古诗词

题应上人净深精舍

叶颙

一室绝纤尘,炉烟贝叶经。yī shì jué xiān chén,lú yān bèi yè jīng。
每呼明月至,常遣白云扃。měi hū míng yuè zhì,cháng qiǎn bái yún jiōng。
竹色侵虚幌,荷香袭小亭。zhú sè qīn xū huǎng,hé xiāng xí xiǎo tíng。
晚来开瓮牖,放入数峰青。wǎn lái kāi wèng yǒu,fàng rù shù fēng qīng。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

江南怀古

叶颙

仗剑出西游,来游帝王州。zhàng jiàn chū xī yóu,lái yóu dì wáng zhōu。
登高望故国,感慨弹箜篌。dēng gāo wàng gù guó,gǎn kǎi dàn kōng hóu。
长歌四五发,云物惨不收。zhǎng gē sì wǔ fā,yún wù cǎn bù shōu。
歌声忽悲壮,江汉不敢流。gē shēng hū bēi zhuàng,jiāng hàn bù gǎn liú。
峨峨天目山,王气今已收。é é tiān mù shān,wáng qì jīn yǐ shōu。
英主从北来,长驱势莫留。yīng zhǔ cóng běi lái,zhǎng qū shì mò liú。
浮云卷旌旗,天兵动戈矛。fú yún juǎn jīng qí,tiān bīng dòng gē máo。
国破佳人死,时危志士忧。guó pò jiā rén sǐ,shí wēi zhì shì yōu。
遂令歌舞地,夜雨鸣松楸。suì lìng gē wǔ dì,yè yǔ míng sōng qiū。
野殿莓苔古,荒城鸟鼠秋。yě diàn méi tái gǔ,huāng chéng niǎo shǔ qiū。
茫茫古帝魂,千古不可求。máng máng gǔ dì hún,qiān gǔ bù kě qiú。
神飞故宫远,月出西陵幽。shén fēi gù gōng yuǎn,yuè chū xī líng yōu。
凄凉白云乡,寂寞芳草洲。qī liáng bái yún xiāng,jì mò fāng cǎo zhōu。
我欲吊古迹,落日寒飕飕。wǒ yù diào gǔ jì,luò rì hán sōu sōu。
无言一尊酒,悲风起闲愁。wú yán yī zūn jiǔ,bēi fēng qǐ xián chóu。

我出何所适

叶颙

我出何所适,行吟对清晖。wǒ chū hé suǒ shì,xíng yín duì qīng huī。
著我烟霞屐,制我芙蓉衣。zhù wǒ yān xiá jī,zhì wǒ fú róng yī。
天风扶瘦策,山云锁幽扉。tiān fēng fú shòu cè,shān yún suǒ yōu fēi。
下同麋鹿游,上与猿鹤飞。xià tóng mí lù yóu,shàng yǔ yuán hè fēi。
小草陈野色,幽花发馀辉。xiǎo cǎo chén yě sè,yōu huā fā yú huī。
无一不自得,深愧畴昔非。wú yī bù zì dé,shēn kuì chóu xī fēi。
嗟彼世网中,对面触祸机。jiē bǐ shì wǎng zhōng,duì miàn chù huò jī。
樽俎潜鸩毒,笑谈杂嘲讥。zūn zǔ qián zhèn dú,xiào tán zá cháo jī。
甘心陷危辱,畴能察先几。gān xīn xiàn wēi rǔ,chóu néng chá xiān jǐ。
世缘吾已断,世好吾已微。shì yuán wú yǐ duàn,shì hǎo wú yǐ wēi。
惟有金华峰,相看不曾违。wéi yǒu jīn huá fēng,xiāng kàn bù céng wéi。
荣华虽足贵,林泉不如归。róng huá suī zú guì,lín quán bù rú guī。
去去不复返,永食南山薇。qù qù bù fù fǎn,yǒng shí nán shān wēi。

我家北山下

叶颙

我家北山下,脱冠解尘襟。wǒ jiā běi shān xià,tuō guān jiě chén jīn。
古屋三五间,秋风白云深。gǔ wū sān wǔ jiān,qiū fēng bái yún shēn。
功名不挂口,岂受岁月侵。gōng míng bù guà kǒu,qǐ shòu suì yuè qīn。
青山长在眼,白发任满簪。qīng shān zhǎng zài yǎn,bái fā rèn mǎn zān。
有酒可以斟,有诗可以吟。yǒu jiǔ kě yǐ zhēn,yǒu shī kě yǐ yín。
野禽可当曲,涧水可当琴。yě qín kě dāng qū,jiàn shuǐ kě dāng qín。
醉行无雅态,狂歌有馀音。zuì xíng wú yǎ tài,kuáng gē yǒu yú yīn。
逍遥黄叶径,萧散清风林。xiāo yáo huáng yè jìng,xiāo sàn qīng fēng lín。
凉飙吹我鬓,凉月洗我心。liáng biāo chuī wǒ bìn,liáng yuè xǐ wǒ xīn。
风静月不留,我心无古今。fēng jìng yuè bù liú,wǒ xīn wú gǔ jīn。

古意三首

叶颙

我本山中人,不为世网牵。wǒ běn shān zhōng rén,bù wèi shì wǎng qiān。
寓情猿鹤间,寄兴鸥鹭边。yù qíng yuán hè jiān,jì xīng ōu lù biān。
扫花净石径,烹茶汲溪泉。sǎo huā jìng shí jìng,pēng chá jí xī quán。
神游三洞云,耳洗千尺渊。shén yóu sān dòng yún,ěr xǐ qiān chǐ yuān。
两手弄明月,双脚踏紫烟。liǎng shǒu nòng míng yuè,shuāng jiǎo tà zǐ yān。
胡为尘埃中,脱屣未断缘。hú wèi chén āi zhōng,tuō xǐ wèi duàn yuán。
动有饥渴忧,幸无势利缠。dòng yǒu jī kě yōu,xìng wú shì lì chán。
何当驾天风,飞上青峰巅。hé dāng jià tiān fēng,fēi shàng qīng fēng diān。
耸身天地外,凝心混沌先。sǒng shēn tiān dì wài,níng xīn hùn dùn xiān。
俯首谢人世,一笑千千年。fǔ shǒu xiè rén shì,yī xiào qiān qiān nián。

古意三首

叶颙

堂堂七尺躯,处此人间世。táng táng qī chǐ qū,chù cǐ rén jiān shì。
秋月与春花,宴赏长游戏。qiū yuè yǔ chūn huā,yàn shǎng zhǎng yóu xì。
杯酒屡劝斟,?饮宁辞醉。bēi jiǔ lǚ quàn zhēn,pīn yǐn níng cí zuì。
焉能百年中,遽作千载计。yān néng bǎi nián zhōng,jù zuò qiān zài jì。
俯仰天地宽,久客不知愧。fǔ yǎng tiān dì kuān,jiǔ kè bù zhī kuì。
安得生羽翰,啸入烟霞去。ān dé shēng yǔ hàn,xiào rù yān xiá qù。
从兹亿万古,潇洒风尘外。cóng zī yì wàn gǔ,xiāo sǎ fēng chén wài。

古意三首

叶颙

夷齐偕盗蹠,耳目略相类。yí qí xié dào zhí,ěr mù lüè xiāng lèi。
樗栎杂倚桐,枝叶良不异。chū lì zá yǐ tóng,zhī yè liáng bù yì。
薰莸稍有殊,妍丑从此始。xūn yóu shāo yǒu shū,yán chǒu cóng cǐ shǐ。
凫短鹤翎长,谅不殊此理。fú duǎn hè líng zhǎng,liàng bù shū cǐ lǐ。
得失了莫齐,一笑天地里。dé shī le mò qí,yī xiào tiān dì lǐ。

题唐子华春云出谷图

叶颙

云住山色佳,云去山骨瘦。yún zhù shān sè jiā,yún qù shān gǔ shòu。
云物屡变更,青山但如旧。yún wù lǚ biàn gèng,qīng shān dàn rú jiù。
子华亦何人,胸有山水痼。zi huá yì hé rén,xiōng yǒu shān shuǐ gù。
嵯峨万叠青,收拾在尺素。cuó é wàn dié qīng,shōu shí zài chǐ sù。
春云去何之,出谷渐弥布。chūn yún qù hé zhī,chū gǔ jiàn mí bù。
滃郁复氤氲,天下期盖覆。wēng yù fù yīn yūn,tiān xià qī gài fù。
或然化甘霖,江山起烟雾。huò rán huà gān lín,jiāng shān qǐ yān wù。
枯槁及林木,巨细沾雨露。kū gǎo jí lín mù,jù xì zhān yǔ lù。
慎勿谩遮天,掩蔽激众怒。shèn wù mán zhē tiān,yǎn bì jī zhòng nù。
无心我亦云,偶出非有故。wú xīn wǒ yì yún,ǒu chū fēi yǒu gù。
读书幸不多,早被儒冠误。dú shū xìng bù duō,zǎo bèi rú guān wù。
巍然抗高节,要与云同步。wēi rán kàng gāo jié,yào yǔ yún tóng bù。
得失费卷舒,坐阅岁月度。dé shī fèi juǎn shū,zuò yuè suì yuè dù。
富贵情易图,不义愧攀附。fù guì qíng yì tú,bù yì kuì pān fù。
负郭二顷田,自足慰衰暮。fù guō èr qǐng tián,zì zú wèi shuāi mù。
殷勤送云出,我欲寻归路。yīn qín sòng yún chū,wǒ yù xún guī lù。

挽琳荆山上人

叶颙

大德庚子春,生我及此公。dà dé gēng zi chūn,shēng wǒ jí cǐ gōng。
同庚复同道,同游金芙蓉。tóng gēng fù tóng dào,tóng yóu jīn fú róng。
穷途事多违,志愿始不同。qióng tú shì duō wéi,zhì yuàn shǐ bù tóng。
公葺芰荷衣,长啸栖丹峰。gōng qì jì hé yī,zhǎng xiào qī dān fēng。
赋诗杂风骚,屈宋或可宗。fù shī zá fēng sāo,qū sòng huò kě zōng。
字画尤俊健,下笔侪王钟。zì huà yóu jùn jiàn,xià bǐ chái wáng zhōng。
颠张与醉素,岂敢称书工。diān zhāng yǔ zuì sù,qǐ gǎn chēng shū gōng。
从容笑语间,已足惊儿童。cóng róng xiào yǔ jiān,yǐ zú jīng ér tóng。
况负此二长,尽可开盲聋。kuàng fù cǐ èr zhǎng,jǐn kě kāi máng lóng。
奈何知者寡,栖栖叹无逢。nài hé zhī zhě guǎ,qī qī tàn wú féng。
我抱七尺躯,混迹尘埃中。wǒ bào qī chǐ qū,hùn jì chén āi zhōng。
开口谈世事,吐气如长虹。kāi kǒu tán shì shì,tǔ qì rú zhǎng hóng。
性僻多忤物,世俗似不容。xìng pì duō wǔ wù,shì sú shì bù róng。
拂衣青山下,浩歌乐无穷。fú yī qīng shān xià,hào gē lè wú qióng。
长琴弹夜月,短笛吹天风。zhǎng qín dàn yè yuè,duǎn dí chuī tiān fēng。
无可无不可,岂复忧穷通。wú kě wú bù kě,qǐ fù yōu qióng tōng。
公今已下世,年寿胡不丰。gōng jīn yǐ xià shì,nián shòu hú bù fēng。
我老天地里,岿然成一翁。wǒ lǎo tiān dì lǐ,kuī rán chéng yī wēng。
平生袜线才,愧乏补报功。píng shēng wà xiàn cái,kuì fá bǔ bào gōng。
同生不同归,又复异始终。tóng shēng bù tóng guī,yòu fù yì shǐ zhōng。
出处了莫齐,叹息天宇空。chū chù le mò qí,tàn xī tiān yǔ kōng。

题松云斋十五韵

叶颙

青松如舞蛟,白云如游龙。qīng sōng rú wǔ jiāo,bái yún rú yóu lóng。
龙游化甘雨,与世为年丰。lóng yóu huà gān yǔ,yǔ shì wèi nián fēng。
蛟舞散清影,利爪拿高穹。jiāo wǔ sàn qīng yǐng,lì zhǎo ná gāo qióng。
二者无限奇,尽入幽人宫。èr zhě wú xiàn qí,jǐn rù yōu rén gōng。
幽人室悬磬,隐约松云中。yōu rén shì xuán qìng,yǐn yuē sōng yún zhōng。
松秀悦耳目,云生荡心胸。sōng xiù yuè ěr mù,yún shēng dàng xīn xiōng。
读书坐云石,鼓琴杂松风。dú shū zuò yún shí,gǔ qín zá sōng fēng。
无往不自得,深喜世虑空。wú wǎng bù zì dé,shēn xǐ shì lǜ kōng。
披云采松花,何啻食万钟。pī yún cǎi sōng huā,hé chì shí wàn zhōng。
万钟食有尽,松花味无穷。wàn zhōng shí yǒu jǐn,sōng huā wèi wú qióng。
松云幸无恙,天地同始终。sōng yún xìng wú yàng,tiān dì tóng shǐ zhōng。
扶筇一相顾,摩云抚孤松。fú qióng yī xiāng gù,mó yún fǔ gū sōng。
问松几何年,适与云会同。wèn sōng jǐ hé nián,shì yǔ yún huì tóng。
松静了不言,云去寻无踪。sōng jìng le bù yán,yún qù xún wú zōng。
回首万峰顶,但见山重重。huí shǒu wàn fēng dǐng,dàn jiàn shān zhòng zhòng。

丙申六月十六日军乱奚德基赋诗纪事张纯诚袖其诗来求和用韵述□云张九四据苏州发兵五百人赴杭省军遂反袭

叶颙

干戈久不息,百苦无一乐。gàn gē jiǔ bù xī,bǎi kǔ wú yī lè。
县官急徵需,贫富悉笼络。xiàn guān jí zhēng xū,pín fù xī lóng luò。
西州正击贼,空拳日相搏。xī zhōu zhèng jī zéi,kōng quán rì xiāng bó。
贼马当道驰,贼舟沿海泊。zéi mǎ dāng dào chí,zéi zhōu yán hǎi pō。
盗贼固枭张,官军愈鹰掠。dào zéi gù xiāo zhāng,guān jūn yù yīng lüè。
征讨五六年,贼势未便削。zhēng tǎo wǔ liù nián,zéi shì wèi biàn xuē。
朝忧万甑空,暮叹衣袖薄。cháo yōu wàn zèng kōng,mù tàn yī xiù báo。
点军五百辈,顾望累退却。diǎn jūn wǔ bǎi bèi,gù wàng lèi tuì què。
太仓万斛粟,食尔欲深托。tài cāng wàn hú sù,shí ěr yù shēn tuō。
馀粒犹在咽,吐之若糟粕。yú lì yóu zài yàn,tǔ zhī ruò zāo pò。
返旆拟攻城,长刀忍相著。fǎn pèi nǐ gōng chéng,zhǎng dāo rěn xiāng zhù。
伤心百姓财,剽夺入已橐。shāng xīn bǎi xìng cái,piāo duó rù yǐ tuó。
朝廷养此曹,不啻如巨膊。cháo tíng yǎng cǐ cáo,bù chì rú jù bó。
如何负国恩,幸然寻就缚。rú hé fù guó ēn,xìng rán xún jiù fù。
老夫铁石肠,见此泪迸落。lǎo fū tiě shí cháng,jiàn cǐ lèi bèng luò。
形容为枯槁,肌肤倍萧索。xíng róng wèi kū gǎo,jī fū bèi xiāo suǒ。
深悲世事非,屡日情怀恶。shēn bēi shì shì fēi,lǚ rì qíng huái è。
皇天未厌乱,旱魃尤肆虐。huáng tiān wèi yàn luàn,hàn bá yóu sì nüè。
不雨逾半年,何由增廪糳。bù yǔ yú bàn nián,hé yóu zēng lǐn zuò。
天道既靡常,人心益惶霍。tiān dào jì mí cháng,rén xīn yì huáng huò。
民食转艰难,军储盍图度。mín shí zhuǎn jiān nán,jūn chǔ hé tú dù。
终朝仅一餐,无力太俭约。zhōng cháo jǐn yī cān,wú lì tài jiǎn yuē。
虽免死甲兵,犹恐填沟壑。suī miǎn sǐ jiǎ bīng,yóu kǒng tián gōu hè。
丈夫幸听之,未用遽惊愕。zhàng fū xìng tīng zhī,wèi yòng jù jīng è。
牧守任龚黄,将帅命李郭。mù shǒu rèn gōng huáng,jiāng shuài mìng lǐ guō。
牧布抚字恩,将展经济略。mù bù fǔ zì ēn,jiāng zhǎn jīng jì lüè。
天下不日清,阴霾散寥廓。tiān xià bù rì qīng,yīn mái sàn liáo kuò。

题王秉彝乐善堂

叶颙

结庐在人世,惟善以自将。jié lú zài rén shì,wéi shàn yǐ zì jiāng。
宅兹幽迥地,远彼势利场。zhái zī yōu jiǒng dì,yuǎn bǐ shì lì chǎng。
古屋三四间,秋风白云乡。gǔ wū sān sì jiān,qiū fēng bái yún xiāng。
仁慈居壶奥,礼义为垣墙。rén cí jū hú ào,lǐ yì wèi yuán qiáng。
庭种三古槐,门栽五垂杨。tíng zhǒng sān gǔ huái,mén zāi wǔ chuí yáng。
芝兰香四座,花蕊映两厢。zhī lán xiāng sì zuò,huā ruǐ yìng liǎng xiāng。
光辉谢金碧,调饰辞铅黄。guāng huī xiè jīn bì,diào shì cí qiān huáng。
吟榻青峰边,钓石绿沼旁。yín tà qīng fēng biān,diào shí lǜ zhǎo páng。
窗前书万卷,膝上琴一张。chuāng qián shū wàn juǎn,xī shàng qín yī zhāng。
客至亦不恶,茗碗与酒觞。kè zhì yì bù è,míng wǎn yǔ jiǔ shāng。
客去但高卧,不梦封侯王。kè qù dàn gāo wò,bù mèng fēng hóu wáng。
全无宠辱惊,常有声名香。quán wú chǒng rǔ jīng,cháng yǒu shēng míng xiāng。
胸中万念空,并此身世忘。xiōng zhōng wàn niàn kōng,bìng cǐ shēn shì wàng。
只存金石心,靡替刚毅肠。zhǐ cún jīn shí xīn,mí tì gāng yì cháng。
平生无所短,而亦无所长。píng shēng wú suǒ duǎn,ér yì wú suǒ zhǎng。
平生不作恶,善亦无可扬。píng shēng bù zuò è,shàn yì wú kě yáng。
善恶俱两遣,长短未用量。shàn è jù liǎng qiǎn,zhǎng duǎn wèi yòng liàng。
傍人患不足,我乐殊未央。bàng rén huàn bù zú,wǒ lè shū wèi yāng。
乐此山水丽,乐此松桂芳。lè cǐ shān shuǐ lì,lè cǐ sōng guì fāng。
乐此烟霞古,乐此风月良。lè cǐ yān xiá gǔ,lè cǐ fēng yuè liáng。
丘园之胜概,泉石之膏盲。qiū yuán zhī shèng gài,quán shí zhī gāo máng。
岂止乐吾庐,更乐斯民康。qǐ zhǐ lè wú lú,gèng lè sī mín kāng。
古今之遗范,天地之大纲。gǔ jīn zhī yí fàn,tiān dì zhī dà gāng。
无一不自乐,其乐匪泛常。wú yī bù zì lè,qí lè fěi fàn cháng。
其乐善无尽,聊以名此堂。qí lè shàn wú jǐn,liáo yǐ míng cǐ táng。

听泉亭

叶颙

枕石听山泉,看云度流水。zhěn shí tīng shān quán,kàn yún dù liú shuǐ。
水去动云根,泉鸣漱石齿。shuǐ qù dòng yún gēn,quán míng shù shí chǐ。
神清万窍风,梦破孤舟雨。shén qīng wàn qiào fēng,mèng pò gū zhōu yǔ。
仿佛中郎琴,泠泠响焦尾。fǎng fú zhōng láng qín,líng líng xiǎng jiāo wěi。
中含太古音,分明合宫徵。zhōng hán tài gǔ yīn,fēn míng hé gōng zhēng。
我老两耳聋,无心论臧否。wǒ lǎo liǎng ěr lóng,wú xīn lùn zāng fǒu。
世事不愿闻,高卧茅屋底。shì shì bù yuàn wén,gāo wò máo wū dǐ。
今朝偶听泉,爽气侵骨髓。jīn cháo ǒu tīng quán,shuǎng qì qīn gǔ suǐ。
毛发为洒淅,肝胆忽磊磈。máo fā wèi sǎ xī,gān dǎn hū lěi wěi。
取泉三咽之,顿失平生鄙。qǔ quán sān yàn zhī,dùn shī píng shēng bǐ。
翩然欲凭虚,乘风学轻举。piān rán yù píng xū,chéng fēng xué qīng jǔ。
岂意下劣资,悟此清净理。qǐ yì xià liè zī,wù cǐ qīng jìng lǐ。
喜极竟忘言,徐徐与泉语。xǐ jí jìng wàng yán,xú xú yǔ quán yǔ。
慎勿恋空岩,寒烟锁秋渚。shèn wù liàn kōng yán,hán yān suǒ qiū zhǔ。
慎勿伴高人,幽赏无穷已。shèn wù bàn gāo rén,yōu shǎng wú qióng yǐ。
旦夕赴瀛洲,奔驰日千里。dàn xī fù yíng zhōu,bēn chí rì qiān lǐ。
长空卷雪涛,声撼天地里。zhǎng kōng juǎn xuě tāo,shēng hàn tiān dì lǐ。
潜蛟既出游,苍龙亦惊起。qián jiāo jì chū yóu,cāng lóng yì jīng qǐ。
恩波万丈长,大洗人间滓。ēn bō wàn zhàng zhǎng,dà xǐ rén jiān zǐ。
岂独此亭中,但涤巢由耳。qǐ dú cǐ tíng zhōng,dàn dí cháo yóu ěr。

同前题下字韵二首

叶颙

叛军日骄横,六月反城下。pàn jūn rì jiāo héng,liù yuè fǎn chéng xià。
长竿揭旌旗,群凶列行伍。zhǎng gān jiē jīng qí,qún xiōng liè xíng wǔ。
兰江接金华,膏血腥草莽。lán jiāng jiē jīn huá,gāo xuè xīng cǎo mǎng。
老弱皆窜亡,奔驰实劳苦。lǎo ruò jiē cuàn wáng,bēn chí shí láo kǔ。
崎岖扶父翁,艰难负儿女。qí qū fú fù wēng,jiān nán fù ér nǚ。
万死获一生,行李何暇取。wàn sǐ huò yī shēng,xíng lǐ hé xiá qǔ。
饥饿复惊惶,逢人语无绪。jī è fù jīng huáng,féng rén yǔ wú xù。
数里绝行踪,孤村尽禾黍。shù lǐ jué xíng zōng,gū cūn jǐn hé shǔ。
乱后始得归,飘零如逆旅。luàn hòu shǐ dé guī,piāo líng rú nì lǚ。
苍烟销荆扉,青苔封石础。cāng yān xiāo jīng fēi,qīng tái fēng shí chǔ。
多谢故山云,护我弹琴所。duō xiè gù shān yún,hù wǒ dàn qín suǒ。

同前题下字韵二首

叶颙

兵骄乱纪律,荡然无上下。bīng jiāo luàn jì lǜ,dàng rán wú shàng xià。
虽乏哙等才,耻与哙等伍。suī fá kuài děng cái,chǐ yǔ kuài děng wǔ。
江南久丧乱,州郡俱榛莽。jiāng nán jiǔ sàng luàn,zhōu jùn jù zhēn mǎng。
况复此辈反,黎庶不胜苦。kuàng fù cǐ bèi fǎn,lí shù bù shèng kǔ。
括囊索金银,杀人掠子女。kuò náng suǒ jīn yín,shā rén lüè zi nǚ。
元恶幸诛擒,所失宁复取。yuán è xìng zhū qín,suǒ shī níng fù qǔ。
治乱如理丝,不理将失绪。zhì luàn rú lǐ sī,bù lǐ jiāng shī xù。
治田当去蠹,不去终害黍。zhì tián dāng qù dù,bù qù zhōng hài shǔ。
军容欲不惊,必先肃其旅。jūn róng yù bù jīng,bì xiān sù qí lǚ。
梁栋欲不倾,必先正其础。liáng dòng yù bù qīng,bì xiān zhèng qí chǔ。
措置果合宜,何忧不得所。cuò zhì guǒ hé yí,hé yōu bù dé suǒ。

男儿生明世

叶颙

男儿生明世,学礼仍学诗。nán ér shēng míng shì,xué lǐ réng xué shī。
礼以知揖让,诗可知盛衰。lǐ yǐ zhī yī ràng,shī kě zhī shèng shuāi。
上辅明主圣,下救斯民愚。shàng fǔ míng zhǔ shèng,xià jiù sī mín yú。
坐食万钟禄,出驾驷马车。zuò shí wàn zhōng lù,chū jià sì mǎ chē。
否则居岩邱,高卧秋风庐。fǒu zé jū yán qiū,gāo wò qiū fēng lú。
谈笑理蓑笠,独钓西江鱼。tán xiào lǐ suō lì,dú diào xī jiāng yú。