古诗词

幅巾杖屦晚游南北山间兴赋

叶颙

南峰翠凝黛,北巘青堆蓝。nán fēng cuì níng dài,běi yǎn qīng duī lán。
横空青翠色,照眼覆玉环。héng kōng qīng cuì sè,zhào yǎn fù yù huán。
峨峨金芙蓉,迥出两屿间。é é jīn fú róng,jiǒng chū liǎng yǔ jiān。
层峦挺奇秀,怪石蹲坚顽。céng luán tǐng qí xiù,guài shí dūn jiān wán。
孤高处士容,窈窕佳人颜。gū gāo chù shì róng,yǎo tiǎo jiā rén yán。
处士气节刚,佳人体态闲。chù shì qì jié gāng,jiā rén tǐ tài xián。
峣岧几千尺,绝顶难跻攀。yáo tiáo jǐ qiān chǐ,jué dǐng nán jī pān。
俯视众山小,下列臣妾班。fǔ shì zhòng shān xiǎo,xià liè chén qiè bān。
尊重朝诸侯,峻险服百蛮。zūn zhòng cháo zhū hóu,jùn xiǎn fú bǎi mán。
桧柏崇岗巅,荪芷浅涧湾。guì bǎi chóng gǎng diān,sūn zhǐ qiǎn jiàn wān。
松风度长林,玉佩鸣珊珊。sōng fēng dù zhǎng lín,yù pèi míng shān shān。
寒泉漱石齿,琴瑟声潺潺。hán quán shù shí chǐ,qín sè shēng chán chán。
下有猿猱飞,上有云往还。xià yǒu yuán náo fēi,shàng yǒu yún wǎng hái。
老翁居其中,霜眉鬓斓斑。lǎo wēng jū qí zhōng,shuāng méi bìn lán bān。
野服白接䍦,丝绦青玉环。yě fú bái jiē lí,sī tāo qīng yù huán。
林泉日徜徉,杖策时盘桓。lín quán rì cháng yáng,zhàng cè shí pán huán。
幽寻乐有馀,清赏兴不悭。yōu xún lè yǒu yú,qīng shǎng xīng bù qiān。
壶觞杂尊俎,谈笑生馀欢。hú shāng zá zūn zǔ,tán xiào shēng yú huān。
游心天地外,无复思尘寰。yóu xīn tiān dì wài,wú fù sī chén huán。
宁忧宦海深,岂畏世路艰。níng yōu huàn hǎi shēn,qǐ wèi shì lù jiān。
风林尘虑空,云榻诗梦残。fēng lín chén lǜ kōng,yún tà shī mèng cán。
起视万松顶,素月流寒山。qǐ shì wàn sōng dǐng,sù yuè liú hán shān。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

冬景十绝

叶颙

月中青女下瑶空,潋滟寒波跨玉龙。yuè zhōng qīng nǚ xià yáo kōng,liàn yàn hán bō kuà yù lóng。
画角一声天未晓,前村梅下有吟翁。huà jiǎo yī shēng tiān wèi xiǎo,qián cūn méi xià yǒu yín wēng。

冬景十绝

叶颙

门外三竿红日迟,向阳花木暂熙熙。mén wài sān gān hóng rì chí,xiàng yáng huā mù zàn xī xī。
老翁曝背亭前坐,自取经书教小儿。lǎo wēng pù bèi tíng qián zuò,zì qǔ jīng shū jiào xiǎo ér。

冬景十绝

叶颙

青灯黄卷伴更长,花落银缸午夜香。qīng dēng huáng juǎn bàn gèng zhǎng,huā luò yín gāng wǔ yè xiāng。
异日长檠珠翠里,苦心寒燄莫相忘。yì rì zhǎng qíng zhū cuì lǐ,kǔ xīn hán yàn mò xiāng wàng。

冬景十绝

叶颙

吟肩瘦耸白云根,兴绕孤山水竹村。yín jiān shòu sǒng bái yún gēn,xīng rào gū shān shuǐ zhú cūn。
月上南枝诗未就,暗香疏影又黄昏。yuè shàng nán zhī shī wèi jiù,àn xiāng shū yǐng yòu huáng hūn。

冬景十绝

叶颙

销金帐暖酒盈觞,醒后依前世虑长。xiāo jīn zhàng nuǎn jiǔ yíng shāng,xǐng hòu yī qián shì lǜ zhǎng。
何似白云深处卧,春风一枕梦魂香。hé shì bái yún shēn chù wò,chūn fēng yī zhěn mèng hún xiāng。

冬景十绝

叶颙

万顷玻璃失钓矶,白云片片补蓑衣。wàn qǐng bō lí shī diào jī,bái yún piàn piàn bǔ suō yī。
鸟声断绝人踪灭,独向芦花月下归。niǎo shēng duàn jué rén zōng miè,dú xiàng lú huā yuè xià guī。

爆竹二首

叶颙

一声爆竹透云端,惊醒苍生睡不安。yī shēng bào zhú tòu yún duān,jīng xǐng cāng shēng shuì bù ān。
若使江淮豪杰听,定应惭悚胆先寒。ruò shǐ jiāng huái háo jié tīng,dìng yīng cán sǒng dǎn xiān hán。

爆竹二首

叶颙

非尝声响聒天来,鼓动阳春海上回。fēi cháng shēng xiǎng guā tiān lái,gǔ dòng yáng chūn hǎi shàng huí。
偶尔惊人还寂寂,情知不是武侯雷。ǒu ěr jīng rén hái jì jì,qíng zhī bù shì wǔ hóu léi。

松径清游

叶颙

驴载新诗仆抱琴,白云幽径夕阳林。lǘ zài xīn shī pū bào qín,bái yún yōu jìng xī yáng lín。
天风十里青松顶,满耳笙箫太古音。tiān fēng shí lǐ qīng sōng dǐng,mǎn ěr shēng xiāo tài gǔ yīn。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

枯枝旋拾带冰烧,雪水茶香滚夜涛。kū zhī xuán shí dài bīng shāo,xuě shuǐ chá xiāng gǔn yè tāo。
党氏岂知风韵美,向人犹说饮羊羔。dǎng shì qǐ zhī fēng yùn měi,xiàng rén yóu shuō yǐn yáng gāo。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

地炉煨芋足充饥,凉薄家声胜富儿。dì lú wēi yù zú chōng jī,liáng báo jiā shēng shèng fù ér。
李密懒残风味在,寒灰冷火澹相知。lǐ mì lǎn cán fēng wèi zài,hán huī lěng huǒ dàn xiāng zhī。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

烟梢深处稳栖翎,标格孤高迥出群。yān shāo shēn chù wěn qī líng,biāo gé gū gāo jiǒng chū qún。
只恐听琴惊梦醒,踏翻松顶一巢云。zhǐ kǒng tīng qín jīng mèng xǐng,tà fān sōng dǐng yī cháo yún。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

树头清啸两三声,纸帐梅花睡欲成。shù tóu qīng xiào liǎng sān shēng,zhǐ zhàng méi huā shuì yù chéng。
唤醒冷泉亭上梦,岭云飞动月初明。huàn xǐng lěng quán tíng shàng mèng,lǐng yún fēi dòng yuè chū míng。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

天风吹笛落天涯,万瓦霜清月影斜。tiān fēng chuī dí luò tiān yá,wàn wǎ shuāng qīng yuè yǐng xié。
惊醒羁人犹自可,江城只怕落梅花。jīng xǐng jī rén yóu zì kě,jiāng chéng zhǐ pà luò méi huā。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

琴张瓯茗伴炉薰,三弄梅花月下庭。qín zhāng ōu míng bàn lú xūn,sān nòng méi huā yuè xià tíng。
香影孤高音调古,空阶谁许鹤来听。xiāng yǐng gū gāo yīn diào gǔ,kōng jiē shuí xǔ hè lái tīng。