古诗词

挽琳荆山上人

叶颙

大德庚子春,生我及此公。dà dé gēng zi chūn,shēng wǒ jí cǐ gōng。
同庚复同道,同游金芙蓉。tóng gēng fù tóng dào,tóng yóu jīn fú róng。
穷途事多违,志愿始不同。qióng tú shì duō wéi,zhì yuàn shǐ bù tóng。
公葺芰荷衣,长啸栖丹峰。gōng qì jì hé yī,zhǎng xiào qī dān fēng。
赋诗杂风骚,屈宋或可宗。fù shī zá fēng sāo,qū sòng huò kě zōng。
字画尤俊健,下笔侪王钟。zì huà yóu jùn jiàn,xià bǐ chái wáng zhōng。
颠张与醉素,岂敢称书工。diān zhāng yǔ zuì sù,qǐ gǎn chēng shū gōng。
从容笑语间,已足惊儿童。cóng róng xiào yǔ jiān,yǐ zú jīng ér tóng。
况负此二长,尽可开盲聋。kuàng fù cǐ èr zhǎng,jǐn kě kāi máng lóng。
奈何知者寡,栖栖叹无逢。nài hé zhī zhě guǎ,qī qī tàn wú féng。
我抱七尺躯,混迹尘埃中。wǒ bào qī chǐ qū,hùn jì chén āi zhōng。
开口谈世事,吐气如长虹。kāi kǒu tán shì shì,tǔ qì rú zhǎng hóng。
性僻多忤物,世俗似不容。xìng pì duō wǔ wù,shì sú shì bù róng。
拂衣青山下,浩歌乐无穷。fú yī qīng shān xià,hào gē lè wú qióng。
长琴弹夜月,短笛吹天风。zhǎng qín dàn yè yuè,duǎn dí chuī tiān fēng。
无可无不可,岂复忧穷通。wú kě wú bù kě,qǐ fù yōu qióng tōng。
公今已下世,年寿胡不丰。gōng jīn yǐ xià shì,nián shòu hú bù fēng。
我老天地里,岿然成一翁。wǒ lǎo tiān dì lǐ,kuī rán chéng yī wēng。
平生袜线才,愧乏补报功。píng shēng wà xiàn cái,kuì fá bǔ bào gōng。
同生不同归,又复异始终。tóng shēng bù tóng guī,yòu fù yì shǐ zhōng。
出处了莫齐,叹息天宇空。chū chù le mò qí,tàn xī tiān yǔ kōng。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

读荆轲传

叶颙

壮士西游遂不还,英雄千古笑燕丹。zhuàng shì xī yóu suì bù hái,yīng xióng qiān gǔ xiào yàn dān。
至今幽蓟秋风道,依旧萧萧易水寒。zhì jīn yōu jì qiū fēng dào,yī jiù xiāo xiāo yì shuǐ hán。

赠山翁二首

叶颙

草庐深寄夕阳村,世路荣枯久不闻。cǎo lú shēn jì xī yáng cūn,shì lù róng kū jiǔ bù wén。
二亩石田耕垦罢,又骑黄犊入云深。èr mǔ shí tián gēng kěn bà,yòu qí huáng dú rù yún shēn。

赠山翁二首

叶颙

古貌虬髯鹤发翁,醉吹长笛卧高峰。gǔ mào qiú rán hè fā wēng,zuì chuī zhǎng dí wò gāo fēng。
不知胸次藏何物,鼓舞春风宇宙中。bù zhī xiōng cì cáng hé wù,gǔ wǔ chūn fēng yǔ zhòu zhōng。

题伍子胥传后

叶颙

子胥忠孝两难偕,破楚鞭君谢父奢。zi xū zhōng xiào liǎng nán xié,pò chǔ biān jūn xiè fù shē。
何事危言强諌日,死无贤嗣挞夫差。hé shì wēi yán qiáng dǒng rì,sǐ wú xián sì tà fū chà。

磻溪钓图二首

叶颙

渭水风生两鬓秋,平生意在钓吞舟。wèi shuǐ fēng shēng liǎng bìn qiū,píng shēng yì zài diào tūn zhōu。
如何八百封侯国,也逐鲸鱼竞上钩。rú hé bā bǎi fēng hóu guó,yě zhú jīng yú jìng shàng gōu。

磻溪钓图二首

叶颙

白发荒凉钓渭滨,宅心非是为金鳞。bái fā huāng liáng diào wèi bīn,zhái xīn fēi shì wèi jīn lín。
不知丝线长多少,牵掣江山八百春。bù zhī sī xiàn zhǎng duō shǎo,qiān chè jiāng shān bā bǎi chūn。

唐武则天传

叶颙

天人共愤世皆嫌,垂拱焉能二十年。tiān rén gòng fèn shì jiē xián,chuí gǒng yān néng èr shí nián。
谁信裙钗珠翠侣,反胜冠冕任英贤。shuí xìn qún chāi zhū cuì lǚ,fǎn shèng guān miǎn rèn yīng xián。

题三杰四首萧何之一

叶颙

匹马追亡古道傍,便知韩信世无双。pǐ mǎ zhuī wáng gǔ dào bàng,biàn zhī hán xìn shì wú shuāng。
筑坛不用萧侯语,垓下焉能灭楚王。zhù tán bù yòng xiāo hóu yǔ,gāi xià yān néng miè chǔ wáng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

独收相府旧图书,形势高低尽得知。dú shōu xiāng fǔ jiù tú shū,xíng shì gāo dī jǐn dé zhī。
镇抚关中成帝业,沛公马上岂能为。zhèn fǔ guān zhōng chéng dì yè,pèi gōng mǎ shàng qǐ néng wèi。

题三杰四首萧何之一

叶颙

刘项存亡指顾中,君臣未定各称雄。liú xiàng cún wáng zhǐ gù zhōng,jūn chén wèi dìng gè chēng xióng。
早知鸟尽弓无用,未必殷勤谢蒯通。zǎo zhī niǎo jǐn gōng wú yòng,wèi bì yīn qín xiè kuǎi tōng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

一击秦车水逆流,当年锐志复韩雠。yī jī qín chē shuǐ nì liú,dāng nián ruì zhì fù hán chóu。
偶因天地风云合,扶立炎刘四百秋。ǒu yīn tiān dì fēng yún hé,fú lì yán liú sì bǎi qiū。

冬景十绝

叶颙

青苔白石鱼鳞腥,尽日独拳寒雨汀。qīng tái bái shí yú lín xīng,jǐn rì dú quán hán yǔ tīng。
疑是晴江沙上雪,黄昏一点不分明。yí shì qíng jiāng shā shàng xuě,huáng hūn yī diǎn bù fēn míng。

冬景十绝

叶颙

扁舟独钓烟茫茫,醉著蓑衣不耐霜。biǎn zhōu dú diào yān máng máng,zuì zhù suō yī bù nài shuāng。
最是月明无伴侣,一声渔笛出沧浪。zuì shì yuè míng wú bàn lǚ,yī shēng yú dí chū cāng làng。

冬景十绝

叶颙

城上征人吹角声,月寒霜重声冥冥。chéng shàng zhēng rén chuī jiǎo shēng,yuè hán shuāng zhòng shēng míng míng。
孤舟万里南迁客,起着衣裳带梦听。gū zhōu wàn lǐ nán qiān kè,qǐ zhe yī shang dài mèng tīng。

冬景十绝

叶颙

漠漠江云路不分,小桥流水夕阳村。mò mò jiāng yún lù bù fēn,xiǎo qiáo liú shuǐ xī yáng cūn。
吟翁马上频回首,一阵东风暗断魂。yín wēng mǎ shàng pín huí shǒu,yī zhèn dōng fēng àn duàn hún。