古诗词

小重山·成都上元席上用权帅许觉民韵

王之望

幂幂轻云护晓霜。mì mì qīng yún hù xiǎo shuāng。
银花千万朵,烂韶光。yín huā qiān wàn duǒ,làn sháo guāng。
宝山金字屡更张。bǎo shān jīn zì lǚ gèng zhāng。
笙箫远,帘幕閟重廊。shēng xiāo yuǎn,lián mù bì zhòng láng。
车马暗尘香。chē mǎ àn chén xiāng。
一邦如蜡日,尽豪狂。yī bāng rú là rì,jǐn háo kuáng。
游人归路笑声长。yóu rén guī lù xiào shēng zhǎng。
长歌里,击壤咏陶唐。zhǎng gē lǐ,jī rǎng yǒng táo táng。

王之望

宋襄阳谷城人,寓居台州,字瞻叔。王纲子。高宗绍兴八年进士。累迁太府少卿。孝宗时,除户部侍郎,充川、陕宣谕使,擢为参知政事兼同知枢密院事。附汤思退力主宋金和议,专以割地啖敌为得计。后罢。乾道元年,起知福州兼福建路安抚使,加资政殿大学士,移知温州。有《汉滨集》。 王之望的作品>>

猜您喜欢

书怀

王之望

村居何所乐,春至木欣欣。cūn jū hé suǒ lè,chūn zhì mù xīn xīn。
夜睇海上月,昼瞻岭头云。yè dì hǎi shàng yuè,zhòu zhān lǐng tóu yún。
东家有胜士,杖屦日相亲。dōng jiā yǒu shèng shì,zhàng jù rì xiāng qīn。
山行共采蕨,野步仍班荆。shān xíng gòng cǎi jué,yě bù réng bān jīng。
初见气已合,久游意弥真。chū jiàn qì yǐ hé,jiǔ yóu yì mí zhēn。
剧谈复痛饮,相对有馀情。jù tán fù tòng yǐn,xiāng duì yǒu yú qíng。

书怀

王之望

海边寂寞村,春半芳菲月。hǎi biān jì mò cūn,chūn bàn fāng fēi yuè。
东风所至处,陋境亦佳绝。dōng fēng suǒ zhì chù,lòu jìng yì jiā jué。
垄麦已翻芒,山花自成列。lǒng mài yǐ fān máng,shān huā zì chéng liè。
愁肠不堪断,预畏柳飞雪。chóu cháng bù kān duàn,yù wèi liǔ fēi xuě。
更忧鶗鴂鸣,坐使众芳歇。gèng yōu tí jué míng,zuò shǐ zhòng fāng xiē。
白日不可留,请试餐玉诀。bái rì bù kě liú,qǐng shì cān yù jué。

山居

王之望

山居入长夏,草树绕我屋。shān jū rù zhǎng xià,cǎo shù rào wǒ wū。
微风披拂之,有声来肃肃。wēi fēng pī fú zhī,yǒu shēng lái sù sù。
葳蕤摇散影,掩冉飘暗馥。wēi ruí yáo sàn yǐng,yǎn rǎn piāo àn fù。
百合开数花,孤芳更清淑。bǎi hé kāi shù huā,gū fāng gèng qīng shū。
我卧北窗下,午枕睡方足。wǒ wò běi chuāng xià,wǔ zhěn shuì fāng zú。
挹此一襟凉,泠然若堪掬。yì cǐ yī jīn liáng,líng rán ruò kān jū。
坐使万虑空,乐哉谢羁束。zuò shǐ wàn lǜ kōng,lè zāi xiè jī shù。
有同颜氏子,坐忘遗耳目。yǒu tóng yán shì zi,zuò wàng yí ěr mù。
又如慧可师,安心得归宿。yòu rú huì kě shī,ān xīn dé guī sù。
落日行庭前,披衣自扪腹。luò rì xíng tíng qián,pī yī zì mén fù。
闲扶旧僵石,细数新上竹。xián fú jiù jiāng shí,xì shù xīn shàng zhú。
小禽时下来,相鸣入丛簇。xiǎo qín shí xià lái,xiāng míng rù cóng cù。
见我不惊飞,人禽两幽独。jiàn wǒ bù jīng fēi,rén qín liǎng yōu dú。

登第后投魏侍郎

王之望

空山学仙子,旧识安期生。kōng shān xué xiān zi,jiù shí ān qī shēng。
青霄许相接,凡骨难为轻。qīng xiāo xǔ xiāng jiē,fán gǔ nán wèi qīng。
一朝行业满,九转丹砂成。yī cháo xíng yè mǎn,jiǔ zhuǎn dān shā chéng。
安期忽东来,从帝游玉京。ān qī hū dōng lái,cóng dì yóu yù jīng。
下视一笑莞,依然有馀情。xià shì yī xiào guǎn,yī rán yǒu yú qíng。
借我白云车,导以虹蜺旌。jiè wǒ bái yún chē,dǎo yǐ hóng ní jīng。
摄身出尘土,随君凌紫清。shè shēn chū chén tǔ,suí jūn líng zǐ qīng。
机会倘一失,千载何由丁。jī huì tǎng yī shī,qiān zài hé yóu dīng。

汉南晤魏侯彦诚魏侯赠诗期依韵和已而荆门受代归乡襄务冗甚未果答既离襄阳舟中追和

王之望

白头有如新,倾盖或如故。bái tóu yǒu rú xīn,qīng gài huò rú gù。
乃知意气间,投分自有处。nǎi zhī yì qì jiān,tóu fēn zì yǒu chù。
魏公使汉南,风采耸一路。wèi gōng shǐ hàn nán,fēng cǎi sǒng yī lù。
凋残濡膏泽,冤讼廓氛雾。diāo cán rú gāo zé,yuān sòng kuò fēn wù。
游刃若发硎,调琴不胶柱。yóu rèn ruò fā xíng,diào qín bù jiāo zhù。
平生不相识,见我国士遇。píng shēng bù xiāng shí,jiàn wǒ guó shì yù。
杯盘倒箱箧,笑语杂卮寓。bēi pán dào xiāng qiè,xiào yǔ zá zhī yù。
岂惟倾肺腑,便可托婴孺。qǐ wéi qīng fèi fǔ,biàn kě tuō yīng rú。
慰我畴昔心,何啻封万户。wèi wǒ chóu xī xīn,hé chì fēng wàn hù。
离觞岘山曲,握手惜欢聚。lí shāng xiàn shān qū,wò shǒu xī huān jù。
江风吹行色,短棹不得住。jiāng fēng chuī xíng sè,duǎn zhào bù dé zhù。
临岐亦何言,加餐纳多祜。lín qí yì hé yán,jiā cān nà duō hù。

道中寄丹丘亲旧

王之望

别处日已远,别情转绸缪。bié chù rì yǐ yuǎn,bié qíng zhuǎn chóu móu。
行行千里馀,脉脉无时休。xíng xíng qiān lǐ yú,mài mài wú shí xiū。
夜与梦相随,昼与泪俱流。yè yǔ mèng xiāng suí,zhòu yǔ lèi jù liú。
山高恨不断,水阔遮无由。shān gāo hèn bù duàn,shuǐ kuò zhē wú yóu。
欲吞不下咽,欲吐不出喉。yù tūn bù xià yàn,yù tǔ bù chū hóu。
戟我胸肺间,有如鱼挂钩。jǐ wǒ xiōng fèi jiān,yǒu rú yú guà gōu。
寻端无从来,了知在心头。xún duān wú cóng lái,le zhī zài xīn tóu。
翻疑一寸心,能容如许愁。fān yí yī cùn xīn,néng róng rú xǔ chóu。
平生丈夫气,愧此须髯虬。píng shēng zhàng fū qì,kuì cǐ xū rán qiú。
朝来看蓬鬓,满鉴雪霜浮。cháo lái kàn péng bìn,mǎn jiàn xuě shuāng fú。

上李丈尚书

王之望

天孙司经纬,专巧上帝旁。tiān sūn sī jīng wěi,zhuān qiǎo shàng dì páng。
星缕日月针,几经补苍苍。xīng lǚ rì yuè zhēn,jǐ jīng bǔ cāng cāng。
弭节游人间,帝服无文章。mǐ jié yóu rén jiān,dì fú wú wén zhāng。
寒女一机素,未知作衣裳。hán nǚ yī jī sù,wèi zhī zuò yī shang。
再拜愿祈巧,精神通渺茫。zài bài yuàn qí qiǎo,jīng shén tōng miǎo máng。
但恐云车回,虚无往路长。dàn kǒng yún chē huí,xū wú wǎng lù zhǎng。

上李丈尚书

王之望

亭亭涧阿松,冰雪何青青。tíng tíng jiàn ā sōng,bīng xuě hé qīng qīng。
千岁已枯死,流膏生茯苓。qiān suì yǐ kū sǐ,liú gāo shēng fú líng。
虽无岁寒姿,气味犹典刑。suī wú suì hán zī,qì wèi yóu diǎn xíng。
尘土久埋没,谁能验仙经。chén tǔ jiǔ mái méi,shuí néng yàn xiān jīng。
置君药笼中,傥可延年龄。zhì jūn yào lóng zhōng,tǎng kě yán nián líng。

上李丈尚书

王之望

蓬室有姝女,颜色耀朝晖。péng shì yǒu shū nǚ,yán sè yào cháo huī。
幽独人未识,婵娟心自知。yōu dú rén wèi shí,chán juān xīn zì zhī。
高堂悬宝鉴,美丑良不欺。gāo táng xuán bǎo jiàn,měi chǒu liáng bù qī。
借君一寸光,为妾照蛾眉。jiè jūn yī cùn guāng,wèi qiè zhào é méi。
念当有所适,辞亲结罗衣。niàn dāng yǒu suǒ shì,cí qīn jié luó yī。
常恐妾命薄,失身轻薄儿。cháng kǒng qiè mìng báo,shī shēn qīng báo ér。
安得嬿婉人,白头同所归。ān dé yàn wǎn rén,bái tóu tóng suǒ guī。

魏彦诚见示出守广德朝士送行诗用韵追赋

王之望

肃肃松柏姿,春月惭蒲柳。sù sù sōng bǎi zī,chūn yuè cán pú liǔ。
但看霜雪后,何者能不朽。dàn kàn shuāng xuě hòu,hé zhě néng bù xiǔ。
君昔辞鸳鸾,出为小邦守。jūn xī cí yuān luán,chū wèi xiǎo bāng shǒu。
治行达明听,眷知从此厚。zhì xíng dá míng tīng,juàn zhī cóng cǐ hòu。
至今两郡碑,德政刊琼玖。zhì jīn liǎng jùn bēi,dé zhèng kān qióng jiǔ。
九酝熟虽迟,要成宗庙酒。jiǔ yùn shú suī chí,yào chéng zōng miào jiǔ。

食橄榄有感

王之望

余初食橄榄,眉蹙口欲吐。yú chū shí gǎn lǎn,méi cù kǒu yù tǔ。
稍稍滋味之,久乃见媚妩。shāo shāo zī wèi zhī,jiǔ nǎi jiàn mèi wǔ。
曲终喜奏雅,先病得后愈。qū zhōng xǐ zòu yǎ,xiān bìng dé hòu yù。
功成老大时,亦足酬嘬咀。gōng chéng lǎo dà shí,yì zú chóu chuài jǔ。
余生足忧患,备已尝险阻。yú shēng zú yōu huàn,bèi yǐ cháng xiǎn zǔ。
犹如蓼中虫,自习蓼中苦。yóu rú liǎo zhōng chóng,zì xí liǎo zhōng kǔ。
不知苦尽处,回味有几许。bù zhī kǔ jǐn chù,huí wèi yǒu jǐ xǔ。
古人倒啖蔗,佳境贵渐取。gǔ rén dào dàn zhè,jiā jìng guì jiàn qǔ。
但问有与无,迟暮不犹愈。dàn wèn yǒu yǔ wú,chí mù bù yóu yù。
君看道傍李,弃置终泥土。jūn kàn dào bàng lǐ,qì zhì zhōng ní tǔ。

书白氏长庆集

王之望

我爱乐天文,平易更精切。wǒ ài lè tiān wén,píng yì gèng jīng qiè。
笔端应有口,心事无不说。bǐ duān yīng yǒu kǒu,xīn shì wú bù shuō。
游戏供日用,工巧疑天设。yóu xì gōng rì yòng,gōng qiǎo yí tiān shè。
述情悉毫厘,辩理穷曲折。shù qíng xī háo lí,biàn lǐ qióng qū zhé。
如我本欲言,挽我开齿颊。rú wǒ běn yù yán,wǎn wǒ kāi chǐ jiá。
如人病喑哑,代我传喉舌。rú rén bìng yīn yǎ,dài wǒ chuán hóu shé。
驽骀拟举步,骏足过如瞥。nú dài nǐ jǔ bù,jùn zú guò rú piē。
弱弧未及弯,强弩已穿札。ruò hú wèi jí wān,qiáng nǔ yǐ chuān zhá。
抚才初自愧,适意还深惬。fǔ cái chū zì kuì,shì yì hái shēn qiè。
读尽一编诗,胸怀消百结。dú jǐn yī biān shī,xiōng huái xiāo bǎi jié。

移竹

王之望

借宅开小轩,自移一丛竹。jiè zhái kāi xiǎo xuān,zì yí yī cóng zhú。
悠然北窗下,意色都不俗。yōu rán běi chuāng xià,yì sè dōu bù sú。
晴影终日幽,风声杪秋肃。qíng yǐng zhōng rì yōu,fēng shēng miǎo qiū sù。
最怜疏雨过,会有白云宿。zuì lián shū yǔ guò,huì yǒu bái yún sù。
深培畏不寿,静对殊未足。shēn péi wèi bù shòu,jìng duì shū wèi zú。
主人已虚心,坐客亦青目。zhǔ rén yǐ xū xīn,zuò kè yì qīng mù。
四村多修篁,玉立森如束。sì cūn duō xiū huáng,yù lì sēn rú shù。
不为人所爱,况复困斤斸。bù wèi rén suǒ ài,kuàng fù kùn jīn zhǔ。
天姿奚优劣,地远悬荣辱。tiān zī xī yōu liè,dì yuǎn xuán róng rǔ。
物情岂固然,世事同一躅。wù qíng qǐ gù rán,shì shì tóng yī zhú。
何当寻怪石,小垒傍寒绿。hé dāng xún guài shí,xiǎo lěi bàng hán lǜ。
要收山林趣,密置轩槛曲。yào shōu shān lín qù,mì zhì xuān kǎn qū。
西峰谩多奇,吾方倦遐瞩。xī fēng mán duō qí,wú fāng juàn xiá zhǔ。

吴传朋游丝书

王之望

鸟迹既茫昧,文字几变更。niǎo jì jì máng mèi,wén zì jǐ biàn gèng。
达者擅所长,各就一世名。dá zhě shàn suǒ zhǎng,gè jiù yī shì míng。
众体森大备,造化无留情。zhòng tǐ sēn dà bèi,zào huà wú liú qíng。
独此游丝法,千古秘未呈。dú cǐ yóu sī fǎ,qiān gǔ mì wèi chéng。
右军露消息,笔墨无成形。yòu jūn lù xiāo xī,bǐ mò wú chéng xíng。
伟哉延陵老,三纪常研精。wěi zāi yán líng lǎo,sān jì cháng yán jīng。
绝艺本天得,非假学力成。jué yì běn tiān dé,fēi jiǎ xué lì chéng。
应手快挥洒,援毫谢经营。yīng shǒu kuài huī sǎ,yuán háo xiè jīng yíng。
奋迅风雨疾,飘浮鬼神惊。fèn xùn fēng yǔ jí,piāo fú guǐ shén jīng。
风狂蛛网转,春老蚕咽明。fēng kuáng zhū wǎng zhuǎn,chūn lǎo cán yàn míng。
直如朱弦急,曲若卷发萦。zhí rú zhū xián jí,qū ruò juǎn fā yíng。
飞梭递往复,折藕分纵横。fēi suō dì wǎng fù,zhé ǒu fēn zòng héng。
独茧缫不断,风鸢腾更轻。dú jiǎn sāo bù duàn,fēng yuān téng gèng qīng。
希微破馀地,妙绝无容声。xī wēi pò yú dì,miào jué wú róng shēng。
飞白笑冗长,堆墨惭彭亨。fēi bái xiào rǒng zhǎng,duī mò cán péng hēng。
可怜太纤瘦,不受镌瑶琼。kě lián tài xiān shòu,bù shòu juān yáo qióng。
咨尔百代后,若为求典刑。zī ěr bǎi dài hòu,ruò wèi qiú diǎn xíng。

病后戏赠同官蒋子权

王之望

吾衰谬养生,任运常坦坦。wú shuāi miù yǎng shēng,rèn yùn cháng tǎn tǎn。
每婴相如病,渐作叔夜懒。měi yīng xiāng rú bìng,jiàn zuò shū yè lǎn。
昨因触大暑,留热在鬲脘。zuó yīn chù dà shǔ,liú rè zài gé wǎn。
医师戒饮酒,所嗜不可断。yī shī jiè yǐn jiǔ,suǒ shì bù kě duàn。
寒热一朝作,水火互濯熯。hán rè yī cháo zuò,shuǐ huǒ hù zhuó hàn。
地偏无药饵,伏枕但忧悹。dì piān wú yào ěr,fú zhěn dàn yōu guàn。
同僚有蒋子,爽俊流辈罕。tóng liáo yǒu jiǎng zi,shuǎng jùn liú bèi hǎn。
作诗宗徐庾,巧语如绣纂。zuò shī zōng xú yǔ,qiǎo yǔ rú xiù zuǎn。
间有少陵风,醇音调玉琯。jiān yǒu shǎo líng fēng,chún yīn diào yù guǎn。
岂惟诗家秀,从政今可算。qǐ wéi shī jiā xiù,cóng zhèng jīn kě suàn。
牢盆有出纳,晓夕亲授筦。láo pén yǒu chū nà,xiǎo xī qīn shòu guǎn。
琴瑟费更张,君能时急缓。qín sè fèi gèng zhāng,jūn néng shí jí huǎn。
公馀治方书,今昔多所缵。gōng yú zhì fāng shū,jīn xī duō suǒ zuǎn。
有来谒疾病,手自施汤散。yǒu lái yè jí bìng,shǒu zì shī tāng sàn。
买药辍俸钱,为民已痌痯。mǎi yào chuò fèng qián,wèi mín yǐ tōng guǎn。
我昨病在床,君来问尤款。wǒ zuó bìng zài chuáng,jūn lái wèn yóu kuǎn。
教我煮橘皮,汤热过冰碗。jiào wǒ zhǔ jú pí,tāng rè guò bīng wǎn。
继送桔梗汤,一杯去烦懑。jì sòng jú gěng tāng,yī bēi qù fán mèn。
柴胡作引子,汗出如被趱。chái hú zuò yǐn zi,hàn chū rú bèi zǎn。
所投立有效,病去若水浣。suǒ tóu lì yǒu xiào,bìng qù ruò shuǐ huàn。
乃知才艺多,所蓄非窾窾。nǎi zhī cái yì duō,suǒ xù fēi kuǎn kuǎn。
又闻善骑射,长箭必引满。yòu wén shàn qí shè,zhǎng jiàn bì yǐn mǎn。
设侯六十步,所发无虚簳。shè hóu liù shí bù,suǒ fā wú xū gǎn。
观君精悍姿,此语不其亶。guān jūn jīng hàn zī,cǐ yǔ bù qí dǎn。
独于围棋低,尺固有所短。dú yú wéi qí dī,chǐ gù yǒu suǒ duǎn。
向来屡小胜,喜气辄衎衎。xiàng lái lǚ xiǎo shèng,xǐ qì zhé kàn kàn。
我欲张以羸,不令见矛䂎。wǒ yù zhāng yǐ léi,bù lìng jiàn máo zuǎn。
侈心益骄汰,出语颇夸诞。chǐ xīn yì jiāo tài,chū yǔ pǒ kuā dàn。
不知小敌坚,一败石破卵。bù zhī xiǎo dí jiān,yī bài shí pò luǎn。
大战决雌雄,迟君落新馆。dà zhàn jué cí xióng,chí jūn luò xīn guǎn。
173«6789101112