古诗词

七月三日亭午已后较热退晚加小凉稳睡有诗因论壮年乐事戏呈元二十一曹长

杜甫

今兹商用事,馀热亦已末。jīn zī shāng yòng shì,yú rè yì yǐ mò。
衰年旅炎方,生意从此活。shuāi nián lǚ yán fāng,shēng yì cóng cǐ huó。
亭午减汗流,北邻耐人聒。tíng wǔ jiǎn hàn liú,běi lín nài rén guā。
晚风爽乌匼,筋力苏摧折。wǎn fēng shuǎng wū kē,jīn lì sū cuī zhé。
闭目逾十旬,大江不止渴。bì mù yú shí xún,dà jiāng bù zhǐ kě。
退藏恨雨师,健步闻旱魃。tuì cáng hèn yǔ shī,jiàn bù wén hàn bá。
园蔬抱金玉,无以供采掇。yuán shū bào jīn yù,wú yǐ gōng cǎi duō。
密云虽聚散,徂暑终衰歇。mì yún suī jù sàn,cú shǔ zhōng shuāi xiē。
前圣慎焚巫,武王亲救暍。qián shèng shèn fén wū,wǔ wáng qīn jiù yē。
阴阳相主客,时序递回斡。yīn yáng xiāng zhǔ kè,shí xù dì huí wò。
洒落唯清秋,昏霾一空阔。sǎ luò wéi qīng qiū,hūn mái yī kōng kuò。
萧萧紫塞雁,南向欲行列。xiāo xiāo zǐ sāi yàn,nán xiàng yù xíng liè。
歘思红颜日,霜露冻阶闼。chuā sī hóng yán rì,shuāng lù dòng jiē tà。
胡马挟雕弓,鸣弦不虚发。hú mǎ xié diāo gōng,míng xián bù xū fā。
长鈚逐狡兔,突羽当满月。zhǎng pī zhú jiǎo tù,tū yǔ dāng mǎn yuè。
惆怅白头吟,萧条游侠窟。chóu chàng bái tóu yín,xiāo tiáo yóu xiá kū。
临轩望山阁,缥缈安可越。lín xuān wàng shān gé,piāo miǎo ān kě yuè。
高人炼丹砂,未念将朽骨。gāo rén liàn dān shā,wèi niàn jiāng xiǔ gǔ。
少壮迹颇疏,欢乐曾倏忽。shǎo zhuàng jì pǒ shū,huān lè céng shū hū。
杖藜风尘际,老丑难剪拂。zhàng lí fēng chén jì,lǎo chǒu nán jiǎn fú。
吾子得神仙,本是池中物。wú zi dé shén xiān,běn shì chí zhōng wù。
贱夫美一睡,烦促婴词笔。jiàn fū měi yī shuì,fán cù yīng cí bǐ。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

送舍弟频

杜甫

诸姑今海畔,两弟亦山东。zhū gū jīn hǎi pàn,liǎng dì yì shān dōng。
去傍干戈觅,来看道路通。qù bàng gàn gē mì,lái kàn dào lù tōng。
短衣防战地,匹马逐秋风。duǎn yī fáng zhàn dì,pǐ mǎ zhú qiū fēng。
莫作俱流落,长瞻碣石鸿。mò zuò jù liú luò,zhǎng zhān jié shí hóng。

至后

杜甫

冬至至后日初长,远在剑南思洛阳。dōng zhì zhì hòu rì chū zhǎng,yuǎn zài jiàn nán sī luò yáng。
青袍白马有何意,金谷铜驼非故乡。qīng páo bái mǎ yǒu hé yì,jīn gǔ tóng tuó fēi gù xiāng。
梅花欲开不自觉,棣萼一别永相望。méi huā yù kāi bù zì jué,dì è yī bié yǒng xiāng wàng。
愁极本凭诗遣兴,诗成吟咏转凄凉。chóu jí běn píng shī qiǎn xīng,shī chéng yín yǒng zhuǎn qī liáng。

寄岑嘉州

杜甫

不见故人十年馀,不道故人无素书。bù jiàn gù rén shí nián yú,bù dào gù rén wú sù shū。
愿逢颜色关塞远,岂意出守江城居。yuàn féng yán sè guān sāi yuǎn,qǐ yì chū shǒu jiāng chéng jū。
外江三峡且相接,斗酒新诗终日疏。wài jiāng sān xiá qiě xiāng jiē,dòu jiǔ xīn shī zhōng rì shū。
谢朓每篇堪讽诵,冯唐已老听吹嘘。xiè tiǎo měi piān kān fěng sòng,féng táng yǐ lǎo tīng chuī xū。
泊船秋夜经春草,伏枕青枫限玉除。pō chuán qiū yè jīng chūn cǎo,fú zhěn qīng fēng xiàn yù chú。
眼前所寄选何物,赠子云安双鲤鱼。yǎn qián suǒ jì xuǎn hé wù,zèng zi yún ān shuāng lǐ yú。

赤甲

杜甫

卜居赤甲迁居新,两见巫山楚水春。bo jū chì jiǎ qiān jū xīn,liǎng jiàn wū shān chǔ shuǐ chūn。
炙背可以献天子,美芹由来知野人。zhì bèi kě yǐ xiàn tiān zi,měi qín yóu lái zhī yě rén。
荆州郑薛寄书近,蜀客郗岑非我邻。jīng zhōu zhèng xuē jì shū jìn,shǔ kè xī cén fēi wǒ lín。
笑接郎中评事饮,病从深酌道吾真。xiào jiē láng zhōng píng shì yǐn,bìng cóng shēn zhuó dào wú zhēn。

滟滪

杜甫

滟滪既没孤根深,西来水多愁太阴。yàn yù jì méi gū gēn shēn,xī lái shuǐ duō chóu tài yīn。
江天漠漠鸟双去,风雨时时龙一吟。jiāng tiān mò mò niǎo shuāng qù,fēng yǔ shí shí lóng yī yín。
舟人渔子歌回首,估客胡商泪满襟。zhōu rén yú zi gē huí shǒu,gū kè hú shāng lèi mǎn jīn。
寄语舟航恶年少,休翻盐井横黄金。jì yǔ zhōu háng è nián shǎo,xiū fān yán jǐng héng huáng jīn。

白帝

杜甫

白帝城中云出门,白帝城下雨翻盆。bái dì chéng zhōng yún chū mén,bái dì chéng xià yǔ fān pén。
高江急峡雷霆斗,翠木苍藤日月昏。gāo jiāng jí xiá léi tíng dòu,cuì mù cāng téng rì yuè hūn。
戎马不如归马逸,千家今有百家存。róng mǎ bù rú guī mǎ yì,qiān jiā jīn yǒu bǎi jiā cún。
哀哀寡妇诛求尽,恸哭秋原何处村。āi āi guǎ fù zhū qiú jǐn,tòng kū qiū yuán hé chù cūn。

白帝城最高楼

杜甫

城尖径昃旌旆愁,独立缥缈之飞楼。chéng jiān jìng zè jīng pèi chóu,dú lì piāo miǎo zhī fēi lóu。
峡坼云霾龙虎卧,江清日抱鼋鼍游。xiá chè yún mái lóng hǔ wò,jiāng qīng rì bào yuán tuó yóu。
扶桑西枝对断石,弱水东影随长流。fú sāng xī zhī duì duàn shí,ruò shuǐ dōng yǐng suí zhǎng liú。
杖藜叹世者谁子,泣血迸空回白头。zhàng lí tàn shì zhě shuí zi,qì xuè bèng kōng huí bái tóu。

夔州歌十绝句

杜甫

中巴之东巴东山,江水开辟流其间。zhōng bā zhī dōng bā dōng shān,jiāng shuǐ kāi pì liú qí jiān。
白帝高为三峡镇,夔州险过百牢关。bái dì gāo wèi sān xiá zhèn,kuí zhōu xiǎn guò bǎi láo guān。

夔州歌十绝句

杜甫

白帝夔州各异城,蜀江楚峡混殊名。bái dì kuí zhōu gè yì chéng,shǔ jiāng chǔ xiá hùn shū míng。
英雄割据非天意,霸主并吞在物情。yīng xióng gē jù fēi tiān yì,bà zhǔ bìng tūn zài wù qíng。

夔州歌十绝句

杜甫

群雄竞起问前朝,王者无外见今朝。qún xióng jìng qǐ wèn qián cháo,wáng zhě wú wài jiàn jīn cháo。
比讶渔阳结怨恨,元听舜日旧箫韶。bǐ yà yú yáng jié yuàn hèn,yuán tīng shùn rì jiù xiāo sháo。

夔州歌十绝句

杜甫

赤甲白盐俱刺天,闾阎缭绕接山巅。chì jiǎ bái yán jù cì tiān,lǘ yán liáo rào jiē shān diān。
枫林橘树丹青合,复道重楼锦绣悬。fēng lín jú shù dān qīng hé,fù dào zhòng lóu jǐn xiù xuán。

夔州歌十绝句

杜甫

瀼东瀼西一万家,江北江南春冬花。ráng dōng ráng xī yī wàn jiā,jiāng běi jiāng nán chūn dōng huā。
背飞鹤子遗琼蕊,相趁凫雏入蒋牙。bèi fēi hè zi yí qióng ruǐ,xiāng chèn fú chú rù jiǎng yá。

夔州歌十绝句

杜甫

东屯稻畦一百顷,北有涧水通青苗。dōng tún dào qí yī bǎi qǐng,běi yǒu jiàn shuǐ tōng qīng miáo。
晴浴狎鸥分处处,雨随神女下朝朝。qíng yù xiá ōu fēn chù chù,yǔ suí shén nǚ xià cháo cháo。

夔州歌十绝句

杜甫

蜀麻吴盐自古通,万斛之舟行若风。shǔ má wú yán zì gǔ tōng,wàn hú zhī zhōu xíng ruò fēng。
长年三老长歌里,白昼摊钱高浪中。zhǎng nián sān lǎo zhǎng gē lǐ,bái zhòu tān qián gāo làng zhōng。

夔州歌十绝句

杜甫

忆昔咸阳都市合,山水之图张卖时。yì xī xián yáng dōu shì hé,shān shuǐ zhī tú zhāng mài shí。
巫峡曾经宝屏见,楚宫犹对碧峰疑。wū xiá céng jīng bǎo píng jiàn,chǔ gōng yóu duì bì fēng yí。