古诗词

偶成转韵七十二句赠四同舍

李商隐

沛国东风吹大泽,蒲青柳碧春一色。pèi guó dōng fēng chuī dà zé,pú qīng liǔ bì chūn yī sè。
我来不见隆准人,沥酒空馀庙中客。wǒ lái bù jiàn lóng zhǔn rén,lì jiǔ kōng yú miào zhōng kè。
征东同舍鸳与鸾,酒酣劝我悬征鞍。zhēng dōng tóng shě yuān yǔ luán,jiǔ hān quàn wǒ xuán zhēng ān。
蓝山宝肆不可入,玉中仍是青琅玕。lán shān bǎo sì bù kě rù,yù zhōng réng shì qīng láng gān。
武威将军使中侠,少年箭道惊杨叶。wǔ wēi jiāng jūn shǐ zhōng xiá,shǎo nián jiàn dào jīng yáng yè。
战功高后数文章,怜我秋斋梦蝴蝶。zhàn gōng gāo hòu shù wén zhāng,lián wǒ qiū zhāi mèng hú dié。
诘旦九门传奏章,高车大马来煌煌。jí dàn jiǔ mén chuán zòu zhāng,gāo chē dà mǎ lái huáng huáng。
路逢邹枚不暇揖,腊月大雪过大梁。lù féng zōu méi bù xiá yī,là yuè dà xuě guò dà liáng。
忆昔公为会昌宰,我时入谒虚怀待。yì xī gōng wèi huì chāng zǎi,wǒ shí rù yè xū huái dài。
众中赏我赋高唐,回看屈宋由年辈。zhòng zhōng shǎng wǒ fù gāo táng,huí kàn qū sòng yóu nián bèi。
公事武皇为铁冠,历厅请我相所难。gōng shì wǔ huáng wèi tiě guān,lì tīng qǐng wǒ xiāng suǒ nán。
我时憔悴在书阁,卧枕芸香春夜阑。wǒ shí qiáo cuì zài shū gé,wò zhěn yún xiāng chūn yè lán。
明年赴辟下昭桂,东郊恸哭辞兄弟。míng nián fù pì xià zhāo guì,dōng jiāo tòng kū cí xiōng dì。
韩公堆上跋马时,回望秦川树如荠。hán gōng duī shàng bá mǎ shí,huí wàng qín chuān shù rú jì。
依稀南指阳台云,鲤鱼食钩猿失群。yī xī nán zhǐ yáng tái yún,lǐ yú shí gōu yuán shī qún。
湘妃庙下已春尽,虞帝城前初日曛。xiāng fēi miào xià yǐ chūn jǐn,yú dì chéng qián chū rì xūn。
谢游桥上澄江馆,下望山城如一弹。xiè yóu qiáo shàng chéng jiāng guǎn,xià wàng shān chéng rú yī dàn。
鹧鸪声苦晓惊眠,朱槿花娇晚相伴。zhè gū shēng kǔ xiǎo jīng mián,zhū jǐn huā jiāo wǎn xiāng bàn。
顷之失职辞南风,破帆坏桨荆江中。qǐng zhī shī zhí cí nán fēng,pò fān huài jiǎng jīng jiāng zhōng。
斩蛟断璧不无意,平生自许非匆匆。zhǎn jiāo duàn bì bù wú yì,píng shēng zì xǔ fēi cōng cōng。
归来寂寞灵台下,著破蓝衫出无马。guī lái jì mò líng tái xià,zhù pò lán shān chū wú mǎ。
天官补吏府中趋,玉骨瘦来无一把。tiān guān bǔ lì fǔ zhōng qū,yù gǔ shòu lái wú yī bǎ。
手封狴牢屯制囚,直厅印锁黄昏愁。shǒu fēng bì láo tún zhì qiú,zhí tīng yìn suǒ huáng hūn chóu。
平明赤帖使修表,上贺嫖姚收贼州。píng míng chì tiē shǐ xiū biǎo,shàng hè piáo yáo shōu zéi zhōu。
旧山万仞青霞外,望见扶桑出东海。jiù shān wàn rèn qīng xiá wài,wàng jiàn fú sāng chū dōng hǎi。
爱君忧国去未能,白道青松了然在。ài jūn yōu guó qù wèi néng,bái dào qīng sōng le rán zài。
此时闻有燕昭台,挺身东望心眼开。cǐ shí wén yǒu yàn zhāo tái,tǐng shēn dōng wàng xīn yǎn kāi。
且吟王粲从军乐,不赋渊明归去来。qiě yín wáng càn cóng jūn lè,bù fù yuān míng guī qù lái。
彭门十万皆雄勇,首戴公恩若山重。péng mén shí wàn jiē xióng yǒng,shǒu dài gōng ēn ruò shān zhòng。
廷评日下握灵蛇,书记眠时吞彩凤。tíng píng rì xià wò líng shé,shū jì mián shí tūn cǎi fèng。
之子夫君郑与裴,何甥谢舅当世才。zhī zi fū jūn zhèng yǔ péi,hé shēng xiè jiù dāng shì cái。
青袍白简风流极,碧沼红莲倾倒开。qīng páo bái jiǎn fēng liú jí,bì zhǎo hóng lián qīng dào kāi。
我生粗疏不足数,《梁父》哀吟鸲鹆舞。wǒ shēng cū shū bù zú shù,liáng fù āi yín qú yù wǔ。
横行阔视倚公怜,狂来笔力如牛弩。héng xíng kuò shì yǐ gōng lián,kuáng lái bǐ lì rú niú nǔ。
借酒祝公千万年,吾徒礼分常周旋。jiè jiǔ zhù gōng qiān wàn nián,wú tú lǐ fēn cháng zhōu xuán。
收旗卧鼓相天子,相门出相光青史。shōu qí wò gǔ xiāng tiān zi,xiāng mén chū xiāng guāng qīng shǐ。
李商隐

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡沁阳(今河南焦作市沁阳与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 李商隐的作品>>

猜您喜欢

送臻师二首

李商隐

苦海迷途去未因,东方过此几微尘。kǔ hǎi mí tú qù wèi yīn,dōng fāng guò cǐ jǐ wēi chén。
何当百亿莲花上,一一莲花见佛身。hé dāng bǎi yì lián huā shàng,yī yī lián huā jiàn fú shēn。

富平少侯

李商隐

七国三边未到忧,十三身袭富平候。qī guó sān biān wèi dào yōu,shí sān shēn xí fù píng hòu。
不收金弹抛林外,却惜银床在井头。bù shōu jīn dàn pāo lín wài,què xī yín chuáng zài jǐng tóu。
彩树转灯珠错落,绣檀回枕玉雕锼。cǎi shù zhuǎn dēng zhū cuò luò,xiù tán huí zhěn yù diāo sōu。
当关不报侵晨客,新得佳人字莫愁。dāng guān bù bào qīn chén kè,xīn dé jiā rén zì mò chóu。

代越公房妓嘲徐公主

李商隐

笑啼俱不敢,几欲是吞声。xiào tí jù bù gǎn,jǐ yù shì tūn shēng。
遽遣离琴怨,都由半镜明。jù qiǎn lí qín yuàn,dōu yóu bàn jìng míng。
应防啼与笑,微露浅深情。yīng fáng tí yǔ xiào,wēi lù qiǎn shēn qíng。

代贵公主

李商隐

芳条得意红,飘落忽西东。fāng tiáo dé yì hóng,piāo luò hū xī dōng。
分逐春风去,风回得故丛。fēn zhú chūn fēng qù,fēng huí dé gù cóng。
明朝金井露,始看忆春风。míng cháo jīn jǐng lù,shǐ kàn yì chūn fēng。

赠句芒神

李商隐

佳期不定春期赊,春物夭阏兴咨嗟。jiā qī bù dìng chūn qī shē,chūn wù yāo è xīng zī jiē。
愿得句芒索青女,不教容易损年华。yuàn dé jù máng suǒ qīng nǚ,bù jiào róng yì sǔn nián huá。

房中曲

李商隐

蔷薇泣幽素,翠带花钱小。qiáng wēi qì yōu sù,cuì dài huā qián xiǎo。
娇郎痴若云,抱日西帘晓。jiāo láng chī ruò yún,bào rì xī lián xiǎo。
枕是龙宫石,割得秋波色。zhěn shì lóng gōng shí,gē dé qiū bō sè。
玉簟失柔肤,但见蒙罗碧。yù diàn shī róu fū,dàn jiàn méng luó bì。
忆得前年春,未语含悲辛。yì dé qián nián chūn,wèi yǔ hán bēi xīn。
归来已不见,锦瑟长于人。guī lái yǐ bù jiàn,jǐn sè zhǎng yú rén。
今日涧底松,明日山头檗。jīn rì jiàn dǐ sōng,míng rì shān tóu bò。
愁到天池翻,相看不相识。chóu dào tiān chí fān,xiāng kàn bù xiāng shí。

哭刘司户蕡

李商隐

路有论冤谪,言皆在中兴。lù yǒu lùn yuān zhé,yán jiē zài zhōng xīng。
空闻迁贾谊,不待相孙弘。kōng wén qiān jiǎ yì,bù dài xiāng sūn hóng。
江阔惟回首,天高但抚膺。jiāng kuò wéi huí shǒu,tiān gāo dàn fǔ yīng。
去年相送地,春雪满黄陵。qù nián xiāng sòng dì,chūn xuě mǎn huáng líng。

射鱼曲

李商隐

思牢弩箭磨青石,绣额蛮渠三虎力。sī láo nǔ jiàn mó qīng shí,xiù é mán qú sān hǔ lì。
寻潮背日伺泅鳞,贝阙夜移鲸失色。xún cháo bèi rì cì qiú lín,bèi quē yè yí jīng shī sè。
纤纤粉簳馨香饵,绿鸭回塘养龙水。xiān xiān fěn gǎn xīn xiāng ěr,lǜ yā huí táng yǎng lóng shuǐ。
含冰汉语远于天,何由回作金盘死。hán bīng hàn yǔ yuǎn yú tiān,hé yóu huí zuò jīn pán sǐ。

日高

李商隐

镀镮故锦縻轻拖,玉?不动便门锁。dù huán gù jǐn mí qīng tuō,yù shi bù dòng biàn mén suǒ。
水精眠梦是何人,栏药日高红髲?。shuǐ jīng mián mèng shì hé rén,lán yào rì gāo hóng bì wǒ。
飞香上云春诉天,云梯十二门九关。fēi xiāng shàng yún chūn sù tiān,yún tī shí èr mén jiǔ guān。
轻身灭影何可望,粉蛾帖死屏风上。qīng shēn miè yǐng hé kě wàng,fěn é tiē sǐ píng fēng shàng。

宫中曲

李商隐

云母滤宫月,夜夜白于水。yún mǔ lǜ gōng yuè,yè yè bái yú shuǐ。
赚得羊车来,低扇遮黄子。zhuàn dé yáng chē lái,dī shàn zhē huáng zi。
水精不觉冷,自刻鸳鸯翅。shuǐ jīng bù jué lěng,zì kè yuān yāng chì。
蚕缕茜香浓,正朝缠左臂。cán lǚ qiàn xiāng nóng,zhèng cháo chán zuǒ bì。
巴笺两三幅,满写承恩字。bā jiān liǎng sān fú,mǎn xiě chéng ēn zì。
欲得识青天,昨夜苍龙是。yù dé shí qīng tiān,zuó yè cāng lóng shì。

海上谣

李商隐

桂水寒于江,玉兔秋冷咽。guì shuǐ hán yú jiāng,yù tù qiū lěng yàn。
海底觅仙人,香桃如瘦骨。hǎi dǐ mì xiān rén,xiāng táo rú shòu gǔ。
紫鸾不肯舞,满翅蓬山雪。zǐ luán bù kěn wǔ,mǎn chì péng shān xuě。
借得龙堂宽,晓出揲云发。jiè dé lóng táng kuān,xiǎo chū dié yún fā。
刘郎旧香炷,立见茂陵树。liú láng jiù xiāng zhù,lì jiàn mào líng shù。
云孙帖帖卧秋烟,上元细字如蚕眠。yún sūn tiē tiē wò qiū yān,shàng yuán xì zì rú cán mián。

寄太原卢司空三十韵

李商隐

隋舰临淮甸,唐旗出井陉。suí jiàn lín huái diān,táng qí chū jǐng xíng。
断鳌支四柱,卓马济三灵。duàn áo zhī sì zhù,zhuó mǎ jì sān líng。
祖业隆盘古,孙谋复大庭。zǔ yè lóng pán gǔ,sūn móu fù dà tíng。
从来师俊杰,可以焕丹青。cóng lái shī jùn jié,kě yǐ huàn dān qīng。
旧族开东岳,雄图奋北溟。jiù zú kāi dōng yuè,xióng tú fèn běi míng。
邪同獬廌触,乐伴凤凰听。xié tóng xiè zhì chù,lè bàn fèng huáng tīng。
酣战仍挥日,降妖亦斗霆。hān zhàn réng huī rì,jiàng yāo yì dòu tíng。
将军功不伐,叔舅德惟馨。jiāng jūn gōng bù fá,shū jiù dé wéi xīn。
鸡塞谁生事,狼烟不暂停。jī sāi shuí shēng shì,láng yān bù zàn tíng。
拟填沧海鸟,敢竞太阳萤。nǐ tián cāng hǎi niǎo,gǎn jìng tài yáng yíng。
内草才传诏,前茅已勒铭。nèi cǎo cái chuán zhào,qián máo yǐ lēi míng。
那劳出师表,尽入大荒经。nà láo chū shī biǎo,jǐn rù dà huāng jīng。
德水萦长带,阴山绕画屏。dé shuǐ yíng zhǎng dài,yīn shān rào huà píng。
只忧非綮肯,未觉有膻腥。zhǐ yōu fēi qǐ kěn,wèi jué yǒu shān xīng。
保佐资冲漠,扶持在杳冥。bǎo zuǒ zī chōng mò,fú chí zài yǎo míng。
乃心防暗室,华发称明廷。nǎi xīn fáng àn shì,huá fā chēng míng tíng。
按甲神初静,挥戈思欲醒。àn jiǎ shén chū jìng,huī gē sī yù xǐng。
羲之当妙选,孝若近归宁。xī zhī dāng miào xuǎn,xiào ruò jìn guī níng。
月色来侵幌,诗成有转棂。yuè sè lái qīn huǎng,shī chéng yǒu zhuǎn líng。
罗含黄菊宅,柳恽白蘋汀。luó hán huáng jú zhái,liǔ yùn bái píng tīng。
神物龟酬孔,仙才鹤姓丁。shén wù guī chóu kǒng,xiān cái hè xìng dīng。
西山童子药,南极老人星。xī shān tóng zi yào,nán jí lǎo rén xīng。
自顷徒窥管,于今愧挈瓶。zì qǐng tú kuī guǎn,yú jīn kuì qiè píng。
何由叨末席,还得叩玄扃。hé yóu dāo mò xí,hái dé kòu xuán jiōng。
庄叟虚悲雁,终童漫识艇。zhuāng sǒu xū bēi yàn,zhōng tóng màn shí tǐng。
幕中虽策画,剑外且伶俜。mù zhōng suī cè huà,jiàn wài qiě líng pīng。
俣俣行忘止,鳏鳏卧不瞑。yǔ yǔ xíng wàng zhǐ,guān guān wò bù míng。
身应瘠于鲁,泪欲溢为荣。shēn yīng jí yú lǔ,lèi yù yì wèi róng。
禹贡思金鼎,尧图忆土铏。yǔ gòng sī jīn dǐng,yáo tú yì tǔ xíng。
公乎来入相,王欲驾云亭。gōng hū lái rù xiāng,wáng yù jià yún tíng。

安平公诗

李商隐

丈人博陵王名家,怜我总角称才华。zhàng rén bó líng wáng míng jiā,lián wǒ zǒng jiǎo chēng cái huá。
华州留语晓至暮,高声喝吏放两衙。huá zhōu liú yǔ xiǎo zhì mù,gāo shēng hē lì fàng liǎng yá。
明朝骑马出城外,送我习业南山阿。míng cháo qí mǎ chū chéng wài,sòng wǒ xí yè nán shān ā。
仲子延岳年十六,面如白玉欹乌纱。zhòng zi yán yuè nián shí liù,miàn rú bái yù yī wū shā。
其弟炳章犹两丱,瑶林琼树含奇花。qí dì bǐng zhāng yóu liǎng guàn,yáo lín qióng shù hán qí huā。
陈留阮家诸侄秀,逦迤出拜何骈罗。chén liú ruǎn jiā zhū zhí xiù,lǐ yí chū bài hé pián luó。
府中从事杜与李,麟角虎翅相过摩。fǔ zhōng cóng shì dù yǔ lǐ,lín jiǎo hǔ chì xiāng guò mó。
清词孤韵有歌响,击触钟磬鸣环珂。qīng cí gū yùn yǒu gē xiǎng,jī chù zhōng qìng míng huán kē。
三月石堤冻销释,东风开花满阳坡。sān yuè shí dī dòng xiāo shì,dōng fēng kāi huā mǎn yáng pō。
时禽得伴戏新木,其声尖咽如鸣梭。shí qín dé bàn xì xīn mù,qí shēng jiān yàn rú míng suō。
公时载酒领从事,踊跃鞍马来相过。gōng shí zài jiǔ lǐng cóng shì,yǒng yuè ān mǎ lái xiāng guò。
仰看楼殿撮清汉,坐视世界如恒沙。yǎng kàn lóu diàn cuō qīng hàn,zuò shì shì jiè rú héng shā。
面热脚掉互登陟,青云表柱白云崖。miàn rè jiǎo diào hù dēng zhì,qīng yún biǎo zhù bái yún yá。
一百八句在贝叶,三十三天长雨花。yī bǎi bā jù zài bèi yè,sān shí sān tiān zhǎng yǔ huā。
长者子来辄献盖,辟支佛去空留靴。zhǎng zhě zi lái zhé xiàn gài,pì zhī fú qù kōng liú xuē。
公时受诏镇东鲁,遣我草诏随车牙。gōng shí shòu zhào zhèn dōng lǔ,qiǎn wǒ cǎo zhào suí chē yá。
顾我下笔即千字,疑我读书倾五车。gù wǒ xià bǐ jí qiān zì,yí wǒ dú shū qīng wǔ chē。
呜呼大贤苦不寿,时世方士无灵砂。wū hū dà xián kǔ bù shòu,shí shì fāng shì wú líng shā。
五月至止六月病,遽颓泰山惊逝波。wǔ yuè zhì zhǐ liù yuè bìng,jù tuí tài shān jīng shì bō。
明年徒步吊京国,宅破子毁哀如何。míng nián tú bù diào jīng guó,zhái pò zi huǐ āi rú hé。
西风冲户卷素帐,隙光斜照旧燕窠。xī fēng chōng hù juǎn sù zhàng,xì guāng xié zhào jiù yàn kē。
古人常叹知己少,况我沦贱艰虞多。gǔ rén cháng tàn zhī jǐ shǎo,kuàng wǒ lún jiàn jiān yú duō。
如公之德世一二,岂得无泪如黄河。rú gōng zhī dé shì yī èr,qǐ dé wú lèi rú huáng hé。
沥胆咒愿天有眼,君子之泽方滂沱。lì dǎn zhòu yuàn tiān yǒu yǎn,jūn zi zhī zé fāng pāng tuó。

李商隐

曾逐东风拂舞筵,乐游春苑断肠天。céng zhú dōng fēng fú wǔ yán,lè yóu chūn yuàn duàn cháng tiān。
如何肯到清秋日,已带斜阳又带蝉。rú hé kěn dào qīng qiū rì,yǐ dài xié yáng yòu dài chán。

杂曲歌辞无愁果有愁曲

李商隐

东有青龙西白虎,中含福星包世度。dōng yǒu qīng lóng xī bái hǔ,zhōng hán fú xīng bāo shì dù。
玉壶渭水笑清潭,凿天不到牵牛处。yù hú wèi shuǐ xiào qīng tán,záo tiān bù dào qiān niú chù。
骐驎踏云天马狞,牛山撼碎珊瑚声。qí lín tà yún tiān mǎ níng,niú shān hàn suì shān hú shēng。
秋娥点滴不成泪,十二玉楼无故钉。qiū é diǎn dī bù chéng lèi,shí èr yù lóu wú gù dīng。
推烟唾月抛千里,十番红桐一行死。tuī yān tuò yuè pāo qiān lǐ,shí fān hóng tóng yī xíng sǐ。
白杨别屋鬼迷人,空留暗记如蚕纸。bái yáng bié wū guǐ mí rén,kōng liú àn jì rú cán zhǐ。
日暮向风牵短丝,血凝血散今谁是。rì mù xiàng fēng qiān duǎn sī,xuè níng xuè sàn jīn shuí shì。