古诗词

刘敞

树下二首

刘敞

中庭两佳树,密叶如翠帷。zhōng tíng liǎng jiā shù,mì yè rú cuì wéi。
擢干一何高,铺阴被前墀。zhuó gàn yī hé gāo,pù yīn bèi qián chí。
清风自翩翻,正昼无炎曦。qīng fēng zì piān fān,zhèng zhòu wú yán xī。
拱揖在我前,我常往参之。gǒng yī zài wǒ qián,wǒ cháng wǎng cān zhī。
隐几旦复暮,卷书坐忘疲。yǐn jǐ dàn fù mù,juǎn shū zuò wàng pí。
安知非华屋,聊以庇荫为。ān zhī fēi huá wū,liáo yǐ bì yīn wèi。
瑶室陨帝辛,璧台丧周姬。yáo shì yǔn dì xīn,bì tái sàng zhōu jī。
由来灭亡祸,不为草野施。yóu lái miè wáng huò,bù wèi cǎo yě shī。
偃仰更何顾,欣欢方在兹。yǎn yǎng gèng hé gù,xīn huān fāng zài zī。

树下二首

刘敞

召公爱小棠,百岁俾勿拔。zhào gōng ài xiǎo táng,bǎi suì bǐ wù bá。
仲尼憩大树,一宿辄已伐。zhòng ní qì dà shù,yī sù zhé yǐ fá。
圣贤岂殊途,人事有穷达。shèng xián qǐ shū tú,rén shì yǒu qióng dá。
出处何可常,我身固微末。chū chù hé kě cháng,wǒ shēn gù wēi mò。
上无燕伯遇,下无宋人孽。shàng wú yàn bó yù,xià wú sòng rén niè。
从容圣贤间,得此亦已窃。cóng róng shèng xián jiān,dé cǐ yì yǐ qiè。

庭树

刘敞

中庭无多树,花尽自成阴。zhōng tíng wú duō shù,huā jǐn zì chéng yīn。
熏风吹清和,午影还萧森。xūn fēng chuī qīng hé,wǔ yǐng hái xiāo sēn。
上有出谷鸟,间关鸣好音。shàng yǒu chū gǔ niǎo,jiān guān míng hǎo yīn。
下有放言人,寂寞卧机心。xià yǒu fàng yán rén,jì mò wò jī xīn。
人鸟各相忘,语默不见侵。rén niǎo gè xiāng wàng,yǔ mò bù jiàn qīn。
吾庐此最好,岂意在山林。wú lú cǐ zuì hǎo,qǐ yì zài shān lín。

送石昌言知宿州

刘敞

宦情重居内,世论轻守藩。huàn qíng zhòng jū nèi,shì lùn qīng shǒu fān。
出处苟自得,重轻安足原。chū chù gǒu zì dé,zhòng qīng ān zú yuán。
昔常怪萧傅,耻乘太守幡。xī cháng guài xiāo fù,chǐ chéng tài shǒu fān。
颇独多严生,厌直金马门。pǒ dú duō yán shēng,yàn zhí jīn mǎ mén。
优游树风迹,宣布流上恩。yōu yóu shù fēng jì,xuān bù liú shàng ēn。
何负廷中臣,而贬千乘尊。hé fù tíng zhōng chén,ér biǎn qiān chéng zūn。
石侯古人风,自令薄夫敦。shí hóu gǔ rén fēng,zì lìng báo fū dūn。
平日不汲汲,左迁更轩轩。píng rì bù jí jí,zuǒ qiān gèng xuān xuān。
轻舟趣行装,合符去天阍。qīng zhōu qù xíng zhuāng,hé fú qù tiān hūn。
高卧可以治,簿书岂所烦。gāo wò kě yǐ zhì,bù shū qǐ suǒ fán。
我亦羁旅人,不堪市朝喧。wǒ yì jī lǚ rén,bù kān shì cháo xuān。
又无适时用,坐自悲素餐。yòu wú shì shí yòng,zuò zì bēi sù cān。
愿为江湖长,聊复育元元。yuàn wèi jiāng hú zhǎng,liáo fù yù yuán yuán。
子若未北归,相过识吾言。zi ruò wèi běi guī,xiāng guò shí wú yán。

题和弟所居桐树

刘敞

卜隐谢林薮,考槃寄闾里。bo yǐn xiè lín sǒu,kǎo pán jì lǘ lǐ。
嘉树为我徒,清风濯尘耳。jiā shù wèi wǒ tú,qīng fēng zhuó chén ěr。
手披漆园书,身拟长梧子。shǒu pī qī yuán shū,shēn nǐ zhǎng wú zi。
穷秋忽感悲,扫榻且欢喜。qióng qiū hū gǎn bēi,sǎo tà qiě huān xǐ。

冬晚赠深甫

刘敞

客游已昨日,已复岁月改。kè yóu yǐ zuó rì,yǐ fù suì yuè gǎi。
流光一如此,故物纷晦在。liú guāng yī rú cǐ,gù wù fēn huì zài。
忽使中心悲,悠悠若浮海。hū shǐ zhōng xīn bēi,yōu yōu ruò fú hǎi。
相思间何阔,此意君当解。xiāng sī jiān hé kuò,cǐ yì jūn dāng jiě。

效陶潜体

刘敞

出门逢一士,抱书向南山。chū mén féng yī shì,bào shū xiàng nán shān。
问其何为尔,欲语辄复叹。wèn qí hé wèi ěr,yù yǔ zhé fù tàn。
少小贵诗书,志业觊孔颜。shǎo xiǎo guì shī shū,zhì yè jì kǒng yán。
尔来三十载,鬓发倏已斑。ěr lái sān shí zài,bìn fā shū yǐ bān。
唐虞不可待,世誉亦耻干。táng yú bù kě dài,shì yù yì chǐ gàn。
宁赴岩谷老,行行未遽还。níng fù yán gǔ lǎo,xíng xíng wèi jù hái。
其言乃可感,使我再凄然。qí yán nǎi kě gǎn,shǐ wǒ zài qī rán。
人生归有命,穷达何足言。rén shēng guī yǒu mìng,qióng dá hé zú yán。
劝尔饮此酒,唐虞在其间。quàn ěr yǐn cǐ jiǔ,táng yú zài qí jiān。

懒诗

刘敞

分表难强营,俗中弥不堪。fēn biǎo nán qiáng yíng,sú zhōng mí bù kān。
始觉懒亦真,功名焉可贪。shǐ jué lǎn yì zhēn,gōng míng yān kě tān。
婆婆玩流光,幽寂信所谙。pó pó wán liú guāng,yōu jì xìn suǒ ān。
束带愁逢迎,燕处倦交谈。shù dài chóu féng yíng,yàn chù juàn jiāo tán。
碌碌史隐间,将为兹世惭。lù lù shǐ yǐn jiān,jiāng wèi zī shì cán。

菖蒲

刘敞

香清自足爱,味厚非所伦。xiāng qīng zì zú ài,wèi hòu fēi suǒ lún。
如何缺缺徒,反以花为真。rú hé quē quē tú,fǎn yǐ huā wèi zhēn。
花奇不可见,举世皆忌辛。huā qí bù kě jiàn,jǔ shì jiē jì xīn。
谁将擢仙骨,愿比芝苗珍。shuí jiāng zhuó xiān gǔ,yuàn bǐ zhī miáo zhēn。

登荐福寺山亭

刘敞

时事如不闻,烦襟尚郁怫。shí shì rú bù wén,fán jīn shàng yù fú。
高亭一何壮,俾我遗外物。gāo tíng yī hé zhuàng,bǐ wǒ yí wài wù。
是时夏景初,竹树雨飘拂。shì shí xià jǐng chū,zhú shù yǔ piāo fú。
燕雀飞檐楹,喧争互强倔。yàn què fēi yán yíng,xuān zhēng hù qiáng jué。
世纷类如此,小大何得失。shì fēn lèi rú cǐ,xiǎo dà hé dé shī。
始知绝群动,方外真有佛。shǐ zhī jué qún dòng,fāng wài zhēn yǒu fú。
此地可终隐,不惟谢炎郁。cǐ dì kě zhōng yǐn,bù wéi xiè yán yù。
逍遥鞭其后,岂恨久蟠屈。xiāo yáo biān qí hòu,qǐ hèn jiǔ pán qū。

九曲池

刘敞

广陵春欲归,九曲池先暖。guǎng líng chūn yù guī,jiǔ qū chí xiān nuǎn。
积雪未全消,流波已全满。jī xuě wèi quán xiāo,liú bō yǐ quán mǎn。
宫城落乔木,岸竹排纤簳。gōng chéng luò qiáo mù,àn zhú pái xiān gǎn。
古事无足悲,登临苦日短。gǔ shì wú zú bēi,dēng lín kǔ rì duǎn。

和永叔夜坐鼓琴二首

刘敞

众人于五音,丑正不丑随。zhòng rén yú wǔ yīn,chǒu zhèng bù chǒu suí。
所以匣中琴,寂寂少人知。suǒ yǐ xiá zhōng qín,jì jì shǎo rén zhī。
淳和太平风,简淡邃古时。chún hé tài píng fēng,jiǎn dàn suì gǔ shí。
得意亦忘言,居然见无为。dé yì yì wàng yán,jū rán jiàn wú wèi。
非公蕴真乐,此道谁复期。fēi gōng yùn zhēn lè,cǐ dào shuí fù qī。

和永叔夜坐鼓琴二首

刘敞

知音古亦少,况乃今人乎。zhī yīn gǔ yì shǎo,kuàng nǎi jīn rén hū。
至和动殊类,此则今世无。zhì hé dòng shū lèi,cǐ zé jīn shì wú。
舜韶舞百兽,事可观于书。shùn sháo wǔ bǎi shòu,shì kě guān yú shū。
但非耳目接,便自疑其虚。dàn fēi ěr mù jiē,biàn zì yí qí xū。
谁谓今之人,反不如兽欤。shuí wèi jīn zhī rén,fǎn bù rú shòu yú。
大音盖希声,聋俗或万殊。dà yīn gài xī shēng,lóng sú huò wàn shū。
中孚有不化,嗟嗟乎豚鱼。zhōng fú yǒu bù huà,jiē jiē hū tún yú。

苦寒行

刘敞

驱马涉长碛,千里径无草。qū mǎ shè zhǎng qì,qiān lǐ jìng wú cǎo。
天寒日光淡,积雪常杲杲。tiān hán rì guāng dàn,jī xuě cháng gǎo gǎo。
劲风裂肌肤,狐貉甚鲁缟。jìn fēng liè jī fū,hú háo shén lǔ gǎo。
况我被甲铠,寝迟起常早。kuàng wǒ bèi jiǎ kǎi,qǐn chí qǐ cháng zǎo。
崔嵬陟高山,日落尚远道。cuī wéi zhì gāo shān,rì luò shàng yuǎn dào。
人生各有命,岂惮事遐讨。rén shēng gè yǒu mìng,qǐ dàn shì xiá tǎo。
饮冰伤心骨,重研如巨枣。yǐn bīng shāng xīn gǔ,zhòng yán rú jù zǎo。
义深自最励,身贱宁要好。yì shēn zì zuì lì,shēn jiàn níng yào hǎo。
亲戚何可逢,功名未自保。qīn qī hé kě féng,gōng míng wèi zì bǎo。
少年慕壮健,我独贵疏老。shǎo nián mù zhuàng jiàn,wǒ dú guì shū lǎo。

送霍邱谢寺丞

刘敞

吾闻欧公客,必皆当世贤。wú wén ōu gōng kè,bì jiē dāng shì xián。
众中一见子,始信斯言然。zhòng zhōng yī jiàn zi,shǐ xìn sī yán rán。
彩衣得意归,笑语春风前。cǎi yī dé yì guī,xiào yǔ chūn fēng qián。
轻赍尚方履,去影袅翩翩。qīng jī shàng fāng lǚ,qù yǐng niǎo piān piān。
百里不足仕,桂枝淹华年。bǎi lǐ bù zú shì,guì zhī yān huá nián。
故须多种秫,烂醉挥鸣弦。gù xū duō zhǒng shú,làn zuì huī míng xián。

答黄寺丞濠梁杂咏

刘敞

闭门委馀事,久矣卧幽寂。bì mén wěi yú shì,jiǔ yǐ wò yōu jì。
忽枉临濠篇,如逮问鱼客。hū wǎng lín háo piān,rú dǎi wèn yú kè。
山川尽写仿,人物多在昔。shān chuān jǐn xiě fǎng,rén wù duō zài xī。
形倨游自远,善行固无迹。xíng jù yóu zì yuǎn,shàn xíng gù wú jì。
吁嗟相知晚,起予遽多益。xū jiē xiāng zhī wǎn,qǐ yǔ jù duō yì。
乃悟文字工,足兼造化力。nǎi wù wén zì gōng,zú jiān zào huà lì。
荧煌淮夷珠,磊落荆山璧。yíng huáng huái yí zhū,lěi luò jīng shān bì。
他人竭泽求,吾子希世得。tā rén jié zé qiú,wú zi xī shì dé。
禽微戒轻弹,路暗慎虚掷。qín wēi jiè qīng dàn,lù àn shèn xū zhì。
如何忽在此,咏叹生感激。rú hé hū zài cǐ,yǒng tàn shēng gǎn jī。

黄寺丞九月十三日见寄

刘敞

兹年见二毛,秋至独多悲。zī nián jiàn èr máo,qiū zhì dú duō bēi。
况乃霜露繁,悟彼岁月驰。kuàng nǎi shuāng lù fán,wù bǐ suì yuè chí。
衡门静无辙,幽径荒不治。héng mén jìng wú zhé,yōu jìng huāng bù zhì。
眷眷武夷翁,倾盖成旧知。juàn juàn wǔ yí wēng,qīng gài chéng jiù zhī。
每枉林下步,笑言辄移时。měi wǎng lín xià bù,xiào yán zhé yí shí。
目击良已久,凤歌复见诒。mù jī liáng yǐ jiǔ,fèng gē fù jiàn yí。
谅君徜徉意,当以振其衰。liàng jūn cháng yáng yì,dāng yǐ zhèn qí shuāi。

生槐

刘敞

苒苒庭下槐,苍苍山中桧。rǎn rǎn tíng xià huái,cāng cāng shān zhōng guì。
臭味久矣殊,荣枯莫相待。chòu wèi jiǔ yǐ shū,róng kū mò xiāng dài。
胡为寓形生,曾不异风概。hú wèi yù xíng shēng,céng bù yì fēng gài。
擢干初无根,交阴忽成籁。zhuó gàn chū wú gēn,jiāo yīn hū chéng lài。
死生诣胶漆,幼壮姿姿态。sǐ shēng yì jiāo qī,yòu zhuàng zī zī tài。
本同非不佳,末异终恐害。běn tóng fēi bù jiā,mò yì zhōng kǒng hài。
吾意造化巧,淫乐为狡狯。wú yì zào huà qiǎo,yín lè wèi jiǎo kuài。
玩此三公才,比之女萝辈。wán cǐ sān gōng cái,bǐ zhī nǚ luó bèi。
不然世俗薄,苟合耻刚介。bù rán shì sú báo,gǒu hé chǐ gāng jiè。
妄彼特立姿,乐附柔弱类。wàng bǐ tè lì zī,lè fù róu ruò lèi。
谁能极物理,且以嘲大块。shuí néng jí wù lǐ,qiě yǐ cháo dà kuài。
陶冶如吾言,庸庸亦何怪。táo yě rú wú yán,yōng yōng yì hé guài。

樱桃

刘敞

东风吹陈根,万木含芳华。dōng fēng chuī chén gēn,wàn mù hán fāng huá。
客愁独不改,浩荡津无涯。kè chóu dú bù gǎi,hào dàng jīn wú yá。
朝光破浮隐,暄鸟声交加。cháo guāng pò fú yǐn,xuān niǎo shēng jiāo jiā。
樱桃此时盛,满树纷彤霞。yīng táo cǐ shí shèng,mǎn shù fēn tóng xiá。
当户仍拂帘,参差自相遮。dāng hù réng fú lián,cān chà zì xiāng zhē。
日高卧未起,顾见惊且嗟。rì gāo wò wèi qǐ,gù jiàn jīng qiě jiē。
此复几日繁,譬如空中花。cǐ fù jǐ rì fán,pì rú kōng zhōng huā。
非无一樽酒,玩之到景斜。fēi wú yī zūn jiǔ,wán zhī dào jǐng xié。
多虑使意衰,怅然奈尔何。duō lǜ shǐ yì shuāi,chàng rán nài ěr hé。

摘樱桃

刘敞

此花前日时,素雪摇东风。cǐ huā qián rì shí,sù xuě yáo dōng fēng。
已惊变浓绿,忽更垂繁红。yǐ jīng biàn nóng lǜ,hū gèng chuí fán hóng。
俯仰物三换,岁华终无穷。fǔ yǎng wù sān huàn,suì huá zhōng wú qióng。
因笑树下人,未悟成老翁。yīn xiào shù xià rén,wèi wù chéng lǎo wēng。
磊落火齐珠,参差珊瑚丛。lěi luò huǒ qí zhū,cān chà shān hú cóng。
赠远限道路,成蹊纵儿童。zèng yuǎn xiàn dào lù,chéng qī zòng ér tóng。