古诗词

潘玙

酬朱适园访见诗

潘玙

曾同山友过江湄,何处清游晚未归。céng tóng shān yǒu guò jiāng méi,hé chù qīng yóu wǎn wèi guī。
沽酒□羊来好语,开笼放鹤在何时。gū jiǔ yáng lái hǎo yǔ,kāi lóng fàng hè zài hé shí。
云方卷叶收春雨,柳未吹花点客衣。yún fāng juǎn yè shōu chūn yǔ,liǔ wèi chuī huā diǎn kè yī。
京洛相逢宜少驻,东风杖屦好追随。jīng luò xiāng féng yí shǎo zhù,dōng fēng zhàng jù hǎo zhuī suí。

梅花二首其二

潘玙

冰玉丰姿夐绝尘,山林谁伴岁寒盟。bīng yù fēng zī xiòng jué chén,shān lín shuí bàn suì hán méng。
腊前有雪曾相约,天下无花似此清。là qián yǒu xuě céng xiāng yuē,tiān xià wú huā shì cǐ qīng。
不待春风施造化,只嫌晚角说平生。bù dài chūn fēng shī zào huà,zhǐ xián wǎn jiǎo shuō píng shēng。
月香水影吾家事,却被诗人掠美名。yuè xiāng shuǐ yǐng wú jiā shì,què bèi shī rén lüè měi míng。

湖船分得行字韵

潘玙

三月莺花烂熳春,寻芳谁不趁清明。sān yuè yīng huā làn màn chūn,xún fāng shuí bù chèn qīng míng。
要为终日看山计,只买扁舟载酒行。yào wèi zhōng rì kàn shān jì,zhǐ mǎi biǎn zhōu zài jiǔ xíng。
老柳半枯存古意,浮云多变类人情。lǎo liǔ bàn kū cún gǔ yì,fú yún duō biàn lèi rén qíng。
何时结屋西湖上,雨笠烟蓑寄此生。hé shí jié wū xī hú shàng,yǔ lì yān suō jì cǐ shēng。

梨山李王祠

潘玙

白玉楼成阅几春,今瞻祠貌俨如生。bái yù lóu chéng yuè jǐ chūn,jīn zhān cí mào yǎn rú shēng。
一麾出守唐朝旧,八字封王宋爵荣。yī huī chū shǒu táng cháo jiù,bā zì fēng wáng sòng jué róng。
花发梨山存故迹,水流柘浦响清声。huā fā lí shān cún gù jì,shuǐ liú zhè pǔ xiǎng qīng shēng。
传闻有祷须形梦,能使人知桂籍名。chuán wén yǒu dǎo xū xíng mèng,néng shǐ rén zhī guì jí míng。

和潮韵

潘玙

海若驱车到浙江,西风吹起水云乡。hǎi ruò qū chē dào zhè jiāng,xī fēng chuī qǐ shuǐ yún xiāng。
雷轰万鼓不成雨,雪驾千峰祇荐凉。léi hōng wàn gǔ bù chéng yǔ,xuě jià qiān fēng qí jiàn liáng。
犀手谩持吴弩射,貂珰空走伍祠香。xī shǒu mán chí wú nǔ shè,diāo dāng kōng zǒu wǔ cí xiāng。
登楼且作川鲸饮,总付兴亡与夕阳。dēng lóu qiě zuò chuān jīng yǐn,zǒng fù xīng wáng yǔ xī yáng。

嘲雁

潘玙

羽族无如尔列行,于时底事较炎凉。yǔ zú wú rú ěr liè xíng,yú shí dǐ shì jiào yán liáng。
应嫌塞北多风雪,却向江南恋稻粱。yīng xián sāi běi duō fēng xuě,què xiàng jiāng nán liàn dào liáng。
春到但知归计急,火明不料祸机藏。chūn dào dàn zhī guī jì jí,huǒ míng bù liào huò jī cáng。
自从寄了苏卿信,此后传书竟渺茫。zì cóng jì le sū qīng xìn,cǐ hòu chuán shū jìng miǎo máng。

小窗

潘玙

小小明窗瞰水开,惜花常是手亲栽。xiǎo xiǎo míng chuāng kàn shuǐ kāi,xī huā cháng shì shǒu qīn zāi。
春山欲晓听莺语,社雨才晴认燕来。chūn shān yù xiǎo tīng yīng yǔ,shè yǔ cái qíng rèn yàn lái。
自涤砚砖闲试墨,笑持茗碗胜衔杯。zì dí yàn zhuān xián shì mò,xiào chí míng wǎn shèng xián bēi。
有时细鍊推敲字,搔首斜阳立几回。yǒu shí xì liàn tuī qiāo zì,sāo shǒu xié yáng lì jǐ huí。

华藏云海亭

潘玙

一亭突兀出湖边,惯与渔翁系钓船。yī tíng tū wù chū hú biān,guàn yǔ yú wēng xì diào chuán。
吴越兴亡今已矣,山川流峙只依然。wú yuè xīng wáng jīn yǐ yǐ,shān chuān liú zhì zhǐ yī rán。
诗情空寄千年恨,眼力谁穷万里天。shī qíng kōng jì qiān nián hèn,yǎn lì shuí qióng wàn lǐ tiān。
独有缁郎闲似我,却于鸥鹭结清缘。dú yǒu zī láng xián shì wǒ,què yú ōu lù jié qīng yuán。

湖居

潘玙

旋营小屋并湖滨,最喜闲身叶样轻。xuán yíng xiǎo wū bìng hú bīn,zuì xǐ xián shēn yè yàng qīng。
俗子过门令我病,好山到眼觉心清。sú zi guò mén lìng wǒ bìng,hǎo shān dào yǎn jué xīn qīng。
新开白地多栽竹,怕惹红尘少入城。xīn kāi bái dì duō zāi zhú,pà rě hóng chén shǎo rù chéng。
鱼鸟忘机自飞泳,酒边尽可助吟情。yú niǎo wàng jī zì fēi yǒng,jiǔ biān jǐn kě zhù yín qíng。

山处

潘玙

浮云富贵不关心,只向闲中寄此生。fú yún fù guì bù guān xīn,zhǐ xiàng xián zhōng jì cǐ shēng。
山色四时仁者静,梅花万古圣之清。shān sè sì shí rén zhě jìng,méi huā wàn gǔ shèng zhī qīng。
惯临风月搜吟趣,无复江湖梦客程。guàn lín fēng yuè sōu yín qù,wú fù jiāng hú mèng kè chéng。
独爱邻僧常过我,一瓯茶罢事棋枰。dú ài lín sēng cháng guò wǒ,yī ōu chá bà shì qí píng。

闲居

潘玙

厌于奔走乐闲居,湖海交游任阔疏。yàn yú bēn zǒu lè xián jū,hú hǎi jiāo yóu rèn kuò shū。
燕去又为千里客,雁来谁寄一行书。yàn qù yòu wèi qiān lǐ kè,yàn lái shuí jì yī xíng shū。
青山对面如相识,白发无情亦懒梳。qīng shān duì miàn rú xiāng shí,bái fā wú qíng yì lǎn shū。
屋外有园三数亩,春风尽可学耕锄。wū wài yǒu yuán sān shù mǔ,chūn fēng jǐn kě xué gēng chú。

送僧铁山见赵山台

潘玙

山台惯与吟僧接,新剖澄江太守符。shān tái guàn yǔ yín sēng jiē,xīn pōu chéng jiāng tài shǒu fú。
前日相逢曾有约,今番一见必如初。qián rì xiāng féng céng yǒu yuē,jīn fān yī jiàn bì rú chū。
固知海里难为水,须认衣中自蕴珠。gù zhī hǎi lǐ nán wèi shuǐ,xū rèn yī zhōng zì yùn zhū。
握手只谭风与月,莫因名利复踌躇。wò shǒu zhǐ tán fēng yǔ yuè,mò yīn míng lì fù chóu chú。

送郑渭滨归里

潘玙

十年学道客长安,鍊得丹成返故山。shí nián xué dào kè zhǎng ān,liàn dé dān chéng fǎn gù shān。
剩带锦囊诗料去,肯嫌黄叶路程寒。shèng dài jǐn náng shī liào qù,kěn xián huáng yè lù chéng hán。
梅边月照人千里,竹下云封屋两间。méi biān yuè zhào rén qiān lǐ,zhú xià yún fēng wū liǎng jiān。
此后旦评声价重,不将旧日阿蒙看。cǐ hòu dàn píng shēng jià zhòng,bù jiāng jiù rì ā méng kàn。

送宣昭子游淮

潘玙

几年携剑过边城,非但谭兵善用兵。jǐ nián xié jiàn guò biān chéng,fēi dàn tán bīng shàn yòng bīng。
果是胸中抱材气,肯于纸上立功名。guǒ shì xiōng zhōng bào cái qì,kěn yú zhǐ shàng lì gōng míng。
事当着力机须敏,人匪知心语莫轻。shì dāng zhe lì jī xū mǐn,rén fěi zhī xīn yǔ mò qīng。
况有故交能刮目,此行端不负平生。kuàng yǒu gù jiāo néng guā mù,cǐ xíng duān bù fù píng shēng。

东吴府佥见山觅酒

潘玙

火龙走日烁炎天,久渴羁肠拟吸川。huǒ lóng zǒu rì shuò yán tiān,jiǔ kě jī cháng nǐ xī chuān。
见说蓝桥风月好,愿分清致到吟边。jiàn shuō lán qiáo fēng yuè hǎo,yuàn fēn qīng zhì dào yín biān。

薝卜花

潘玙

未说司花刻玉工,人知名与佛相同。wèi shuō sī huā kè yù gōng,rén zhī míng yǔ fú xiāng tóng。
可怜结了黄金子,依旧身归色界中。kě lián jié le huáng jīn zi,yī jiù shēn guī sè jiè zhōng。

梅花二首其一

潘玙

雪中独爱此花开,莫笑花飞委绿苔。xuě zhōng dú ài cǐ huā kāi,mò xiào huā fēi wěi lǜ tái。
骨里有香吹不散,明年依旧领春回。gǔ lǐ yǒu xiāng chuī bù sàn,míng nián yī jiù lǐng chūn huí。

听弹归去来辞

潘玙

渊明昔赋归去辞,后世寄声焦桐丝。yuān míng xī fù guī qù cí,hòu shì jì shēng jiāo tóng sī。
先生弹罢和者谁,春山花落啼子规。xiān shēng dàn bà hé zhě shuí,chūn shān huā luò tí zi guī。

道宫夜醮

潘玙

五云宫阙拥霓旌,子夜誊章扣玉清。wǔ yún gōng quē yōng ní jīng,zi yè téng zhāng kòu yù qīng。
星月满坛尘不动,天风吹落步虚声。xīng yuè mǎn tán chén bù dòng,tiān fēng chuī luò bù xū shēng。

四圣观御园海棠花

潘玙

燕子来时春政好,御园剩拆海棠花。yàn zi lái shí chūn zhèng hǎo,yù yuán shèng chāi hǎi táng huā。
如今翠辇游观少,一片东风属道家。rú jīn cuì niǎn yóu guān shǎo,yī piàn dōng fēng shǔ dào jiā。
57123