古诗词

丙申六月十六日军乱奚德基赋诗纪事张纯诚袖其诗来求和用韵述□云张九四据苏州发兵五百人赴杭省军遂反袭

叶颙

干戈久不息,百苦无一乐。gàn gē jiǔ bù xī,bǎi kǔ wú yī lè。
县官急徵需,贫富悉笼络。xiàn guān jí zhēng xū,pín fù xī lóng luò。
西州正击贼,空拳日相搏。xī zhōu zhèng jī zéi,kōng quán rì xiāng bó。
贼马当道驰,贼舟沿海泊。zéi mǎ dāng dào chí,zéi zhōu yán hǎi pō。
盗贼固枭张,官军愈鹰掠。dào zéi gù xiāo zhāng,guān jūn yù yīng lüè。
征讨五六年,贼势未便削。zhēng tǎo wǔ liù nián,zéi shì wèi biàn xuē。
朝忧万甑空,暮叹衣袖薄。cháo yōu wàn zèng kōng,mù tàn yī xiù báo。
点军五百辈,顾望累退却。diǎn jūn wǔ bǎi bèi,gù wàng lèi tuì què。
太仓万斛粟,食尔欲深托。tài cāng wàn hú sù,shí ěr yù shēn tuō。
馀粒犹在咽,吐之若糟粕。yú lì yóu zài yàn,tǔ zhī ruò zāo pò。
返旆拟攻城,长刀忍相著。fǎn pèi nǐ gōng chéng,zhǎng dāo rěn xiāng zhù。
伤心百姓财,剽夺入已橐。shāng xīn bǎi xìng cái,piāo duó rù yǐ tuó。
朝廷养此曹,不啻如巨膊。cháo tíng yǎng cǐ cáo,bù chì rú jù bó。
如何负国恩,幸然寻就缚。rú hé fù guó ēn,xìng rán xún jiù fù。
老夫铁石肠,见此泪迸落。lǎo fū tiě shí cháng,jiàn cǐ lèi bèng luò。
形容为枯槁,肌肤倍萧索。xíng róng wèi kū gǎo,jī fū bèi xiāo suǒ。
深悲世事非,屡日情怀恶。shēn bēi shì shì fēi,lǚ rì qíng huái è。
皇天未厌乱,旱魃尤肆虐。huáng tiān wèi yàn luàn,hàn bá yóu sì nüè。
不雨逾半年,何由增廪糳。bù yǔ yú bàn nián,hé yóu zēng lǐn zuò。
天道既靡常,人心益惶霍。tiān dào jì mí cháng,rén xīn yì huáng huò。
民食转艰难,军储盍图度。mín shí zhuǎn jiān nán,jūn chǔ hé tú dù。
终朝仅一餐,无力太俭约。zhōng cháo jǐn yī cān,wú lì tài jiǎn yuē。
虽免死甲兵,犹恐填沟壑。suī miǎn sǐ jiǎ bīng,yóu kǒng tián gōu hè。
丈夫幸听之,未用遽惊愕。zhàng fū xìng tīng zhī,wèi yòng jù jīng è。
牧守任龚黄,将帅命李郭。mù shǒu rèn gōng huáng,jiāng shuài mìng lǐ guō。
牧布抚字恩,将展经济略。mù bù fǔ zì ēn,jiāng zhǎn jīng jì lüè。
天下不日清,阴霾散寥廓。tiān xià bù rì qīng,yīn mái sàn liáo kuò。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

拥被酸吟雪未晴,拾樵路断闭松扃。yōng bèi suān yín xuě wèi qíng,shí qiáo lù duàn bì sōng jiōng。
相如病渴谁来管,自整冲寒贳酒瓶。xiāng rú bìng kě shuí lái guǎn,zì zhěng chōng hán shì jiǔ píng。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

云碍前村路不通,暗香疏影杳无踪。yún ài qián cūn lù bù tōng,àn xiāng shū yǐng yǎo wú zōng。
琼琚踏碎知何处,月上孤山第一峰。qióng jū tà suì zhī hé chù,yuè shàng gū shān dì yī fēng。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

斗转参横午漏迟,一轮寒魄堕南枝。dòu zhuǎn cān héng wǔ lòu chí,yī lún hán pò duò nán zhī。
玉箫吹彻青霜冷,正是诗人梦破时。yù xiāo chuī chè qīng shuāng lěng,zhèng shì shī rén mèng pò shí。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

数片和烟裹石苔,空林长惹鹤猿猜。shù piàn hé yān guǒ shí tái,kōng lín zhǎng rě hè yuán cāi。
天风吹度长松下,僮子殷勤扫不开。tiān fēng chuī dù zhǎng sōng xià,tóng zi yīn qín sǎo bù kāi。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

月色波光共一溪,水天上下漾玻璃。yuè sè bō guāng gòng yī xī,shuǐ tiān shàng xià yàng bō lí。
孤舟蓑笠清如许,何必山阴访戴逵。gū zhōu suō lì qīng rú xǔ,hé bì shān yīn fǎng dài kuí。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

霜月凌凌独凭阑,推敲未定怯衣单。shuāng yuè líng líng dú píng lán,tuī qiāo wèi dìng qiè yī dān。
眼前佳句无人识,诗比梅花瘦一般。yǎn qián jiā jù wú rén shí,shī bǐ méi huā shòu yī bān。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

老树经霜带夕晖,十围横跨小桥西。lǎo shù jīng shuāng dài xī huī,shí wéi héng kuà xiǎo qiáo xī。
群鸦不怕云巢冷,夜夜黄昏来上啼。qún yā bù pà yún cháo lěng,yè yè huáng hūn lái shàng tí。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

城郭依前岁月非,巢空云冷影相依。chéng guō yī qián suì yuè fēi,cháo kōng yún lěng yǐng xiāng yī。
长松月落天风远,时向青山尽处飞。zhǎng sōng yuè luò tiān fēng yuǎn,shí xiàng qīng shān jǐn chù fēi。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

疏花冷蕊映书窗,勾引逋仙蝶梦狂。shū huā lěng ruǐ yìng shū chuāng,gōu yǐn bū xiān dié mèng kuáng。
纵使春风吹散后,又随霜月上书囊。zòng shǐ chūn fēng chuī sàn hòu,yòu suí shuāng yuè shàng shū náng。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

青山茅屋白云中,汲水煎茶火正红。qīng shān máo wū bái yún zhōng,jí shuǐ jiān chá huǒ zhèng hóng。
十载不闻尘世事,饱听石鼎煮松风。shí zài bù wén chén shì shì,bǎo tīng shí dǐng zhǔ sōng fēng。

寻梅二首

叶颙

石根岩畔与山阴,瘦马羸僮到处寻。shí gēn yán pàn yǔ shān yīn,shòu mǎ léi tóng dào chù xún。
流水溪桥沙路远,何愁云密更林深。liú shuǐ xī qiáo shā lù yuǎn,hé chóu yún mì gèng lín shēn。

寻梅二首

叶颙

落日孤村石径斜,挨云深入野人家。luò rì gū cūn shí jìng xié,āi yún shēn rù yě rén jiā。
小溪流水春风暖,恐有枝头半吐花。xiǎo xī liú shuǐ chūn fēng nuǎn,kǒng yǒu zhī tóu bàn tǔ huā。

秋日南楼晚霁即景

叶颙

梦破虚堂生暮愁,晚云将雨过南楼。mèng pò xū táng shēng mù chóu,wǎn yún jiāng yǔ guò nán lóu。
西风扫净长空翳,留得天边桂子秋。xī fēng sǎo jìng zhǎng kōng yì,liú dé tiān biān guì zi qiū。

梅影二首

叶颙

寒蜂冻蝶谩惊猜,积案春风拨不开。hán fēng dòng dié mán jīng cāi,jī àn chūn fēng bō bù kāi。
霜月满窗诗梦醒,更无一点暗香来。shuāng yuè mǎn chuāng shī mèng xǐng,gèng wú yī diǎn àn xiāng lái。

梅影二首

叶颙

夜深随月上纱窗,妆点西湖处士房。yè shēn suí yuè shàng shā chuāng,zhuāng diǎn xī hú chù shì fáng。
惊醒一床胡蝶梦,春风冷落淡无香。jīng xǐng yī chuáng hú dié mèng,chūn fēng lěng luò dàn wú xiāng。