古诗词

尹廷高

挽尹晓山

尹廷高

行辈如君能几人,秋风孤雁独离群。xíng bèi rú jūn néng jǐ rén,qiū fēng gū yàn dú lí qún。
曰斜客舍迷春梦,天阔家山隔暮云。yuē xié kè shě mí chūn mèng,tiān kuò jiā shān gé mù yún。
清苦一生磨蝎命,凄凉千古耒阳坟。qīng kǔ yī shēng mó xiē mìng,qī liáng qiān gǔ lěi yáng fén。
吟窗月落前村晓,孤鹤声哀不忍闻。yín chuāng yuè luò qián cūn xiǎo,gū hè shēng āi bù rěn wén。

挽王梅窗

尹廷高

故宅荒凉锁白云,招魂无计泪沾巾。gù zhái huāng liáng suǒ bái yún,zhāo hún wú jì lèi zhān jīn。
吟编散尽难知次,遗像清癯已逼真。yín biān sàn jǐn nán zhī cì,yí xiàng qīng qú yǐ bī zhēn。
化鹤山头笙韵歇,浴鹅池畔墨痕新。huà hè shān tóu shēng yùn xiē,yù é chí pàn mò hén xīn。
绿衣歌散罗浮晓,月落参横不见人。lǜ yī gē sàn luó fú xiǎo,yuè luò cān héng bù jiàn rén。

过故里感怀二首

尹廷高

衰草寒烟绕故基,东山无复旧蔷薇。shuāi cǎo hán yān rào gù jī,dōng shān wú fù jiù qiáng wēi。
乌衣飞去巷犹在,白鹤归来人已非。wū yī fēi qù xiàng yóu zài,bái hè guī lái rén yǐ fēi。
岁月如流华发改,事机不再壮心违。suì yuè rú liú huá fā gǎi,shì jī bù zài zhuàng xīn wéi。
钓游踪迹今成梦,古木萧疏伴月晖。diào yóu zōng jì jīn chéng mèng,gǔ mù xiāo shū bàn yuè huī。

过故里感怀二首

尹廷高

松菊荒凉二十年,衣冠散尽只空村。sōng jú huāng liáng èr shí nián,yī guān sàn jǐn zhǐ kōng cūn。
烧明断堑山云暝,鬼哭寒芜巷月昏。shāo míng duàn qiàn shān yún míng,guǐ kū hán wú xiàng yuè hūn。
水涸蛟龙移窟宅,草深狐兔长儿孙。shuǐ hé jiāo lóng yí kū zhái,cǎo shēn hú tù zhǎng ér sūn。
唯消一夜昆仑雨,洗尽千峰见绿痕。wéi xiāo yī yè kūn lún yǔ,xǐ jǐn qiān fēng jiàn lǜ hén。

除夕

尹廷高

梅花岁晚已离披,日月如流不自知。méi huā suì wǎn yǐ lí pī,rì yuè rú liú bù zì zhī。
地落迤南春到早,天高直北历来迟。dì luò yí nán chūn dào zǎo,tiān gāo zhí běi lì lái chí。
急风竟夕清残叶,冻雪终冬压败篱。jí fēng jìng xī qīng cán yè,dòng xuě zhōng dōng yā bài lí。
可是吟怀冰样冷,桃符只用旧年诗。kě shì yín huái bīng yàng lěng,táo fú zhǐ yòng jiù nián shī。

游太虚观

尹廷高

洞府含虚境界宽,携筇一笑把黄冠。dòng fǔ hán xū jìng jiè kuān,xié qióng yī xiào bǎ huáng guān。
千年泉石藏清气,万壑烟云生翠寒。qiān nián quán shí cáng qīng qì,wàn hè yān yún shēng cuì hán。
薜叶覆檐苍鼠窜,竹阴摇壁老龙蟠。bì yè fù yán cāng shǔ cuàn,zhú yīn yáo bì lǎo lóng pán。
闲心久在丹霞外,问道行寻靖长官。xián xīn jiǔ zài dān xiá wài,wèn dào xíng xún jìng zhǎng guān。

寄汀州伍明夫贡元

尹廷高

鬓发遥知各已苍,侧身南望正凄凉。bìn fā yáo zhī gè yǐ cāng,cè shēn nán wàng zhèng qī liáng。
山河遥隔三千里,云树相思二十霜。shān hé yáo gé sān qiān lǐ,yún shù xiāng sī èr shí shuāng。
目断塞鸿伤契阔,梦随辽鹤吊兴亡。mù duàn sāi hóng shāng qì kuò,mèng suí liáo hè diào xīng wáng。
世间何处无明月,偏向吾庐照屋梁。shì jiān hé chù wú míng yuè,piān xiàng wú lú zhào wū liáng。

送叶一山求官

尹廷高

金台百尺正招贤,肯恋槎川二顷田。jīn tái bǎi chǐ zhèng zhāo xián,kěn liàn chá chuān èr qǐng tián。
直欲排云叫阊阖,未应钓月老林泉。zhí yù pái yún jiào chāng hé,wèi yīng diào yuè lǎo lín quán。
剑横壮气冲燕雪,马踏平芜度楚烟。jiàn héng zhuàng qì chōng yàn xuě,mǎ tà píng wú dù chǔ yān。
他日北方看燄焰,愿乘款段候归鞯。tā rì běi fāng kàn yàn yàn,yuàn chéng kuǎn duàn hòu guī jiān。

夏午槐阴

尹廷高

影落苍苔冷未收,薰风交舞翠蟠虬。yǐng luò cāng tái lěng wèi shōu,xūn fēng jiāo wǔ cuì pán qiú。
当天赤日不知暑,覆地绿阴长似秋。dāng tiān chì rì bù zhī shǔ,fù dì lǜ yīn zhǎng shì qiū。
蚁梦半酣时正昼,蝉声四起境逾幽。yǐ mèng bàn hān shí zhèng zhòu,chán shēng sì qǐ jìng yú yōu。
昂霄耸壑生平志,愿展清阴庇九州。áng xiāo sǒng hè shēng píng zhì,yuàn zhǎn qīng yīn bì jiǔ zhōu。

十月海棠

尹廷高

千林黄叶逐空飞,一见名花眼似痴。qiān lín huáng yè zhú kōng fēi,yī jiàn míng huā yǎn shì chī。
偷泄春妍明蜀锦,薄匀霜粉护燕脂。tōu xiè chūn yán míng shǔ jǐn,báo yún shuāng fěn hù yàn zhī。
妆犹怯晓那云睡,娇不禁寒强自持。zhuāng yóu qiè xiǎo nà yún shuì,jiāo bù jìn hán qiáng zì chí。
见说江梅将纳聘,芳菲谁道不同时。jiàn shuō jiāng méi jiāng nà pìn,fāng fēi shuí dào bù tóng shí。

牡丹菊

尹廷高

不假阳和一线功,谁移洛裔入幽丛。bù jiǎ yáng hé yī xiàn gōng,shuí yí luò yì rù yōu cóng。
清高正色秋风里,富贵回头春梦中。qīng gāo zhèng sè qiū fēng lǐ,fù guì huí tóu chūn mèng zhōng。
冷艳似将金缕衬,暖香何用碧纱笼。lěng yàn shì jiāng jīn lǚ chèn,nuǎn xiāng hé yòng bì shā lóng。
篱边若使唐人见,应笑渊明所爱同。lí biān ruò shǐ táng rén jiàn,yīng xiào yuān míng suǒ ài tóng。

游太虚观临池赋诗

尹廷高

路入烟罗别有天,我来散发坐风轩。lù rù yān luó bié yǒu tiān,wǒ lái sàn fā zuò fēng xuān。
玉壶积翠花香润,石洞藏丹云气温。yù hú jī cuì huā xiāng rùn,shí dòng cáng dān yún qì wēn。
水影倒栖松顶鹤,谷声遥答岭头猿。shuǐ yǐng dào qī sōng dǐng hè,gǔ shēng yáo dá lǐng tóu yuán。
个中妙处谁能画,写入篇章当草玄。gè zhōng miào chù shuí néng huà,xiě rù piān zhāng dāng cǎo xuán。

金陵怀古

尹廷高

虎踞龙蟠画不如,当时宫殿莽为墟。hǔ jù lóng pán huà bù rú,dāng shí gōng diàn mǎng wèi xū。
孙刘霸业一抔土,王谢虚名数板书。sūn liú bà yè yī póu tǔ,wáng xiè xū míng shù bǎn shū。
瓜步风涛空浩渺,钟山松竹尚萧疏。guā bù fēng tāo kōng hào miǎo,zhōng shān sōng zhú shàng xiāo shū。
自从此老争墩后,扰扰于今总为渠。zì cóng cǐ lǎo zhēng dūn hòu,rǎo rǎo yú jīn zǒng wèi qú。

登六和绝顶

尹廷高

江分吴越绿漫漫,闲向浮屠绝顶看。jiāng fēn wú yuè lǜ màn màn,xián xiàng fú tú jué dǐng kàn。
目览钱唐殊觉小,身游玉宇不知寒。mù lǎn qián táng shū jué xiǎo,shēn yóu yù yǔ bù zhī hán。
海连芳草春潮急,山拥颓阳古木蟠。hǎi lián fāng cǎo chūn cháo jí,shān yōng tuí yáng gǔ mù pán。
游子举头应怪问,何人天半拍阑干。yóu zi jǔ tóu yīng guài wèn,hé rén tiān bàn pāi lán gàn。

堂成而方外芥室和尚玉溪道士访予玉井峰相对啜茶一笑忘言真会一也

尹廷高

携手孤峰蹑紫霞,船来陆到总无差。xié shǒu gū fēng niè zǐ xiá,chuán lái lù dào zǒng wú chà。
从教庐阜传三笑,要学双林会一家。cóng jiào lú fù chuán sān xiào,yào xué shuāng lín huì yī jiā。
格物隐然参柏子,餋心即是炼丹车。gé wù yǐn rán cān bǎi zi,juàn xīn jí shì liàn dān chē。
莫将门户论分别,鼎踞蒲团且啜茶。mò jiāng mén hù lùn fēn bié,dǐng jù pú tuán qiě chuài chá。

秋怀二首

尹廷高

茫茫禹迹事悠悠,怪雨盲风恣弄秋。máng máng yǔ jì shì yōu yōu,guài yǔ máng fēng zì nòng qiū。
绊足鹰鹯霄汉志,随阳鸿雁稻粱谋。bàn zú yīng zhān xiāo hàn zhì,suí yáng hóng yàn dào liáng móu。
木侵元气山偏瘦,渠壅寒沙水不流。mù qīn yuán qì shān piān shòu,qú yōng hán shā shuǐ bù liú。
自笑野人藜苋腹,闲愁不觉白侵头。zì xiào yě rén lí xiàn fù,xián chóu bù jué bái qīn tóu。

秋怀二首

尹廷高

玉露高寒满眼秋,先生何以自为谋。yù lù gāo hán mǎn yǎn qiū,xiān shēng hé yǐ zì wèi móu。
巧裁云雾供吟料,碎折波涛补破裘。qiǎo cái yún wù gōng yín liào,suì zhé bō tāo bǔ pò qiú。
月不孤人常入户,山如恼我故遮楼。yuè bù gū rén cháng rù hù,shān rú nǎo wǒ gù zhē lóu。
幸然免被微官缚,闲坐闲眠得自由。xìng rán miǎn bèi wēi guān fù,xián zuò xián mián dé zì yóu。

悯忠阁

尹廷高

鸭绿江头往事空,燕丹墓侧几秋风。yā lǜ jiāng tóu wǎng shì kōng,yàn dān mù cè jǐ qiū fēng。
乾坤战骨何曾朽,苍海馀哀未有穷。qián kūn zhàn gǔ hé céng xiǔ,cāng hǎi yú āi wèi yǒu qióng。
黑志可能忘小国,赤心聊复慰孤忠。hēi zhì kě néng wàng xiǎo guó,chì xīn liáo fù wèi gū zhōng。
悠悠遗恨人千古,回首金瓯夕照中。yōu yōu yí hèn rén qiān gǔ,huí shǒu jīn ōu xī zhào zhōng。

玉井峰会一堂五首

尹廷高

数间茅屋万山巅,天赐闲人地自偏。shù jiān máo wū wàn shān diān,tiān cì xián rén dì zì piān。
门外远峰衔落日,檐前古木卧苍烟。mén wài yuǎn fēng xián luò rì,yán qián gǔ mù wò cāng yān。
葛衣草食从吾志,纸帐蒲团了夙缘。gé yī cǎo shí cóng wú zhì,zhǐ zhàng pú tuán le sù yuán。
偶向空城裁翠柏,莫将境会赵州禅。ǒu xiàng kōng chéng cái cuì bǎi,mò jiāng jìng huì zhào zhōu chán。

玉井峰会一堂五首

尹廷高

阒然空宇悄无声,趺坐安禅境最清。qù rán kōng yǔ qiāo wú shēng,fū zuò ān chán jìng zuì qīng。
四壁与天元不隔,六窗含月喜长明。sì bì yǔ tiān yuán bù gé,liù chuāng hán yuè xǐ zhǎng míng。
投机要识无繻锁,煮茗时烧折足铛。tóu jī yào shí wú xū suǒ,zhǔ míng shí shāo zhé zú dāng。
自笑幽人尚多事,长镵带雪斸黄精。zì xiào yōu rén shàng duō shì,zhǎng chán dài xuě zhǔ huáng jīng。
2321234567»