古诗词

卫宗武

和叶干庆七秩诗

卫宗武

不图闻达老何求,久矣甘为农服畴。bù tú wén dá lǎo hé qiú,jiǔ yǐ gān wèi nóng fú chóu。
晚岁但知书甲子,希年徒自富春秋。wǎn suì dàn zhī shū jiǎ zi,xī nián tú zì fù chūn qiū。
作朋何敢班耆父,招隐犹堪共钓游。zuò péng hé gǎn bān qí fù,zhāo yǐn yóu kān gòng diào yóu。
寄语纷纷朝市客,狐裘未必似羊裘。jì yǔ fēn fēn cháo shì kè,hú qiú wèi bì shì yáng qiú。

和王总干韵

卫宗武

碑铭细读识前人,贻后无非旧典刑。bēi míng xì dú shí qián rén,yí hòu wú fēi jiù diǎn xíng。
宦业传家守清白,儒科继祖播芳馨。huàn yè chuán jiā shǒu qīng bái,rú kē jì zǔ bō fāng xīn。
絷驹共叹淹场藿,鸣鹿终当歌野苓。zhí jū gòng tàn yān chǎng huò,míng lù zhōng dāng gē yě líng。
千古斯文应不泯,待将辞藻掞天庭。qiān gǔ sī wén yīng bù mǐn,dài jiāng cí zǎo shàn tiān tíng。

挽都务弟

卫宗武

功名剩拟著先鞭,永诀于今十九年。gōng míng shèng nǐ zhù xiān biān,yǒng jué yú jīn shí jiǔ nián。
地下那知多岁月,人间别是一乾坤。dì xià nà zhī duō suì yuè,rén jiān bié shì yī qián kūn。
生前桂籍身如在,死后芸编子并传。shēng qián guì jí shēn rú zài,sǐ hòu yún biān zi bìng chuán。
己巳归藏无欠事,独怜埋玉重凄然。jǐ sì guī cáng wú qiàn shì,dú lián mái yù zhòng qī rán。

挽都务弟

卫宗武

袭舛承讹俗尚仝,为谋所喜适吾从。xí chuǎn chéng é sú shàng tóng,wèi móu suǒ xǐ shì wú cóng。
伤心几载鸰原梦,洒泪今朝马鬣封。shāng xīn jǐ zài líng yuán mèng,sǎ lèi jīn cháo mǎ liè fēng。
梁栋材嗟空故木,珠玑香喜长新松。liáng dòng cái jiē kōng gù mù,zhū jī xiāng xǐ zhǎng xīn sōng。
最忻壤树首丘正,祖垄葱葱佳气钟。zuì xīn rǎng shù shǒu qiū zhèng,zǔ lǒng cōng cōng jiā qì zhōng。

挽林梅癯

卫宗武

晚擢亚科跻宪掾,拟航选海竟无缘。wǎn zhuó yà kē jī xiàn yuàn,nǐ háng xuǎn hǎi jìng wú yuán。
苦吟方与甫俱瘦,疏影俄随逋已仙。kǔ yín fāng yǔ fǔ jù shòu,shū yǐng é suí bū yǐ xiān。
谷水吟编多手泽,广陵琴趣得心传。gǔ shuǐ yín biān duō shǒu zé,guǎng líng qín qù dé xīn chuán。
年几八秩身何憾,老友凋零重怆然。nián jǐ bā zhì shēn hé hàn,lǎo yǒu diāo líng zhòng chuàng rán。

挽王总干父知县

卫宗武

蜀溪名阀世为儒,祖擢巍科子亦如。shǔ xī míng fá shì wèi rú,zǔ zhuó wēi kē zi yì rú。
从仕为民辞荐牍,移忠有后竟悬车。cóng shì wèi mín cí jiàn dú,yí zhōng yǒu hòu jìng xuán chē。
一生冰檗节愈厉,两度弦歌政可书。yī shēng bīng bò jié yù lì,liǎng dù xián gē zhèng kě shū。
共拟泷碑表亲墓,讵知簪笏化犁锄。gòng nǐ lóng bēi biǎo qīn mù,jù zhī zān hù huà lí chú。

春日

卫宗武

化工溥至仁,生机运不停。huà gōng pǔ zhì rén,shēng jī yùn bù tíng。
荣观遍原野,宇宙一丹青。róng guān biàn yuán yě,yǔ zhòu yī dān qīng。

望霁

卫宗武

阴阳互阖辟,宇宙几洪荒。yīn yáng hù hé pì,yǔ zhòu jǐ hóng huāng。
重明丽乎正,万象生辉光。zhòng míng lì hū zhèng,wàn xiàng shēng huī guāng。

览古

卫宗武

治忽无常形,今古无常势。zhì hū wú cháng xíng,jīn gǔ wú cháng shì。
必有非常人,以制非常世。bì yǒu fēi cháng rén,yǐ zhì fēi cháng shì。

和黄山秋吟

卫宗武

有山静而秀,有水清且漪。yǒu shān jìng ér xiù,yǒu shuǐ qīng qiě yī。
风霜空宿翳,草木含幽姿。fēng shuāng kōng sù yì,cǎo mù hán yōu zī。

题画轴卷后

卫宗武

林阜玉参差,寒乌千万斯。lín fù yù cān chà,hán wū qiān wàn sī。
直疑飞绕处,错认月明枝。zhí yí fēi rào chù,cuò rèn yuè míng zhī。

蜘蛛

卫宗武

经纬智何多,网张犹设罗。jīng wěi zhì hé duō,wǎng zhāng yóu shè luó。
但知为物阱,更有物谁何。dàn zhī wèi wù jǐng,gèng yǒu wù shuí hé。

卫宗武

为巢倒悬树,窍窍自成房。wèi cháo dào xuán shù,qiào qiào zì chéng fáng。
螫人虽有毒,终为人所伤。shì rén suī yǒu dú,zhōng wèi rén suǒ shāng。

蝇虎

卫宗武

状有类蛛蝥,见物常勇投。zhuàng yǒu lèi zhū máo,jiàn wù cháng yǒng tóu。
奋身如虎猛,所得亦蝇头。fèn shēn rú hǔ měng,suǒ dé yì yíng tóu。

咏蝇

卫宗武

营营止于棘,或赤而或黑。yíng yíng zhǐ yú jí,huò chì ér huò hēi。
皓皓染成污,奸魂并佞魄。hào hào rǎn chéng wū,jiān hún bìng nìng pò。

卫宗武

本从腐草生,聚为寒士灯。běn cóng fǔ cǎo shēng,jù wèi hán shì dēng。
一朝书课效,功宁不汝矜。yī cháo shū kè xiào,gōng níng bù rǔ jīn。

绝交

卫宗武

北山有鸣鸮,不洁而嗤凤。běi shān yǒu míng xiāo,bù jié ér chī fèng。
宜下绝交书,埙篪非伯仲。yí xià jué jiāo shū,xūn chí fēi bó zhòng。

次韵赋蜡梅

卫宗武

将到穷冬寂寞乡,谁知花事未渠央。jiāng dào qióng dōng jì mò xiāng,shuí zhī huā shì wèi qú yāng。
最怜剪蜡翻新样,却笑烧铅作素妆。zuì lián jiǎn là fān xīn yàng,què xiào shāo qiān zuò sù zhuāng。

次韵赋蜡梅

卫宗武

能向早梅前独秀,何妨秋卉后才香。néng xiàng zǎo méi qián dú xiù,hé fáng qiū huì hòu cái xiāng。
只嫌一种开何晚,直待东风为发扬。zhǐ xián yī zhǒng kāi hé wǎn,zhí dài dōng fēng wèi fā yáng。

和咏梅

卫宗武

独占东风第一筹,孤芳不与众芳侔。dú zhàn dōng fēng dì yī chóu,gū fāng bù yǔ zhòng fāng móu。
飘零犹待调金鼎,未逐凡花浪蕊休。piāo líng yóu dài diào jīn dǐng,wèi zhú fán huā làng ruǐ xiū。