古诗词

刘才邵

题碧玉轩诗

刘才邵

燕石乏良质,谬当十袭贮。yàn shí fá liáng zhì,miù dāng shí xí zhù。
鼠璞本腐材,笑杀千金贾。shǔ pú běn fǔ cái,xiào shā qiān jīn jiǎ。
取名非其实,纵美徒自许。qǔ míng fēi qí shí,zòng měi tú zì xǔ。
惟有冰雪姿,堪与琼瑶伍。wéi yǒu bīng xuě zī,kān yǔ qióng yáo wǔ。
幽轩清有馀,直干森可数。yōu xuān qīng yǒu yú,zhí gàn sēn kě shù。
抱节保坚刚,凝阴贯寒暑。bào jié bǎo jiān gāng,níng yīn guàn hán shǔ。
圆虚律琯匀,萧瑟鸣球举。yuán xū lǜ guǎn yún,xiāo sè míng qiú jǔ。
比德两相宜,此君众所与。bǐ dé liǎng xiāng yí,cǐ jūn zhòng suǒ yǔ。
揭名警浮躁,用意非小补。jiē míng jǐng fú zào,yòng yì fēi xiǎo bǔ。

题欧阳炳文真止亭

刘才邵

前浪与后浪,推引不自休。qián làng yǔ hòu làng,tuī yǐn bù zì xiū。
谁知桥下水,终古何曾流。shuí zhī qiáo xià shuǐ,zhōng gǔ hé céng liú。
喧寂两俱遣,已自非良谋。xuān jì liǎng jù qiǎn,yǐ zì fēi liáng móu。
避喧趋寂者,岂免一处收。bì xuān qū jì zhě,qǐ miǎn yī chù shōu。
吾人识真际,不向中边求。wú rén shí zhēn jì,bù xiàng zhōng biān qiú。
聊复起小亭,对此竹桧幽。liáo fù qǐ xiǎo tíng,duì cǐ zhú guì yōu。
云烟互明灭,草木自春秋。yún yān hù míng miè,cǎo mù zì chūn qiū。
诸法如露电,乾坤一浮沤。zhū fǎ rú lù diàn,qián kūn yī fú ōu。
试看究竟处,还有起灭不。shì kàn jiū jìng chù,hái yǒu qǐ miè bù。
想当隐几时,萧然任天游。xiǎng dāng yǐn jǐ shí,xiāo rán rèn tiān yóu。
不同习枯禅,兀兀守一丘。bù tóng xí kū chán,wù wù shǒu yī qiū。

观澜阁为罗长卿题

刘才邵

赣水出而激,交流虎城背。gàn shuǐ chū ér jī,jiāo liú hǔ chéng bèi。
崎岖三百里,方脱滩石碍。qí qū sān bǎi lǐ,fāng tuō tān shí ài。
滔滔遂北之,远与西江会。tāo tāo suì běi zhī,yuǎn yǔ xī jiāng huì。
扬澜在其北,拗怒两崖隘。yáng lán zài qí běi,ǎo nù liǎng yá ài。
春天云气裂,拍岸山石碎。chūn tiān yún qì liè,pāi àn shān shí suì。
老蛟千丈强,擘水见光怪。lǎo jiāo qiān zhàng qiáng,bāi shuǐ jiàn guāng guài。
水初无定形,因势生万态。shuǐ chū wú dìng xíng,yīn shì shēng wàn tài。
出石未入江,其间幸平快。chū shí wèi rù jiāng,qí jiān xìng píng kuài。
公家起高阁,下瞰铺练带。gōng jiā qǐ gāo gé,xià kàn pù liàn dài。
天光迷上下,山影分向背。tiān guāng mí shàng xià,shān yǐng fēn xiàng bèi。
鱼行吹细浪,鹭下点晴黛。yú xíng chuī xì làng,lù xià diǎn qíng dài。
气象日夕佳,无一可拣汰。qì xiàng rì xī jiā,wú yī kě jiǎn tài。
独怜风动地,万窍杂号噫。dú lián fēng dòng dì,wàn qiào zá hào yī。
虽微江涛壮,波山亦高大。suī wēi jiāng tāo zhuàng,bō shān yì gāo dà。
取名遂以此,用意知有在。qǔ míng suì yǐ cǐ,yòng yì zhī yǒu zài。
西江天设险,雄绝难摹缋。xī jiāng tiān shè xiǎn,xióng jué nán mó huì。
赖有醉翁词,卓伟盖当代。lài yǒu zuì wēng cí,zhuó wěi gài dāng dài。
神清鸾鹤远,故里江山在。shén qīng luán hè yuǎn,gù lǐ jiāng shān zài。
后来挥翰手,顾岂易追配。hòu lái huī hàn shǒu,gù qǐ yì zhuī pèi。
因公索题诗,愧汗若方颒。yīn gōng suǒ tí shī,kuì hàn ruò fāng huì。
盛意难虚辱,轻作恐终悔。shèng yì nán xū rǔ,qīng zuò kǒng zhōng huǐ。
以兹进退间,捉笔久不黴。yǐ zī jìn tuì jiān,zhuō bǐ jiǔ bù méi。
牢辞既不获,聊复书梗概。láo cí jì bù huò,liáo fù shū gěng gài。
圣言如大川,到海无边界。shèng yán rú dà chuān,dào hǎi wú biān jiè。
百家或可观,时雨集沟浍。bǎi jiā huò kě guān,shí yǔ jí gōu huì。
其馀复细琐,仅若坳浮芥。qí yú fù xì suǒ,jǐn ruò ào fú jiè。
学道当何从,于此贵不昧。xué dào dāng hé cóng,yú cǐ guì bù mèi。
如子识鉴高,终不钓滩濑。rú zi shí jiàn gāo,zhōng bù diào tān lài。
定同昌黎公,去饱鲸鱼鲙。dìng tóng chāng lí gōng,qù bǎo jīng yú kuài。

题竞秀亭

刘才邵

远水恨微茫,近山露岩壑。yuǎn shuǐ hèn wēi máng,jìn shān lù yán hè。
是中有佳处,远近理自各。shì zhōng yǒu jiā chù,yuǎn jìn lǐ zì gè。
危亭枕江干,江外群峰泊。wēi tíng zhěn jiāng gàn,jiāng wài qún fēng pō。
森然青玉圭,穿空势如削。sēn rán qīng yù guī,chuān kōng shì rú xuē。
沙湍与松籁,逼耳笙磬作。shā tuān yǔ sōng lài,bī ěr shēng qìng zuò。
勿言山宜远,近亦殊不恶。wù yán shān yí yuǎn,jìn yì shū bù è。
云烟半有无,月雾带清薄。yún yān bàn yǒu wú,yuè wù dài qīng báo。
凝岚与空翠,不受晓雨濯。níng lán yǔ kōng cuì,bù shòu xiǎo yǔ zhuó。
是时崖窾藏,秀气森盘礴。shì shí yá kuǎn cáng,xiù qì sēn pán bó。
方知寸碧岑,信美恐难博。fāng zhī cùn bì cén,xìn měi kǒng nán bó。
主人喜宾至,宴豆日参错。zhǔ rén xǐ bīn zhì,yàn dòu rì cān cuò。
况有贤弟兄,超然解禅缚。kuàng yǒu xián dì xiōng,chāo rán jiě chán fù。
拄笏望西山,心境两脱略。zhǔ hù wàng xī shān,xīn jìng liǎng tuō lüè。
想当觞咏时,险语恣嘲谑。xiǎng dāng shāng yǒng shí,xiǎn yǔ zì cháo xuè。
何当游其间,时听穿林雹。hé dāng yóu qí jiān,shí tīng chuān lín báo。

灯下见梅花

刘才邵

沉沉永夜成清聚,翠箔护寒风力住。chén chén yǒng yè chéng qīng jù,cuì bó hù hán fēng lì zhù。
疏响遥传玉漏声,华灯屡续兰膏炷。shū xiǎng yáo chuán yù lòu shēng,huá dēng lǚ xù lán gāo zhù。
琼枝亭亭浸清泚,浮香漠漠轻来去。qióng zhī tíng tíng jìn qīng cǐ,fú xiāng mò mò qīng lái qù。
晴虹神彩正超绝,素练肌肤无点污。qíng hóng shén cǎi zhèng chāo jué,sù liàn jī fū wú diǎn wū。
体轻难便有行云,光透只应缘饮露。tǐ qīng nán biàn yǒu xíng yún,guāng tòu zhǐ yīng yuán yǐn lù。
珠宫宴罢恰归时,瑶台月下相逢处。zhū gōng yàn bà qià guī shí,yáo tái yuè xià xiāng féng chù。
斜辉耿耿照冰姿,清影重重杂香雾。xié huī gěng gěng zhào bīng zī,qīng yǐng zhòng zhòng zá xiāng wù。
除著参差仙子似,谩矜淡伫人间误。chú zhù cān chà xiān zi shì,mán jīn dàn zhù rén jiān wù。
但令绮席借馀光,谁管玉颜生暗妒。dàn lìng qǐ xí jiè yú guāng,shuí guǎn yù yán shēng àn dù。
竹外斜枝太幽独,溪边寒影饶高趣。zhú wài xié zhī tài yōu dú,xī biān hán yǐng ráo gāo qù。
何当尽取贡玉堂,免使空伤碧云暮。hé dāng jǐn qǔ gòng yù táng,miǎn shǐ kōng shāng bì yún mù。

波光亭

刘才邵

方塘溶溶贮清泚,中有高亭兀然起。fāng táng róng róng zhù qīng cǐ,zhōng yǒu gāo tíng wù rán qǐ。
问公名亭意若何,公笑不言摇麈尾。wèn gōng míng tíng yì ruò hé,gōng xiào bù yán yáo zhǔ wěi。
知公直是我辈人,此意不凡端有以。zhī gōng zhí shì wǒ bèi rén,cǐ yì bù fán duān yǒu yǐ。
亭本无风水亦静,风落波生偶然尔。tíng běn wú fēng shuǐ yì jìng,fēng luò bō shēng ǒu rán ěr。
山摇宿霭迷粉黛,莺啼晚柳明金翠。shān yáo sù ǎi mí fěn dài,yīng tí wǎn liǔ míng jīn cuì。
涔涔凉气侵语笑,漠漠飞岚到襟袂。cén cén liáng qì qīn yǔ xiào,mò mò fēi lán dào jīn mèi。
冰痕摇度帘痕曲,晓日初升窗影碎。bīng hén yáo dù lián hén qū,xiǎo rì chū shēng chuāng yǐng suì。
几个沙鸥乱夕阳,一段馀霞浴晴绮。jǐ gè shā ōu luàn xī yáng,yī duàn yú xiá yù qíng qǐ。
可怜巽坎固多态,转续无穷难偻指。kě lián xùn kǎn gù duō tài,zhuǎn xù wú qióng nán lóu zhǐ。
凭栏若随根境转,目不暇瞬亦劳矣。píng lán ruò suí gēn jìng zhuǎn,mù bù xiá shùn yì láo yǐ。
谁知主人心湛然,道骨嵚嵚照云水。shuí zhī zhǔ rén xīn zhàn rán,dào gǔ qīn qīn zhào yún shuǐ。
本来非静亦非摇,坐观物态聊尔尔。běn lái fēi jìng yì fēi yáo,zuò guān wù tài liáo ěr ěr。
更须说似登临人,认取闹中真自己。gèng xū shuō shì dēng lín rén,rèn qǔ nào zhōng zhēn zì jǐ。

题容安阁

刘才邵

涌地千楹排镂磶,朱楼跨空半天赤。yǒng dì qiān yíng pái lòu xì,zhū lóu kuà kōng bàn tiān chì。
鬼神下瞰防祸机,坐使心猿困跳踯。guǐ shén xià kàn fáng huò jī,zuò shǐ xīn yuán kùn tiào zhí。
岂知高人心独远,不觅赢馀但容膝。qǐ zhī gāo rén xīn dú yuǎn,bù mì yíng yú dàn róng xī。
寄傲南窗一事无,时见归云度晴碧。jì ào nán chuāng yī shì wú,shí jiàn guī yún dù qíng bì。

代简谢载仲弟惠黄雀牛尾狸柑子

刘才邵

南昌珍品夸牛尾,肥腻截肪玉堪比。nán chāng zhēn pǐn kuā niú wěi,féi nì jié fáng yù kān bǐ。
临川甘实敌洞庭,光照霜林香染指。lín chuān gān shí dí dòng tíng,guāng zhào shuāng lín xiāng rǎn zhǐ。
黄雀披绵亦同到,厚意不凡端有以。huáng què pī mián yì tóng dào,hòu yì bù fán duān yǒu yǐ。
雪晴晚日悬清光,为君设席倾瑶觞。xuě qíng wǎn rì xuán qīng guāng,wèi jūn shè xí qīng yáo shāng。
醺然隐几结清梦,坐觉春风生池塘。xūn rán yǐn jǐ jié qīng mèng,zuò jué chūn fēng shēng chí táng。

题从兄和仲国香轩

刘才邵

灵均志与日争光,收拾香草供篇章。líng jūn zhì yǔ rì zhēng guāng,shōu shí xiāng cǎo gōng piān zhāng。
高冠奇服事修洁,辛夷为楣药为房。gāo guān qí fú shì xiū jié,xīn yí wèi méi yào wèi fáng。
滋兰九畹多不厌,似更有意怜幽香。zī lán jiǔ wǎn duō bù yàn,shì gèng yǒu yì lián yōu xiāng。
当时楚俗宝萧艾,谁知纫佩芙蓉裳。dāng shí chǔ sú bǎo xiāo ài,shuí zhī rèn pèi fú róng shang。
高情如兄能有几,封植灵根当砌傍。gāo qíng rú xiōng néng yǒu jǐ,fēng zhí líng gēn dāng qì bàng。
芝英玉树宜相映,清芬宛转随风长。zhī yīng yù shù yí xiāng yìng,qīng fēn wǎn zhuǎn suí fēng zhǎng。
结根得所异晚菊,不向篱边混众芳。jié gēn dé suǒ yì wǎn jú,bù xiàng lí biān hùn zhòng fāng。
早晚知音垂采摘,玉盘霞绮升中堂。zǎo wǎn zhī yīn chuí cǎi zhāi,yù pán xiá qǐ shēng zhōng táng。

玉笥山超然堂

刘才邵

三山远在虚无间,还有胜境居人寰。sān shān yuǎn zài xū wú jiān,hái yǒu shèng jìng jū rén huán。
琼楼贝阙知何许,统领分治皆仙官。qióng lóu bèi quē zhī hé xǔ,tǒng lǐng fēn zhì jiē xiān guān。
名称等级已素定,载在玉书垂不刊。míng chēng děng jí yǐ sù dìng,zài zài yù shū chuí bù kān。
能兼洞天与福地,唯有玉笥馀难攀。néng jiān dòng tiān yǔ fú dì,wéi yǒu yù sì yú nán pān。
忆昔扁舟中夜过,白月满空星斗寒。yì xī biǎn zhōu zhōng yè guò,bái yuè mǎn kōng xīng dòu hán。
起登船背聊一望,搀天但见青孱颜。qǐ dēng chuán bèi liáo yī wàng,chān tiān dàn jiàn qīng càn yán。
重岩众壑眇难辨,福庭想像依层峦。zhòng yán zhòng hè miǎo nán biàn,fú tíng xiǎng xiàng yī céng luán。
那知虚堂宅幽邃,萧爽不容尘滓干。nà zhī xū táng zhái yōu suì,xiāo shuǎng bù róng chén zǐ gàn。
超然物外亦不恶,要当心境俱清闲。chāo rán wù wài yì bù è,yào dāng xīn jìng jù qīng xián。
真机还向静中起,不碍默朝窥九关。zhēn jī hái xiàng jìng zhōng qǐ,bù ài mò cháo kuī jiǔ guān。
我生本来世味薄,欲养铅汞成金丹。wǒ shēng běn lái shì wèi báo,yù yǎng qiān gǒng chéng jīn dān。
也知上界足官府,人间游览堪盘桓。yě zhī shàng jiè zú guān fǔ,rén jiān yóu lǎn kān pán huán。
如闻方平持玉节,似欲历按诸名山。rú wén fāng píng chí yù jié,shì yù lì àn zhū míng shān。
相逢不问蓬莱事,试与乘风去共看。xiāng féng bù wèn péng lái shì,shì yǔ chéng fēng qù gòng kàn。

题清轩

刘才邵

大江之源发乎岷山,蓄馀怒于瞿塘。dà jiāng zhī yuán fā hū mín shān,xù yú nù yú qú táng。
混众流以东下,渺翻空而汤汤。hùn zhòng liú yǐ dōng xià,miǎo fān kōng ér tāng tāng。
天风下兮蹴缟练,白浪如山冲马当。tiān fēng xià xī cù gǎo liàn,bái làng rú shān chōng mǎ dāng。
邈不知其所止,接云海之茫茫。miǎo bù zhī qí suǒ zhǐ,jiē yún hǎi zhī máng máng。
鱼龙并育细不遗,龙骧万斛浮若飞。yú lóng bìng yù xì bù yí,lóng xiāng wàn hú fú ruò fēi。
喷雪霓兮散雾雨,功利浩博难尽窥。pēn xuě ní xī sàn wù yǔ,gōng lì hào bó nán jǐn kuī。
眷彼溪谷流,夫岂不清泚。juàn bǐ xī gǔ liú,fū qǐ bù qīng cǐ。
飞鸥堕影鱼依空,水溅溅兮石齿齿。fēi ōu duò yǐng yú yī kōng,shuǐ jiàn jiàn xī shí chǐ chǐ。
景趣信佳伤险狭,才可濯缨兼洗耳。jǐng qù xìn jiā shāng xiǎn xiá,cái kě zhuó yīng jiān xǐ ěr。
清乎清乎期及物,清不能容徒洁已。qīng hū qīng hū qī jí wù,qīng bù néng róng tú jié yǐ。
知公博览眼不寒,筑室虽小识量宽。zhī gōng bó lǎn yǎn bù hán,zhù shì suī xiǎo shí liàng kuān。
圣朝拨乱收群策,难擅丘壑眈云山。shèng cháo bō luàn shōu qún cè,nán shàn qiū hè dān yún shān。
愿公为万里之长江,勿作细流之惊湍。yuàn gōng wèi wàn lǐ zhī zhǎng jiāng,wù zuò xì liú zhī jīng tuān。

题琴风亭

刘才邵

丝桐能写风入松,争如种松挽天风。sī tóng néng xiě fēng rù sōng,zhēng rú zhǒng sōng wǎn tiān fēng。
苍髯玉骨已奇绝,清音激越还无穷。cāng rán yù gǔ yǐ qí jué,qīng yīn jī yuè hái wú qióng。
宫商一日古意淡,坐使瘦筝惭未工。gōng shāng yī rì gǔ yì dàn,zuò shǐ shòu zhēng cán wèi gōng。
快哉此景不可负,时邀佳客倾金钟。kuài zāi cǐ jǐng bù kě fù,shí yāo jiā kè qīng jīn zhōng。

题李仲孙佩轩

刘才邵

华堂压云排柱磶,堂背开轩看青璧。huá táng yā yún pái zhù xì,táng bèi kāi xuān kàn qīng bì。
镂螭石斗贮芳根,绿叶裁云净如拭。lòu chī shí dòu zhù fāng gēn,lǜ yè cái yún jìng rú shì。
秋风吹空夜正凉,曲琼挂帘放香入。qiū fēng chuī kōng yè zhèng liáng,qū qióng guà lián fàng xiāng rù。
小鞋踏月傍幽丛,雾气笼寒髻鬟湿。xiǎo xié tà yuè bàng yōu cóng,wù qì lóng hán jì huán shī。
主人才具超常流,竟体芳香非外袭。zhǔ rén cái jù chāo cháng liú,jìng tǐ fāng xiāng fēi wài xí。
不应便尔学纫兰,芰制荷衣向泉石。bù yīng biàn ěr xué rèn lán,jì zhì hé yī xiàng quán shí。
诏书屡下言路开,黼坐忧勤方仄席。zhào shū lǚ xià yán lù kāi,fǔ zuò yōu qín fāng zè xí。
绿章闻早叩天关,坐使青云生咫尺。lǜ zhāng wén zǎo kòu tiān guān,zuò shǐ qīng yún shēng zhǐ chǐ。
垂绅鸣玉近瑶墀,旧隐烟霞从寂寂。chuí shēn míng yù jìn yáo chí,jiù yǐn yān xiá cóng jì jì。
却须为续北山移,细说幽芳恨轻掷。què xū wèi xù běi shān yí,xì shuō yōu fāng hèn qīng zhì。

题和仲兄碧鲜轩

刘才邵

竹轩居士全天真,胸中不著纤毫尘。zhú xuān jū shì quán tiān zhēn,xiōng zhōng bù zhù xiān háo chén。
泠然孤照更洞彻,炯如月白垂秋旻。líng rán gū zhào gèng dòng chè,jiǒng rú yuè bái chuí qiū mín。
纷纷俗物不到眼,但延修竹为佳宾。fēn fēn sú wù bù dào yǎn,dàn yán xiū zhú wèi jiā bīn。
一谈不交意且喻,真契岂复烦云云。yī tán bù jiāo yì qiě yù,zhēn qì qǐ fù fán yún yún。
清风高节自相许,爽气晓接西山云。qīng fēng gāo jié zì xiāng xǔ,shuǎng qì xiǎo jiē xī shān yún。
一般奇绝静中觉,细香风过时时闻。yī bān qí jué jìng zhōng jué,xì xiāng fēng guò shí shí wén。
端能令人看不足,乘兴数来还更新。duān néng lìng rén kàn bù zú,chéng xīng shù lái hái gèng xīn。
欲扫寒梢挂高壁,不惜画材无此人。yù sǎo hán shāo guà gāo bì,bù xī huà cái wú cǐ rén。
嫦娥却解窥窗户,时与此君传喜神。cháng é què jiě kuī chuāng hù,shí yǔ cǐ jūn chuán xǐ shén。

方景南出示馆中诸公唱和分茶诗次韵

刘才邵

欲知奇品冠坤珍,须观乳面啮瓯唇。yù zhī qí pǐn guān kūn zhēn,xū guān rǔ miàn niè ōu chún。
汤深不散方验真,侧瓶飞瀑垂岩绅。tāng shēn bù sàn fāng yàn zhēn,cè píng fēi pù chuí yán shēn。
色香味触未离尘,清意元自超空轮。sè xiāng wèi chù wèi lí chén,qīng yì yuán zì chāo kōng lún。
灵台赓唱格力匀,皎如冰蕊夹霜筠。líng tái gēng chàng gé lì yún,jiǎo rú bīng ruǐ jiā shuāng yún。
高词险韵愁鬼神,雄辨逸藻回冬春。gāo cí xiǎn yùn chóu guǐ shén,xióng biàn yì zǎo huí dōng chūn。
天教飞步出凡伦,窥闯天巧终不真。tiān jiào fēi bù chū fán lún,kuī chuǎng tiān qiǎo zhōng bù zhēn。
闽山苍翠倚高旻,地灵气淑储芳津。mǐn shān cāng cuì yǐ gāo mín,dì líng qì shū chǔ fāng jīn。
从来沾溉浩无垠,修贡先期还更新。cóng lái zhān gài hào wú yín,xiū gòng xiān qī hái gèng xīn。
诸公才具足致身,况复感会方逢辰。zhū gōng cái jù zú zhì shēn,kuàng fù gǎn huì fāng féng chén。
迩英讲读优儒臣,玉瓯珍赐从中宸。ěr yīng jiǎng dú yōu rú chén,yù ōu zhēn cì cóng zhōng chén。
自怜衰鬓真陈人,欲觅渔舟向水滨。zì lián shuāi bìn zhēn chén rén,yù mì yú zhōu xiàng shuǐ bīn。

题李平国义方堂

刘才邵

渥洼异产超驶騠,逸态崷崒精权奇。wò wā yì chǎn chāo shǐ tí,yì tài qiú zú jīng quán qí。
轶埃蹶块傥未免,欲驾銮辂终难为。yì āi jué kuài tǎng wèi miǎn,yù jià luán lù zhōng nán wèi。
乃知人家良子弟,亦或豪逸难羁縻。nǎi zhī rén jiā liáng zi dì,yì huò háo yì nán jī mí。
调柔折服就绳矩,他日致远夫何疑。diào róu zhé fú jiù shéng jǔ,tā rì zhì yuǎn fū hé yí。
李侯洒落富清制,顷刻满纸填珠玑。lǐ hóu sǎ luò fù qīng zhì,qǐng kè mǎn zhǐ tián zhū jī。
建堂教子意不浅,欲使行能无少亏。jiàn táng jiào zi yì bù qiǎn,yù shǐ xíng néng wú shǎo kuī。
会须骨格早成就,不与凡足争先驰。huì xū gǔ gé zǎo chéng jiù,bù yǔ fán zú zhēng xiān chí。
正如名驹已服习,使堪宝校金黄羁。zhèng rú míng jū yǐ fú xí,shǐ kān bǎo xiào jīn huáng jī。
周旋进退悉中节,追风逐电随所施。zhōu xuán jìn tuì xī zhōng jié,zhuī fēng zhú diàn suí suǒ shī。
朝燕暮越寻常事,还看弄影舞瑶池。cháo yàn mù yuè xún cháng shì,hái kàn nòng yǐng wǔ yáo chí。

题段成之粟庵

刘才邵

毗耶城中无垢师,丈室仅似蜗牛庐。pí yé chéng zhōng wú gòu shī,zhàng shì jǐn shì wō niú lú。
三万二千师子坐,同时容纳无赢馀。sān wàn èr qiān shī zi zuò,tóng shí róng nà wú yíng yú。
圆通境界不思议,一颗玄入随卷舒。yuán tōng jìng jiè bù sī yì,yī kē xuán rù suí juǎn shū。
先生从来道眼具,深入不二离圈模。xiān shēng cóng lái dào yǎn jù,shēn rù bù èr lí quān mó。
粟庵宴坐观万法,不以诞幻惊群愚。sù ān yàn zuò guān wàn fǎ,bù yǐ dàn huàn jīng qún yú。
炯如白月挂圆碧,千江分影冰轮孤。jiǒng rú bái yuè guà yuán bì,qiān jiāng fēn yǐng bīng lún gū。
乃知芥子纳须弥,妙用岂以常形拘。nǎi zhī jiè zi nà xū mí,miào yòng qǐ yǐ cháng xíng jū。
惜哉山人空索价,不悟心藏万卷书。xī zāi shān rén kōng suǒ jià,bù wù xīn cáng wàn juǎn shū。

为李邦臣题丛桂堂

刘才邵

君家外孙吾祖母,生长舅家晓图史。jūn jiā wài sūn wú zǔ mǔ,shēng zhǎng jiù jiā xiǎo tú shǐ。
平时教诲子与孙,深念昔人立门户。píng shí jiào huì zi yǔ sūn,shēn niàn xī rén lì mén hù。
因言仙李传芳远,外氏且从中允数。yīn yán xiān lǐ chuán fāng yuǎn,wài shì qiě cóng zhōng yǔn shù。
天将善庆萃其门,盛事老人目亲睹。tiān jiāng shàn qìng cuì qí mén,shèng shì lǎo rén mù qīn dǔ。
七宝轮高风露清,丹枝翠叶纷旁午。qī bǎo lún gāo fēng lù qīng,dān zhī cuì yè fēn páng wǔ。
玉阶迢迢无路通,诗书为作冲天羽。yù jiē tiáo tiáo wú lù tōng,shī shū wèi zuò chōng tiān yǔ。
从子传孙世已稀,兄弟同攀复如许。cóng zi chuán sūn shì yǐ xī,xiōng dì tóng pān fù rú xǔ。
太守好贤为出迎,冠盖如云沸箫鼓。tài shǒu hǎo xián wèi chū yíng,guān gài rú yún fèi xiāo gǔ。
名声藉甚里闾传,岂假老人为重举。míng shēng jí shén lǐ lǘ chuán,qǐ jiǎ lǎo rén wèi zhòng jǔ。
区区此意岂有他,欲汝读书转勤苦。qū qū cǐ yì qǐ yǒu tā,yù rǔ dú shū zhuǎn qín kǔ。
汝家先世不乏人,折桂里名因汝祖。rǔ jiā xiān shì bù fá rén,zhé guì lǐ míng yīn rǔ zǔ。
一时声价动场屋,相继登科亦四五。yī shí shēng jià dòng chǎng wū,xiāng jì dēng kē yì sì wǔ。
才丰报啬理难晓,在其子孙岂虚语。cái fēng bào sè lǐ nán xiǎo,zài qí zi sūn qǐ xū yǔ。
良农不为旱辍耕,多稼终闻饱仓庾。liáng nóng bù wèi hàn chuò gēng,duō jià zhōng wén bǎo cāng yǔ。
亲姻中外贵相辉,莫向明时守环堵。qīn yīn zhōng wài guì xiāng huī,mò xiàng míng shí shǒu huán dǔ。
慈颜幽隔三十年,岁月堪惊如骤雨。cí yán yōu gé sān shí nián,suì yuè kān jīng rú zhòu yǔ。
追惟义方不敢坠,到今婚友情相与。zhuī wéi yì fāng bù gǎn zhuì,dào jīn hūn yǒu qíng xiāng yǔ。
还喜君家世益昌,芝玉煌煌照庭宇。hái xǐ jūn jiā shì yì chāng,zhī yù huáng huáng zhào tíng yǔ。
月娥剩与长孙枝,不厌频频来折取。yuè é shèng yǔ zhǎng sūn zhī,bù yàn pín pín lái zhé qǔ。

为刘端

刘才邵

春阴涔涔透方础,春云蒙蒙阁残雨。chūn yīn cén cén tòu fāng chǔ,chūn yún méng méng gé cán yǔ。
烟中梅子未传黄,坐使名园清兴阻。yān zhōng méi zi wèi chuán huáng,zuò shǐ míng yuán qīng xīng zǔ。
谁料天公亦会事,报晴逼晓闻街鼓。shuí liào tiān gōng yì huì shì,bào qíng bī xiǎo wén jiē gǔ。
来迟不见碧桃开,满洞翠阴笼牖户。lái chí bù jiàn bì táo kāi,mǎn dòng cuì yīn lóng yǒu hù。
杖藜徐步穿芳径,芝术丰茸杂兰杜。zhàng lí xú bù chuān fāng jìng,zhī shù fēng rōng zá lán dù。
含笑无心迷下蔡,酴醾分清从月宇。hán xiào wú xīn mí xià cài,tú mí fēn qīng cóng yuè yǔ。
共占馀春动地香,香地满园无处贮。gòng zhàn yú chūn dòng dì xiāng,xiāng dì mǎn yuán wú chù zhù。
步芳桥长清浸阔,花影波光媚栏柱。bù fāng qiáo zhǎng qīng jìn kuò,huā yǐng bō guāng mèi lán zhù。
漫天柳絮烂不收,点水荷钱疏可数。màn tiān liǔ xù làn bù shōu,diǎn shuǐ hé qián shū kě shù。
行行直到翠微堂,帘幕风轻双燕舞。xíng xíng zhí dào cuì wēi táng,lián mù fēng qīng shuāng yàn wǔ。
梢云何啻千竿竹,铄石空传三伏暑。shāo yún hé chì qiān gān zhú,shuò shí kōng chuán sān fú shǔ。
远碧岩岩太超绝,高标凛凛如相许。yuǎn bì yán yán tài chāo jué,gāo biāo lǐn lǐn rú xiāng xǔ。
堂阴路转经古城,茅屋数间营别墅。táng yīn lù zhuǎn jīng gǔ chéng,máo wū shù jiān yíng bié shù。
白石清溪自潇洒,闲花野草无行伍。bái shí qīng xī zì xiāo sǎ,xián huā yě cǎo wú xíng wǔ。
归来还复坐达轩,石鼎酪奴烦旋煮。guī lái hái fù zuò dá xuān,shí dǐng lào nú fán xuán zhǔ。
因君指似壁间诗,知是昔人觞咏所。yīn jūn zhǐ shì bì jiān shī,zhī shì xī rén shāng yǒng suǒ。
驾麟跨空窥理窟,搜抉幽奇呈脉缕。jià lín kuà kōng kuī lǐ kū,sōu jué yōu qí chéng mài lǚ。
当时景物怯劖镌,造化小儿遽相苦。dāng shí jǐng wù qiè chán juān,zào huà xiǎo ér jù xiāng kǔ。
海山茫茫风驭远,人世空惊如插羽。hǎi shān máng máng fēng yù yuǎn,rén shì kōng jīng rú chā yǔ。
幸哉有子续奇芬,新编还见惊人语。xìng zāi yǒu zi xù qí fēn,xīn biān hái jiàn jīng rén yǔ。
才大终婴圭组累,身闲好作林塘主。cái dà zhōng yīng guī zǔ lèi,shēn xián hǎo zuò lín táng zhǔ。
高情随处即逍遥,岂向明时分出处。gāo qíng suí chù jí xiāo yáo,qǐ xiàng míng shí fēn chū chù。
早晚乘风肆远图,九万云程看一举。zǎo wǎn chéng fēng sì yuǎn tú,jiǔ wàn yún chéng kàn yī jǔ。

堆胜楼运干许永之修

刘才邵

高城倚江凭峻址,层楼却忆高城里。gāo chéng yǐ jiāng píng jùn zhǐ,céng lóu què yì gāo chéng lǐ。
迢迢飞磴出尘氛,绣栱朱栏照江水。tiáo tiáo fēi dèng chū chén fēn,xiù gǒng zhū lán zhào jiāng shuǐ。
四面云山千万叠,清原却与黄原接。sì miàn yún shān qiān wàn dié,qīng yuán què yǔ huáng yuán jiē。
碧螺宛转峰最奇,透色连云俱岌嶪。bì luó wǎn zhuǎn fēng zuì qí,tòu sè lián yún jù jí yè。
楼前正对白鹭洲,翠虬夭矫横中流。lóu qián zhèng duì bái lù zhōu,cuì qiú yāo jiǎo héng zhōng liú。
回看井邑亦华盛,碧瓦鳞鳞光气浮。huí kàn jǐng yì yì huá shèng,bì wǎ lín lín guāng qì fú。
崛起凌空何壮哉,岁久剥蚀霾风埃。jué qǐ líng kōng hé zhuàng zāi,suì jiǔ bō shí mái fēng āi。
高情一见为叹息,因循恐致奇标摧。gāo qíng yī jiàn wèi tàn xī,yīn xún kǒng zhì qí biāo cuī。
才刃由来有馀地,葺旧扶倾真复易。cái rèn yóu lái yǒu yú dì,qì jiù fú qīng zhēn fù yì。
坐令风月为清新,还使江山增胜气。zuò lìng fēng yuè wèi qīng xīn,hái shǐ jiāng shān zēng shèng qì。
公家列屋人如玉,清唱不须吹管逐。gōng jiā liè wū rén rú yù,qīng chàng bù xū chuī guǎn zhú。
沉沉清夜绣筵开,垂下珠帘隔银烛。chén chén qīng yè xiù yán kāi,chuí xià zhū lián gé yín zhú。
放教帘外水仙听,传作仙家步虚曲。fàng jiào lián wài shuǐ xiān tīng,chuán zuò xiān jiā bù xū qū。
识高器远追前人,不独文采风流存。shí gāo qì yuǎn zhuī qián rén,bù dú wén cǎi fēng liú cún。
凭栏纵目莫厌数,即去飞腾登要津。píng lán zòng mù mò yàn shù,jí qù fēi téng dēng yào jīn。
老来自觉诗思悭,况此清绝形容难。lǎo lái zì jué shī sī qiān,kuàng cǐ qīng jué xíng róng nán。
恐公他时怀旧赏,犹堪展作画图看。kǒng gōng tā shí huái jiù shǎng,yóu kān zhǎn zuò huà tú kàn。
142«2345678