古诗词

骄儿诗

李商隐

衮师我骄儿,美秀乃无匹。gǔn shī wǒ jiāo ér,měi xiù nǎi wú pǐ。
文葆未周晬,固已知六七。wén bǎo wèi zhōu zuì,gù yǐ zhī liù qī。
四岁知名姓,眼不视梨栗。sì suì zhī míng xìng,yǎn bù shì lí lì。
交朋颇窥观,谓是丹穴物。jiāo péng pǒ kuī guān,wèi shì dān xué wù。
前朝尚器貌,流品方第一。qián cháo shàng qì mào,liú pǐn fāng dì yī。
不然神仙姿,不尔燕鹤骨。bù rán shén xiān zī,bù ěr yàn hè gǔ。
安得此相谓,欲慰衰朽质。ān dé cǐ xiāng wèi,yù wèi shuāi xiǔ zhì。
青春妍和月,朋戏浑甥侄。qīng chūn yán hé yuè,péng xì hún shēng zhí。
绕堂复穿林,沸若金鼎溢。rào táng fù chuān lín,fèi ruò jīn dǐng yì。
门有长者来,造次请先出。mén yǒu zhǎng zhě lái,zào cì qǐng xiān chū。
客前问所须,含意下吐实。kè qián wèn suǒ xū,hán yì xià tǔ shí。
归来学客面,䦱败秉爷笏。guī lái xué kè miàn,wěi bài bǐng yé hù。
或谑张飞胡,或笑邓艾吃。huò xuè zhāng fēi hú,huò xiào dèng ài chī。
豪鹰毛崱屴,猛马气佶傈。háo yīng máo zè lì,měng mǎ qì jí lì。
截得青筼筜,骑走恣唐突。jié dé qīng yún dāng,qí zǒu zì táng tū。
忽复学参军,按声唤苍鹘。hū fù xué cān jūn,àn shēng huàn cāng gǔ。
又复纱灯旁,稽首礼夜佛。yòu fù shā dēng páng,jī shǒu lǐ yè fú。
仰鞭罥蛛网,俯首饮花蜜。yǎng biān juàn zhū wǎng,fǔ shǒu yǐn huā mì。
欲争蛱蝶轻,未谢柳絮疾。yù zhēng jiá dié qīng,wèi xiè liǔ xù jí。
阶前逢阿姊,六甲颇输失。jiē qián féng ā zǐ,liù jiǎ pǒ shū shī。
凝走弄香奁,拔脱金屈戌。níng zǒu nòng xiāng lián,bá tuō jīn qū xū。
抱持多反侧,威怒不可律。bào chí duō fǎn cè,wēi nù bù kě lǜ。
曲躬牵窗网,喀唾拭琴漆。qū gōng qiān chuāng wǎng,kā tuò shì qín qī。
有时看临书,挺立不动膝。yǒu shí kàn lín shū,tǐng lì bù dòng xī。
古锦请裁衣,玉轴亦欲乞。gǔ jǐn qǐng cái yī,yù zhóu yì yù qǐ。
请爷书春胜,春胜宜春日。qǐng yé shū chūn shèng,chūn shèng yí chūn rì。
芭蕉斜卷笺,辛夷低过笔。bā jiāo xié juǎn jiān,xīn yí dī guò bǐ。
爷昔好读书,恳苦自著述。yé xī hǎo dú shū,kěn kǔ zì zhù shù。
憔悴欲四十,无肉畏蚤虱。qiáo cuì yù sì shí,wú ròu wèi zǎo shī。
儿慎勿学爷,读书求甲乙。ér shèn wù xué yé,dú shū qiú jiǎ yǐ。
穰苴司马法,张良黄石术。ráng jū sī mǎ fǎ,zhāng liáng huáng shí shù。
便为帝王师,不假更纤悉。biàn wèi dì wáng shī,bù jiǎ gèng xiān xī。
况今西与北,羌戎正狂悖。kuàng jīn xī yǔ běi,qiāng róng zhèng kuáng bèi。
诛赦两未成,将养如痼疾。zhū shè liǎng wèi chéng,jiāng yǎng rú gù jí。
儿当速成大,探雏入虎穴。ér dāng sù chéng dà,tàn chú rù hǔ xué。
当为万户侯,勿守一经帙。dāng wèi wàn hù hóu,wù shǒu yī jīng zhì。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

当句有对

李商隐

密迩平阳接上兰,秦楼鸳瓦汉宫盘。mì ěr píng yáng jiē shàng lán,qín lóu yuān wǎ hàn gōng pán。
池光不定花光乱,日气初涵露气乾。chí guāng bù dìng huā guāng luàn,rì qì chū hán lù qì qián。
但觉游蜂饶舞蝶,岂知孤凤忆离鸾。dàn jué yóu fēng ráo wǔ dié,qǐ zhī gū fèng yì lí luán。
三星自转三山远,紫府程遥碧落宽。sān xīng zì zhuǎn sān shān yuǎn,zǐ fǔ chéng yáo bì luò kuān。

井络

李商隐

井络天彭一掌中,漫夸天设剑为峰。jǐng luò tiān péng yī zhǎng zhōng,màn kuā tiān shè jiàn wèi fēng。
阵图东聚燕江石,边柝西悬雪岭松。zhèn tú dōng jù yàn jiāng shí,biān tuò xī xuán xuě lǐng sōng。
堪叹故君成杜宇,可能先主是真龙。kān tàn gù jūn chéng dù yǔ,kě néng xiān zhǔ shì zhēn lóng。
将来为报奸雄辈,莫向金牛访旧踪。jiāng lái wèi bào jiān xióng bèi,mò xiàng jīn niú fǎng jiù zōng。

写意

李商隐

燕雁迢迢隔上林,高秋望断正长吟。yàn yàn tiáo tiáo gé shàng lín,gāo qiū wàng duàn zhèng zhǎng yín。
人间路有潼江险,天外山惟玉垒深。rén jiān lù yǒu tóng jiāng xiǎn,tiān wài shān wéi yù lěi shēn。
日向花间留返照,云从城上结层阴。rì xiàng huā jiān liú fǎn zhào,yún cóng chéng shàng jié céng yīn。
三年已制思乡泪,更入新年恐不禁。sān nián yǐ zhì sī xiāng lèi,gèng rù xīn nián kǒng bù jìn。

随师东

李商隐

东征日调万黄金,几竭中原买斗心。dōng zhēng rì diào wàn huáng jīn,jǐ jié zhōng yuán mǎi dòu xīn。
军令未闻诛马谡,捷书惟是报孙歆。jūn lìng wèi wén zhū mǎ sù,jié shū wéi shì bào sūn xīn。
但须鸑鷟巢阿阁,岂假鸱鸮在泮林。dàn xū yuè zhuó cháo ā gé,qǐ jiǎ chī xiāo zài pàn lín。
可惜前朝玄菟郡,积骸成莽阵云深。kě xī qián cháo xuán tú jùn,jī hái chéng mǎng zhèn yún shēn。

宋玉

李商隐

何事荆台百万家,惟教宋玉擅才华。hé shì jīng tái bǎi wàn jiā,wéi jiào sòng yù shàn cái huá。
楚辞已不饶唐勒,风赋何曾让景差。chǔ cí yǐ bù ráo táng lēi,fēng fù hé céng ràng jǐng chà。
落日渚宫供观阁,开年云梦送烟花。luò rì zhǔ gōng gōng guān gé,kāi nián yún mèng sòng yān huā。
可怜庾信寻荒径,犹得三朝托后车。kě lián yǔ xìn xún huāng jìng,yóu dé sān cháo tuō hòu chē。

韩同年新居饯韩西迎家室戏赠

李商隐

籍籍征西万户侯,新缘贵婿起朱楼。jí jí zhēng xī wàn hù hóu,xīn yuán guì xù qǐ zhū lóu。
一名我漫居先甲,千骑君翻在上头。yī míng wǒ màn jū xiān jiǎ,qiān qí jūn fān zài shàng tóu。
云路招邀回彩凤,天河迢遰笑牵牛。yún lù zhāo yāo huí cǎi fèng,tiān hé tiáo dì xiào qiān niú。
南朝禁脔无人近,瘦尽琼枝咏四愁。nán cháo jìn luán wú rén jìn,shòu jǐn qióng zhī yǒng sì chóu。

奉和太原公送前杨秀才戴兼招杨正字戎

李商隐

潼关地接古弘农,万里高飞雁与鸿。tóng guān dì jiē gǔ hóng nóng,wàn lǐ gāo fēi yàn yǔ hóng。
桂树一枝当白日,芸香三代继清风。guì shù yī zhī dāng bái rì,yún xiāng sān dài jì qīng fēng。
仙舟尚惜乖双美,彩服何由得尽同。xiān zhōu shàng xī guāi shuāng měi,cǎi fú hé yóu dé jǐn tóng。
谁惮士龙多笑疾,美髭终类晋司空。shuí dàn shì lóng duō xiào jí,měi zī zhōng lèi jìn sī kōng。

赠赵协律晰

李商隐

俱识孙公与谢公,二年歌哭处还同。jù shí sūn gōng yǔ xiè gōng,èr nián gē kū chù hái tóng。
已叨邹马声华末,更共刘卢族望通。yǐ dāo zōu mǎ shēng huá mò,gèng gòng liú lú zú wàng tōng。
南省恩深宾馆在,东山事往妓楼空。nán shěng ēn shēn bīn guǎn zài,dōng shān shì wǎng jì lóu kōng。
不堪岁暮相逢地,我欲西征君又东。bù kān suì mù xiāng féng dì,wǒ yù xī zhēng jūn yòu dōng。

正月崇让宅

李商隐

密锁重关掩绿苔,廊深阁迥此徘徊。mì suǒ zhòng guān yǎn lǜ tái,láng shēn gé jiǒng cǐ pái huái。
先知风起月含晕,尚自露寒花未开。xiān zhī fēng qǐ yuè hán yūn,shàng zì lù hán huā wèi kāi。
蝙拂帘旌终展转,鼠翻窗网小惊猜。biān fú lián jīng zhōng zhǎn zhuǎn,shǔ fān chuāng wǎng xiǎo jīng cāi。
背灯独共馀香语,不觉犹歌起夜来。bèi dēng dú gòng yú xiāng yǔ,bù jué yóu gē qǐ yè lái。

曲江

李商隐

望断平时翠辇过,空闻子夜鬼悲歌。wàng duàn píng shí cuì niǎn guò,kōng wén zi yè guǐ bēi gē。
金舆不返倾城色,玉殿犹分下苑波。jīn yú bù fǎn qīng chéng sè,yù diàn yóu fēn xià yuàn bō。
死忆华亭闻唳鹤,老忧王室泣铜驼。sǐ yì huá tíng wén lì hè,lǎo yōu wáng shì qì tóng tuó。
天荒地变心难折,若比阳春意未多。tiān huāng dì biàn xīn nán zhé,ruò bǐ yáng chūn yì wèi duō。

李商隐

江南江北雪初消,漠漠轻黄惹嫩条。jiāng nán jiāng běi xuě chū xiāo,mò mò qīng huáng rě nèn tiáo。
灞岸已攀行客手,楚宫先骋舞姬腰。bà àn yǐ pān xíng kè shǒu,chǔ gōng xiān chěng wǔ jī yāo。
清明带雨临官道,晚日含风拂野桥。qīng míng dài yǔ lín guān dào,wǎn rì hán fēng fú yě qiáo。
如线如丝正牵恨,王孙归路一何遥。rú xiàn rú sī zhèng qiān hèn,wáng sūn guī lù yī hé yáo。

九日

李商隐

曾共山翁把酒时,霜天白菊绕阶墀。céng gòng shān wēng bǎ jiǔ shí,shuāng tiān bái jú rào jiē chí。
十年泉下无人问,九日樽前有所思。shí nián quán xià wú rén wèn,jiǔ rì zūn qián yǒu suǒ sī。
不学汉臣栽苜蓿,空教楚客咏江篱。bù xué hàn chén zāi mù xu,kōng jiào chǔ kè yǒng jiāng lí。
郎君官贵施行马,东阁无因再得窥。láng jūn guān guì shī xíng mǎ,dōng gé wú yīn zài dé kuī。

赠司勋杜十三员外

李商隐

杜牧司勋字牧之,清秋一首杜秋诗。dù mù sī xūn zì mù zhī,qīng qiū yī shǒu dù qiū shī。
前身应是梁江总,名总还曾字总持。qián shēn yīng shì liáng jiāng zǒng,míng zǒng hái céng zì zǒng chí。
心铁已从干镆利,鬓丝休叹雪霜垂。xīn tiě yǐ cóng gàn mò lì,bìn sī xiū tàn xuě shuāng chuí。
汉江远吊西江水,羊祜韦丹尽有碑。hàn jiāng yuǎn diào xī jiāng shuǐ,yáng hù wéi dān jǐn yǒu bēi。

天平公座中呈令狐令公时蔡京在坐京曾为僧徒故有第五句

李商隐

罢执霓旌上醮坛,慢妆娇树水晶盘。bà zhí ní jīng shàng jiào tán,màn zhuāng jiāo shù shuǐ jīng pán。
更深欲诉蛾眉敛,衣薄临醒玉艳寒。gèng shēn yù sù é méi liǎn,yī báo lín xǐng yù yàn hán。
白足禅僧思败道,青袍御史拟休官。bái zú chán sēng sī bài dào,qīng páo yù shǐ nǐ xiū guān。
虽然同是将军客,不敢公然子细看。suī rán tóng shì jiāng jūn kè,bù gǎn gōng rán zi xì kàn。

题道静院院在中条山故王颜中丞所置虢州刺史舍官居此今写真存焉

李商隐

紫府丹成化鹤群,青松手植变龙文。zǐ fǔ dān chéng huà hè qún,qīng sōng shǒu zhí biàn lóng wén。
壶中别有仙家日,岭上犹多隐士云。hú zhōng bié yǒu xiān jiā rì,lǐng shàng yóu duō yǐn shì yún。
独坐遗芳成故事,褰帷旧貌似元君。dú zuò yí fāng chéng gù shì,qiān wéi jiù mào shì yuán jūn。
自怜筑室灵山下,徒望朝岚与夕曛。zì lián zhù shì líng shān xià,tú wàng cháo lán yǔ xī xūn。