古诗词

刘才邵

德元盛暑中观刈稻憩于茂林间爱其繁密因加芟治名曰绿阴轩以诗相示戏为作此

刘才邵

焦先但作蜗牛庐,真与蜗牛壳相似。jiāo xiān dàn zuò wō niú lú,zhēn yǔ wō niú ké xiāng shì。
当时虽省营筑劳,把茅盖头已多事。dāng shí suī shěng yíng zhù láo,bǎ máo gài tóu yǐ duō shì。
珏溪樵客意高远,几欲巢居如上古。jué xī qiáo kè yì gāo yuǎn,jǐ yù cháo jū rú shàng gǔ。
茂林深处即幽居,树作檐楹根作础。mào lín shēn chù jí yōu jū,shù zuò yán yíng gēn zuò chǔ。
经始全资木居士,竹夫人来共胥宇。jīng shǐ quán zī mù jū shì,zhú fū rén lái gòng xū yǔ。
删繁聊藉刈禾镰,补罅不须修月斧。shān fán liáo jí yì hé lián,bǔ xià bù xū xiū yuè fǔ。
山中熊馆作比邻,梦里蚁城真别墅。shān zhōng xióng guǎn zuò bǐ lín,mèng lǐ yǐ chéng zhēn bié shù。
葱帐不容逋客归,药房闲咏骚人语。cōng zhàng bù róng bū kè guī,yào fáng xián yǒng sāo rén yǔ。
月钩斜挂褰云箔,霞绮高长当朱户。yuè gōu xié guà qiān yún bó,xiá qǐ gāo zhǎng dāng zhū hù。
瑶砌无尘透晓霜,珠帘隔雾连天雨。yáo qì wú chén tòu xiǎo shuāng,zhū lián gé wù lián tiān yǔ。
洞门虽开亦非开,当空凿出高崔嵬。dòng mén suī kāi yì fēi kāi,dāng kōng záo chū gāo cuī wéi。
凭虚公子见之喜,便约亡是公同来。píng xū gōng zi jiàn zhī xǐ,biàn yuē wáng shì gōng tóng lái。
更容明月作不速,宾主谈辩声如雷。gèng róng míng yuè zuò bù sù,bīn zhǔ tán biàn shēng rú léi。
画空题诗记真赏,要与幽人作榜样。huà kōng tí shī jì zhēn shǎng,yào yǔ yōu rén zuò bǎng yàng。
是中无欠亦无馀,一任傍人说半藏。shì zhōng wú qiàn yì wú yú,yī rèn bàng rén shuō bàn cáng。
莫言基址真牢固,夜半负之人莫悟。mò yán jī zhǐ zhēn láo gù,yè bàn fù zhī rén mò wù。
玉川胆怯不须论,觑著地皮卷不去。yù chuān dǎn qiè bù xū lùn,qù zhù dì pí juǎn bù qù。
须防毗耶无垢师,擎向手中便进步。xū fáng pí yé wú gòu shī,qíng xiàng shǒu zhōng biàn jìn bù。
要当石头具道眼,本自无来今不住。yào dāng shí tóu jù dào yǎn,běn zì wú lái jīn bù zhù。
饶他百倍有神通,到此一筹无用处。ráo tā bǎi bèi yǒu shén tōng,dào cǐ yī chóu wú yòng chù。

陪同舍登望越亭观潮

刘才邵

吴越中分江一派,两岸溪山扫浓黛。wú yuè zhōng fēn jiāng yī pài,liǎng àn xī shān sǎo nóng dài。
茫茫云海迷烟空,方诸宫外天为界。máng máng yún hǎi mí yān kōng,fāng zhū gōng wài tiān wèi jiè。
潮波吐纳谁使然,欲到先冲海门隘。cháo bō tǔ nà shuí shǐ rán,yù dào xiān chōng hǎi mén ài。
江浅洲长碍奔放,势益汹汹怒而噫。jiāng qiǎn zhōu zhǎng ài bēn fàng,shì yì xiōng xiōng nù ér yī。
方看隐起玉堤横,忽复飞腾雪花碎。fāng kàn yǐn qǐ yù dī héng,hū fù fēi téng xuě huā suì。
高浪翻空雷吼怒,黑沙崛起云崩坏。gāo làng fān kōng léi hǒu nù,hēi shā jué qǐ yún bēng huài。
山岳倾颓惊炫转,鲸鹏摩戛舞幽怪。shān yuè qīng tuí jīng xuàn zhuǎn,jīng péng mó jiá wǔ yōu guài。
大声吹地恣淙淙,馀响振天轰磕磕。dà shēng chuī dì zì cóng cóng,yú xiǎng zhèn tiān hōng kē kē。
恍如白帝盛羽卫,风搅旌幢纷旆旆。huǎng rú bái dì shèng yǔ wèi,fēng jiǎo jīng chuáng fēn pèi pèi。
从以百万虎与貔,组练精明呼声大。cóng yǐ bǎi wàn hǔ yǔ pí,zǔ liàn jīng míng hū shēng dà。
世间奇观独雄绝,坐令耳目俱松快。shì jiān qí guān dú xióng jué,zuò lìng ěr mù jù sōng kuài。
津亭晚霭动遐想,樽酒相欢信良会。jīn tíng wǎn ǎi dòng xiá xiǎng,zūn jiǔ xiāng huān xìn liáng huì。
木落山空秋气高,情多思远人寰外。mù luò shān kōng qiū qì gāo,qíng duō sī yuǎn rén huán wài。
杜老扶桑有遗恨,韩子鲸鱼思饱脍。dù lǎo fú sāng yǒu yí hèn,hán zi jīng yú sī bǎo kuài。
豪气英风终不泯,海色天容自相对。háo qì yīng fēng zhōng bù mǐn,hǎi sè tiān róng zì xiāng duì。
同来俱是蓬山侣,蕊简玉书名姓在。tóng lái jù shì péng shān lǚ,ruǐ jiǎn yù shū míng xìng zài。
东游不用浮海航,仙骥追风云作盖。dōng yóu bù yòng fú hǎi háng,xiān jì zhuī fēng yún zuò gài。
却须从此排阊阖,丛铃响杂飞霞佩。què xū cóng cǐ pái chāng hé,cóng líng xiǎng zá fēi xiá pèi。
通明殿里缀仙班,官府纵多君莫悔。tōng míng diàn lǐ zhuì xiān bān,guān fǔ zòng duō jūn mò huǐ。

赠夏侯子美养心居士

刘才邵

汉家恢儒成治功,独与三代同高风。hàn jiā huī rú chéng zhì gōng,dú yǔ sān dài tóng gāo fēng。
当时经术传家者,大小夏侯名誉崇。dāng shí jīng shù chuán jiā zhě,dà xiǎo xià hóu míng yù chóng。
邺都雄图方鼎峙,英俊乘时尽风靡。yè dōu xióng tú fāng dǐng zhì,yīng jùn chéng shí jǐn fēng mí。
坐使当途基业成,才如伏波能有几。zuò shǐ dāng tú jī yè chéng,cái rú fú bō néng yǒu jǐ。
公家先世不乏人,诗书韬略传清芬。gōng jiā xiān shì bù fá rén,shī shū tāo lüè chuán qīng fēn。
文取贤科武分阃,爽气英姿今尚存。wén qǔ xián kē wǔ fēn kǔn,shuǎng qì yīng zī jīn shàng cún。
前人清白今人继,方得家声终不坠。qián rén qīng bái jīn rén jì,fāng dé jiā shēng zhōng bù zhuì。
修身大要在养心,公以自名深有意。xiū shēn dà yào zài yǎng xīn,gōng yǐ zì míng shēn yǒu yì。
世人但知纵多欲,盈壑填溪不知足。shì rén dàn zhī zòng duō yù,yíng hè tián xī bù zhī zú。
尽取豪华供目前,几人更戒前车覆。jǐn qǔ háo huá gōng mù qián,jǐ rén gèng jiè qián chē fù。
如公此意具真识,不似世人长荆棘。rú gōng cǐ yì jù zhēn shí,bù shì shì rén zhǎng jīng jí。
寸田尽著子孙耕,会见庆馀由善积。cùn tián jǐn zhù zi sūn gēng,huì jiàn qìng yú yóu shàn jī。

赠刘道正

刘才邵

红轮晓上扶桑东,五云正绕丹琳宫。hóng lún xiǎo shàng fú sāng dōng,wǔ yún zhèng rào dān lín gōng。
临芳阁外霜筠合,碧桃溪边香露浓。lín fāng gé wài shuāng yún hé,bì táo xī biān xiāng lù nóng。
是时初喜识公面,小阁清香飞大篆。shì shí chū xǐ shí gōng miàn,xiǎo gé qīng xiāng fēi dà zhuàn。
整冠共读御书碑,翠琰填金光炫转。zhěng guān gòng dú yù shū bēi,cuì yǎn tián jīn guāng xuàn zhuǎn。
朝野欢娱气清淑,宫中圣人亲授箓。cháo yě huān yú qì qīng shū,gōng zhōng shèng rén qīn shòu lù。
云軿白昼临瑶坛,来听新翻步虚曲。yún píng bái zhòu lín yáo tán,lái tīng xīn fān bù xū qū。
谁知世故多盈缺,况复年华如电掣。shuí zhī shì gù duō yíng quē,kuàng fù nián huá rú diàn chè。
相逢不拟说前事,北望伤心堕清血。xiāng féng bù nǐ shuō qián shì,běi wàng shāng xīn duò qīng xuè。
忆从弱岁游都城,相知满眼如繁星。yì cóng ruò suì yóu dōu chéng,xiāng zhī mǎn yǎn rú fán xīng。
今来寥落似将晓,知有几点悬青冥。jīn lái liáo luò shì jiāng xiǎo,zhī yǒu jǐ diǎn xuán qīng míng。
公如长松出霜林,童颜不受岁月侵。gōng rú zhǎng sōng chū shuāng lín,tóng yán bù shòu suì yuè qīn。
我亦从来世味薄,三宫铅汞曾留心。wǒ yì cóng lái shì wèi báo,sān gōng qiān gǒng céng liú xīn。
知公鍊骨骨已轻,知公养丹丹已成。zhī gōng liàn gǔ gǔ yǐ qīng,zhī gōng yǎng dān dān yǐ chéng。
要看恢复见清平,且作人间白石生。yào kàn huī fù jiàn qīng píng,qiě zuò rén jiān bái shí shēng。

赠吾彦逸

刘才邵

山上龙泓标水府,方欲往游逢雨阻。shān shàng lóng hóng biāo shuǐ fǔ,fāng yù wǎng yóu féng yǔ zǔ。
多谢山人会人意,约束群仙住朝雨。duō xiè shān rén huì rén yì,yuē shù qún xiān zhù cháo yǔ。
游氛洗尽天宇空,山色湖光相媚妩。yóu fēn xǐ jǐn tiān yǔ kōng,shān sè hú guāng xiāng mèi wǔ。
就龙觅水酌清耳,雪山醍醐异凡乳。jiù lóng mì shuǐ zhuó qīng ěr,xuě shān tí hú yì fán rǔ。
是中冷暖已自知,岂更将心求佛祖。shì zhōng lěng nuǎn yǐ zì zhī,qǐ gèng jiāng xīn qiú fú zǔ。
流连清境不知晚,归来已踏鼕鼕鼓。liú lián qīng jìng bù zhī wǎn,guī lái yǐ tà dōng dōng gǔ。
年兄笑我太清生,旋扫风轩置樽俎。nián xiōng xiào wǒ tài qīng shēng,xuán sǎo fēng xuān zhì zūn zǔ。
欲将歌管聊相温,为出红妆唱金缕。yù jiāng gē guǎn liáo xiāng wēn,wèi chū hóng zhuāng chàng jīn lǚ。
不信人言竹胜丝,昵昵朱弦将手语。bù xìn rén yán zhú shèng sī,nì nì zhū xián jiāng shǒu yǔ。
更长语笑益諠哗,快饮不劳觞插羽。gèng zhǎng yǔ xiào yì xuān huā,kuài yǐn bù láo shāng chā yǔ。
因思同榜七百人,翠琰镂名藏梵宇。yīn sī tóng bǎng qī bǎi rén,cuì yǎn lòu míng cáng fàn yǔ。
迩来知有几人在,相遇百中无四五。ěr lái zhī yǒu jǐ rén zài,xiāng yù bǎi zhōng wú sì wǔ。
与君是时俱少年,快马轻衫冒尘土。yǔ jūn shì shí jù shǎo nián,kuài mǎ qīng shān mào chén tǔ。
岂知重上君子堂,岁月惊人不堪数。qǐ zhī zhòng shàng jūn zi táng,suì yuè jīng rén bù kān shù。
相看斑鬓点秋霜,况复中间多龃龉。xiāng kàn bān bìn diǎn qiū shuāng,kuàng fù zhōng jiān duō jǔ yǔ。
但馀契义敌杉松,青青不受冰霜侮。dàn yú qì yì dí shān sōng,qīng qīng bù shòu bīng shuāng wǔ。
自怜忧患落穷山,册府不应重接武。zì lián yōu huàn luò qióng shān,cè fǔ bù yīng zhòng jiē wǔ。
流离更觉主恩厚,独惭未有涓埃补。liú lí gèng jué zhǔ ēn hòu,dú cán wèi yǒu juān āi bǔ。
因君感激歌此诗,满酌玉卮须对举。yīn jūn gǎn jī gē cǐ shī,mǎn zhuó yù zhī xū duì jǔ。

和彭伯庄韵奉酬彭公达

刘才邵

龙媒昔是渥洼生,培塿无松陆无萍。lóng méi xī shì wò wā shēng,péi lǒu wú sōng lù wú píng。
古人此语岂欺我,华胄非遥须细听。gǔ rén cǐ yǔ qǐ qī wǒ,huá zhòu fēi yáo xū xì tīng。
奉常词源隘三峡,倒流岂复论千瓶。fèng cháng cí yuán ài sān xiá,dào liú qǐ fù lùn qiān píng。
句枝到手诗已就,四坐俯首甘罚觥。jù zhī dào shǒu shī yǐ jiù,sì zuò fǔ shǒu gān fá gōng。
苍苔虎迹虽善戏,讽戒曲尽诗人情。cāng tái hǔ jì suī shàn xì,fěng jiè qū jǐn shī rén qíng。
喜遇从事复超诣,重名不减平如衡。xǐ yù cóng shì fù chāo yì,zhòng míng bù jiǎn píng rú héng。
汝南人物亦云几,高者难随月旦更。rǔ nán rén wù yì yún jǐ,gāo zhě nán suí yuè dàn gèng。
到今公议牢不破,心虽不贪敌无勍。dào jīn gōng yì láo bù pò,xīn suī bù tān dí wú qíng。
才高位下众所惜,善庆源长流更清。cái gāo wèi xià zhòng suǒ xī,shàn qìng yuán zhǎng liú gèng qīng。
风流文采终不泯,还复钟此千人英。fēng liú wén cǎi zhōng bù mǐn,hái fù zhōng cǐ qiān rén yīng。
清言自可屈奉倩,赋力真能凌正平。qīng yán zì kě qū fèng qiàn,fù lì zhēn néng líng zhèng píng。
干时直欲石投水,得位公不当惭卿。gàn shí zhí yù shí tóu shuǐ,dé wèi gōng bù dāng cán qīng。
扫除群碎宅平坦,摆落浮伪存精诚。sǎo chú qún suì zhái píng tǎn,bǎi luò fú wěi cún jīng chéng。
兼全众美信如使,未许爰丝堪作兄。jiān quán zhòng měi xìn rú shǐ,wèi xǔ yuán sī kān zuò xiōng。
天遣名驹谙险隘,夫岂久困终能鸣。tiān qiǎn míng jū ān xiǎn ài,fū qǐ jiǔ kùn zhōng néng míng。
行当策足恣高步,径取万石宁躬耕。xíng dāng cè zú zì gāo bù,jìng qǔ wàn shí níng gōng gēng。
嗟予素怀丘壑趣,高情远致谁服膺。jiē yǔ sù huái qiū hè qù,gāo qíng yuǎn zhì shuí fú yīng。
随流窃食聊复尔,取誉懒能工赋营。suí liú qiè shí liáo fù ěr,qǔ yù lǎn néng gōng fù yíng。
新诗有意相推激,第恐无实难叩荣。xīn shī yǒu yì xiāng tuī jī,dì kǒng wú shí nán kòu róng。
观公岂是长贫者,便欲从此看超腾。guān gōng qǐ shì zhǎng pín zhě,biàn yù cóng cǐ kàn chāo téng。

题仲兄和仲画虎图

刘才邵

寒云韬日风摇山,鹘鸼鸣噪飞复还。hán yún tāo rì fēng yáo shān,gǔ zhōu míng zào fēi fù hái。
黄茅枯木转萧瑟,有虎引子来其间。huáng máo kū mù zhuǎn xiāo sè,yǒu hǔ yǐn zi lái qí jiān。
一儿尽有食牛气,跑空人立肩侵耳。yī ér jǐn yǒu shí niú qì,pǎo kōng rén lì jiān qīn ěr。
一儿就乳方低身,只欲搀前不知跪。yī ér jiù rǔ fāng dī shēn,zhǐ yù chān qián bù zhī guì。
大虎垂头蹲更促,吐舌宛如牛舐犊。dà hǔ chuí tóu dūn gèng cù,tǔ shé wǎn rú niú shì dú。
岂知爱子物皆然,但教生狞贪兽肉。qǐ zhī ài zi wù jiē rán,dàn jiào shēng níng tān shòu ròu。
从来倚伏理难齐,一朝力尽还悲啼。cóng lái yǐ fú lǐ nán qí,yī cháo lì jǐn hái bēi tí。
攫头衔尾遭熊豹,有眼谁云百步威。jué tóu xián wěi zāo xióng bào,yǒu yǎn shuí yún bǎi bù wēi。
君家画轴虽填委,难似此图有深旨。jūn jiā huà zhóu suī tián wěi,nán shì cǐ tú yǒu shēn zhǐ。
欲令观者知观身,不在丹青畦径里。yù lìng guān zhě zhī guān shēn,bù zài dān qīng qí jìng lǐ。
君不见汉家豪夺聚敛臣,乘时击断屠齐民。jūn bù jiàn hàn jiā háo duó jù liǎn chén,chéng shí jī duàn tú qí mín。
磨牙利吻事膏血,千载想见犹酸辛。mó yá lì wěn shì gāo xuè,qiān zài xiǎng jiàn yóu suān xīn。
深文厚敛虽同苦,以酷视贪不犹愈。shēn wén hòu liǎn suī tóng kǔ,yǐ kù shì tān bù yóu yù。
可怜当路尽豺狼,独使宁成名乳虎。kě lián dāng lù jǐn chái láng,dú shǐ níng chéng míng rǔ hǔ。

夜梦一道人见访相与语甚久颇及宗乘中事因戏之曰仙家亦学佛耶其人笑曰仙佛岂有二哉觉而异之作诗纪其事

刘才邵

北风吹云肃天宇,蕙帐寒生月当户。běi fēng chuī yún sù tiān yǔ,huì zhàng hán shēng yuè dāng hù。
颓然就枕睡思浓,魂梦悠悠迷处所。tuí rán jiù zhěn shuì sī nóng,hún mèng yōu yōu mí chù suǒ。
仙宫胜士肯见临,促席从容陪软语。xiān gōng shèng shì kěn jiàn lín,cù xí cóng róng péi ruǎn yǔ。
自言本事清虚君,学佛求仙两无阻。zì yán běn shì qīng xū jūn,xué fú qiú xiān liǎng wú zǔ。
云軿白日降遥空,天衣飘飘袖轻举。yún píng bái rì jiàng yáo kōng,tiān yī piāo piāo xiù qīng jǔ。
方诸宫深云海阔,金碧禅房隔烟雨。fāng zhū gōng shēn yún hǎi kuò,jīn bì chán fáng gé yān yǔ。
与君粗有香火缘,聊复东来相劳苦。yǔ jūn cū yǒu xiāng huǒ yuán,liáo fù dōng lái xiāng láo kǔ。
方游昆阆还无期,君住世间须善为。fāng yóu kūn láng hái wú qī,jūn zhù shì jiān xū shàn wèi。
尘劳足厌不须厌,等是实相夫何疑。chén láo zú yàn bù xū yàn,děng shì shí xiāng fū hé yí。
前身自是尘外人,端为世缘縻此身。qián shēn zì shì chén wài rén,duān wèi shì yuán mí cǐ shēn。
重闻妙语发深省,若更离尘佛亦尘。zhòng wén miào yǔ fā shēn shěng,ruò gèng lí chén fú yì chén。
方平羽节何时来,道宫佛庙随烟埃。fāng píng yǔ jié hé shí lái,dào gōng fú miào suí yān āi。
未须苦说扬尘事,东海波声正似雷。wèi xū kǔ shuō yáng chén shì,dōng hǎi bō shēng zhèng shì léi。

霁虹亭

刘才邵

江流滚滚青于蓝,山如阵马方䟃?。jiāng liú gǔn gǔn qīng yú lán,shān rú zhèn mǎ fāng cān tán。
景趣虽从开辟有,登览正赖人谋参。jǐng qù suī cóng kāi pì yǒu,dēng lǎn zhèng lài rén móu cān。
济川亭古伤险狭,石岸缺落呈嵚嵌。jì chuān tíng gǔ shāng xiǎn xiá,shí àn quē luò chéng qīn qiàn。
可怜眼界方冗杂,风月为之久不堪。kě lián yǎn jiè fāng rǒng zá,fēng yuè wèi zhī jiǔ bù kān。
使君才高蕴机鉴,妙思能发神所缄。shǐ jūn cái gāo yùn jī jiàn,miào sī néng fā shén suǒ jiān。
异时一见已经意,施设先后难相搀。yì shí yī jiàn yǐ jīng yì,shī shè xiān hòu nán xiāng chān。
政成将去觐丹阙,一新栋宇何耽耽。zhèng chéng jiāng qù jìn dān quē,yī xīn dòng yǔ hé dān dān。
就增亭阁跨空阔,径从人境超尘凡。jiù zēng tíng gé kuà kōng kuò,jìng cóng rén jìng chāo chén fán。
波光挟日动飞栱,檐影窥江凌过帆。bō guāng xié rì dòng fēi gǒng,yán yǐng kuī jiāng líng guò fān。
栏危更觉明月近,浪涌正值秋风酣。lán wēi gèng jué míng yuè jìn,làng yǒng zhèng zhí qiū fēng hān。
螺峰晚霭助遥碧,鹭渚归翼穿晴岚。luó fēng wǎn ǎi zhù yáo bì,lù zhǔ guī yì chuān qíng lán。
东望青原森欲动,祖意岂复劳穷探。dōng wàng qīng yuán sēn yù dòng,zǔ yì qǐ fù láo qióng tàn。
夜深定有水仙集,霓裳练帨垂毵毵。yè shēn dìng yǒu shuǐ xiān jí,ní shang liàn shuì chuí sān sān。
云烟态度日夕异,词客赋咏劳雕劖。yún yān tài dù rì xī yì,cí kè fù yǒng láo diāo chán。
公归指日登华要,雍容鸣玉横犀篸。gōng guī zhǐ rì dēng huá yào,yōng róng míng yù héng xī cǎn。
湖山高会驻清赏,尚应回首江之南。hú shān gāo huì zhù qīng shǎng,shàng yīng huí shǒu jiāng zhī nán。

贡士张智观登禾山白云峰绝顶爱其清旷乃结庵辟谷凡十年后遂落发法名永元绍兴三年夏访予于城中具道所以出家及携诗东游之意因作是诗以饯之

刘才邵

白云山人机鉴高,了见万法栖秋毫。bái yún shān rén jī jiàn gāo,le jiàn wàn fǎ qī qiū háo。
龟肠蝉腹耐清苦,空山坐听鼪鼯号。guī cháng chán fù nài qīng kǔ,kōng shān zuò tīng shēng wú hào。
无心索价惊众耳,尚恐名出终难逃。wú xīn suǒ jià jīng zhòng ěr,shàng kǒng míng chū zhōng nán táo。
一朝解去薜萝服,鬋剔须发披方袍。yī cháo jiě qù bì luó fú,jiǎn tī xū fā pī fāng páo。
黄龙宗旨人难凑,涓滴不容消息漏。huáng lóng zōng zhǐ rén nán còu,juān dī bù róng xiāo xī lòu。
一到禾山谒老方,全机不露三关透。yī dào hé shān yè lǎo fāng,quán jī bù lù sān guān tòu。
城中军马正纷纷,红尘涨空日色瘦。chéng zhōng jūn mǎ zhèng fēn fēn,hóng chén zhǎng kōng rì sè shòu。
问师触热有底忙,云向疏山聊宿留。wèn shī chù rè yǒu dǐ máng,yún xiàng shū shān liáo sù liú。
蒐奇猎怪穷端倪,诗胆大于身数围。sōu qí liè guài qióng duān ní,shī dǎn dà yú shēn shù wéi。
勿忧平淡少人爱,此去定逢韩退之。wù yōu píng dàn shǎo rén ài,cǐ qù dìng féng hán tuì zhī。
年来世味种种薄,文字习气黏如黐。nián lái shì wèi zhǒng zhǒng báo,wén zì xí qì nián rú chī。
自信文通才未尽,犹堪重拟碧云诗。zì xìn wén tōng cái wèi jǐn,yóu kān zhòng nǐ bì yún shī。

次韵王民瞻赠觉梵二首

刘才邵

腹稿欲成聊假卧,寒松疏磬仍相左。fù gǎo yù chéng liáo jiǎ wò,hán sōng shū qìng réng xiāng zuǒ。
不容开府占清新,云里江梅萼初破。bù róng kāi fǔ zhàn qīng xīn,yún lǐ jiāng méi è chū pò。
奇芬还似暗香浮,全胜光风泛兰些。qí fēn hái shì àn xiāng fú,quán shèng guāng fēng fàn lán xiē。
玉川昔访长寿寺,石壁留题如此作。yù chuān xī fǎng zhǎng shòu sì,shí bì liú tí rú cǐ zuò。
珊瑚炫转光夺目,含曦一读忘饥饿。shān hú xuàn zhuǎn guāng duó mù,hán xī yī dú wàng jī è。
便堪高蹑诗将坛,纷纷谁可克参佐。biàn kān gāo niè shī jiāng tán,fēn fēn shuí kě kè cān zuǒ。
韦庄岂免赠巾帼,格嫩更遭脂粉涴。wéi zhuāng qǐ miǎn zèng jīn guó,gé nèn gèng zāo zhī fěn wò。

次韵王民瞻赠觉梵二首

刘才邵

修竹幽兰伴高卧,新诗不待江山左。xiū zhú yōu lán bàn gāo wò,xīn shī bù dài jiāng shān zuǒ。
开缄快读耳目醒,睡魔奔迸愁城破。kāi jiān kuài dú ěr mù xǐng,shuì mó bēn bèng chóu chéng pò。
悬知大手千人英,且拟二招吟只些。xuán zhī dà shǒu qiān rén yīng,qiě nǐ èr zhāo yín zhǐ xiē。
暂时虽现宰官身,百事疏慵无所作。zàn shí suī xiàn zǎi guān shēn,bǎi shì shū yōng wú suǒ zuò。
郊居未敢厌岑寂,且烹杞菊充朝饿。jiāo jū wèi gǎn yàn cén jì,qiě pēng qǐ jú chōng cháo è。
劝兄不须梦惠连,鄙句安能婉如佐。quàn xiōng bù xū mèng huì lián,bǐ jù ān néng wǎn rú zuǒ。
冰壶玉碗幸无瑕,莫使游尘得轻涴。bīng hú yù wǎn xìng wú xiá,mò shǐ yóu chén dé qīng wò。

灵壁石

刘才邵

坚脆殊形俱是幻,要当尽付空花观。jiān cuì shū xíng jù shì huàn,yào dāng jǐn fù kōng huā guān。
其馀空色两非真,习气从他不须断。qí yú kōng sè liǎng fēi zhēn,xí qì cóng tā bù xū duàn。
灵壁磬材如黑玉,岁久取多岸为谷。líng bì qìng cái rú hēi yù,suì jiǔ qǔ duō àn wèi gǔ。
问君何从得坚质,数尺嵚?心赏足。wèn jūn hé cóng dé jiān zhì,shù chǐ qīn xīn shǎng zú。
新诗俊如霜鹘拳,揽取物象神机圆。xīn shī jùn rú shuāng gǔ quán,lǎn qǔ wù xiàng shén jī yuán。
援毫一挥不停手,岩壑意态何森然。yuán háo yī huī bù tíng shǒu,yán hè yì tài hé sēn rán。
如闻驶舟行日近,不得随舟无少恨。rú wén shǐ zhōu xíng rì jìn,bù dé suí zhōu wú shǎo hèn。
夜敲清响哦新诗,定有水仙帘外听。yè qiāo qīng xiǎng ó xīn shī,dìng yǒu shuǐ xiān lián wài tīng。

次韵郑守蜡梅二首

刘才邵

灵根何年离众香,色相全似金容黄。líng gēn hé nián lí zhòng xiāng,sè xiāng quán shì jīn róng huáng。
晓姿荧荧炫寒月,夜气耿耿凌风霜。xiǎo zī yíng yíng xuàn hán yuè,yè qì gěng gěng líng fēng shuāng。
天真何曾资外饰,坐笑涂额夸宫妆。tiān zhēn hé céng zī wài shì,zuò xiào tú é kuā gōng zhuāng。
广平当时应未见,独为梅花回铁肠。guǎng píng dāng shí yīng wèi jiàn,dú wèi méi huā huí tiě cháng。
赖有花仙觅奇句,东坡着意怜孤芳。lài yǒu huā xiān mì qí jù,dōng pō zhe yì lián gū fāng。
诗中写就无遗巧,安用学花熬蜜房。shī zhōng xiě jiù wú yí qiǎo,ān yòng xué huā áo mì fáng。
多情偏爱被花恼,闻香心醉难禁当。duō qíng piān ài bèi huā nǎo,wén xiāng xīn zuì nán jìn dāng。
况复低垂深有意,欲教醉赏倾瑶觞。kuàng fù dī chuí shēn yǒu yì,yù jiào zuì shǎng qīng yáo shāng。

次韵郑守蜡梅二首

刘才邵

忍冷冲寒破霜萼,为报春园行灼灼。rěn lěng chōng hán pò shuāng è,wèi bào chūn yuán xíng zhuó zhuó。
黄轻正欲金波助,斜抹寒梢转檐角。huáng qīng zhèng yù jīn bō zhù,xié mǒ hán shāo zhuǎn yán jiǎo。
香随风远自析宴,岂待嗅芳方辟恶。xiāng suí fēng yuǎn zì xī yàn,qǐ dài xiù fāng fāng pì è。
不逐嫦娥向月奔,芳桂相望空断魂。bù zhú cháng é xiàng yuè bēn,fāng guì xiāng wàng kōng duàn hún。
新诗清绝慰幽独,胜似对月开绿樽。xīn shī qīng jué wèi yōu dú,shèng shì duì yuè kāi lǜ zūn。

咏蜡梅呈李仲孙

刘才邵

霜铺鸳瓦茸茸白,红日破寒舒晓色。shuāng pù yuān wǎ rōng rōng bái,hóng rì pò hán shū xiǎo sè。
小枝斜傍碧阑干,光透香融娇欲滴。xiǎo zhī xié bàng bì lán gàn,guāng tòu xiāng róng jiāo yù dī。
缘何便证紫金容,胜妙从来众香国。yuán hé biàn zhèng zǐ jīn róng,shèng miào cóng lái zhòng xiāng guó。
时世梳妆嫌不称,岂假嫩黄拂宫额。shí shì shū zhuāng xián bù chēng,qǐ jiǎ nèn huáng fú gōng é。
清润疑和玉髓膏,鲜妍似鍊鸾蜂液。qīng rùn yí hé yù suǐ gāo,xiān yán shì liàn luán fēng yè。
团香掠蕊太辛勤,堪笑蜜房屯羽客。tuán xiāng lüè ruǐ tài xīn qín,kān xiào mì fáng tún yǔ kè。
更有一般超绝处,画史尽工描不得。gèng yǒu yī bān chāo jué chù,huà shǐ jǐn gōng miáo bù dé。
漏板丁丁夜向阑,金波浸影寒光溢。lòu bǎn dīng dīng yè xiàng lán,jīn bō jìn yǐng hán guāng yì。
赏奇自昔属多情,况复南人多未识。shǎng qí zì xī shǔ duō qíng,kuàng fù nán rén duō wèi shí。
恰及开时寄一枝,后时便恐香难拾。qià jí kāi shí jì yī zhī,hòu shí biàn kǒng xiāng nán shí。
须藉高才与发扬,妙句收归花萼集。xū jí gāo cái yǔ fā yáng,miào jù shōu guī huā è jí。

谢萧元隆贤良惠小团

刘才邵

紫鸾琢璧轻云转,几年隔阔今重见。zǐ luán zuó bì qīng yún zhuǎn,jǐ nián gé kuò jīn zhòng jiàn。
睡魔胆落不待降,气压月团三百片。shuì mó dǎn luò bù dài jiàng,qì yā yuè tuán sān bǎi piàn。
饮罢清风生两腋,三山去人疑咫尺。yǐn bà qīng fēng shēng liǎng yè,sān shān qù rén yí zhǐ chǐ。
便欲携公封事叩玉扃,为问苍生几时得苏息。biàn yù xié gōng fēng shì kòu yù jiōng,wèi wèn cāng shēng jǐ shí dé sū xī。

听宝月上人弹桃源春晓

刘才邵

桃源晓色春茫茫,花气扑人和露香。táo yuán xiǎo sè chūn máng máng,huā qì pū rén hé lù xiāng。
翠波溶溶泛晴阳,琼楼半露非烟长。cuì bō róng róng fàn qíng yáng,qióng lóu bàn lù fēi yān zhǎng。
霓旌鸾佩杂花光,花光深处开琳房。ní jīng luán pèi zá huā guāng,huā guāng shēn chù kāi lín fáng。
金鲸夭矫写霞浆,云璈清响何琅琅。jīn jīng yāo jiǎo xiě xiá jiāng,yún áo qīng xiǎng hé láng láng。
绿云不动山苍苍,酒阑月影侵回廊。lǜ yún bù dòng shān cāng cāng,jiǔ lán yuè yǐng qīn huí láng。
千年过眼直寻常,蓬莱清浅海上桑。qiān nián guò yǎn zhí xún cháng,péng lái qīng qiǎn hǎi shàng sāng。
道人妙手能逢场,朱弦写出水云乡。dào rén miào shǒu néng féng chǎng,zhū xián xiě chū shuǐ yún xiāng。
坐令远意入八荒,泠然风驭随云翔。zuò lìng yuǎn yì rù bā huāng,líng rán fēng yù suí yún xiáng。
仙人迎笑从西厢,颇怪别来尘世忙。xiān rén yíng xiào cóng xī xiāng,pǒ guài bié lái chén shì máng。
飞霞仙衣云锦裳,朝真相与高颉颃。fēi xiá xiān yī yún jǐn shang,cháo zhēn xiāng yǔ gāo jié háng。
却笑退之情未忘,生愁冰炭置我肠。què xiào tuì zhī qíng wèi wàng,shēng chóu bīng tàn zhì wǒ cháng。

咏白莲花

刘才邵

长林翠乾因薰烁,池面水平风不落。zhǎng lín cuì qián yīn xūn shuò,chí miàn shuǐ píng fēng bù luò。
天公似亦厌烦溽,开就寒姿洗暄浊。tiān gōng shì yì yàn fán rù,kāi jiù hán zī xǐ xuān zhuó。
龙宫想见送来时,靓妆无数褰珠箔。lóng gōng xiǎng jiàn sòng lái shí,jìng zhuāng wú shù qiān zhū bó。
预愁风日会无情,翠盖攲斜护纤弱。yù chóu fēng rì huì wú qíng,cuì gài qī xié hù xiān ruò。
冰魂玉骨意自远,凡花不是无心学。bīng hún yù gǔ yì zì yuǎn,fán huā bù shì wú xīn xué。
神人饮露骨偏清,仙子凌波尘不著。shén rén yǐn lù gǔ piān qīng,xiān zi líng bō chén bù zhù。
不随时世事涂抹,遍得月娥怜绰约。bù suí shí shì shì tú mǒ,biàn dé yuè é lián chuò yuē。
云軿隐隐欲降时,寒光清雾都情薄。yún píng yǐn yǐn yù jiàng shí,hán guāng qīng wù dōu qíng báo。
勤勤问讯难留滞,欲去徘徊伸素约。qín qín wèn xùn nán liú zhì,yù qù pái huái shēn sù yuē。
待得秋高风露清,相将归去朝珠阁。dài dé qiū gāo fēng lù qīng,xiāng jiāng guī qù cháo zhū gé。
身家元是社中人,宿契非同谢康乐。shēn jiā yuán shì shè zhōng rén,sù qì fēi tóng xiè kāng lè。
更恐群仙苦相问,寄与短章资一噱。gèng kǒng qún xiān kǔ xiāng wèn,jì yǔ duǎn zhāng zī yī jué。

神弦曲

刘才邵

古树叶残屯野烟,红楹镂磉蟠蜗涎。gǔ shù yè cán tún yě yān,hóng yíng lòu sǎng pán wō xián。
清灯晕浅不成圆,神妃灵女对琼筵。qīng dēng yūn qiǎn bù chéng yuán,shén fēi líng nǚ duì qióng yán。
翠衫笼玉眉连娟,泠泠古曲五十弦。cuì shān lóng yù méi lián juān,líng líng gǔ qū wǔ shí xián。
啼云吊月愁远天,山鬼窥窗风飒然。tí yún diào yuè chóu yuǎn tiān,shān guǐ kuī chuāng fēng sà rán。
绛节遥遥归洞府,门前赤豹青狸舞。jiàng jié yáo yáo guī dòng fǔ,mén qián chì bào qīng lí wǔ。
142«2345678