古诗词

钱时

蜀阜精庐无风自凉方欣然出户见竹鸡将雏砌外

钱时

薝卜净如洗,苍筤清且深。zhān bo jìng rú xǐ,cāng láng qīng qiě shēn。
依岩自幽润,况无日影侵。yī yán zì yōu rùn,kuàng wú rì yǐng qīn。
亭午一升阶,忽若投凌阴。tíng wǔ yī shēng jiē,hū ruò tóu líng yīn。
凉气飒以入,肃肃生衣襟。liáng qì sà yǐ rù,sù sù shēng yī jīn。
大火浮炎埃,虚堂抱云林。dà huǒ fú yán āi,xū táng bào yún lín。
安得冰霜颜,听我山中吟。ān dé bīng shuāng yán,tīng wǒ shān zhōng yín。
盘桓去未忍,砌外行山禽。pán huán qù wèi rěn,qì wài xíng shān qín。
一母将四雏,出没丛草阴。yī mǔ jiāng sì chú,chū méi cóng cǎo yīn。
我非有驯德,渠自无机心。wǒ fēi yǒu xùn dé,qú zì wú jī xīn。
欣然归北窗,载弄南风琴。xīn rán guī běi chuāng,zài nòng nán fēng qín。
261«891011121314