古诗词

偶述所怀寄秘阁侍郎

李昉

何事情怀郁不开,为思蓬阁谪仙才。hé shì qíng huái yù bù kāi,wèi sī péng gé zhé xiān cái。
通宵空有梦魂去,隔月更无篇咏来。tōng xiāo kōng yǒu mèng hún qù,gé yuè gèng wú piān yǒng lái。
夜室已闻啼蟋蟀,秋庭惟见长莓苔。yè shì yǐ wén tí xī shuài,qiū tíng wéi jiàn zhǎng méi tái。
清晨懒把菱花照,两鬓如丝堪自咍。qīng chén lǎn bǎ líng huā zhào,liǎng bìn rú sī kān zì hāi。

李昉

李昉(925年-996年2月22日),字明远,汉族,深州饶阳(今河北饶阳县)人,五代至北宋初年名相、文学家。后汉乾佑年间(948年)进士。累官至右拾遗、集贤殿修撰。后周时任集贤殿直学士、翰林学士。宋初为中书舍人。宋太宗时任参知政事、平章事。以特进、司空致仕,至道二年(996年)卒,年七十二,赠司徒,谥文正。李昉效法白居易诗风,为“白体诗”代表人物之一。典诰命共三十余年,曾参与编写宋代四大类书中的三部(《太平御览》、《文苑英华》、《太平广记》),有文集五十卷,今已佚。 李昉的作品>>

猜您喜欢

赠襄阳妓

李昉

岘山亭畔红妆女,小笔香笺善赋诗。xiàn shān tíng pàn hóng zhuāng nǚ,xiǎo bǐ xiāng jiān shàn fù shī。
颜貌共推倾国色,篇章皆是断肠辞。yán mào gòng tuī qīng guó sè,piān zhāng jiē shì duàn cháng cí。
便牵魂梦从今日,得见婵娟在几时。biàn qiān hún mèng cóng jīn rì,dé jiàn chán juān zài jǐ shí。
千里关河万重意,夜深无睡暗寻思。qiān lǐ guān hé wàn zhòng yì,yè shēn wú shuì àn xún sī。

禁林春直

李昉

疏帘摇曳日辉辉,直阁深严半掩扉。shū lián yáo yè rì huī huī,zhí gé shēn yán bàn yǎn fēi。
一院有花春昼永,八方无事诏书稀。yī yuàn yǒu huā chūn zhòu yǒng,bā fāng wú shì zhào shū xī。
树头百啭莺莺语,梁上新来燕燕飞。shù tóu bǎi zhuàn yīng yīng yǔ,liáng shàng xīn lái yàn yàn fēi。
岂合此身居此地,妨贤尸禄自知非。qǐ hé cǐ shēn jū cǐ dì,fáng xián shī lù zì zhī fēi。

仙客

李昉

胎化仙禽性本殊,何人携尔到京都。tāi huà xiān qín xìng běn shū,hé rén xié ěr dào jīng dōu。
因加美号为仙客,称向闲庭伴野夫。yīn jiā měi hào wèi xiān kè,chēng xiàng xián tíng bàn yě fū。
警露秋声云外影,翘沙晴影月中孤。jǐng lù qiū shēng yún wài yǐng,qiào shā qíng yǐng yuè zhōng gū。
青田万里终归去,暂处鸡群莫叹吁。qīng tián wàn lǐ zhōng guī qù,zàn chù jī qún mò tàn xū。

泰陵忌辰

李昉

秘殿深严圣语温,十年前是一乾坤。mì diàn shēn yán shèng yǔ wēn,shí nián qián shì yī qián kūn。
孤臣林壑杀生在,帝里金汤旧业存。gū chén lín hè shā shēng zài,dì lǐ jīn tāng jiù yè cún。
舜殿南风难解愠,汉陵西望欲销魂。shùn diàn nán fēng nán jiě yùn,hàn líng xī wàng yù xiāo hún。
年年此日无穷恨,风雨潇潇独闭门。nián nián cǐ rì wú qióng hèn,fēng yǔ xiāo xiāo dú bì mén。

寄孟宾于

李昉

初携书剑别湘潭,金榜标名第十三。chū xié shū jiàn bié xiāng tán,jīn bǎng biāo míng dì shí sān。
昔日声名喧洛下,近来诗价满江南。xī rì shēng míng xuān luò xià,jìn lái shī jià mǎn jiāng nán。
长为邑令情终屈,纵处曹郎志未甘。zhǎng wèi yì lìng qíng zhōng qū,zòng chù cáo láng zhì wèi gān。
莫学冯唐便休去,明君晚事未为惭。mò xué féng táng biàn xiū qù,míng jūn wǎn shì wèi wèi cán。

题岱宗无字碑

李昉

巨石来从十八盘,离宫复道满千山。jù shí lái cóng shí bā pán,lí gōng fù dào mǎn qiān shān。
不因封禅穷民力,汉祖何缘便入关。bù yīn fēng chán qióng mín lì,hàn zǔ hé yuán biàn rù guān。

退官诗

李昉

布裘藜杖鹿胎冠,散率身如不在官。bù qiú lí zhàng lù tāi guān,sàn lǜ shēn rú bù zài guān。
昼枕静攲无远梦,秋窗闲坐有微寒。zhòu zhěn jìng qī wú yuǎn mèng,qiū chuāng xián zuò yǒu wēi hán。

永昌陵挽词

李昉

丹青史笔敢虚张,功德巍然轶汉唐。dān qīng shǐ bǐ gǎn xū zhāng,gōng dé wēi rán yì hàn táng。
奠玉五回朝上帝,御楼三度纳降王。diàn yù wǔ huí cháo shàng dì,yù lóu sān dù nà jiàng wáng。

李昉

南望乡闾隔楚云,归心迢递更纷纭。nán wàng xiāng lǘ gé chǔ yún,guī xīn tiáo dì gèng fēn yún。
何因得共飞帆上,细看长江濯锦文。hé yīn dé gòng fēi fān shàng,xì kàn zhǎng jiāng zhuó jǐn wén。

依韵奉和千叶玫瑰之什

李昉

满槛妖饶甚,皆因暖律催。mǎn kǎn yāo ráo shén,jiē yīn nuǎn lǜ cuī。
好凭莺说意,不假蝶为媒。hǎo píng yīng shuō yì,bù jiǎ dié wèi méi。
带露羞容敛,随风笑脸回。dài lù xiū róng liǎn,suí fēng xiào liǎn huí。
去年观始种,今日见齐开。qù nián guān shǐ zhǒng,jīn rì jiàn qí kāi。
熠熠灯千炷,荧荧火一堆。yì yì dēng qiān zhù,yíng yíng huǒ yī duī。
浓香盖天与,碎叶是谁裁。nóng xiāng gài tiān yǔ,suì yè shì shuí cái。
旋为除芳草,惟愁落绿苔。xuán wèi chú fāng cǎo,wéi chóu luò lǜ tái。
最宜含细雨,肯使扑轻埃。zuì yí hán xì yǔ,kěn shǐ pū qīng āi。
易赋诗盈轴,难辞酒满杯。yì fù shī yíng zhóu,nán cí jiǔ mǎn bēi。
汲泉频灌溉,买土更封培。jí quán pín guàn gài,mǎi tǔ gèng fēng péi。
销得邀宾赏,堪教选地栽。xiāo dé yāo bīn shǎng,kān jiào xuǎn dì zāi。
醉吟翻怅望,行绕重徘徊。zuì yín fān chàng wàng,xíng rào zhòng pái huái。
谩对鲜妍色,惭无绮丽才。mán duì xiān yán sè,cán wú qǐ lì cái。
自怜垂白叟,扶病看花来。zì lián chuí bái sǒu,fú bìng kàn huā lái。

依韵和残春有感

李昉

暮春三月思依依,又到年年惜别时。mù chūn sān yuè sī yī yī,yòu dào nián nián xī bié shí。
暖逼流莺藏密树,香迷舞蝶恋空枝。nuǎn bī liú yīng cáng mì shù,xiāng mí wǔ dié liàn kōng zhī。
海棠残艳红铺地,蜀柳长条翠拂池。hǎi táng cán yàn hóng pù dì,shǔ liǔ zhǎng tiáo cuì fú chí。
便是林亭微暑至,葛衣重喜趁凉披。biàn shì lín tíng wēi shǔ zhì,gé yī zhòng xǐ chèn liáng pī。

对海红花怀吏部侍郎

李昉

烂熳海红花,花中信殊异。làn màn hǎi hóng huā,huā zhōng xìn shū yì。
万朵压栏干,一堆红锦被。wàn duǒ yā lán gàn,yī duī hóng jǐn bèi。
颜色烧人眼,馨香扑人鼻。yán sè shāo rén yǎn,xīn xiāng pū rén bí。
宜哉富豪家,长近歌钟地。yí zāi fù háo jiā,zhǎng jìn gē zhōng dì。
对花花不语,忆君君不至。duì huā huā bù yǔ,yì jūn jūn bù zhì。
尽日惜秾芳,情怀有如醉。jǐn rì xī nóng fāng,qíng huái yǒu rú zuì。

偶书口号寄秘阁侍郎

李昉

朝退归来只在家,诗书满架是生涯。cháo tuì guī lái zhǐ zài jiā,shī shū mǎn jià shì shēng yá。
吟成拙句何人和,按得新声没处夸。yín chéng zhuō jù hé rén hé,àn dé xīn shēng méi chù kuā。
夜景最怜蟾影洁,秋空时见雁行斜。yè jǐng zuì lián chán yǐng jié,qiū kōng shí jiàn yàn xíng xié。
望君偷暇来相访,犹有东篱残菊花。wàng jūn tōu xiá lái xiāng fǎng,yóu yǒu dōng lí cán jú huā。

独赏牡丹因而成咏

李昉

绕东丛了绕西丛,为爱丛丛紫闲红。rào dōng cóng le rào xī cóng,wèi ài cóng cóng zǐ xián hóng。
怨望乍疑啼晓雾,妖饶浑欲殢春风。yuàn wàng zhà yí tí xiǎo wù,yāo ráo hún yù tì chūn fēng。
香苞半绽丹砂吐,细朵齐开烈焰烘。xiāng bāo bàn zhàn dān shā tǔ,xì duǒ qí kāi liè yàn hōng。
病老情怀慢相对,满栏应笑白头翁。bìng lǎo qíng huái màn xiāng duì,mǎn lán yīng xiào bái tóu wēng。

和喜雨

李昉

溟蒙烟景似江皋,静赏何须郭外遨。míng méng yān jǐng shì jiāng gāo,jìng shǎng hé xū guō wài áo。
点点暗滋花气色,祁祁尽作麦脂膏。diǎn diǎn àn zī huā qì sè,qí qí jǐn zuò mài zhī gāo。
洗开玳瑁湘妃竹,裛损烟脂阿母桃。xǐ kāi dài mào xiāng fēi zhú,yì sǔn yān zhī ā mǔ táo。
昨日君王倚栏看,东风吹湿赭黄袍。zuó rì jūn wáng yǐ lán kàn,dōng fēng chuī shī zhě huáng páo。
34123