古诗词

樟木歌

叶颙

古木千年隐林麓,傲雪凌寒久幽独。gǔ mù qiān nián yǐn lín lù,ào xuě líng hán jiǔ yōu dú。
霜皮虽无四十围,中有昂霄气盈掬。shuāng pí suī wú sì shí wéi,zhōng yǒu áng xiāo qì yíng jū。
孔明庙前色颇同,草堂诗老惯抚育。kǒng míng miào qián sè pǒ tóng,cǎo táng shī lǎo guàn fǔ yù。
雨淋日炙岁月摩,干槁根摧忽颠踣。yǔ lín rì zhì suì yuè mó,gàn gǎo gēn cuī hū diān bó。
樵夫刍客不我顾,长伴苍苔映寒绿。qiáo fū chú kè bù wǒ gù,zhǎng bàn cāng tái yìng hán lǜ。
今年公府创高堂,梁栋求之苦不足。jīn nián gōng fǔ chuàng gāo táng,liáng dòng qiú zhī kǔ bù zú。
幕官骑马自入山,匠者驱驰如鬼速。mù guān qí mǎ zì rù shān,jiàng zhě qū chí rú guǐ sù。
自惭拙才复何用,例辱斧斤蒙齿录。zì cán zhuō cái fù hé yòng,lì rǔ fǔ jīn méng chǐ lù。
山翁因笑百无能,一生支离同此木。shān wēng yīn xiào bǎi wú néng,yī shēng zhī lí tóng cǐ mù。
抚木三叹为木言,如此奖擢非我欲。fǔ mù sān tàn wèi mù yán,rú cǐ jiǎng zhuó fēi wǒ yù。
不愿尔为秦皇阿房宫,不愿尔为汉武黄金屋。bù yuàn ěr wèi qín huáng ā fáng gōng,bù yuàn ěr wèi hàn wǔ huáng jīn wū。
两君富贵骄且淫,是中唯蓄美女藏珠玉。liǎng jūn fù guì jiāo qiě yín,shì zhōng wéi xù měi nǚ cáng zhū yù。
但愿尔为幽人庐,满贮烟霞寄空谷。dàn yuàn ěr wèi yōu rén lú,mǎn zhù yān xiá jì kōng gǔ。
有时惟闻读古书,凛凛忠义横在腹。yǒu shí wéi wén dú gǔ shū,lǐn lǐn zhōng yì héng zài fù。
有时惟闻弹古桐,高调凄凉声断续。yǒu shí wéi wén dàn gǔ tóng,gāo diào qī liáng shēng duàn xù。
否则搆作承明庐,岿然长在天子目。fǒu zé gòu zuò chéng míng lú,kuī rán zhǎng zài tiān zi mù。
广延天下之英豪,献可替否干王禄。guǎng yán tiān xià zhī yīng háo,xiàn kě tì fǒu gàn wáng lù。
此时不独木尔荣,四海苍生尽蒙福。cǐ shí bù dú mù ěr róng,sì hǎi cāng shēng jǐn méng fú。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

拥被酸吟雪未晴,拾樵路断闭松扃。yōng bèi suān yín xuě wèi qíng,shí qiáo lù duàn bì sōng jiōng。
相如病渴谁来管,自整冲寒贳酒瓶。xiāng rú bìng kě shuí lái guǎn,zì zhěng chōng hán shì jiǔ píng。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

云碍前村路不通,暗香疏影杳无踪。yún ài qián cūn lù bù tōng,àn xiāng shū yǐng yǎo wú zōng。
琼琚踏碎知何处,月上孤山第一峰。qióng jū tà suì zhī hé chù,yuè shàng gū shān dì yī fēng。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

斗转参横午漏迟,一轮寒魄堕南枝。dòu zhuǎn cān héng wǔ lòu chí,yī lún hán pò duò nán zhī。
玉箫吹彻青霜冷,正是诗人梦破时。yù xiāo chuī chè qīng shuāng lěng,zhèng shì shī rén mèng pò shí。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

数片和烟裹石苔,空林长惹鹤猿猜。shù piàn hé yān guǒ shí tái,kōng lín zhǎng rě hè yuán cāi。
天风吹度长松下,僮子殷勤扫不开。tiān fēng chuī dù zhǎng sōng xià,tóng zi yīn qín sǎo bù kāi。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

月色波光共一溪,水天上下漾玻璃。yuè sè bō guāng gòng yī xī,shuǐ tiān shàng xià yàng bō lí。
孤舟蓑笠清如许,何必山阴访戴逵。gū zhōu suō lì qīng rú xǔ,hé bì shān yīn fǎng dài kuí。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

霜月凌凌独凭阑,推敲未定怯衣单。shuāng yuè líng líng dú píng lán,tuī qiāo wèi dìng qiè yī dān。
眼前佳句无人识,诗比梅花瘦一般。yǎn qián jiā jù wú rén shí,shī bǐ méi huā shòu yī bān。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

老树经霜带夕晖,十围横跨小桥西。lǎo shù jīng shuāng dài xī huī,shí wéi héng kuà xiǎo qiáo xī。
群鸦不怕云巢冷,夜夜黄昏来上啼。qún yā bù pà yún cháo lěng,yè yè huáng hūn lái shàng tí。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

城郭依前岁月非,巢空云冷影相依。chéng guō yī qián suì yuè fēi,cháo kōng yún lěng yǐng xiāng yī。
长松月落天风远,时向青山尽处飞。zhǎng sōng yuè luò tiān fēng yuǎn,shí xiàng qīng shān jǐn chù fēi。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

疏花冷蕊映书窗,勾引逋仙蝶梦狂。shū huā lěng ruǐ yìng shū chuāng,gōu yǐn bū xiān dié mèng kuáng。
纵使春风吹散后,又随霜月上书囊。zòng shǐ chūn fēng chuī sàn hòu,yòu suí shuāng yuè shàng shū náng。

丁酉仲冬即景十六首雪水煎茶

叶颙

青山茅屋白云中,汲水煎茶火正红。qīng shān máo wū bái yún zhōng,jí shuǐ jiān chá huǒ zhèng hóng。
十载不闻尘世事,饱听石鼎煮松风。shí zài bù wén chén shì shì,bǎo tīng shí dǐng zhǔ sōng fēng。

寻梅二首

叶颙

石根岩畔与山阴,瘦马羸僮到处寻。shí gēn yán pàn yǔ shān yīn,shòu mǎ léi tóng dào chù xún。
流水溪桥沙路远,何愁云密更林深。liú shuǐ xī qiáo shā lù yuǎn,hé chóu yún mì gèng lín shēn。

寻梅二首

叶颙

落日孤村石径斜,挨云深入野人家。luò rì gū cūn shí jìng xié,āi yún shēn rù yě rén jiā。
小溪流水春风暖,恐有枝头半吐花。xiǎo xī liú shuǐ chūn fēng nuǎn,kǒng yǒu zhī tóu bàn tǔ huā。

秋日南楼晚霁即景

叶颙

梦破虚堂生暮愁,晚云将雨过南楼。mèng pò xū táng shēng mù chóu,wǎn yún jiāng yǔ guò nán lóu。
西风扫净长空翳,留得天边桂子秋。xī fēng sǎo jìng zhǎng kōng yì,liú dé tiān biān guì zi qiū。

梅影二首

叶颙

寒蜂冻蝶谩惊猜,积案春风拨不开。hán fēng dòng dié mán jīng cāi,jī àn chūn fēng bō bù kāi。
霜月满窗诗梦醒,更无一点暗香来。shuāng yuè mǎn chuāng shī mèng xǐng,gèng wú yī diǎn àn xiāng lái。

梅影二首

叶颙

夜深随月上纱窗,妆点西湖处士房。yè shēn suí yuè shàng shā chuāng,zhuāng diǎn xī hú chù shì fáng。
惊醒一床胡蝶梦,春风冷落淡无香。jīng xǐng yī chuáng hú dié mèng,chūn fēng lěng luò dàn wú xiāng。