古诗词

代张匡敬送宪史武文献迁浙西

叶颙

儒衡家世旧,气节老弥刚。rú héng jiā shì jiù,qì jié lǎo mí gāng。
谁谓更千古,犹能出一郎。shuí wèi gèng qiān gǔ,yóu néng chū yī láng。
乌台知姓字,白简凛风霜。wū tái zhī xìng zì,bái jiǎn lǐn fēng shuāng。
后夜吴江月,清光应更长。hòu yè wú jiāng yuè,qīng guāng yīng gèng zhǎng。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

谢陈国宾见寄

叶颙

陈兄遗我山中诗,随风落空成珠玑。chén xiōng yí wǒ shān zhōng shī,suí fēng luò kōng chéng zhū jī。
寒光绕壁夜窗紫,清声响涧山泉飞。hán guāng rào bì yè chuāng zǐ,qīng shēng xiǎng jiàn shān quán fēi。
杜陵去后天无功,飘飘千古遗悲风。dù líng qù hòu tiān wú gōng,piāo piāo qiān gǔ yí bēi fēng。
老兔入云霄汉黑,大龙上天江海空。lǎo tù rù yún xiāo hàn hēi,dà lóng shàng tiān jiāng hǎi kōng。
知君笔有万牛力,追转风骚气无敌。zhī jūn bǐ yǒu wàn niú lì,zhuī zhuǎn fēng sāo qì wú dí。
辞丰意远欲乘虚,天高风冷寒生骨。cí fēng yì yuǎn yù chéng xū,tiān gāo fēng lěng hán shēng gǔ。
作诗为谢来意勤,自惭瓦缶无美音。zuò shī wèi xiè lái yì qín,zì cán wǎ fǒu wú měi yīn。
阑千一抚三叹息,天风西来洗予心。lán qiān yī fǔ sān tàn xī,tiān fēng xī lái xǐ yǔ xīn。

金华尉赵德夫祈雨有感

叶颙

阳乌赫赫明高穹,火云不雨天西东。yáng wū hè hè míng gāo qióng,huǒ yún bù yǔ tiān xī dōng。
晴波渴饮千丈虹,嘉谷槁死生虻虫。qíng bō kě yǐn qiān zhàng hóng,jiā gǔ gǎo sǐ shēng méng chóng。
金华赵宰亦悯农,陈辞涕泣呼天公。jīn huá zhào zǎi yì mǐn nóng,chén cí tì qì hū tiān gōng。
食天之禄因农功,视农不救宁为忠。shí tiān zhī lù yīn nóng gōng,shì nóng bù jiù níng wèi zhōng。
下人无罪天所容,愿为斯责归微躬。xià rén wú zuì tiān suǒ róng,yuàn wèi sī zé guī wēi gōng。
志诚直通龙伯宫,须臾遣出双玉龙。zhì chéng zhí tōng lóng bó gōng,xū yú qiǎn chū shuāng yù lóng。
利爪排空怒且雄,阿香推车海若从。lì zhǎo pái kōng nù qiě xióng,ā xiāng tuī chē hǎi ruò cóng。
鞭云驾雨随天风,下与人世为年丰。biān yún jià yǔ suí tiān fēng,xià yǔ rén shì wèi nián fēng。
要令饥旅颜回童,少焉云散天宇空。yào lìng jī lǚ yán huí tóng,shǎo yān yún sàn tiān yǔ kōng。
神龙却归潭水中,庙闲山空鼓鼕鼕。shén lóng què guī tán shuǐ zhōng,miào xián shān kōng gǔ dōng dōng。

谢李从道见寄

叶颙

汉唐之世多俊贤,才高有如横海鳣。hàn táng zhī shì duō jùn xián,cái gāo yǒu rú héng hǎi zhān。
搜索异景不得潜,骊珠一夜飞上天。sōu suǒ yì jǐng bù dé qián,lí zhū yī yè fēi shàng tiān。
江左风流亦可怜,高谈出口如涌泉。jiāng zuǒ fēng liú yì kě lián,gāo tán chū kǒu rú yǒng quán。
近来诸子无足言,白鸡梦破千千年。jìn lái zhū zi wú zú yán,bái jī mèng pò qiān qiān nián。
斯文无人世所冤,遣公出世扶其颠。sī wén wú rén shì suǒ yuān,qiǎn gōng chū shì fú qí diān。
遨游八极乘紫烟,绛旗丹毂驱我先。áo yóu bā jí chéng zǐ yān,jiàng qí dān gǔ qū wǒ xiān。
我生嗜酒无一钱,酒酣落笔惊四筵。wǒ shēng shì jiǔ wú yī qián,jiǔ hān luò bǐ jīng sì yán。
见公始觉心茫然,仰天大笑呼谪仙。jiàn gōng shǐ jué xīn máng rán,yǎng tiān dà xiào hū zhé xiān。
天风吹落云锦篇,皎如明月堕我前。tiān fēng chuī luò yún jǐn piān,jiǎo rú míng yuè duò wǒ qián。
寒光耿耿江底悬,鱼龙夜抱星斗眠。hán guāng gěng gěng jiāng dǐ xuán,yú lóng yè bào xīng dòu mián。
议论汹汹来百川,似欲上拍曹刘肩。yì lùn xiōng xiōng lái bǎi chuān,shì yù shàng pāi cáo liú jiān。
有人如此犹弃捐,朱颜改后宁复妍。yǒu rén rú cǐ yóu qì juān,zhū yán gǎi hòu níng fù yán。
愿为羲和执玉鞭,驾驭白日青云边,请公早上登封笺。yuàn wèi xī hé zhí yù biān,jià yù bái rì qīng yún biān,qǐng gōng zǎo shàng dēng fēng jiān。

题听香亭梅花卷

叶颙

山空木落雕繁卉,政苦蛮烟愁瘴雨。shān kōng mù luò diāo fán huì,zhèng kǔ mán yān chóu zhàng yǔ。
南枝此际特清奇,独抱孤真岩谷里。nán zhī cǐ jì tè qīng qí,dú bào gū zhēn yán gǔ lǐ。
水乡云路寡相知,惟友风姨交月姊。shuǐ xiāng yún lù guǎ xiāng zhī,wéi yǒu fēng yí jiāo yuè zǐ。
江南岁晏淡妆束,沙上无人薄梳洗。jiāng nán suì yàn dàn zhuāng shù,shā shàng wú rén báo shū xǐ。
丰姿潇洒态度闲,修竹疏篱茅屋底。fēng zī xiāo sǎ tài dù xián,xiū zhú shū lí máo wū dǐ。
罗浮日冷水欲冰,冻霭昏霾江路阴。luó fú rì lěng shuǐ yù bīng,dòng ǎi hūn mái jiāng lù yīn。
残雪消迟霜魄出,一梢寒彩明空林。cán xuě xiāo chí shuāng pò chū,yī shāo hán cǎi míng kōng lín。
人知鼻臭目善睹,岂知劫外春光淡荡春意深。rén zhī bí chòu mù shàn dǔ,qǐ zhī jié wài chūn guāng dàn dàng chūn yì shēn。
平生不识宋广平,但识铁石肠肚珠玉之胸襟。píng shēng bù shí sòng guǎng píng,dàn shí tiě shí cháng dù zhū yù zhī xiōng jīn。
平生不识桃与李,奇松劲柏屹立千仞之云岑。píng shēng bù shí táo yǔ lǐ,qí sōng jìn bǎi yì lì qiān rèn zhī yún cén。
唯许孤鸾双凤见,岂容妒蝶狂蜂寻。wéi xǔ gū luán shuāng fèng jiàn,qǐ róng dù dié kuáng fēng xún。
幽香旖旎薰宇宙,芳流不尽古至今。yōu xiāng yǐ nǐ xūn yǔ zhòu,fāng liú bù jǐn gǔ zhì jīn。
暮龄作事愧颠倒,听不以耳唯以心。mù líng zuò shì kuì diān dào,tīng bù yǐ ěr wéi yǐ xīn。
瑶琴三弄枯树下,摩挲老眼观妙音。yáo qín sān nòng kū shù xià,mó sā lǎo yǎn guān miào yīn。
西湖处士宁复道,东坡先生骨应槁。xī hú chù shì níng fù dào,dōng pō xiān shēng gǔ yīng gǎo。
迩来八万四千载,只有梅花颜色好。ěr lái bā wàn sì qiān zài,zhǐ yǒu méi huā yán sè hǎo。
笛声高,旧梦醒,玉楼人去东风杳。dí shēng gāo,jiù mèng xǐng,yù lóu rén qù dōng fēng yǎo。
横斜浮动未要论,奇芬不在枝头老。héng xié fú dòng wèi yào lùn,qí fēn bù zài zhī tóu lǎo。

再赋听香亭

叶颙

听香亭畔春风起,吹折琼花三两蕊。tīng xiāng tíng pàn chūn fēng qǐ,chuī zhé qióng huā sān liǎng ruǐ。
烟梢留宿白云飞,横渡溪桥归海屿。yān shāo liú sù bái yún fēi,héng dù xī qiáo guī hǎi yǔ。
雪消南国近黄昏,月照前村半江水。xuě xiāo nán guó jìn huáng hūn,yuè zhào qián cūn bàn jiāng shuǐ。
五更霜重玉容寒,吟翁睡足茅屋底。wǔ gèng shuāng zhòng yù róng hán,yín wēng shuì zú máo wū dǐ。
梦中非我亦非梅,非鼻非心复非耳。mèng zhōng fēi wǒ yì fēi méi,fēi bí fēi xīn fù fēi ěr。
但见芬芳遍太虚,唯聆馥郁周寰宇。dàn jiàn fēn fāng biàn tài xū,wéi líng fù yù zhōu huán yǔ。
幽香和冻堕琴床,旖旎肝肠熏骨髓。yōu xiāng hé dòng duò qín chuáng,yǐ nǐ gān cháng xūn gǔ suǐ。
胸次峥嵘妙莫窥,襟怀洒落奇无比。xiōng cì zhēng róng miào mò kuī,jīn huái sǎ luò qí wú bǐ。
醉后频惊往事空,醒来倍觉吾庐美。zuì hòu pín jīng wǎng shì kōng,xǐng lái bèi jué wú lú měi。
疏影横斜涧沼中,韶光浩荡乾坤里。shū yǐng héng xié jiàn zhǎo zhōng,sháo guāng hào dàng qián kūn lǐ。
雌蝶雄蜂浪自狂,山猿野鹤深相嘻。cí dié xióng fēng làng zì kuáng,shān yuán yě hè shēn xiāng xī。
画角高酣兴不孤,玉箫婉娩情难已。huà jiǎo gāo hān xīng bù gū,yù xiāo wǎn miǎn qíng nán yǐ。
雾钥江南去路迷,罗浮望断知何许。wù yào jiāng nán qù lù mí,luó fú wàng duàn zhī hé xǔ。
拟祛声迹绝闻尘,汲引深情为君洗。nǐ qū shēng jì jué wén chén,jí yǐn shēn qíng wèi jūn xǐ。

画竹王汝明为赋

叶颙

永和年间王子猷,月林吟啸最风流。yǒng hé nián jiān wáng zi yóu,yuè lín yín xiào zuì fēng liú。
秃锥渴饮三斗墨,为写琅玕万顷秋。tū zhuī kě yǐn sān dòu mò,wèi xiě láng gān wàn qǐng qiū。
元祐年间文与可,四绝声名落江左。yuán yòu nián jiān wén yǔ kě,sì jué shēng míng luò jiāng zuǒ。
渭川千亩在心胸,喷饭满案馋唾堕。wèi chuān qiān mǔ zài xīn xiōng,pēn fàn mǎn àn chán tuò duò。
此君高蹈只如此,二老遗踪成坎坷。cǐ jūn gāo dǎo zhǐ rú cǐ,èr lǎo yí zōng chéng kǎn kě。
王生画竹妙逼真,清奇不愧前朝人。wáng shēng huà zhú miào bī zhēn,qīng qí bù kuì qián cháo rén。
情空意定偶一扫,坐令寒岩空谷回阳春。qíng kōng yì dìng ǒu yī sǎo,zuò lìng hán yán kōng gǔ huí yáng chūn。
我疑此子有神助,不然何以得此胸次莹洁不受纤埃侵。wǒ yí cǐ zi yǒu shén zhù,bù rán hé yǐ dé cǐ xiōng cì yíng jié bù shòu xiān āi qīn。
孤标劲节冠古今,霜容冰彩势百寻。gū biāo jìn jié guān gǔ jīn,shuāng róng bīng cǎi shì bǎi xún。
往往青鸾偕紫凤,飞来错认舞且吟。wǎng wǎng qīng luán xié zǐ fèng,fēi lái cuò rèn wǔ qiě yín。
常讶凉飙生座右,耳边自听苍龙吼。cháng yà liáng biāo shēng zuò yòu,ěr biān zì tīng cāng lóng hǒu。
烦君留意重珍藏,倘遇云雷恐飞走。fán jūn liú yì zhòng zhēn cáng,tǎng yù yún léi kǒng fēi zǒu。

疏斋清乐

叶颙

衣袂飘飘羽扇轻,草庐潇洒兴怀清。yī mèi piāo piāo yǔ shàn qīng,cǎo lú xiāo sǎ xīng huái qīng。
孤桐调逐秋云杳,老桂香陪夜月明。gū tóng diào zhú qiū yún yǎo,lǎo guì xiāng péi yè yuè míng。
附凤攀龙虽寡术,呼鸥唤鹭足寻盟。fù fèng pān lóng suī guǎ shù,hū ōu huàn lù zú xún méng。
兰台一任无声誉,竹帛从教缺姓名。lán tái yī rèn wú shēng yù,zhú bó cóng jiào quē xìng míng。
白石清泉皆属我,黄花翠竹正关情。bái shí qīng quán jiē shǔ wǒ,huáng huā cuì zhú zhèng guān qíng。
日高丈六犹慵起,石枕松风梦未醒。rì gāo zhàng liù yóu yōng qǐ,shí zhěn sōng fēng mèng wèi xǐng。

秋冬之交雷电大作

叶颙

蓐收行秋将满秩,解印荣归严办集。rù shōu xíng qiū jiāng mǎn zhì,jiě yìn róng guī yán bàn jí。
清道迎冬俟腊来,积雪严霜应有日。qīng dào yíng dōng qí là lái,jī xuě yán shuāng yīng yǒu rì。
遗蝗入地作年丰,禾黍登场吾事毕。yí huáng rù dì zuò nián fēng,hé shǔ dēng chǎng wú shì bì。
九月中旬之望夕,天大雷霆轰霹雳。jiǔ yuè zhōng xún zhī wàng xī,tiān dà léi tíng hōng pī lì。
虾蟆蚯蚓尽出游,碧潭惊起蛟龙蛰。xiā má qiū yǐn jǐn chū yóu,bì tán jīng qǐ jiāo lóng zhé。
炎炎溽暑胜暮春,赤日行天欲焚炙。yán yán rù shǔ shèng mù chūn,chì rì xíng tiān yù fén zhì。
玄英勒驾遽奔迥,意恐中途例遭殛。xuán yīng lēi jià jù bēn jiǒng,yì kǒng zhōng tú lì zāo jí。
电掣金蛇走林莽,势似金桴击天鼓。diàn chè jīn shé zǒu lín mǎng,shì shì jīn fú jī tiān gǔ。
浮花浪蕊乱青红,痴蝶狂蜂恣飞舞。fú huā làng ruǐ luàn qīng hóng,chī dié kuáng fēng zì fēi wǔ。
唯贪过眼暂繁华,宁虑来年百斯苦。wéi tān guò yǎn zàn fán huá,níng lǜ lái nián bǎi sī kǔ。
应是苍生罪恶深,过犯弥天致天怒。yīng shì cāng shēng zuì è shēn,guò fàn mí tiān zhì tiān nù。
我愿天公怜赤子,抚绥恩育宜如故。wǒ yuàn tiān gōng lián chì zi,fǔ suí ēn yù yí rú gù。
渴饮饥餐贵得时,夏热冬寒合常度。kě yǐn jī cān guì dé shí,xià rè dōng hán hé cháng dù。
寄声司令省厥躬,燮理阴阳勿乖误。jì shēng sī lìng shěng jué gōng,xiè lǐ yīn yáng wù guāi wù。

偶成

叶颙

我先落魄何所为,百年生计巢南枝。wǒ xiān luò pò hé suǒ wèi,bǎi nián shēng jì cháo nán zhī。
迎风吸露饮山渌,枕泉漱石吟新诗。yíng fēng xī lù yǐn shān lù,zhěn quán shù shí yín xīn shī。
一丝不挂心自乐,澹然性灵学无学。yī sī bù guà xīn zì lè,dàn rán xìng líng xué wú xué。
洗耳熟听空山猿,知心更有空山鹤。xǐ ěr shú tīng kōng shān yuán,zhī xīn gèng yǒu kōng shān hè。
漫漫长夜何时晨,纷纷尘世何日清。màn màn zhǎng yè hé shí chén,fēn fēn chén shì hé rì qīng。
餔糟啜醨难自强,独醒肯图千古名。bù zāo chuài lí nán zì qiáng,dú xǐng kěn tú qiān gǔ míng。
君不见严光片石生白云,江湖夜永秋水深。jūn bù jiàn yán guāng piàn shí shēng bái yún,jiāng hú yè yǒng qiū shuǐ shēn。
碧丝牵动潭底月,直钩钓断人间心。bì sī qiān dòng tán dǐ yuè,zhí gōu diào duàn rén jiān xīn。

寄王善甫

叶颙

昔公曾住金芙蓉,白云为侣栖丹峰。xī gōng céng zhù jīn fú róng,bái yún wèi lǚ qī dān fēng。
乾坤爽气星斗胸,手弄明月烟雾中。qián kūn shuǎng qì xīng dòu xiōng,shǒu nòng míng yuè yān wù zhōng。
十年灯下诗书工,今年试艺棘闱中。shí nián dēng xià shī shū gōng,jīn nián shì yì jí wéi zhōng。
其气似欲附冥鸿,翅拍天水摇天风。qí qì shì yù fù míng hóng,chì pāi tiān shuǐ yáo tiān fēng。
行将杖策朝圣主,岂止小展天南东。xíng jiāng zhàng cè cháo shèng zhǔ,qǐ zhǐ xiǎo zhǎn tiān nán dōng。
愿公献赋明光宫,直驱造化超洪蒙。yuàn gōng xiàn fù míng guāng gōng,zhí qū zào huà chāo hóng méng。
笔阵纵横谁敢攻,八荒一扫空奸雄。bǐ zhèn zòng héng shuí gǎn gōng,bā huāng yī sǎo kōng jiān xióng。
致君在上竭我忠,要令四海歌重曈。zhì jūn zài shàng jié wǒ zhōng,yào lìng sì hǎi gē zhòng tóng。
有如医王逞神功,下与浊世针盲聋。yǒu rú yī wáng chěng shén gōng,xià yǔ zhuó shì zhēn máng lóng。
梦魂夜夜思见公,凝望不来忧心忡。mèng hún yè yè sī jiàn gōng,níng wàng bù lái yōu xīn chōng。
人生飘忽浮萍踪,百年光景转眼中。rén shēng piāo hū fú píng zōng,bǎi nián guāng jǐng zhuǎn yǎn zhōng。
秋风道上会相遇,便须握手一笑谈空空。qiū fēng dào shàng huì xiāng yù,biàn xū wò shǒu yī xiào tán kōng kōng。

送洛阳陈秀才

叶颙

苏秦辩口人共知,黑貂敝尽朋旧疏。sū qín biàn kǒu rén gòng zhī,hēi diāo bì jǐn péng jiù shū。
六侯相印幸得佩,一朝身戮埋荒墟。liù hóu xiāng yìn xìng dé pèi,yī cháo shēn lù mái huāng xū。
贾生才调天下奇,几年献策承明庐。jiǎ shēng cái diào tiān xià qí,jǐ nián xiàn cè chéng míng lú。
谗言入耳竟不用,长沙抱恨何当纡。chán yán rù ěr jìng bù yòng,zhǎng shā bào hèn hé dāng yū。
玉川先生妙人物,秋风破屋聊自居。yù chuān xiān shēng miào rén wù,qiū fēng pò wū liáo zì jū。
观其大节死不变,家中岂有担石储。guān qí dà jié sǐ bù biàn,jiā zhōng qǐ yǒu dān shí chǔ。
香山居士亦足数,达哉达哉谁得如。xiāng shān jū shì yì zú shù,dá zāi dá zāi shuí dé rú。
二程兄弟百世士,孔孟之道赖以舒。èr chéng xiōng dì bǎi shì shì,kǒng mèng zhī dào lài yǐ shū。
谈经说理妙无尽,天下学徒来挽车。tán jīng shuō lǐ miào wú jǐn,tiān xià xué tú lái wǎn chē。
尧夫君实古淳士,胸中包裹混沌初。yáo fū jūn shí gǔ chún shì,xiōng zhōng bāo guǒ hùn dùn chū。
西京华丽推第一,春光只满二老闾。xī jīng huá lì tuī dì yī,chūn guāng zhǐ mǎn èr lǎo lǘ。
前乎说客姑且置,后来贤哲世所誉。qián hū shuō kè gū qiě zhì,hòu lái xián zhé shì suǒ yù。
洛阳古俗称多士,遗风扫地今无馀。luò yáng gǔ sú chēng duō shì,yí fēng sǎo dì jīn wú yú。
陈生亦是嵩山客,从军久戍江南潴。chén shēng yì shì sōng shān kè,cóng jūn jiǔ shù jiāng nán zhū。
弯弓走马非所慕,无事闭门长读书。wān gōng zǒu mǎ fēi suǒ mù,wú shì bì mén zhǎng dú shū。
抱琴辞我欲归去,因思往事难自摅。bào qín cí wǒ yù guī qù,yīn sī wǎng shì nán zì shū。
归与瞑坐倘神会,为言每谭斯道,未必不为叹息涕泪增欷歔。guī yǔ míng zuò tǎng shén huì,wèi yán měi tán sī dào,wèi bì bù wèi tàn xī tì lèi zēng xī xū。

招友人归隐行

叶颙

中郎一绝爨下音,流水无思山无情。zhōng láng yī jué cuàn xià yīn,liú shuǐ wú sī shān wú qíng。
仲尼一为麟后尘,乾坤日月无光明。zhòng ní yī wèi lín hòu chén,qián kūn rì yuè wú guāng míng。
圣贤自古多轗轲,吁嗟吾子难独鸣。shèng xián zì gǔ duō kǎn kē,xū jiē wú zi nán dú míng。
青山虽贵何足钦,黑貂未敝君休惊。qīng shān suī guì hé zú qīn,hēi diāo wèi bì jūn xiū jīng。
片言不用脱屣去,富贵于我浮云轻。piàn yán bù yòng tuō xǐ qù,fù guì yú wǒ fú yún qīng。
日饮一瓢岂予辱,日餐万钱非我荣。rì yǐn yī piáo qǐ yǔ rǔ,rì cān wàn qián fēi wǒ róng。
进退于道苟无愧,对人何必面发赪。jìn tuì yú dào gǒu wú kuì,duì rén hé bì miàn fā chēng。
幸有浮蛆之桑落,为君斟酌平生诚。xìng yǒu fú qū zhī sāng luò,wèi jūn zhēn zhuó píng shēng chéng。
幸有栖鸾之桐木,为君弹出无弦声。xìng yǒu qī luán zhī tóng mù,wèi jūn dàn chū wú xián shēng。
一弹石涧漱寒玉,再弹满耳松风清。yī dàn shí jiàn shù hán yù,zài dàn mǎn ěr sōng fēng qīng。
酒酣更鼓三五曲,鱼龙鼓舞波涛萦。jiǔ hān gèng gǔ sān wǔ qū,yú lóng gǔ wǔ bō tāo yíng。
男儿出处须磊落,肯同儿女徒营营。nán ér chū chù xū lěi luò,kěn tóng ér nǚ tú yíng yíng。
麻鞋布衲见天子,谁能干谒公与卿。má xié bù nà jiàn tiān zi,shuí néng gàn yè gōng yǔ qīng。
指踪利害谈世事,坐令海内皆升平。zhǐ zōng lì hài tán shì shì,zuò lìng hǎi nèi jiē shēng píng。
不将归卧南山阴,荷衣未必输尘缨。bù jiāng guī wò nán shān yīn,hé yī wèi bì shū chén yīng。
青山绿野总旧物,白鸥玄鹤皆昔盟。qīng shān lǜ yě zǒng jiù wù,bái ōu xuán hè jiē xī méng。
上饮千寻之涧瀑,下采百岁之春英。shàng yǐn qiān xún zhī jiàn pù,xià cǎi bǎi suì zhī chūn yīng。
食之不饥复不老,永为终古天地精。shí zhī bù jī fù bù lǎo,yǒng wèi zhōng gǔ tiān dì jīng。
斯言虽鄙倘见听,便当尽决沧浪之水,洗净平生不朽无用之虚名。sī yán suī bǐ tǎng jiàn tīng,biàn dāng jǐn jué cāng làng zhī shuǐ,xǐ jìng píng shēng bù xiǔ wú yòng zhī xū míng。

次韵灵源唯堂上人游九龙山

叶颙

群峰嵯峨互相依,九龙跳跃万马随。qún fēng cuó é hù xiāng yī,jiǔ lóng tiào yuè wàn mǎ suí。
苍松怪石倚天碧,岚气日夕沾人衣。cāng sōng guài shí yǐ tiān bì,lán qì rì xī zhān rén yī。
幽花野草香涧谷,山中寒暑自四时。yōu huā yě cǎo xiāng jiàn gǔ,shān zhōng hán shǔ zì sì shí。
孝标当年隐其内,劲节上与山争奇。xiào biāo dāng nián yǐn qí nèi,jìn jié shàng yǔ shān zhēng qí。
纷纷馀辈方进取,谁能退缩山之陲。fēn fēn yú bèi fāng jìn qǔ,shuí néng tuì suō shān zhī chuí。
困来和云卧白石,醒后冲烟登紫微。kùn lái hé yún wò bái shí,xǐng hòu chōng yān dēng zǐ wēi。
古今名利天下重,此子似欲一手提。gǔ jīn míng lì tiān xià zhòng,cǐ zi shì yù yī shǒu tí。
白头老僧好事者,泛览景物裁为诗。bái tóu lǎo sēng hǎo shì zhě,fàn lǎn jǐng wù cái wèi shī。
使我一读重叹息,玩味展转忘其疲。shǐ wǒ yī dú zhòng tàn xī,wán wèi zhǎn zhuǎn wàng qí pí。
世途扰攘吾已厌,便欲命驾寻荒祠。shì tú rǎo rǎng wú yǐ yàn,biàn yù mìng jià xún huāng cí。
左骖白鹿右黄鹄,与子相从不尔离。zuǒ cān bái lù yòu huáng gǔ,yǔ zi xiāng cóng bù ěr lí。

芙蓉堂次郑氏子韵

叶颙

芙蓉堂中见嘉什,与君似有三生约。fú róng táng zhōng jiàn jiā shén,yǔ jūn shì yǒu sān shēng yuē。
高才磊落亦可怜,谁谓今人不如昨。gāo cái lěi luò yì kě lián,shuí wèi jīn rén bù rú zuó。
我疑此子胸有天地春,不然别有一丘壑。wǒ yí cǐ zi xiōng yǒu tiān dì chūn,bù rán bié yǒu yī qiū hè。
男儿趣向贵如此,慎勿恋他儿女乐。nán ér qù xiàng guì rú cǐ,shèn wù liàn tā ér nǚ lè。
一襟爽气已逼人,尘氛不假沧浪濯。yī jīn shuǎng qì yǐ bī rén,chén fēn bù jiǎ cāng làng zhuó。
笔端滚滚龙蛇飞,纸上霏霏烟雾落。bǐ duān gǔn gǔn lóng shé fēi,zhǐ shàng fēi fēi yān wù luò。
谪仙苏二呼不来,江湖夜雨蛩声哀。zhé xiān sū èr hū bù lái,jiāng hú yè yǔ qióng shēng āi。
观子新诗何所似,秋空一鹤山崔嵬。guān zi xīn shī hé suǒ shì,qiū kōng yī hè shān cuī wéi。
山灵起舞神鬼笑,林泉变色云屏开。shān líng qǐ wǔ shén guǐ xiào,lín quán biàn sè yún píng kāi。
波光月色清可掬,风露满身寒肃肃。bō guāng yuè sè qīng kě jū,fēng lù mǎn shēn hán sù sù。
还君此子不复言,骊龙抱珠海底浴。hái jūn cǐ zi bù fù yán,lí lóng bào zhū hǎi dǐ yù。

樟木歌

叶颙

古木千年隐林麓,傲雪凌寒久幽独。gǔ mù qiān nián yǐn lín lù,ào xuě líng hán jiǔ yōu dú。
霜皮虽无四十围,中有昂霄气盈掬。shuāng pí suī wú sì shí wéi,zhōng yǒu áng xiāo qì yíng jū。
孔明庙前色颇同,草堂诗老惯抚育。kǒng míng miào qián sè pǒ tóng,cǎo táng shī lǎo guàn fǔ yù。
雨淋日炙岁月摩,干槁根摧忽颠踣。yǔ lín rì zhì suì yuè mó,gàn gǎo gēn cuī hū diān bó。
樵夫刍客不我顾,长伴苍苔映寒绿。qiáo fū chú kè bù wǒ gù,zhǎng bàn cāng tái yìng hán lǜ。
今年公府创高堂,梁栋求之苦不足。jīn nián gōng fǔ chuàng gāo táng,liáng dòng qiú zhī kǔ bù zú。
幕官骑马自入山,匠者驱驰如鬼速。mù guān qí mǎ zì rù shān,jiàng zhě qū chí rú guǐ sù。
自惭拙才复何用,例辱斧斤蒙齿录。zì cán zhuō cái fù hé yòng,lì rǔ fǔ jīn méng chǐ lù。
山翁因笑百无能,一生支离同此木。shān wēng yīn xiào bǎi wú néng,yī shēng zhī lí tóng cǐ mù。
抚木三叹为木言,如此奖擢非我欲。fǔ mù sān tàn wèi mù yán,rú cǐ jiǎng zhuó fēi wǒ yù。
不愿尔为秦皇阿房宫,不愿尔为汉武黄金屋。bù yuàn ěr wèi qín huáng ā fáng gōng,bù yuàn ěr wèi hàn wǔ huáng jīn wū。
两君富贵骄且淫,是中唯蓄美女藏珠玉。liǎng jūn fù guì jiāo qiě yín,shì zhōng wéi xù měi nǚ cáng zhū yù。
但愿尔为幽人庐,满贮烟霞寄空谷。dàn yuàn ěr wèi yōu rén lú,mǎn zhù yān xiá jì kōng gǔ。
有时惟闻读古书,凛凛忠义横在腹。yǒu shí wéi wén dú gǔ shū,lǐn lǐn zhōng yì héng zài fù。
有时惟闻弹古桐,高调凄凉声断续。yǒu shí wéi wén dàn gǔ tóng,gāo diào qī liáng shēng duàn xù。
否则搆作承明庐,岿然长在天子目。fǒu zé gòu zuò chéng míng lú,kuī rán zhǎng zài tiān zi mù。
广延天下之英豪,献可替否干王禄。guǎng yán tiān xià zhī yīng háo,xiàn kě tì fǒu gàn wáng lù。
此时不独木尔荣,四海苍生尽蒙福。cǐ shí bù dú mù ěr róng,sì hǎi cāng shēng jǐn méng fú。