古诗词

韩淲

次韵

韩淲

青入灵山玉削成,群峰罗列有心情。qīng rù líng shān yù xuē chéng,qún fēng luó liè yǒu xīn qíng。
眼明忽卷孤城雨,风定白云浓淡生。yǎn míng hū juǎn gū chéng yǔ,fēng dìng bái yún nóng dàn shēng。

次韵

韩淲

桂树团团翠簇成,凉天佳月九秋情。guì shù tuán tuán cuì cù chéng,liáng tiān jiā yuè jiǔ qiū qíng。
根濡宿雨枝头润,细蕊传芳分外生。gēn rú sù yǔ zhī tóu rùn,xì ruǐ chuán fāng fēn wài shēng。

正月十八日云林用旧韵

韩淲

竹枝梅蕊映松林,不是年年着意深。zhú zhī méi ruǐ yìng sōng lín,bù shì nián nián zhe yì shēn。
君有清尊可无醉,春晴赢得看花阴。jūn yǒu qīng zūn kě wú zuì,chūn qíng yíng dé kàn huā yīn。

次韵醮筵所书

韩淲

造物于人大有功,昭昭在上是玄穹。zào wù yú rén dà yǒu gōng,zhāo zhāo zài shàng shì xuán qióng。
洞章定奏长生箓,勿药诚从一念通。dòng zhāng dìng zòu zhǎng shēng lù,wù yào chéng cóng yī niàn tōng。

徐和卿小楼

韩淲

满窗风叶送新凉,人在红尘巷里藏。mǎn chuāng fēng yè sòng xīn liáng,rén zài hóng chén xiàng lǐ cáng。
午坐岸巾初睡足,更呼茶碗净烧香。wǔ zuò àn jīn chū shuì zú,gèng hū chá wǎn jìng shāo xiāng。

次韵昌甫论菊之结盘者无真意

韩淲

丛生闲得把檀栾,岂待修治结束看。cóng shēng xián dé bǎ tán luán,qǐ dài xiū zhì jié shù kàn。
笑倒街头夸卖者,陶家真意已摧残。xiào dào jiē tóu kuā mài zhě,táo jiā zhēn yì yǐ cuī cán。

次韵昌甫论菊之结盘者无真意

韩淲

秋来何物伴吾真,药菊甘香最可珍。qiū lái hé wù bàn wú zhēn,yào jú gān xiāng zuì kě zhēn。
见说缭潭人不老,肯随杂色斗时新。jiàn shuō liáo tán rén bù lǎo,kěn suí zá sè dòu shí xīn。

题丁使君浮香亭尝招饮继有三绝次韵谢之

韩淲

报政冰溪岁晚时,清心馀韵忽横枝。bào zhèng bīng xī suì wǎn shí,qīng xīn yú yùn hū héng zhī。
仙坛观上陵阳子,化鹤千年华表词。xiān tán guān shàng líng yáng zi,huà hè qiān nián huá biǎo cí。

题丁使君浮香亭尝招饮继有三绝次韵谢之

韩淲

雪后园林春已来,亭前花为醉翁开。xuě hòu yuán lín chūn yǐ lái,tíng qián huā wèi zuì wēng kāi。
暗香一阵知多少,徐步凌风索笑杯。àn xiāng yī zhèn zhī duō shǎo,xú bù líng fēng suǒ xiào bēi。

题丁使君浮香亭尝招饮继有三绝次韵谢之

韩淲

名高二相虽陈迹,犹是官梅玉雪风。míng gāo èr xiāng suī chén jì,yóu shì guān méi yù xuě fēng。
吟到金华侍臣语,不妨包括锦囊中。yín dào jīn huá shì chén yǔ,bù fáng bāo kuò jǐn náng zhōng。

次韵王寺簿所和昌甫句

韩淲

常恨春浓不赋诗,诗成却怪得春迟。cháng hèn chūn nóng bù fù shī,shī chéng què guài dé chūn chí。
春风漫蹑登山屐,兴入青春若素期。chūn fēng màn niè dēng shān jī,xīng rù qīng chūn ruò sù qī。

次韵王寺簿所和昌甫句

韩淲

君侯锦绣作肝肠,句到江梅韵更芳。jūn hóu jǐn xiù zuò gān cháng,jù dào jiāng méi yùn gèng fāng。
自要逢花试陶写,从教弄影与吹香。zì yào féng huā shì táo xiě,cóng jiào nòng yǐng yǔ chuī xiāng。

次韵王寺簿所和昌甫句

韩淲

雅志东山事事宜,爱闲幽讨过桥时。yǎ zhì dōng shān shì shì yí,ài xián yōu tǎo guò qiáo shí。
世间儿女那能识,一段风流总是诗。shì jiān ér nǚ nà néng shí,yī duàn fēng liú zǒng shì shī。

次韵宋倅所和

韩淲

经年来往诵公诗,眼底虚名莫问迟。jīng nián lái wǎng sòng gōng shī,yǎn dǐ xū míng mò wèn chí。
既见梅开且哦句,岁寒风度与心期。jì jiàn méi kāi qiě ó jù,suì hán fēng dù yǔ xīn qī。

次韵宋倅所和

韩淲

清愁花恼苦无觞,涧谷空吟野树芳。qīng chóu huā nǎo kǔ wú shāng,jiàn gǔ kōng yín yě shù fāng。
不分水流烟湿处,腊前年后扑人香。bù fēn shuǐ liú yān shī chù,là qián nián hòu pū rén xiāng。

次韵宋倅所和

韩淲

雨收风外起晴丝,满地飘零积雪时。yǔ shōu fēng wài qǐ qíng sī,mǎn dì piāo líng jī xuě shí。
知道传呼有旌旆,行春无处著清诗。zhī dào chuán hū yǒu jīng pèi,xíng chūn wú chù zhù qīng shī。

蕙斛赠赵倅次韵谢其所赋

韩淲

层华旖旎正关春,正苦无诗与写真。céng huá yǐ nǐ zhèng guān chūn,zhèng kǔ wú shī yǔ xiě zhēn。
持送平分风月手,果题香草属幽人。chí sòng píng fēn fēng yuè shǒu,guǒ tí xiāng cǎo shǔ yōu rén。

蕙斛赠赵倅次韵谢其所赋

韩淲

光风转处影摇春,寂寂茅檐自养真。guāng fēng zhuǎn chù yǐng yáo chūn,jì jì máo yán zì yǎng zhēn。
痛饮读骚纕且纫,应言憔悴昔何人。tòng yǐn dú sāo rǎng qiě rèn,yīng yán qiáo cuì xī hé rén。

赵倅又和一绝许予过当再以前韵呈之

韩淲

健笔幽葩总是春,非公高韵孰全真。jiàn bǐ yōu pā zǒng shì chūn,fēi gōng gāo yùn shú quán zhēn。
要知草野多凡卉,不过桐门无此人。yào zhī cǎo yě duō fán huì,bù guò tóng mén wú cǐ rén。

和李倅

韩淲

菊花虽已过重阳,犹有馀英可荐觞。jú huā suī yǐ guò zhòng yáng,yóu yǒu yú yīng kě jiàn shāng。
黄白浅深知几种,要闻高论试平章。huáng bái qiǎn shēn zhī jǐ zhǒng,yào wén gāo lùn shì píng zhāng。