古诗词

钱时

机舂歌

钱时

机舂结草溪之唇,翳桑古柳联清阴。jī chōng jié cǎo xī zhī chún,yì sāng gǔ liǔ lián qīng yīn。
无人认得东流水,如此妙旨谁知音。wú rén rèn dé dōng liú shuǐ,rú cǐ miào zhǐ shuí zhī yīn。
碧渠走峻琉璃滑,鸣瀑怒卷波澜阔。bì qú zǒu jùn liú lí huá,míng pù nù juǎn bō lán kuò。
飞轮转拨无已时,试问此机是谁发。fēi lún zhuǎn bō wú yǐ shí,shì wèn cǐ jī shì shuí fā。
此机欲见妙无形,此机那复声可闻。cǐ jī yù jiàn miào wú xíng,cǐ jī nà fù shēng kě wén。
自从清浊未高下,直至而今无暂停。zì cóng qīng zhuó wèi gāo xià,zhí zhì ér jīn wú zàn tíng。
上有茅斋人静止,日用变化心如水。shàng yǒu máo zhāi rén jìng zhǐ,rì yòng biàn huà xīn rú shuǐ。
斋名果育定何如,为言只此机舂是。zhāi míng guǒ yù dìng hé rú,wèi yán zhǐ cǐ jī chōng shì。

山翁吟

钱时

岁云暮矣雪塞门,白发山翁病且贫。suì yún mù yǐ xuě sāi mén,bái fā shān wēng bìng qiě pín。
鹑衣百结皮冻裂,旦暮拨雪寻草根。chún yī bǎi jié pí dòng liè,dàn mù bō xuě xún cǎo gēn。
催租暴卒打门户,妻子惊逃翁怖惧。cuī zū bào zú dǎ mén hù,qī zi jīng táo wēng bù jù。
尽道长官如母慈,如何赤子投机虎。jǐn dào zhǎng guān rú mǔ cí,rú hé chì zi tóu jī hǔ。

书感

钱时

徇利者不可与谋义,怙私者不可与言公。xùn lì zhě bù kě yǔ móu yì,hù sī zhě bù kě yǔ yán gōng。
蛮触胜负勍两角,肝胆乃有楚越同。mán chù shèng fù qíng liǎng jiǎo,gān dǎn nǎi yǒu chǔ yuè tóng。
阳清阴浊难同宫,弱水西流河汉东。yáng qīng yīn zhuó nán tóng gōng,ruò shuǐ xī liú hé hàn dōng。
洪河砥柱霜中松,中道而立能者从。hóng hé dǐ zhù shuāng zhōng sōng,zhōng dào ér lì néng zhě cóng。
凡百君子宜自爱,何苦下与琐琐争鸡虫。fán bǎi jūn zi yí zì ài,hé kǔ xià yǔ suǒ suǒ zhēng jī chóng。
朝来满室生秋风,庭树两叶三叶红。cháo lái mǎn shì shēng qiū fēng,tíng shù liǎng yè sān yè hóng。

蚕妇叹

钱时

蚕妇拂蚕叶如缕,爱之何啻珠玉比。cán fù fú cán yè rú lǚ,ài zhī hé chì zhū yù bǐ。
呼奴勤向帐前看,夜卧靡宁三四起。hū nú qín xiàng zhàng qián kàn,yè wò mí níng sān sì qǐ。
未必便能丝挂体,眷焉于怀有真喜。wèi bì biàn néng sī guà tǐ,juàn yān yú huái yǒu zhēn xǐ。
人人办得此时心,推而广之岂不美。rén rén bàn dé cǐ shí xīn,tuī ér guǎng zhī qǐ bù měi。
以此事君定忠臣,以此事父定孝子。yǐ cǐ shì jūn dìng zhōng chén,yǐ cǐ shì fù dìng xiào zi。
以此事夫定贤妇,一念真成转枢耳。yǐ cǐ shì fū dìng xián fù,yī niàn zhēn chéng zhuǎn shū ěr。
嗟哉世人胡不然,三纲茫茫不如蚕一纸。jiē zāi shì rén hú bù rán,sān gāng máng máng bù rú cán yī zhǐ。

赠墨工

钱时

客来投我一点漆,快汲清泉洗端石。kè lái tóu wǒ yī diǎn qī,kuài jí qīng quán xǐ duān shí。
晴窗净几试一挥,错落精神光照日。qíng chuāng jìng jǐ shì yī huī,cuò luò jīng shén guāng zhào rì。
如此妙质奇复奇,变化纵横随所施。rú cǐ miào zhì qí fù qí,biàn huà zòng héng suí suǒ shī。
可怜自有不自宝,日用纷纷谁得知。kě lián zì yǒu bù zì bǎo,rì yòng fēn fēn shuí dé zhī。
愿言莫染荒唐辞,亦莫随俗供妍媸。yuàn yán mò rǎn huāng táng cí,yì mò suí sú gōng yán chī。
杂学支离二千载,汗牛充栋终何为。zá xué zhī lí èr qiān zài,hàn niú chōng dòng zhōng hé wèi。
由来此物自神圣,妙不可言那可尽。yóu lái cǐ wù zì shén shèng,miào bù kě yán nà kě jǐn。
分明宇宙在毫端,万古糊涂人不信。fēn míng yǔ zhòu zài háo duān,wàn gǔ hú tú rén bù xìn。

子山弟因病有感喜成长句

钱时

本支兄弟十一人,眼前仅有六人存。běn zhī xiōng dì shí yī rén,yǎn qián jǐn yǒu liù rén cún。
于中少者亦头白,世事短长难具论。yú zhōng shǎo zhě yì tóu bái,shì shì duǎn zhǎng nán jù lùn。
老兄年来苦多疾,安乐窝中且将息。lǎo xiōng nián lái kǔ duō jí,ān lè wō zhōng qiě jiāng xī。
肯复营营供物奴,颇闻吾弟今得力。kěn fù yíng yíng gōng wù nú,pǒ wén wú dì jīn dé lì。
是身出没如云浮,弹指百年谁转头。shì shēn chū méi rú yún fú,dàn zhǐ bǎi nián shuí zhuǎn tóu。
死生富贵自天命,本无一事吾何求。sǐ shēng fù guì zì tiān mìng,běn wú yī shì wú hé qiú。
我闻旡妄不须药,君行有眚君应觉。wǒ wén jì wàng bù xū yào,jūn xíng yǒu shěng jūn yīng jué。
鸰原未用忧急难,且来伴我山中乐。líng yuán wèi yòng yōu jí nán,qiě lái bàn wǒ shān zhōng lè。

篙师叹

钱时

山乡山多田种稀,年丰健妇犹啼饥。shān xiāng shān duō tián zhǒng xī,nián fēng jiàn fù yóu tí jī。
今年禾黍秋旱死,不有下涧民枯鱼。jīn nián hé shǔ qiū hàn sǐ,bù yǒu xià jiàn mín kū yú。
颇闻水乡诸郡熟,一饱可令馀郡足。pǒ wén shuǐ xiāng zhū jùn shú,yī bǎo kě lìng yú jùn zú。
江船下米无头由,商人嗷嗷坐穷蹙。jiāng chuán xià mǐ wú tóu yóu,shāng rén áo áo zuò qióng cù。
长年抱膝指屡弹,时节自好官司难。zhǎng nián bào xī zhǐ lǚ dàn,shí jié zì hǎo guān sī nán。
古来邻国忍为壑,何乃境内成触蛮。gǔ lái lín guó rěn wèi hè,hé nǎi jìng nèi chéng chù mán。
我闻斯言真的当,无人为彻九天上。wǒ wén sī yán zhēn de dāng,wú rén wèi chè jiǔ tiān shàng。
禁江徒尔厄吾民,海舶有时关节放。jìn jiāng tú ěr è wú mín,hǎi bó yǒu shí guān jié fàng。

小瓷瓶

钱时

小瓷瓶,形模端正玉色明。xiǎo cí píng,xíng mó duān zhèng yù sè míng。
乌聊山边才百文,见者叹赏不容声。wū liáo shān biān cái bǎi wén,jiàn zhě tàn shǎng bù róng shēng。
乃知物无贱与贵,要在制作何如耳。nǎi zhī wù wú jiàn yǔ guì,yào zài zhì zuò hé rú ěr。
轮囷如瓠不脱俗,虽玉万镒吾何取。lún qūn rú hù bù tuō sú,suī yù wàn yì wú hé qǔ。
王正二日闻斯言,欣然为赋瓷瓶篇。wáng zhèng èr rì wén sī yán,xīn rán wèi fù cí píng piān。
浊世愦愦随风旋,蹠不夷谋吁可怜。zhuó shì kuì kuì suí fēng xuán,zhí bù yí móu xū kě lián。
百年气节一朝捐,身落粪壤心窬穿。bǎi nián qì jié yī cháo juān,shēn luò fèn rǎng xīn yú chuān。
岂不见齐田鲁季势薰天,万世之下箪瓢贤。qǐ bù jiàn qí tián lǔ jì shì xūn tiān,wàn shì zhī xià dān piáo xián。
熊也勉旃然不然。xióng yě miǎn zhān rán bù rán。

留仲谦

钱时

二十年前旧诗友,子居仲谦真耐久。èr shí nián qián jiù shī yǒu,zi jū zhòng qiān zhēn nài jiǔ。
少时怀抱易过逢,老去云林难聚首。shǎo shí huái bào yì guò féng,lǎo qù yún lín nán jù shǒu。
去年广塾得子居,论心岂但相煦濡。qù nián guǎng shú dé zi jū,lùn xīn qǐ dàn xiāng xù rú。
咫尺仲谦招不得,有园日涉将毋娱。zhǐ chǐ zhòng qiān zhāo bù dé,yǒu yuán rì shè jiāng wú yú。
风吹原头动春色,招携肯为山翁出。fēng chuī yuán tóu dòng chūn sè,zhāo xié kěn wèi shān wēng chū。
恰恰子居来日来,岿然暮展遥天碧。qià qià zi jū lái rì lái,kuī rán mù zhǎn yáo tiān bì。

读书灯

钱时

读书灯,明暳暳,溪堂故人亲送似。dú shū dēng,míng huì huì,xī táng gù rén qīn sòng shì。
历落平生未见书,与汝间关几半世。lì luò píng shēng wèi jiàn shū,yǔ rǔ jiān guān jǐ bàn shì。
几年来,味无味,并与青编共捐弃。jǐ nián lái,wèi wú wèi,bìng yǔ qīng biān gòng juān qì。
半身沦落浙江濆,壁角破圈尘没鼻。bàn shēn lún luò zhè jiāng fén,bì jiǎo pò quān chén méi bí。
新春忽尔思起废,顷刻工夫依前具。xīn chūn hū ěr sī qǐ fèi,qǐng kè gōng fū yī qián jù。
提入山翁结草庐,永夜虚窗照天地。tí rù shān wēng jié cǎo lú,yǒng yè xū chuāng zhào tiān dì。
圣教衰,异端炽,千古冥行士何事。shèng jiào shuāi,yì duān chì,qiān gǔ míng xíng shì hé shì。
人人有此大光明,埋没荒唐渺漫处。rén rén yǒu cǐ dà guāng míng,mái méi huāng táng miǎo màn chù。
象山翁,天启秘,嫡嗣慈湖更超诣。xiàng shān wēng,tiān qǐ mì,dí sì cí hú gèng chāo yì。
陋儒俗学破沉疴,暗室迷途逢宝炬。lòu rú sú xué pò chén kē,àn shì mí tú féng bǎo jù。
读书灯,明一切,不是山翁爱文字。dú shū dēng,míng yī qiè,bù shì shān wēng ài wén zì。
逢人若问伏羲前,灯下齁齁方瞌睡。féng rén ruò wèn fú xī qián,dēng xià hōu hōu fāng kē shuì。

有送大本渊明菊者成长句

钱时

丹叶萧萧秋肃肃,有人来献渊明菊。dān yè xiāo xiāo qiū sù sù,yǒu rén lái xiàn yuān míng jú。
渊明千古自高风,岁岁寒花照空谷。yuān míng qiān gǔ zì gāo fēng,suì suì hán huā zhào kōng gǔ。
金钿圆簇玉葳蕤,恍然彭泽归来时。jīn diàn yuán cù yù wēi ruí,huǎng rán péng zé guī lái shí。
归来可是知几早,不肯为米归犹迟。guī lái kě shì zhī jǐ zǎo,bù kěn wèi mǐ guī yóu chí。
老夫家住深山里,彭泽知它在何许。lǎo fū jiā zhù shēn shān lǐ,péng zé zhī tā zài hé xǔ。
本不曾出不须归,冷面相看但欢喜。běn bù céng chū bù xū guī,lěng miàn xiāng kàn dàn huān xǐ。
况此妙绝难可名,不识何者为渊明。kuàng cǐ miào jué nán kě míng,bù shí hé zhě wèi yuān míng。
与客绕花行复坐,一声幽鸟花前过。yǔ kè rào huā xíng fù zuò,yī shēng yōu niǎo huā qián guò。

九月朔示二小侄孙

钱时

有客踵我门,喜我得男孙。yǒu kè zhǒng wǒ mén,xǐ wǒ dé nán sūn。
得男人所喜,为男岂不尊。dé nán rén suǒ xǐ,wèi nán qǐ bù zūn。
桑弧蓬矢射天地,堕地已作四方志。sāng hú péng shǐ shè tiān dì,duò dì yǐ zuò sì fāng zhì。
世上纷纷空白头,直须了却男儿事。shì shàng fēn fēn kōng bái tóu,zhí xū le què nán ér shì。

钱时

岩花开兮香满堂,秋旻杲杲兮秋风长。yán huā kāi xī xiāng mǎn táng,qiū mín gǎo gǎo xī qiū fēng zhǎng。
采芝一曲兮何荒唐,为秦而遁兮出为子房。cǎi zhī yī qū xī hé huāng táng,wèi qín ér dùn xī chū wèi zi fáng。
天下有道兮登姚皇,共鲧斥兮夔龙骧。tiān xià yǒu dào xī dēng yáo huáng,gòng gǔn chì xī kuí lóng xiāng。
山中人兮乐时康,采芝采芝兮无褰我裳。shān zhōng rén xī lè shí kāng,cǎi zhī cǎi zhī xī wú qiān wǒ shang。

市桥间竹鸡声

钱时

泥滑滑,向谁语,山南山北幽林里。ní huá huá,xiàng shuí yǔ,shān nán shān běi yōu lín lǐ。
一朝笼入闹廛中,犹自千声万声不知止。yī cháo lóng rù nào chán zhōng,yóu zì qiān shēng wàn shēng bù zhī zhǐ。
尔勿呼,人憎汝。ěr wù hū,rén zēng rǔ。

宜楼晚望

钱时

宜楼望芝山,浅浅平林出。yí lóu wàng zhī shān,qiǎn qiǎn píng lín chū。
芝山望宜楼,隐隐苍龙脊。zhī shān wàng yí lóu,yǐn yǐn cāng lóng jí。
楼中妙景山不知,山外有山楼不宜。lóu zhōng miào jǐng shān bù zhī,shān wài yǒu shān lóu bù yí。
老眼西风没疆界,一时倾入囊中诗。lǎo yǎn xī fēng méi jiāng jiè,yī shí qīng rù náng zhōng shī。

偶成

钱时

醯鸡瓮藏眼,鼹鼠河满腹。xī jī wèng cáng yǎn,yǎn shǔ hé mǎn fù。
啄木头铿敲,蜗牛角出缩。zhuó mù tóu kēng qiāo,wō niú jiǎo chū suō。
君不见浩浩无边春,出门面面皆交亲。jūn bù jiàn hào hào wú biān chūn,chū mén miàn miàn jiē jiāo qīn。
未到地灵地,安知人杰人。wèi dào dì líng dì,ān zhī rén jié rén。

横途归路

钱时

山花荣,山禽鸣,绿杨碧涧声泠泠。shān huā róng,shān qín míng,lǜ yáng bì jiàn shēng líng líng。
此时山翁寻故人,笋舆伊轧兮度密穿青,且行且止兮草软沙平。cǐ shí shān wēng xún gù rén,sǔn yú yī yà xī dù mì chuān qīng,qiě xíng qiě zhǐ xī cǎo ruǎn shā píng。
溪云山雨相送迎,冲口而出我诗成。xī yún shān yǔ xiāng sòng yíng,chōng kǒu ér chū wǒ shī chéng。

千古吟

钱时

日杲杲兮风叶翩翩,饥我禾黍兮渴饮涧泉。rì gǎo gǎo xī fēng yè piān piān,jī wǒ hé shǔ xī kě yǐn jiàn quán。
伏羲非画孔非编,非有秘旨天外传。fú xī fēi huà kǒng fēi biān,fēi yǒu mì zhǐ tiān wài chuán。
小黠大痴亦何苦,汗牛充栋终不补。xiǎo xiá dà chī yì hé kǔ,hàn niú chōng dòng zhōng bù bǔ。
晴窗白发一事无,独抱遗经吊千古。qíng chuāng bái fā yī shì wú,dú bào yí jīng diào qiān gǔ。

武昌澄道寺前溪上观鱼

钱时

山溪清彻底,映日浮修鳞。shān xī qīng chè dǐ,yìng rì fú xiū lín。
人间汤鼎烹,见此一掬春。rén jiān tāng dǐng pēng,jiàn cǐ yī jū chūn。
倚杖为欣然,长淮浩无垠。yǐ zhàng wèi xīn rán,zhǎng huái hào wú yín。
寄语溪上翁,可以观吾仁。jì yǔ xī shàng wēng,kě yǐ guān wú rén。

十六渡

钱时

颇闻十六渡,客子良间关。pǒ wén shí liù dù,kè zi liáng jiān guān。
一雨落涧谷,湍气怒潺潺。yī yǔ luò jiàn gǔ,tuān qì nù chán chán。
我来属秋晚,霜叶初斓斑。wǒ lái shǔ qiū wǎn,shuāng yè chū lán bān。
窈窕行竹舆,鸣禽相与闲。yǎo tiǎo xíng zhú yú,míng qín xiāng yǔ xián。
复岭互交锁,浅濑随回湾。fù lǐng hù jiāo suǒ,qiǎn lài suí huí wān。
路断一罅通,石磴危跻攀。lù duàn yī xià tōng,shí dèng wēi jī pān。
时见荷锄者,行歌语蛮蛮。shí jiàn hé chú zhě,xíng gē yǔ mán mán。
采山有薇蕨,结庐有茅菅。cǎi shān yǒu wēi jué,jié lú yǒu máo jiān。
安知避世人,不曾巢其间。ān zhī bì shì rén,bù céng cháo qí jiān。
何时一枝筇,溯流到黄山。hé shí yī zhī qióng,sù liú dào huáng shān。
桃源事荒怪,谁谓非人寰。táo yuán shì huāng guài,shuí wèi fēi rén huán。