng bìn tǔ shì ài mèi,huò jī yuán zì zhǎng shēng lái。
寿逾大耋世已稀,赵国憸人心险巇。shòu yú dà dié shì yǐ xī,zhào guó xiān rén xīn xiǎn xī。
盗兵诛佞两非是,屈氂督战犹惊疑。dào bīng zhū nìng liǎng fēi shì,qū máo dū zhàn yóu jīng yí。
衔冤竟殒鸠泉里,壶关三老言非迟。xián yuān jìng yǔn jiū quán lǐ,hú guān sān lǎo yán fēi chí。
向无少卿护病已,上林僵柳何缘起。xiàng wú shǎo qīng hù bìng yǐ,shàng lín jiāng liǔ hé yuán qǐ。
空馀老泪滴纹甃,斑斑相间苔花紫。kōng yú lǎo lèi dī wén zhòu,bān bān xiāng jiān tái huā zǐ。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

汉室分崩成鼎峙,铜雀翚飞邺宫起。hàn shì fēn bēng chéng dǐng zhì,tóng què huī fēi yè gōng qǐ。
碧甃漾日覆纹鸳,蕙帐凝香集馀妓。bì zhòu yàng rì fù wén yuān,huì zhàng níng xiāng jí yú jì。
我观创始既骄逸,后裔焉知惕奢侈。wǒ guān chuàng shǐ jì jiāo yì,hòu yì yān zhī tì shē chǐ。
洛阳宫阙凌青霄,公卿负土何焦劳。luò yáng gōng quē líng qīng xiāo,gōng qīng fù tǔ hé jiāo láo。
玉音亲责役夫缓,瞬息身首横霜刀。yù yīn qīn zé yì fū huǎn,shùn xī shēn shǒu héng shuāng dāo。
荒游日恣典午肆,西陵空掩欺孤智。huāng yóu rì zì diǎn wǔ sì,xī líng kōng yǎn qī gū zhì。
至今砚墨抱遗羞,千古奸雄秽青史。zhì jīn yàn mò bào yí xiū,qiān gǔ jiān xióng huì qīng shǐ。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

万里长江东入海,千年高台今尚在。wàn lǐ zhǎng jiāng dōng rù hǎi,qiān nián gāo tái jīn shàng zài。
当时谁道凤凰来,览德何人足相待。dāng shí shuí dào fèng huáng lái,lǎn dé hé rén zú xiāng dài。
凤声悠悠梧叶空,谪仙文采流长虹。fèng shēng yōu yōu wú yè kōng,zhé xiān wén cǎi liú zhǎng hóng。
跨鲸一去不复返,后人欲语羞雷同。kuà jīng yī qù bù fù fǎn,hòu rén yù yǔ xiū léi tóng。
海上三山渺何许,群仙骑凤隔风雨。hǎi shàng sān shān miǎo hé xǔ,qún xiān qí fèng gé fēng yǔ。
登临空咏谪仙诗,白鹭斜飞过秋浦。dēng lín kōng yǒng zhé xiān shī,bái lù xié fēi guò qiū pǔ。

美人行

岑安卿

锦云窣地春风软,彩鸾影展乌云绾。jǐn yún sū dì chūn fēng ruǎn,cǎi luán yǐng zhǎn wū yún wǎn。
绣茸慵理怯馀寒,宝凫烟断花阴转。xiù rōng yōng lǐ qiè yú hán,bǎo fú yān duàn huā yīn zhuǎn。
露晞香径苔藓肥,凤鞋湿翠行迟迟。lù xī xiāng jìng tái xiǎn féi,fèng xié shī cuì xíng chí chí。
凭阑无语何所思,默看双蝶花间飞。píng lán wú yǔ hé suǒ sī,mò kàn shuāng dié huā jiān fēi。

予读近时人诗有咏潇湘八景者辄用效颦以消馀暇洞庭秋月

岑安卿

岳阳楼昏水云黑,夜揭冰轮破幽寂。yuè yáng lóu hūn shuǐ yún hēi,yè jiē bīng lún pò yōu jì。
浮光万顷跃寒金,倒影一规沈素璧。fú guāng wàn qǐng yuè hán jīn,dào yǐng yī guī shěn sù bì。
霜毫谁幻清绝姿,毛发增寒心辟易。shuāng háo shuí huàn qīng jué zī,máo fā zēng hán xīn pì yì。
何时鼓柂逐南游,散发君山弄虚碧。hé shí gǔ yí zhú nán yóu,sàn fā jūn shān nòng xū bì。

予读近时人诗有咏潇湘八景者辄用效颦以消馀暇洞庭秋月

岑安卿

黑云卷空暗衡岳,二水争流风力恶。hēi yún juǎn kōng àn héng yuè,èr shuǐ zhēng liú fēng lì è。
推窗不睹雪珠跳,篷底惟听鸣错落。tuī chuāng bù dǔ xuě zhū tiào,péng dǐ wéi tīng míng cuò luò。
江猿无声老蛟吼,鲸鲵出没闻瀺灂。jiāng yuán wú shēng lǎo jiāo hǒu,jīng ní chū méi wén chán zhuó。
素缣挥洒凛高堂,座上羁人心战愕。sù jiān huī sǎ lǐn gāo táng,zuò shàng jī rén xīn zhàn è。

予读近时人诗有咏潇湘八景者辄用效颦以消馀暇洞庭秋月

岑安卿

骆驼水枯圆露觜,橘洲霜清平似砥。luò tuó shuǐ kū yuán lù zī,jú zhōu shuāng qīng píng shì dǐ。
衡阳回侣羽翮疲,接翅连群飞复止。héng yáng huí lǚ yǔ hé pí,jiē chì lián qún fēi fù zhǐ。
洞庭波阔菰米稀,弋人夜榜机心微。dòng tíng bō kuò gū mǐ xī,yì rén yè bǎng jī xīn wēi。
平明又为稻粱谋,来看行迹空嗟咨。píng míng yòu wèi dào liáng móu,lái kàn xíng jì kōng jiē zī。

予读近时人诗有咏潇湘八景者辄用效颦以消馀暇洞庭秋月

岑安卿

暝云破红日色微,轻舟冉冉湾寒矶。míng yún pò hóng rì sè wēi,qīng zhōu rǎn rǎn wān hán jī。
湿罾悬水水犹缀,回光倒射明珠玑。shī zēng xuán shuǐ shuǐ yóu zhuì,huí guāng dào shè míng zhū jī。
怯寒鸥鹭集沙觜,侧身鼓翅疑忘机。qiè hán ōu lù jí shā zī,cè shēn gǔ chì yí wàng jī。
何当置我蓬屋底,一声欸乃中流归。hé dāng zhì wǒ péng wū dǐ,yī shēng āi nǎi zhōng liú guī。

予读近时人诗有咏潇湘八景者辄用效颦以消馀暇洞庭秋月

岑安卿

雨馀山径溪萦回,小桥野店相因开。yǔ yú shān jìng xī yíng huí,xiǎo qiáo yě diàn xiāng yīn kāi。
新烟覆屋色掩映,薄日笼树光熹微。xīn yān fù wū sè yǎn yìng,báo rì lóng shù guāng xī wēi。
芋魁香软紫姜脆,旋沽美酒添尊罍。yù kuí xiāng ruǎn zǐ jiāng cuì,xuán gū měi jiǔ tiān zūn léi。
不辞馀润湿衣袂,但惜屐齿伤莓苔。bù cí yú rùn shī yī mèi,dàn xī jī chǐ shāng méi tái。
127«3456789