古诗词

挽琳荆山上人

叶颙

大德庚子春,生我及此公。dà dé gēng zi chūn,shēng wǒ jí cǐ gōng。
同庚复同道,同游金芙蓉。tóng gēng fù tóng dào,tóng yóu jīn fú róng。
穷途事多违,志愿始不同。qióng tú shì duō wéi,zhì yuàn shǐ bù tóng。
公葺芰荷衣,长啸栖丹峰。gōng qì jì hé yī,zhǎng xiào qī dān fēng。
赋诗杂风骚,屈宋或可宗。fù shī zá fēng sāo,qū sòng huò kě zōng。
字画尤俊健,下笔侪王钟。zì huà yóu jùn jiàn,xià bǐ chái wáng zhōng。
颠张与醉素,岂敢称书工。diān zhāng yǔ zuì sù,qǐ gǎn chēng shū gōng。
从容笑语间,已足惊儿童。cóng róng xiào yǔ jiān,yǐ zú jīng ér tóng。
况负此二长,尽可开盲聋。kuàng fù cǐ èr zhǎng,jǐn kě kāi máng lóng。
奈何知者寡,栖栖叹无逢。nài hé zhī zhě guǎ,qī qī tàn wú féng。
我抱七尺躯,混迹尘埃中。wǒ bào qī chǐ qū,hùn jì chén āi zhōng。
开口谈世事,吐气如长虹。kāi kǒu tán shì shì,tǔ qì rú zhǎng hóng。
性僻多忤物,世俗似不容。xìng pì duō wǔ wù,shì sú shì bù róng。
拂衣青山下,浩歌乐无穷。fú yī qīng shān xià,hào gē lè wú qióng。
长琴弹夜月,短笛吹天风。zhǎng qín dàn yè yuè,duǎn dí chuī tiān fēng。
无可无不可,岂复忧穷通。wú kě wú bù kě,qǐ fù yōu qióng tōng。
公今已下世,年寿胡不丰。gōng jīn yǐ xià shì,nián shòu hú bù fēng。
我老天地里,岿然成一翁。wǒ lǎo tiān dì lǐ,kuī rán chéng yī wēng。
平生袜线才,愧乏补报功。píng shēng wà xiàn cái,kuì fá bǔ bào gōng。
同生不同归,又复异始终。tóng shēng bù tóng guī,yòu fù yì shǐ zhōng。
出处了莫齐,叹息天宇空。chū chù le mò qí,tàn xī tiān yǔ kōng。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

时论田亩输银赋二律俾主事者知之

叶颙

固守金汤动万全,使君才调亦堪怜。gù shǒu jīn tāng dòng wàn quán,shǐ jūn cái diào yì kān lián。
活人阴德谁能见,济物奇功已得专。huó rén yīn dé shuí néng jiàn,jì wù qí gōng yǐ dé zhuān。
广铸精金酬健者,泛科寒士岂当然。guǎng zhù jīng jīn chóu jiàn zhě,fàn kē hán shì qǐ dāng rán。
犒师劳将吾民职,争奈饥无买米钱。kào shī láo jiāng wú mín zhí,zhēng nài jī wú mǎi mǐ qián。

时论田亩输银赋二律俾主事者知之

叶颙

剑不潜锋岁未丰,带牛佩犊走西东。jiàn bù qián fēng suì wèi fēng,dài niú pèi dú zǒu xī dōng。
谁怜耕垦三时力,不直干戈一扫空。shuí lián gēng kěn sān shí lì,bù zhí gàn gē yī sǎo kōng。
破屋饥人啼夜雨,荒村冤鬼哭秋风。pò wū jī rén tí yè yǔ,huāng cūn yuān guǐ kū qiū fēng。
有司科敛仍如旧,愿霁霆威略见容。yǒu sī kē liǎn réng rú jiù,yuàn jì tíng wēi lüè jiàn róng。

莫春游赤松

叶颙

桃源春晚落花深,仙子乘鸾去莫寻。táo yuán chūn wǎn luò huā shēn,xiān zi chéng luán qù mò xún。
地僻惟闻猿啸月,岩空无复鹤听琴。dì pì wéi wén yuán xiào yuè,yán kōng wú fù hè tīng qín。
云遮不断青山色,风送还来翠竹阴。yún zhē bù duàn qīng shān sè,fēng sòng hái lái cuì zhú yīn。
欲上丹山访遗迹,灶寒烟冷碧苔侵。yù shàng dān shān fǎng yí jì,zào hán yān lěng bì tái qīn。

莫春游赤松

叶颙

牧羊人去杳无踪,欲访仙乡路不通。mù yáng rén qù yǎo wú zōng,yù fǎng xiān xiāng lù bù tōng。
楼殿势穿云影里,笙箫尽断月明中。lóu diàn shì chuān yún yǐng lǐ,shēng xiāo jǐn duàn yuè míng zhōng。
岚光点点流空翠,春色重重驻老红。lán guāng diǎn diǎn liú kōng cuì,chūn sè zhòng zhòng zhù lǎo hóng。
日莫桃源重回首,夕阳香径锁春风。rì mò táo yuán zhòng huí shǒu,xī yáng xiāng jìng suǒ chūn fēng。

再和来字韵

叶颙

风倦长坡化雨来,洗空尘世弭天灾。fēng juàn zhǎng pō huà yǔ lái,xǐ kōng chén shì mǐ tiān zāi。
滂沱足使坤维溢,澒洞仍烦巽二催。pāng tuó zú shǐ kūn wéi yì,hòng dòng réng fán xùn èr cuī。
足下已深三尺水,耳边何止一声雷。zú xià yǐ shēn sān chǐ shuǐ,ěr biān hé zhǐ yī shēng léi。
县官满贮丰年粟,广育山林茂异才。xiàn guān mǎn zhù fēng nián sù,guǎng yù shān lín mào yì cái。

庚子端午次潘明举韵二律

叶颙

世乱飘零席未温,香蒲何暇荐芳尊。shì luàn piāo líng xí wèi wēn,xiāng pú hé xiá jiàn fāng zūn。
伤时倍觉孤难立,访旧空惊半不存。shāng shí bèi jué gū nán lì,fǎng jiù kōng jīng bàn bù cún。
灿灿火榴明照眼,离离烟草暗销魂。càn càn huǒ liú míng zhào yǎn,lí lí yān cǎo àn xiāo hún。
赐衣恩宠承平旧,今日干戈未暇论。cì yī ēn chǒng chéng píng jiù,jīn rì gàn gē wèi xiá lùn。

庚子端午次潘明举韵二律

叶颙

内家端午赐新衣,万姓千官乐盛时。nèi jiā duān wǔ cì xīn yī,wàn xìng qiān guān lè shèng shí。
榴火喷人初霁雨,蒲觞醉客竞题诗。liú huǒ pēn rén chū jì yǔ,pú shāng zuì kè jìng tí shī。
前欢过眼如流水,近事惊心类弈棋。qián huān guò yǎn rú liú shuǐ,jìn shì jīng xīn lèi yì qí。
今日乱离非昔比,澹烟哀艾不胜悲。jīn rì luàn lí fēi xī bǐ,dàn yān āi ài bù shèng bēi。

幽怀

叶颙

不染纤尘六十年,梦魂长是寄林泉。bù rǎn xiān chén liù shí nián,mèng hún zhǎng shì jì lín quán。
闲拖竹杖云边坐,醉脱蓑衣石上眠。xián tuō zhú zhàng yún biān zuò,zuì tuō suō yī shí shàng mián。
涧水煮茶和月汲,地炉收叶带霜然。jiàn shuǐ zhǔ chá hé yuè jí,dì lú shōu yè dài shuāng rán。
平生湖海知心少,惟结山猿野鹤缘。píng shēng hú hǎi zhī xīn shǎo,wéi jié shān yuán yě hè yuán。

次潘鹏举喜雨韵二律

叶颙

海若冯夷尽效诚,阿香巽二更多情。hǎi ruò féng yí jǐn xiào chéng,ā xiāng xùn èr gèng duō qíng。
电驱铁骑穿云出,水决银河半夜倾。diàn qū tiě qí chuān yún chū,shuǐ jué yín hé bàn yè qīng。
宇宙已清天下势,桔槔无复月中声。yǔ zhòu yǐ qīng tiān xià shì,jú gāo wú fù yuè zhōng shēng。
冰肌玉骨凉如许,何但仓储喜满赢。bīng jī yù gǔ liáng rú xǔ,hé dàn cāng chǔ xǐ mǎn yíng。

次潘鹏举喜雨韵二律

叶颙

苍龙将雨出山来,天为生灵息祸灾。cāng lóng jiāng yǔ chū shān lái,tiān wèi shēng líng xī huò zāi。
甘泽既能随愿足,片云未必为诗催。gān zé jì néng suí yuàn zú,piàn yún wèi bì wèi shī cuī。
稻畦已溢平畴水,蕙帐仍轰动地雷。dào qí yǐ yì píng chóu shuǐ,huì zhàng réng hōng dòng dì léi。
剩欲搆亭题志喜,只疑人怪老坡才。shèng yù gòu tíng tí zhì xǐ,zhǐ yí rén guài lǎo pō cái。

题朱元良友琴图手卷

叶颙

彼此虚怀七尺躯,同音相和久相知。bǐ cǐ xū huái qī chǐ qū,tóng yīn xiāng hé jiǔ xiāng zhī。
坐看峰顶云飞处,话到江空月落时。zuò kàn fēng dǐng yún fēi chù,huà dào jiāng kōng yuè luò shí。
遇得意来俄断绝,到无声际忽清奇。yù dé yì lái é duàn jué,dào wú shēng jì hū qīng qí。
胸中多少惊人句,不是桐君合语谁。xiōng zhōng duō shǎo jīng rén jù,bù shì tóng jūn hé yǔ shuí。

庚子雪中十二律

叶颙

跨鹤仙人下太空,散花天女尽嫔从。kuà hè xiān rén xià tài kōng,sàn huā tiān nǚ jǐn pín cóng。
冰轮玉辇三千里,羽盖银屏十万重。bīng lún yù niǎn sān qiān lǐ,yǔ gài yín píng shí wàn zhòng。
海上有山皆雾钥,人间无屋不云封。hǎi shàng yǒu shān jiē wù yào,rén jiān wú wū bù yún fēng。
凌寒直上岑峦望,月到芙蓉第几峰。líng hán zhí shàng cén luán wàng,yuè dào fú róng dì jǐ fēng。

庚子雪中十二律

叶颙

滕六裁云舞玉京,冯夷剪水出沧溟。téng liù cái yún wǔ yù jīng,féng yí jiǎn shuǐ chū cāng míng。
旋修江路寻梅屐,自挈溪桥贳酒瓶。xuán xiū jiāng lù xún méi jī,zì qiè xī qiáo shì jiǔ píng。
只恐云山头早白,终输寒士眼长青。zhǐ kǒng yún shān tóu zǎo bái,zhōng shū hán shì yǎn zhǎng qīng。
十年不作淮西梦,世事于今未用听。shí nián bù zuò huái xī mèng,shì shì yú jīn wèi yòng tīng。

庚子雪中十二律

叶颙

拥被清吟兴不穷,地炉烟暖火初红。yōng bèi qīng yín xīng bù qióng,dì lú yān nuǎn huǒ chū hóng。
移舟访戴心应懒,入蔡平淮梦已空。yí zhōu fǎng dài xīn yīng lǎn,rù cài píng huái mèng yǐ kōng。
柳絮影高迷夜月,琪花香减怨春风。liǔ xù yǐng gāo mí yè yuè,qí huā xiāng jiǎn yuàn chūn fēng。
鬓毛如猬蓬窗下,僵卧谁能识此翁。bìn máo rú wèi péng chuāng xià,jiāng wò shuí néng shí cǐ wēng。

庚子雪中十二律

叶颙

梨云梅月苦纷纭,冻蝶寒蜂错认春。lí yún méi yuè kǔ fēn yún,dòng dié hán fēng cuò rèn chūn。
远近江山皆种玉,东南天地正飞尘。yuǎn jìn jiāng shān jiē zhǒng yù,dōng nán tiān dì zhèng fēi chén。
烟蓑垂钓风标远,石鼎煎茶气味新。yān suō chuí diào fēng biāo yuǎn,shí dǐng jiān chá qì wèi xīn。
幸有千年佳趣在,老翁清赏未全贫。xìng yǒu qiān nián jiā qù zài,lǎo wēng qīng shǎng wèi quán pín。