古诗词

三日寻李九庄

常建

雨歇杨林东渡头,永和三日荡轻舟。yǔ xiē yáng lín dōng dù tóu,yǒng hé sān rì dàng qīng zhōu。
故人家在桃花岸,直到门前溪水流。gù rén jiā zài táo huā àn,zhí dào mén qián xī shuǐ liú。
常建

常建

常建(708-765),唐代诗人,字号不详,有说是邢台人或说长安(今陕西西安)人,开元十五年与王昌龄同榜进士,长仕宦不得意,来往山水名胜,过着一个很长时期的漫游生活。后移家隐居鄂渚。大历中,曾任盱眙尉。 常建的作品>>

猜您喜欢

塞下曲四首

常建

北海阴风动地来,明君祠上望龙堆。běi hǎi yīn fēng dòng dì lái,míng jūn cí shàng wàng lóng duī。
髑髅皆是长城卒,日暮沙场飞作灰。dú lóu jiē shì zhǎng chéng zú,rì mù shā chǎng fēi zuò huī。

塞下曲四首

常建

龙斗雌雄势已分,山崩鬼哭恨将军。lóng dòu cí xióng shì yǐ fēn,shān bēng guǐ kū hèn jiāng jūn。
黄河直北千馀里,冤气苍茫成黑云。huáng hé zhí běi qiān yú lǐ,yuān qì cāng máng chéng hēi yún。

塞下曲四首

常建

因嫁单于怨在边,蛾眉万古葬胡天。yīn jià dān yú yuàn zài biān,é méi wàn gǔ zàng hú tiān。
汉家此去三千里,青冢常无草木烟。hàn jiā cǐ qù sān qiān lǐ,qīng zhǒng cháng wú cǎo mù yān。

戏题湖上

常建

湖上老人坐矶头,湖里桃花水却流。hú shàng lǎo rén zuò jī tóu,hú lǐ táo huā shuǐ què liú。
竹竿袅袅波无际,不知何者吞吾钩。zhú gān niǎo niǎo bō wú jì,bù zhī hé zhě tūn wú gōu。

吴故宫

常建

越女歌长君且听,芙蓉香满水边城。yuè nǚ gē zhǎng jūn qiě tīng,fú róng xiāng mǎn shuǐ biān chéng。
岂知一日终非主,犹自如今有怨声。qǐ zhī yī rì zhōng fēi zhǔ,yóu zì rú jīn yǒu yuàn shēng。

江上琴兴

常建

江上调玉琴,一弦清一心。jiāng shàng diào yù qín,yī xián qīng yī xīn。
泠泠七弦遍,万木澄幽阴。líng líng qī xián biàn,wàn mù chéng yōu yīn。
能使江月白,又令江水深。néng shǐ jiāng yuè bái,yòu lìng jiāng shuǐ shēn。
始知梧桐枝,可以徽黄金。shǐ zhī wú tóng zhī,kě yǐ huī huáng jīn。

送楚十少府

常建

微风吹霜气,寒影明前除。wēi fēng chuī shuāng qì,hán yǐng míng qián chú。
落日未能别,萧萧林木虚。luò rì wèi néng bié,xiāo xiāo lín mù xū。
愁烟闭千里,仙尉其何如。chóu yān bì qiān lǐ,xiān wèi qí hé rú。
因送别鹤操,赠之双鲤鱼。yīn sòng bié hè cāo,zèng zhī shuāng lǐ yú。
鲤鱼在金盘,别鹤哀有馀。lǐ yú zài jīn pán,bié hè āi yǒu yú。
心事则如此,请君开素书。xīn shì zé rú cǐ,qǐng jūn kāi sù shū。

张山人弹琴

常建

君去芳草绿,西峰弹玉琴。jūn qù fāng cǎo lǜ,xī fēng dàn yù qín。
岂惟丘中赏,兼得清烦襟。qǐ wéi qiū zhōng shǎng,jiān dé qīng fán jīn。
朝从山口还,出岭闻清音。cháo cóng shān kǒu hái,chū lǐng wén qīng yīn。
了然云霞气,照见天地心。le rán yún xiá qì,zhào jiàn tiān dì xīn。
玄鹤下澄空,翩翩舞松林。xuán hè xià chéng kōng,piān piān wǔ sōng lín。
改弦扣商声,又听飞龙吟。gǎi xián kòu shāng shēng,yòu tīng fēi lóng yín。
稍觉此身妄,渐知仙事深。shāo jué cǐ shēn wàng,jiàn zhī xiān shì shēn。
其将炼金鼎,永矣投吾簪。qí jiāng liàn jīn dǐng,yǒng yǐ tóu wú zān。

白湖寺后溪宿云门

常建

落日山水清,乱流鸣淙淙。luò rì shān shuǐ qīng,luàn liú míng cóng cóng。
旧蒲雨抽节,新花水对窗。jiù pú yǔ chōu jié,xīn huā shuǐ duì chuāng。
溪中日已没,归鸟多为双。xī zhōng rì yǐ méi,guī niǎo duō wèi shuāng。
杉松引直路,出谷临前湖。shān sōng yǐn zhí lù,chū gǔ lín qián hú。
洲渚晚色静,又观花与蒲。zhōu zhǔ wǎn sè jìng,yòu guān huā yǔ pú。
入溪复登岭,草浅寒流速。rù xī fù dēng lǐng,cǎo qiǎn hán liú sù。
圆月明高峰,春山因独宿。yuán yuè míng gāo fēng,chūn shān yīn dú sù。
松阴澄初夜,曙色分远目。sōng yīn chéng chū yè,shǔ sè fēn yuǎn mù。
日出城南隅,青青媚川陆。rì chū chéng nán yú,qīng qīng mèi chuān lù。
乱花覆东郭,碧气销长林。luàn huā fù dōng guō,bì qì xiāo zhǎng lín。
四郊一清影,千里归寸心。sì jiāo yī qīng yǐng,qiān lǐ guī cùn xīn。
前瞻王程促,却恋云门深。qián zhān wáng chéng cù,què liàn yún mén shēn。
毕景有馀兴,到家弹玉琴。bì jǐng yǒu yú xīng,dào jiā dàn yù qín。

闲斋卧病

常建

旬时结阴霖,帘外初白日。xún shí jié yīn lín,lián wài chū bái rì。
斋沐清病容,心魂畏虚室。zhāi mù qīng bìng róng,xīn hún wèi xū shì。
闲梅照前户,明镜悲旧质。xián méi zhào qián hù,míng jìng bēi jiù zhì。
同袍四五人,何不来问疾。tóng páo sì wǔ rén,hé bù lái wèn jí。

闲斋卧病

常建

行药至石壁,东风变萌芽。xíng yào zhì shí bì,dōng fēng biàn méng yá。
主人门外绿,小隐湖中花。zhǔ rén mén wài lǜ,xiǎo yǐn hú zhōng huā。
时物堪独往,春帆宜别家。shí wù kān dú wǎng,chūn fān yí bié jiā。
辞君向沧海,烂熳从天涯。cí jūn xiàng cāng hǎi,làn màn cóng tiān yá。

塞上曲

常建

翩翩云中使,来问太原卒。piān piān yún zhōng shǐ,lái wèn tài yuán zú。
百战苦不归,刀头怨明月。bǎi zhàn kǔ bù guī,dāo tóu yuàn míng yuè。
塞云随阵落,寒日傍城没。sāi yún suí zhèn luò,hán rì bàng chéng méi。
城下有寡妻,哀哀哭枯骨。chéng xià yǒu guǎ qī,āi āi kū kū gǔ。

仙谷遇毛女意知是秦宫人

常建

溪口水石浅,泠泠明药丛。xī kǒu shuǐ shí qiǎn,líng líng míng yào cóng。
入溪双峰峻,松栝疏幽风。rù xī shuāng fēng jùn,sōng guā shū yōu fēng。
垂岭枝袅袅,翳泉花蒙蒙。chuí lǐng zhī niǎo niǎo,yì quán huā méng méng。
夤缘霁人目,路尽心弥通。yín yuán jì rén mù,lù jǐn xīn mí tōng。
盘石横阳崖,前流殊未穷。pán shí héng yáng yá,qián liú shū wèi qióng。
回潭清云影,弥漫长天空。huí tán qīng yún yǐng,mí màn zhǎng tiān kōng。
水边一神女,千岁为玉童。shuǐ biān yī shén nǚ,qiān suì wèi yù tóng。
羽毛经汉代,珠翠逃秦宫。yǔ máo jīng hàn dài,zhū cuì táo qín gōng。
目觌神已寓,鹤飞言未终。mù dí shén yǐ yù,hè fēi yán wèi zhōng。
祈君青云秘,愿谒黄仙翁。qí jūn qīng yún mì,yuàn yè huáng xiān wēng。
尝以耕玉田,龙鸣西顶中。cháng yǐ gēng yù tián,lóng míng xī dǐng zhōng。
金梯与天接,几日来相逢。jīn tī yǔ tiān jiē,jǐ rì lái xiāng féng。

梦太白西峰

常建

梦寐升九崖,杳霭逢元君。mèng mèi shēng jiǔ yá,yǎo ǎi féng yuán jūn。
遗我太白峰,寥寥辞垢氛。yí wǒ tài bái fēng,liáo liáo cí gòu fēn。
结宇在星汉,宴林闭氤氲。jié yǔ zài xīng hàn,yàn lín bì yīn yūn。
檐楹覆馀翠,巾舄生片云。yán yíng fù yú cuì,jīn xì shēng piàn yún。
时往溪水间,孤亭昼仍曛。shí wǎng xī shuǐ jiān,gū tíng zhòu réng xūn。
松峰引天影,石濑清霞文。sōng fēng yǐn tiān yǐng,shí lài qīng xiá wén。
恬目缓舟趣,霁心投鸟群。tián mù huǎn zhōu qù,jì xīn tóu niǎo qún。
春风又摇棹,潭岛花纷纷。chūn fēng yòu yáo zhào,tán dǎo huā fēn fēn。

鄂渚招王昌龄张偾

常建

刈芦旷野中,沙土飞黄云。yì lú kuàng yě zhōng,shā tǔ fēi huáng yún。
天晦无精光,茫茫悲远君。tiān huì wú jīng guāng,máng máng bēi yuǎn jūn。
楚山隔湘水,湖畔落日曛。chǔ shān gé xiāng shuǐ,hú pàn luò rì xūn。
春雁又北飞,音书固难闻。chūn yàn yòu běi fēi,yīn shū gù nán wén。
谪居未为叹,谗枉何由分。zhé jū wèi wèi tàn,chán wǎng hé yóu fēn。
午日逐蛟龙,宜为吊冤文。wǔ rì zhú jiāo lóng,yí wèi diào yuān wén。
翻覆古共然,名宦安足云。fān fù gǔ gòng rán,míng huàn ān zú yún。
贫士任枯槁,捕鱼清江濆。pín shì rèn kū gǎo,bǔ yú qīng jiāng fén。
有时荷锄犁,旷野自耕耘。yǒu shí hé chú lí,kuàng yě zì gēng yún。
不然春山隐,溪涧花氤氲。bù rán chūn shān yǐn,xī jiàn huā yīn yūn。
山鹿自有场,贤达亦顾群。shān lù zì yǒu chǎng,xián dá yì gù qún。
二贤归去来,世上徒纷纷。èr xián guī qù lái,shì shàng tú fēn fēn。
43123