古诗词

午窗睡起偶吟闲花落砚池小儿汝廉率尔应声曰香絮粘棋局遂足成一律

叶颙

睡醒碧窗虚,无人松影移。shuì xǐng bì chuāng xū,wú rén sōng yǐng yí。
庭空晴昼永,径静夕阳迟。tíng kōng qíng zhòu yǒng,jìng jìng xī yáng chí。
香絮粘棋局,闲花落砚池。xiāng xù zhān qí jú,xián huā luò yàn chí。
时看烟树鸟,飞过白云枝。shí kàn yān shù niǎo,fēi guò bái yún zhī。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

月夜泛舟

叶颙

今夕何夕夜未终,长空月出光瞳眬。jīn xī hé xī yè wèi zhōng,zhǎng kōng yuè chū guāng tóng lóng。
乾坤一色净如镜,水天上下磨寒铜。qián kūn yī sè jìng rú jìng,shuǐ tiān shàng xià mó hán tóng。
晃如径寸珠,高耀冯夷宫。huǎng rú jìng cùn zhū,gāo yào féng yí gōng。
清寒泣神鬼,奇怪惊蛟龙。qīng hán qì shén guǐ,qí guài jīng jiāo lóng。
我乘万斛舟,直入玻璃中。wǒ chéng wàn hú zhōu,zhí rù bō lí zhōng。
双浆击空明,孤帆扬天风。shuāng jiāng jī kōng míng,gū fān yáng tiān fēng。
狂吟发长啸,有似苏长公。kuáng yín fā zhǎng xiào,yǒu shì sū zhǎng gōng。
湘水居其西,采石居其东。xiāng shuǐ jū qí xī,cǎi shí jū qí dōng。
屈原与李白,此地遗高踪。qū yuán yǔ lǐ bái,cǐ dì yí gāo zōng。
我处二者间,拍手招两翁。wǒ chù èr zhě jiān,pāi shǒu zhāo liǎng wēng。
独醒醉魄呼不返,扣舷大叫应耳聋。dú xǐng zuì pò hū bù fǎn,kòu xián dà jiào yīng ěr lóng。
百年清赏谁与同,茫茫千载情何穷。bǎi nián qīng shǎng shuí yǔ tóng,máng máng qiān zài qíng hé qióng。
采兰芷兮水冷,探明珠兮江空。cǎi lán zhǐ xī shuǐ lěng,tàn míng zhū xī jiāng kōng。
诗成叹息无可语,因风寄与天地之内古今不朽之群雄。shī chéng tàn xī wú kě yǔ,yīn fēng jì yǔ tiān dì zhī nèi gǔ jīn bù xiǔ zhī qún xióng。

芙蓉峰下有梵宫曰智者禅苑寺左右塘莲花盛开僧与文士赓和者多予次其韵

叶颙

冯夷仙人冰玉莹,绿盖云鬟踏明镜。féng yí xiān rén bīng yù yíng,lǜ gài yún huán tà míng jìng。
嫣然一笑隔烟波,露湿胭脂容貌正。yān rán yī xiào gé yān bō,lù shī yān zhī róng mào zhèng。
道人心地亦清雅,不染淤泥出正定。dào rén xīn dì yì qīng yǎ,bù rǎn yū ní chū zhèng dìng。
岂无奇士同品题,亦有山僧共涵泳。qǐ wú qí shì tóng pǐn tí,yì yǒu shān sēng gòng hán yǒng。
芙蓉山色秋更癯,斜日黯红愁对影。fú róng shān sè qiū gèng qú,xié rì àn hóng chóu duì yǐng。
唤回西子昔年梦,淡妆浓抺娇相并。huàn huí xī zi xī nián mèng,dàn zhuāng nóng mèi jiāo xiāng bìng。
不向湖山逞颜色,天香槁死无人境。bù xiàng hú shān chěng yán sè,tiān xiāng gǎo sǐ wú rén jìng。
有如禅僧懒出游,白首甘心老乡井。yǒu rú chán sēng lǎn chū yóu,bái shǒu gān xīn lǎo xiāng jǐng。

雪中见寄

叶颙

六丁剑搅天地水,倒泻银河洒寒雨。liù dīng jiàn jiǎo tiān dì shuǐ,dào xiè yín hé sǎ hán yǔ。
舞空鳞甲动天风,玉龙飞下玻璃圃。wǔ kōng lín jiǎ dòng tiān fēng,yù lóng fēi xià bō lí pǔ。
乾坤万里混清光,广寒谁借修月斧。qián kūn wàn lǐ hùn qīng guāng,guǎng hán shuí jiè xiū yuè fǔ。
奇葩异卉恣粘缀,宁烦獭髓鸾胶补。qí pā yì huì zì zhān zhuì,níng fán tǎ suǐ luán jiāo bǔ。
无朋懒棹子猷〈舟召〉,何人肯扣袁安户。wú péng lǎn zhào zi yóu zhōu zhào,hé rén kěn kòu yuán ān hù。
不愁僵卧酒杯空,石鼎烹茶试鹦鹉。bù chóu jiāng wò jiǔ bēi kōng,shí dǐng pēng chá shì yīng wǔ。

次韵雪中见寄

叶颙

玄冥神人眼如水,剪绮裁云雨花雨。xuán míng shén rén yǎn rú shuǐ,jiǎn qǐ cái yún yǔ huā yǔ。
翩然骑却玉麒麟,东游弱水西瑶圃。piān rán qí què yù qí lín,dōng yóu ruò shuǐ xī yáo pǔ。
手移泰华与祝融,削平岂假巨灵斧。shǒu yí tài huá yǔ zhù róng,xuē píng qǐ jiǎ jù líng fǔ。
似嫌尘世有高下,纷纷乱把琼琚补。shì xián chén shì yǒu gāo xià,fēn fēn luàn bǎ qióng jū bǔ。
梦里浑疑月满床,醒来但觉云封户。mèng lǐ hún yí yuè mǎn chuáng,xǐng lái dàn jué yún fēng hù。
销金帐暖阿谁家,唱饮羊羔醉鹦鹉。xiāo jīn zhàng nuǎn ā shuí jiā,chàng yǐn yáng gāo zuì yīng wǔ。

和王存诚洞天长篇

叶颙

神仙姓字留丹书,神仙旧宅岩谷居。shén xiān xìng zì liú dān shū,shén xiān jiù zhái yán gǔ jū。
昔曾蹑险探仙迹,问我俗虑何当除。xī céng niè xiǎn tàn xiān jì,wèn wǒ sú lǜ hé dāng chú。
长生妙诀诚足学,读书万卷将奚如。zhǎng shēng miào jué chéng zú xué,dú shū wàn juǎn jiāng xī rú。
曩思封侯食五鼎,今愧半世成踌蹰。nǎng sī fēng hóu shí wǔ dǐng,jīn kuì bàn shì chéng chóu chú。
顽躯七尺走尘土,多情白发劳自梳。wán qū qī chǐ zǒu chén tǔ,duō qíng bái fā láo zì shū。
因君赠我锦绣句,梦魂日月金芙蕖。yīn jūn zèng wǒ jǐn xiù jù,mèng hún rì yuè jīn fú qú。
桃源烟水但如昨,欲寻旧路仍趑趄。táo yuán yān shuǐ dàn rú zuó,yù xún jiù lù réng zī jū。
焉得琼杯酌仙醑,与子共驾五色车。yān dé qióng bēi zhuó xiān xǔ,yǔ zi gòng jià wǔ sè chē。
碧云望断杳莫致,临川结网徒羡鱼。bì yún wàng duàn yǎo mò zhì,lín chuān jié wǎng tú xiàn yú。
已办刀圭生羽翼,脱凡换骨乘天与。yǐ bàn dāo guī shēng yǔ yì,tuō fán huàn gǔ chéng tiān yǔ。
长揖安期赤松去,握手大笑凭空虚。zhǎng yī ān qī chì sōng qù,wò shǒu dà xiào píng kōng xū。
童髫绿鬓垂两耳,天风一任寒萧疏。tóng tiáo lǜ bìn chuí liǎng ěr,tiān fēng yī rèn hán xiāo shū。

春雪

叶颙

百花憔悴东风寒,六花烂漫开正繁。bǎi huā qiáo cuì dōng fēng hán,liù huā làn màn kāi zhèng fán。
东君似欲夸富贵,琼台玉榭真珠阑。dōng jūn shì yù kuā fù guì,qióng tái yù xiè zhēn zhū lán。
绿杨无力晴抛絮,青松不老云生树。lǜ yáng wú lì qíng pāo xù,qīng sōng bù lǎo yún shēng shù。
贪观天女跨鸾归,失却仙人骑鹤处。tān guān tiān nǚ kuà luán guī,shī què xiān rén qí hè chù。
斜斜整整复霏霏,却忆衔枚入蔡围。xié xié zhěng zhěng fù fēi fēi,què yì xián méi rù cài wéi。
奇功未立英雄老,壮志虽存气力衰。qí gōng wèi lì yīng xióng lǎo,zhuàng zhì suī cún qì lì shuāi。
酒酣舞剑情难歇,指点银瓶莫教竭。jiǔ hān wǔ jiàn qíng nán xiē,zhǐ diǎn yín píng mò jiào jié。
醉中犹自忆当时,鹅鸭城边一池月。zuì zhōng yóu zì yì dāng shí,é yā chéng biān yī chí yuè。

童子良和徐晓山春暮行乐

叶颙

落花香径红堆积,莺老慵歌蝶懒拍。luò huā xiāng jìng hóng duī jī,yīng lǎo yōng gē dié lǎn pāi。
平生爱花复爱春,为见春归痛怜惜。píng shēng ài huā fù ài chūn,wèi jiàn chūn guī tòng lián xī。
杖藜?却十日游,春风满袖云生屐。zhàng lí pīn què shí rì yóu,chūn fēng mǎn xiù yún shēng jī。
功名于我果何有,弃置有如机断织。gōng míng yú wǒ guǒ hé yǒu,qì zhì yǒu rú jī duàn zhī。
但喜杯中面发红,宁愁镜里头添白。dàn xǐ bēi zhōng miàn fā hóng,níng chóu jìng lǐ tóu tiān bái。
空嗟口读书万卷,却笑身不满七尺。kōng jiē kǒu dú shū wàn juǎn,què xiào shēn bù mǎn qī chǐ。
长安富贵轻薄儿,甘心老死黄尘陌。zhǎng ān fù guì qīng báo ér,gān xīn lǎo sǐ huáng chén mò。
大开冷眼看青山,旋拾枯枝煮白石。dà kāi lěng yǎn kàn qīng shān,xuán shí kū zhī zhǔ bái shí。
有手不掣东海鲸,何心更钓西江鲫。yǒu shǒu bù chè dōng hǎi jīng,hé xīn gèng diào xī jiāng jì。
麻衣草履万念空,深悟黄金与瓦砾。má yī cǎo lǚ wàn niàn kōng,shēn wù huáng jīn yǔ wǎ lì。
因君语我徐晓山,我亦闻名未曾识。yīn jūn yǔ wǒ xú xiǎo shān,wǒ yì wén míng wèi céng shí。
人生岂在见颜色,但从意气中相觅。rén shēng qǐ zài jiàn yán sè,dàn cóng yì qì zhōng xiāng mì。

谢东阳太守赵子威牧守有理诗以美之

叶颙

东阳太守廉而忠,风骨自是人中龙。dōng yáng tài shǒu lián ér zhōng,fēng gǔ zì shì rén zhōng lóng。
分明面带冰霜容,双眸烱烱悬方曈。fēn míng miàn dài bīng shuāng róng,shuāng móu jiǒng jiǒng xuán fāng tóng。
皎然一镜磨青铜,世间何物堪蔽蒙。jiǎo rán yī jìng mó qīng tóng,shì jiān hé wù kān bì méng。
昔年眷顾恩宠隆,绣衣持斧骑碧骢。xī nián juàn gù ēn chǒng lóng,xiù yī chí fǔ qí bì cōng。
如今五马白玉騣,下饮双溪浙水东。rú jīn wǔ mǎ bái yù zōng,xià yǐn shuāng xī zhè shuǐ dōng。
金鞍玉勒相磨砻,大江南来财阜丰。jīn ān yù lēi xiāng mó lóng,dà jiāng nán lái cái fù fēng。
贡赋号称天下雄,迩来贼盗飞虻虫。gòng fù hào chēng tiān xià xióng,ěr lái zéi dào fēi méng chóng。
潢池弄兵惊儿童,贪官污吏复妄庸。huáng chí nòng bīng jīng ér tóng,tān guān wū lì fù wàng yōng。
诛求何异虿与蜂,饕餮不已民心忡。zhū qiú hé yì chài yǔ fēng,tāo tiè bù yǐ mín xīn chōng。
温处在在罹兵锋,花溪小邑俱烟烽。wēn chù zài zài lí bīng fēng,huā xī xiǎo yì jù yān fēng。
可怜州郡一扫空,明公抚安竭至衷。kě lián zhōu jùn yī sǎo kōng,míng gōng fǔ ān jié zhì zhōng。
至诚感物人共宗,扬清激浊体大穹。zhì chéng gǎn wù rén gòng zōng,yáng qīng jī zhuó tǐ dà qióng。
见善是辅恶乃攻,不吐不茹恪且恭。jiàn shàn shì fǔ è nǎi gōng,bù tǔ bù rú kè qiě gōng。
视民疾苦劳厥躬,爱育备至久不慵。shì mín jí kǔ láo jué gōng,ài yù bèi zhì jiǔ bù yōng。
有如名医治盲聋,盲能再睹聋再聪。yǒu rú míng yī zhì máng lóng,máng néng zài dǔ lóng zài cōng。
又如大造运化工,初不用力理自融。yòu rú dà zào yùn huà gōng,chū bù yòng lì lǐ zì róng。
十日一雨五日一风,根器厚薄随所逢。shí rì yī yǔ wǔ rì yī fēng,gēn qì hòu báo suí suǒ féng。
春风桃李秋芙蓉,白者俾白红俾红。chūn fēng táo lǐ qiū fú róng,bái zhě bǐ bái hóng bǐ hóng。
有蔬可茹榖可舂,化工何恩及吾侬。yǒu shū kě rú gǔ kě chōng,huà gōng hé ēn jí wú nóng。
父老感泣涕泪蒙,不图见此矍铄翁。fù lǎo gǎn qì tì lèi méng,bù tú jiàn cǐ jué shuò wēng。
我愿公心与天通,舍其小者大是从广陈方略达九重。wǒ yuàn gōng xīn yǔ tiān tōng,shě qí xiǎo zhě dà shì cóng guǎng chén fāng lüè dá jiǔ zhòng。
尽化四海之群凶,卖剑买犊为年丰。jǐn huà sì hǎi zhī qún xiōng,mài jiàn mǎi dú wèi nián fēng。
不然上书乞总戎,驾御豪杰如转蓬。bù rán shàng shū qǐ zǒng róng,jià yù háo jié rú zhuǎn péng。
殄灭丑类无遗踪,四海混一车书同。tiǎn miè chǒu lèi wú yí zōng,sì hǎi hùn yī chē shū tóng。
廓平天宇路不壅,露布直到天子宫。kuò píng tiān yǔ lù bù yōng,lù bù zhí dào tiān zi gōng。
献俘受馘太庙中,修文偃武开辟雍。xiàn fú shòu guó tài miào zhōng,xiū wén yǎn wǔ kāi pì yōng。
克期封禅泰华峰,大快义士平生胸。kè qī fēng chán tài huá fēng,dà kuài yì shì píng shēng xiōng。
令当建此补衮功,论功合受大国封。lìng dāng jiàn cǐ bǔ gǔn gōng,lùn gōng hé shòu dà guó fēng。
堂堂政府食万钟,揖逊进退咸肃雍。táng táng zhèng fǔ shí wàn zhōng,yī xùn jìn tuì xián sù yōng。
身佩安危势位崇,富贵岂下汾阳公。shēn pèi ān wēi shì wèi chóng,fù guì qǐ xià fén yáng gōng。
海枯石烂物有终,公之勋业高岱嵩,公之令德传无穷。hǎi kū shí làn wù yǒu zhōng,gōng zhī xūn yè gāo dài sōng,gōng zhī lìng dé chuán wú qióng。

题爱柏轩古风

叶颙

轩前古柏颜色苍,郁如车盖当两厢。xuān qián gǔ bǎi yán sè cāng,yù rú chē gài dāng liǎng xiāng。
霜皮虽无四十围,老干似有千尺强。shuāng pí suī wú sì shí wéi,lǎo gàn shì yǒu qiān chǐ qiáng。
云梢已足庇猿鹤,月树或能栖凤皇。yún shāo yǐ zú bì yuán hè,yuè shù huò néng qī fèng huáng。
孔明庙前曾识面,饱沾雨露凌雪霜。kǒng míng miào qián céng shí miàn,bǎo zhān yǔ lù líng xuě shuāng。
清阴时作长蛟舞,壮气每学苍龙翔。qīng yīn shí zuò zhǎng jiāo wǔ,zhuàng qì měi xué cāng lóng xiáng。
虬枝直上九万里,荫覆天下为清凉。qiú zhī zhí shàng jiǔ wàn lǐ,yīn fù tiān xià wèi qīng liáng。
常疑半夜风雨响,怒潮驾浪翻钱塘。cháng yí bàn yè fēng yǔ xiǎng,nù cháo jià làng fān qián táng。
少焉女娲奏笙簧,仙人环佩朝玉皇。shǎo yān nǚ wā zòu shēng huáng,xiān rén huán pèi cháo yù huáng。
岿然俯瞰君子室,鸾台凤阁遥相望。kuī rán fǔ kàn jūn zi shì,luán tái fèng gé yáo xiāng wàng。
连甍接栋眩青碧,雕楹刻桷施铅黄。lián méng jiē dòng xuàn qīng bì,diāo yíng kè jué shī qiān huáng。
往来吟啸谢樵牧,冠盖络绎多金章。wǎng lái yín xiào xiè qiáo mù,guān gài luò yì duō jīn zhāng。
娇鞍俊马势豪逸,弭貂鸣玉声铿锵。jiāo ān jùn mǎ shì háo yì,mǐ diāo míng yù shēng kēng qiāng。
内中有人貌异常,峨冠大带美且臧。nèi zhōng yǒu rén mào yì cháng,é guān dà dài měi qiě zāng。
紫霞之佩云锦裳,当轩危坐轩中央。zǐ xiá zhī pèi yún jǐn shang,dāng xuān wēi zuò xuān zhōng yāng。
手弄瑶琴音琅琅,耳边雅调流宫商。shǒu nòng yáo qín yīn láng láng,ěr biān yǎ diào liú gōng shāng。
金盘承露倾天浆,忽然饮我琼琚觞。jīn pán chéng lù qīng tiān jiāng,hū rán yǐn wǒ qióng jū shāng。
柏兮特立阶砌下,岁晚相对操愈刚。bǎi xī tè lì jiē qì xià,suì wǎn xiāng duì cāo yù gāng。
岂无朱阑护文杏,下视不啻儿女行。qǐ wú zhū lán hù wén xìng,xià shì bù chì ér nǚ xíng。
奇才偃蹇不世出,声价岂减楩楠樟。qí cái yǎn jiǎn bù shì chū,shēng jià qǐ jiǎn pián nán zhāng。
吁嗟尔柏后必昌,大匠遇之未易量。xū jiē ěr bǎi hòu bì chāng,dà jiàng yù zhī wèi yì liàng。
或为柱石或栋梁,岂可久客卿相傍。huò wèi zhù shí huò dòng liáng,qǐ kě jiǔ kè qīng xiāng bàng。
慎勿搆作祖龙宅,骊山突兀之阿房。shèn wù gòu zuò zǔ lóng zhái,lí shān tū wù zhī ā fáng。
慎勿搆作黄金屋,茂陵秋风之刘郎。shèn wù gòu zuò huáng jīn wū,mào líng qiū fēng zhī liú láng。
惟帡珍禽贮奇兽,多蓄美婘闲娇嫱。wéi píng zhēn qín zhù qí shòu,duō xù měi quán xián jiāo qiáng。
宁当架为幽人庐,三重茅屋山之阳。níng dāng jià wèi yōu rén lú,sān zhòng máo wū shān zhī yáng。
虽无精金乏良玉,瓶储斗粟书满床。suī wú jīng jīn fá liáng yù,píng chǔ dòu sù shū mǎn chuáng。
床头常留酒一缸,壁上高悬琴一张。chuáng tóu cháng liú jiǔ yī gāng,bì shàng gāo xuán qín yī zhāng。
读书弹琴饮醇酎,醉卧不梦封侯王。dú shū dàn qín yǐn chún zhòu,zuì wò bù mèng fēng hóu wáng。
死生无可无不可,身无富贵名字香。sǐ shēng wú kě wú bù kě,shēn wú fù guì míng zì xiāng。
达则营建天子堂,不倾不倚安四方。dá zé yíng jiàn tiān zi táng,bù qīng bù yǐ ān sì fāng。
招延英杰纳俊良,致君尧舜弼禹汤。zhāo yán yīng jié nà jùn liáng,zhì jūn yáo shùn bì yǔ tāng。
群后欢呼趋庙廊,要令华夏歌虞唐。qún hòu huān hū qū miào láng,yào lìng huá xià gē yú táng。
海宇雍熙万姓康,天锡百福寿命长。hǎi yǔ yōng xī wàn xìng kāng,tiān xī bǎi fú shòu mìng zhǎng。
子孙持此传无疆,柏兮女与有耿光。zi sūn chí cǐ chuán wú jiāng,bǎi xī nǚ yǔ yǒu gěng guāng。
再三语柏柏无语,愿言终久毋相忘。zài sān yǔ bǎi bǎi wú yǔ,yuàn yán zhōng jiǔ wú xiāng wàng。

美许士谦选壮丁有法二章

叶颙

霜台宪郎文且武,曾侍绣衣持玉斧。shuāng tái xiàn láng wén qiě wǔ,céng shì xiù yī chí yù fǔ。
指挥猛士气如虹,要缚南山白额虎。zhǐ huī měng shì qì rú hóng,yào fù nán shān bái é hǔ。
檄书下县点壮丁,十万农夫胜羽林。xí shū xià xiàn diǎn zhuàng dīng,shí wàn nóng fū shèng yǔ lín。
不跨黄牛骑白马,腰弓直入秋云深。bù kuà huáng niú qí bái mǎ,yāo gōng zhí rù qiū yún shēn。
丧乱以来无定止,民物萧条半为鬼。sàng luàn yǐ lái wú dìng zhǐ,mín wù xiāo tiáo bàn wèi guǐ。
郡县诛求犹未已,眼观如宜泪如雨。jùn xiàn zhū qiú yóu wèi yǐ,yǎn guān rú yí lèi rú yǔ。
于戏安得老天开太平。yú xì ān dé lǎo tiān kāi tài píng。
尽戮奸贪天下治。jǐn lù jiān tān tiān xià zhì。

美许士谦选壮丁有法二章

叶颙

乌台宪史天下奇,姓氏久为人所知。wū tái xiàn shǐ tiān xià qí,xìng shì jiǔ wèi rén suǒ zhī。
风霜面目松柏操,铁石肠肚冰玉肌。fēng shuāng miàn mù sōng bǎi cāo,tiě shí cháng dù bīng yù jī。
群凶肆虐干天诛,潢池弄兵如小儿。qún xiōng sì nüè gàn tiān zhū,huáng chí nòng bīng rú xiǎo ér。
中原在处皆反侧,掳攘岂独东南陲。zhōng yuán zài chù jiē fǎn cè,lǔ rǎng qǐ dú dōng nán chuí。
寓兵于农古王制,宪史于此力主之。yù bīng yú nóng gǔ wáng zhì,xiàn shǐ yú cǐ lì zhǔ zhī。
羽书差兵以万计,顷刻而集敢后期。yǔ shū chà bīng yǐ wàn jì,qǐng kè ér jí gǎn hòu qī。
厉兵秣马在此举,指日要斩蚩尤旗。lì bīng mò mǎ zài cǐ jǔ,zhǐ rì yào zhǎn chī yóu qí。
廓平天宇清海岳,献俘授馘朝丹墀。kuò píng tiān yǔ qīng hǎi yuè,xiàn fú shòu guó cháo dān chí。
东州老翁头雪白,拭目愿见承平时。dōng zhōu lǎo wēng tóu xuě bái,shì mù yuàn jiàn chéng píng shí。
南山有石踞如虎,携归我欲镌公碑。nán shān yǒu shí jù rú hǔ,xié guī wǒ yù juān gōng bēi。

姜明德医学录任满诗用美之并以医之利害语之

叶颙

丈夫生世六尺躯,饥餐渴饮当及期。zhàng fū shēng shì liù chǐ qū,jī cān kě yǐn dāng jí qī。
目观鼻嗅耳司听,各职乃事尔勿离。mù guān bí xiù ěr sī tīng,gè zhí nǎi shì ěr wù lí。
喜怒哀乐无妄施,威赏之柄不倒持。xǐ nù āi lè wú wàng shī,wēi shǎng zhī bǐng bù dào chí。
雍容进退动合宜,天其相汝百福随。yōng róng jìn tuì dòng hé yí,tiān qí xiāng rǔ bǎi fú suí。
神清虑淡寿且耆,颜色丰泽毛发黟。shén qīng lǜ dàn shòu qiě qí,yán sè fēng zé máo fā yī。
无不足兮何所望,子孙妻妾皆欢怡。wú bù zú xī hé suǒ wàng,zi sūn qī qiè jiē huān yí。
寒温风雨倘失时,人心私欲复蔽亏。hán wēn fēng yǔ tǎng shī shí,rén xīn sī yù fù bì kuī。
堂堂正气日以衰,瘵疠始得乘其危。táng táng zhèng qì rì yǐ shuāi,zhài lì shǐ dé chéng qí wēi。
膏肓一穴自古有,区区二竖宁知斯。gāo huāng yī xué zì gǔ yǒu,qū qū èr shù níng zhī sī。
惜哉医缓不务此,仓卒遽谓疾弗治。xī zāi yī huǎn bù wù cǐ,cāng zú jù wèi jí fú zhì。
若药暝眩罔不愈,缩手退避计或迟。ruò yào míng xuàn wǎng bù yù,suō shǒu tuì bì jì huò chí。
乃知用药如用将,用非其类悔曷追。nǎi zhī yòng yào rú yòng jiāng,yòng fēi qí lèi huǐ hé zhuī。
芫巴乌附吾所用,参术之辈胡能为。yán bā wū fù wú suǒ yòng,cān shù zhī bèi hú néng wèi。
信乎药者亦凶器,古人不得已用之。xìn hū yào zhě yì xiōng qì,gǔ rén bù dé yǐ yòng zhī。
姜君职医识此理,愚民攀慕贤守知。jiāng jūn zhí yī shí cǐ lǐ,yú mín pān mù xián shǒu zhī。
延年却老学妙术,回生起死参神奇。yán nián què lǎo xué miào shù,huí shēng qǐ sǐ cān shén qí。
杏林春色香韵美,芳葩渐满东风枝。xìng lín chūn sè xiāng yùn měi,fāng pā jiàn mǎn dōng fēng zhī。
他年丹石亿万斛,慎勿往取虎窃窥。tā nián dān shí yì wàn hú,shèn wù wǎng qǔ hǔ qiè kuī。
我身刚强甚无恙,半世落魄癖在诗。wǒ shēn gāng qiáng shén wú yàng,bàn shì luò pò pǐ zài shī。
赋性掘强成傲物,胸次未扫平生痴。fù xìng jué qiáng chéng ào wù,xiōng cì wèi sǎo píng shēng chī。
高谈惊世鄙俗讶,左计失策群儿嗤。gāo tán jīng shì bǐ sú yà,zuǒ jì shī cè qún ér chī。
疏狂往往激众怒,而我戏笑方嘻嘻。shū kuáng wǎng wǎng jī zhòng nù,ér wǒ xì xiào fāng xī xī。
岂无甘言悦人意,胡塞巨口而不谀。qǐ wú gān yán yuè rén yì,hú sāi jù kǒu ér bù yú。
后先颠倒皆类此,愿将斯疾祈君医,愿将斯疾祈君医。hòu xiān diān dào jiē lèi cǐ,yuàn jiāng sī jí qí jūn yī,yuàn jiāng sī jí qí jūn yī。

辛丑岁军乱后李元常赋诗伤感予次其韵

叶颙

乱后依然旧城郭,青山不老秋云薄。luàn hòu yī rán jiù chéng guō,qīng shān bù lǎo qiū yún báo。
人民皆非可奈何,岁月无情随逝波。rén mín jiē fēi kě nài hé,suì yuè wú qíng suí shì bō。
短世功名何暇论,相逢存殁惊相问。duǎn shì gōng míng hé xiá lùn,xiāng féng cún mò jīng xiāng wèn。
夜寒儿女泣牛衣,紫凤天吴颠倒披。yè hán ér nǚ qì niú yī,zǐ fèng tiān wú diān dào pī。
访旧惊心生百感,两脚如麻春不暖。fǎng jiù jīng xīn shēng bǎi gǎn,liǎng jiǎo rú má chūn bù nuǎn。
只多幽滞哭酸风,何人背面啼春红。zhǐ duō yōu zhì kū suān fēng,hé rén bèi miàn tí chūn hóng。

次韵以述老怀寄前人

叶颙

庞老何曾入州郭,布袜青鞋衣袖薄。páng lǎo hé céng rù zhōu guō,bù wà qīng xié yī xiù báo。
聘呼不起奈尔何,心似无风井水波。pìn hū bù qǐ nài ěr hé,xīn shì wú fēng jǐng shuǐ bō。
竹帛虚名奚足论,草庐清梦毋劳问。zhú bó xū míng xī zú lùn,cǎo lú qīng mèng wú láo wèn。
天风吹袂云满衣,醉骑黄犊烟蓑披。tiān fēng chuī mèi yún mǎn yī,zuì qí huáng dú yān suō pī。
人生有情徒感感,笑声酒面春风暖。rén shēng yǒu qíng tú gǎn gǎn,xiào shēng jiǔ miàn chūn fēng nuǎn。
可怜奔走牛马风,妄自粉饰夸青红。kě lián bēn zǒu niú mǎ fēng,wàng zì fěn shì kuā qīng hóng。

过李从道故居有感

叶颙

数间古屋荒村道,满地苍烟锁芳草。shù jiān gǔ wū huāng cūn dào,mǎn dì cāng yān suǒ fāng cǎo。
酒酣独步忆当年,几逐西风访诗老。jiǔ hān dú bù yì dāng nián,jǐ zhú xī fēng fǎng shī lǎo。
主翁去后宁复来,户外白云人不扫。zhǔ wēng qù hòu níng fù lái,hù wài bái yún rén bù sǎo。
青山依旧事尽非,斜日黄花为谁好。qīng shān yī jiù shì jǐn fēi,xié rì huáng huā wèi shuí hǎo。