古诗词

予读近时人诗有咏潇湘八景者辄用效颦以消馀暇洞庭秋月

岑安卿

长江万里东入海,南极苍梧北逾济。zhǎng jiāng wàn lǐ dōng rù hǎi,nán jí cāng wú běi yú jì。
龙骧万斛驾洪涛,去日酸辛归日熹。lóng xiāng wàn hú jià hóng tāo,qù rì suān xīn guī rì xī。
画师夙昔谙行色,鹅溪半幅留真迹。huà shī sù xī ān xíng sè,é xī bàn fú liú zhēn jì。
入门妩媚各有怀,谁念山巅望夫石。rù mén wǔ mèi gè yǒu huái,shuí niàn shān diān wàng fū shí。

岑安卿

元馀姚人,字静能。号栲栳山人。尝作三哀诗吊宋遗民之在里中者。沦落不偶。有《栲栳山人集》。 岑安卿的作品>>

猜您喜欢

偶读戴帅初先生寿陈太傅用东坡无官一身轻有子万事足二句为韵有感依韵续其后亦寓世态下劣自己不遇之意云尔

岑安卿

天以一生数,积累乃至万。tiān yǐ yī shēng shù,jī lèi nǎi zhì wàn。
不一事转多,触目皆恨怨。bù yī shì zhuǎn duō,chù mù jiē hèn yuàn。
干戈致陵夸,可否更替献。gàn gē zhì líng kuā,kě fǒu gèng tì xiàn。
缅思结绳时,淳风欲遐远。miǎn sī jié shéng shí,chún fēng yù xiá yuǎn。

偶读戴帅初先生寿陈太傅用东坡无官一身轻有子万事足二句为韵有感依韵续其后亦寓世态下劣自己不遇之意云尔

岑安卿

人皆与世同,我独与世异。rén jiē yǔ shì tóng,wǒ dú yǔ shì yì。
同则誉日生,异则毁日至。tóng zé yù rì shēng,yì zé huǐ rì zhì。
西山采薇翁,千古秉高志。xī shān cǎi wēi wēng,qiān gǔ bǐng gāo zhì。
斯人不可从,催科困王事。sī rén bù kě cóng,cuī kē kùn wáng shì。

偶读戴帅初先生寿陈太傅用东坡无官一身轻有子万事足二句为韵有感依韵续其后亦寓世态下劣自己不遇之意云尔

岑安卿

鹪鹩一枝安,鼠饮河易足。jiāo liáo yī zhī ān,shǔ yǐn hé yì zú。
惟知人爵荣,不识天理辱。wéi zhī rén jué róng,bù shí tiān lǐ rǔ。
沧溟偃鹍鹏,云雾迷鸿鹄。cāng míng yǎn kūn péng,yún wù mí hóng gǔ。
一笑付忘言,归田故山曲。yī xiào fù wàng yán,guī tián gù shān qū。

百雁图

岑安卿

离离鸿雁群,渺渺水云国。lí lí hóng yàn qún,miǎo miǎo shuǐ yún guó。
白雪剡川藤,玄香牧溪迹。bái xuě shàn chuān téng,xuán xiāng mù xī jì。
形真具生意,仿佛二百翼。xíng zhēn jù shēng yì,fǎng fú èr bǎi yì。
四海兄弟情,于兹见叙秩。sì hǎi xiōng dì qíng,yú zī jiàn xù zhì。
前鸣后如应,高下低复逆。qián míng hòu rú yīng,gāo xià dī fù nì。
随阳足稻粱,直夜防机弋。suí yáng zú dào liáng,zhí yè fáng jī yì。
水寒芦叶黄,霜清苇花白。shuǐ hán lú yè huáng,shuāng qīng wěi huā bái。
群游得所止,一气同悦怿。qún yóu dé suǒ zhǐ,yī qì tóng yuè yì。
哀哉《淮南谣》,布粟歌斗尺。āi zāi huái nán yáo,bù sù gē dòu chǐ。
东阿赋豆萁,才高终摈斥。dōng ā fù dòu qí,cái gāo zhōng bìn chì。
观图适念此,翻为古人戚。guān tú shì niàn cǐ,fān wèi gǔ rén qī。
今人犹古人,毋为后人惜。jīn rén yóu gǔ rén,wú wèi hòu rén xī。

王子英馆杨氏作诗自述以柬之

岑安卿

项王拔剑起,叱咤天为阴。xiàng wáng bá jiàn qǐ,chì zhà tiān wèi yīn。
平生万人敌,虞兮泪沾襟。píng shēng wàn rén dí,yú xī lèi zhān jīn。
我才鱼上竹,君学猿援林。wǒ cái yú shàng zhú,jūn xué yuán yuán lín。
叹息无与言,萧骚雪盈簪。tàn xī wú yǔ yán,xiāo sāo xuě yíng zān。

王子英馆杨氏作诗自述以柬之

岑安卿

我怜卞和氏,献璞刖其足。wǒ lián biàn hé shì,xiàn pú yuè qí zú。
千载无斯人,荆山有遗玉。qiān zài wú sī rén,jīng shān yǒu yí yù。
遗玉何足云,遗贤难自鬻。yí yù hé zú yún,yí xián nán zì yù。
置身蒿艾中,何人为推毂。zhì shēn hāo ài zhōng,hé rén wèi tuī gǔ。

王子英馆杨氏作诗自述以柬之

岑安卿

蒲轮逆申公,感慨怀汉武。pú lún nì shēn gōng,gǎn kǎi huái hàn wǔ。
为治顾力行,所答惟一语。wèi zhì gù lì xíng,suǒ dá wéi yī yǔ。
寥寥百世下,兹事谁复举。liáo liáo bǎi shì xià,zī shì shuí fù jǔ。
高松梁栋材,埋没同草莽。gāo sōng liáng dòng cái,mái méi tóng cǎo mǎng。

王子英馆杨氏作诗自述以柬之

岑安卿

狂奴肆故态,傲睨万乘君。kuáng nú sì gù tài,ào nì wàn chéng jūn。
羊裘不解结,归钓桐江云。yáng qiú bù jiě jié,guī diào tóng jiāng yún。
我穷不出户,经籍自讨论。wǒ qióng bù chū hù,jīng jí zì tǎo lùn。
怀哉孔稚圭,空移北山文。huái zāi kǒng zhì guī,kōng yí běi shān wén。

送郑学可赴平江学道书院长

岑安卿

姑苏古伯国,繁华有遗踪。gū sū gǔ bó guó,fán huá yǒu yí zōng。
栉比十万家,楼台出鸿蒙。zhì bǐ shí wàn jiā,lóu tái chū hóng méng。
歌舞彻清夜,锦绣围春风。gē wǔ chè qīng yè,jǐn xiù wéi chūn fēng。
苟无礼义化,流荡将何从。gǒu wú lǐ yì huà,liú dàng jiāng hé cóng。
子游千载士,文学洙泗宗。zi yóu qiān zài shì,wén xué zhū sì zōng。
邦人致仰慕,筑室阛阓中。bāng rén zhì yǎng mù,zhù shì huán huì zhōng。
牺牲与笾豆,祀事洁且丰。xī shēng yǔ biān dòu,sì shì jié qiě fēng。
育材阐王化,道义相磨砻。yù cái chǎn wáng huà,dào yì xiāng mó lóng。
有如砥柱石,屹然障河洪。yǒu rú dǐ zhù shí,yì rán zhàng hé hóng。
吾邦旧文献,近亦多章逢。wú bāng jiù wén xiàn,jìn yì duō zhāng féng。
扬子昔长此,讲贯懋厥功。yáng zi xī zhǎng cǐ,jiǎng guàn mào jué gōng。
吾子亦云往,辞色温其恭。wú zi yì yún wǎng,cí sè wēn qí gōng。
薰风揭绛帐,皋比座蒙茸。xūn fēng jiē jiàng zhàng,gāo bǐ zuò méng rōng。
愿精学道旨,再使民俗忠。yuàn jīng xué dào zhǐ,zài shǐ mín sú zhōng。
我当踵季札,观风一来同。wǒ dāng zhǒng jì zhá,guān fēng yī lái tóng。

食新笋

岑安卿

黄齑瓮已竭,枯■筐亦空。huáng jī wèng yǐ jié,kū kuāng yì kōng。
老芥长芒刺,食久咽为痛。lǎo jiè zhǎng máng cì,shí jiǔ yàn wèi tòng。
山雨拆竹胎,未入春盘供。shān yǔ chāi zhú tāi,wèi rù chūn pán gōng。
畦丁适踵门,致我亲戚送。qí dīng shì zhǒng mén,zhì wǒ qīn qī sòng。
脱绷锦纹散,切玉霜刀弄。tuō bēng jǐn wén sàn,qiè yù shuāng dāo nòng。
新香喷汤鼎,馋涎迸齿缝。xīn xiāng pēn tāng dǐng,chán xián bèng chǐ fèng。
未倩搜诗肠,已破食肉梦。wèi qiàn sōu shī cháng,yǐ pò shí ròu mèng。
参禅诚滑稽,煮箦宜笑哄。cān chán chéng huá jī,zhǔ zé yí xiào hǒng。
赞宁谱亦佳,涪翁句堪诵。zàn níng pǔ yì jiā,fú wēng jù kān sòng。
僻居东海偏,斯味时一中。pì jū dōng hǎi piān,sī wèi shí yī zhōng。
山僧应厌餐,饱食听春哢。shān sēng yīng yàn cān,bǎo shí tīng chūn lòng。

吊高仲炜

岑安卿

秋蟾东海彦,文绪支一木。qiū chán dōng hǎi yàn,wén xù zhī yī mù。
悃款无所为,笔耕继饘粥。kǔn kuǎn wú suǒ wèi,bǐ gēng jì zhān zhōu。
驰骋山水怀,泓渟经史腹。chí chěng shān shuǐ huái,hóng tíng jīng shǐ fù。
光潜珠入渊,德隐玉韫椟。guāng qián zhū rù yuān,dé yǐn yù yùn dú。
辨博沃同志,沈默瞬流俗。biàn bó wò tóng zhì,shěn mò shùn liú sú。
人谓静者寿,命乃如转烛。rén wèi jìng zhě shòu,mìng nǎi rú zhuǎn zhú。
分袂未二旬,一疾竟困踣。fēn mèi wèi èr xún,yī jí jìng kùn bó。
寡妻抱遗经,号呼无可属。guǎ qī bào yí jīng,hào hū wú kě shǔ。
哀哉同门友,付托渺一粟。āi zāi tóng mén yǒu,fù tuō miǎo yī sù。
炎凉世事变,谁奠生刍束。yán liáng shì shì biàn,shuí diàn shēng chú shù。
苍苍林湖山,玉树埋荒麓。cāng cāng lín hú shān,yù shù mái huāng lù。
白云如有知,为我伴幽独。bái yún rú yǒu zhī,wèi wǒ bàn yōu dú。

送易直兄入京

岑安卿

渥洼产良骥,振鬣鸣天衢。wò wā chǎn liáng jì,zhèn liè míng tiān qú。
力虽任远重,赤汗流殷珠。lì suī rèn yuǎn zhòng,chì hàn liú yīn zhū。
兄材足驰骋,惜为百里拘。xiōng cái zú chí chěng,xī wèi bǎi lǐ jū。
善政无浪誉,鄙彼讦直徒。shàn zhèng wú làng yù,bǐ bǐ jié zhí tú。
琴堂风日闲,疲氓自春苏。qín táng fēng rì xián,pí máng zì chūn sū。
迩来解组归,实笑乐友于。ěr lái jiě zǔ guī,shí xiào lè yǒu yú。
揽辔忽言别,触热之皇都。lǎn pèi hū yán bié,chù rè zhī huáng dōu。
风波幸宁息,道途谅无虞。fēng bō xìng níng xī,dào tú liàng wú yú。
谷禄天所与,慎勿权门趋。gǔ lù tiān suǒ yǔ,shèn wù quán mén qū。
铜章绾绿绶,昔日青毡儒。tóng zhāng wǎn lǜ shòu,xī rì qīng zhān rú。
我犹宁生龟,曳尾甘泥涂。wǒ yóu níng shēng guī,yè wěi gān ní tú。
兄今远行迈,所愿当何如。xiōng jīn yuǎn xíng mài,suǒ yuàn dāng hé rú。
功名固宜勖,更寄加食书。gōng míng gù yí xù,gèng jì jiā shí shū。

三哀诗其一厉

岑安卿

厉公予先师,侃侃国髦士。lì gōng yǔ xiān shī,kǎn kǎn guó máo shì。
文词奋白屋,名识动丹扆。wén cí fèn bái wū,míng shí dòng dān yǐ。
帝乡眷遇殊,曲宴锡丰侈。dì xiāng juàn yù shū,qū yàn xī fēng chǐ。
青衫何足云,倏忽期显仕。qīng shān hé zú yún,shū hū qī xiǎn shì。
云何尉苕溪,露泣秋萱死。yún hé wèi sháo xī,lù qì qiū xuān sǐ。
朔风撼南极,黄屋继隳圮。shuò fēng hàn nán jí,huáng wū jì huī pǐ。
归栖从山云,松柯荫琴史。guī qī cóng shān yún,sōng kē yīn qín shǐ。
泪挥新亭悲,诗穷《黍离》旨。lèi huī xīn tíng bēi,shī qióng shǔ lí zhǐ。
雪霜转侵凌,故里不可止。xuě shuāng zhuǎn qīn líng,gù lǐ bù kě zhǐ。
漂泊海东西,生计日雕靡。piāo pō hǎi dōng xī,shēng jì rì diāo mí。
暮年赋归欤,幸遂首丘志。mù nián fù guī yú,xìng suì shǒu qiū zhì。
遗经惜无传,嗣续但耘耔。yí jīng xī wú chuán,sì xù dàn yún zǐ。
死别三十春,恨未致一慰。sǐ bié sān shí chūn,hèn wèi zhì yī wèi。
何当马鬣封,秋菊荐寒水。hé dāng mǎ liè fēng,qiū jú jiàn hán shuǐ。

三哀诗其一厉

岑安卿

我忆总角初,群立侍师鲁。wǒ yì zǒng jiǎo chū,qún lì shì shī lǔ。
苍然太古姿,眉发垂素缕。cāng rán tài gǔ zī,méi fā chuí sù lǚ。
慨思英发时,济济整风度。kǎi sī yīng fā shí,jì jì zhěng fēng dù。
承家二百䙫,衣冠踵馀武。chéng jiā èr bǎi,yī guān zhǒng yú wǔ。
驰骋文藻林,濩落老无遇。chí chěng wén zǎo lín,huò luò lǎo wú yù。
转盼五十春,国祚倏非故。zhuǎn pàn wǔ shí chūn,guó zuò shū fēi gù。
荒凉东海滨,谁复嗟罄窭。huāng liáng dōng hǎi bīn,shuí fù jiē qìng jù。
幸馀慈溪翁,诗文接情素。xìng yú cí xī wēng,shī wén jiē qíng sù。
孙枝复萎折,宗祏凛无主。sūn zhī fù wēi zhé,zōng shí lǐn wú zhǔ。
斯文竟何辜,不缀一线绪。sī wén jìng hé gū,bù zhuì yī xiàn xù。
嗟予三世交,念此转增慕。jiē yǔ sān shì jiāo,niàn cǐ zhuǎn zēng mù。
萧萧豫樟风,悲号惘难诉。xiāo xiāo yù zhāng fēng,bēi hào wǎng nán sù。

三哀诗其一厉

岑安卿

吾乡山水佳,间世产英特。wú xiāng shān shuǐ jiā,jiān shì chǎn yīng tè。
迩来百年间,接武愧寥寂。ěr lái bǎi nián jiān,jiē wǔ kuì liáo jì。
苍苍栲栳峰,东西峙空碧。cāng cāng kǎo lǎo fēng,dōng xī zhì kōng bì。
先生擅斯名,挺挺无愧色。xiān shēng shàn sī míng,tǐng tǐng wú kuì sè。
驰声翰墨场,群彦咸辟易。chí shēng hàn mò chǎng,qún yàn xián pì yì。
五色日迷眼,造物秘莫测。wǔ sè rì mí yǎn,zào wù mì mò cè。
馀年付诗酒,琴书自朝夕。yú nián fù shī jiǔ,qín shū zì cháo xī。
晚交无功师,妙语契金石。wǎn jiāo wú gōng shī,miào yǔ qì jīn shí。
谈空眇生死,实以贫贱戚。tán kōng miǎo shēng sǐ,shí yǐ pín jiàn qī。
青衫固不就,纵就国步革。qīng shān gù bù jiù,zòng jiù guó bù gé。
凄凉文会基,狐兔穴遗甓。qī liáng wén huì jī,hú tù xué yí pì。
我生恨后时,不及风采识。wǒ shēng hèn hòu shí,bù jí fēng cǎi shí。
空馀书一编,焚香得翻绎。kōng yú shū yī biān,fén xiāng dé fān yì。
1271234567»