古诗词

徐渭

口中

徐渭

口中万吞吐,莫道一俗字。kǒu zhōng wàn tūn tǔ,mò dào yī sú zì。
刍豢离喙唇,冰雪满牙齿。chú huàn lí huì chún,bīng xuě mǎn yá chǐ。
身中百所为,亦莫涉一俗。shēn zhōng bǎi suǒ wèi,yì mò shè yī sú。
但为鸾鹤翩,暮即云霞宿。dàn wèi luán hè piān,mù jí yún xiá sù。
有斤不削人,有绳不直木。yǒu jīn bù xuē rén,yǒu shéng bù zhí mù。
淤泥填大千,荷叶自柚绿。yū ní tián dà qiān,hé yè zì yòu lǜ。
从此戒尔后,慎莫蹈往覆。cóng cǐ jiè ěr hòu,shèn mò dǎo wǎng fù。
有如乖教言,断舌肘其足。yǒu rú guāi jiào yán,duàn shé zhǒu qí zú。

驺虞

徐渭

驺虞生猛虎,凤凰产枭鸷。zōu yú shēng měng hǔ,fèng huáng chǎn xiāo zhì。
二圣有朱均,太虚亦?彗。èr shèng yǒu zhū jūn,tài xū yì huì。
纤纤妙肤理,盎然长疣赘。xiān xiān miào fū lǐ,àng rán zhǎng yóu zhuì。
梗楠固鸿材,钟斛瘿其际。gěng nán gù hóng cái,zhōng hú yǐng qí jì。
橘柚匪不甘,豪猬匝芒刺。jú yòu fěi bù gān,háo wèi zā máng cì。
美恶一何殊,胎孕乃非二。měi è yī hé shū,tāi yùn nǎi fēi èr。
越鸡伏鹄卵,变之苦无计。yuè jī fú gǔ luǎn,biàn zhī kǔ wú jì。
果嬴秉何神,蜎蠋乃能似。guǒ yíng bǐng hé shén,yuān zhú nǎi néng shì。

昙阳

徐渭

昙阳一髻左,道人三朵花。tán yáng yī jì zuǒ,dào rén sān duǒ huā。
谁云只是你,安知不是我。shuí yún zhǐ shì nǐ,ān zhī bù shì wǒ。
大海彻岸冰,小生没处躲。dà hǎi chè àn bīng,xiǎo shēng méi chù duǒ。

昙阳

徐渭

闻道居绵竹,看来幻落花。wén dào jū mián zhú,kàn lái huàn luò huā。
团团轮北斗,处处种西瓜。tuán tuán lún běi dòu,chù chù zhǒng xī guā。
遍地皆祗树,何方不落伽。biàn dì jiē zhī shù,hé fāng bù luò gā。

昙阳

徐渭

无鼻无眼孔,有头有尾巴。wú bí wú yǎn kǒng,yǒu tóu yǒu wěi bā。
蛟龙大蝘蜓,蝌蚪小虾蟆。jiāo lóng dà yǎn tíng,kē dǒu xiǎo xiā má。
一结生百结,百些无一些。yī jié shēng bǎi jié,bǎi xiē wú yī xiē。

昙阳

徐渭

将军骑健马,稚子打慈鸦。jiāng jūn qí jiàn mǎ,zhì zi dǎ cí yā。
各奔前程路,都来暮鼓衙。gè bēn qián chéng lù,dōu lái mù gǔ yá。
同舟迷敌国,蓦面认通家。tóng zhōu mí dí guó,mò miàn rèn tōng jiā。

昙阳

徐渭

何事移天竺,居然在太仓。hé shì yí tiān zhú,jū rán zài tài cāng。
善哉听白佛,梦巳熟黄粱。shàn zāi tīng bái fú,mèng sì shú huáng liáng。
托钵求朝饭,敲锣卖夜糖。tuō bō qiú cháo fàn,qiāo luó mài yè táng。

昙阳

徐渭

明知骑竹凤,还道媚妖蛇。míng zhī qí zhú fèng,hái dào mèi yāo shé。
可恕者落帽,难饶者脱靴。kě shù zhě luò mào,nán ráo zhě tuō xuē。
一灵生灭巳,百吠是非耶。yī líng shēng miè sì,bǎi fèi shì fēi yé。

昙阳

徐渭

男女兼黄白,丁宁嘱再三。nán nǚ jiān huáng bái,dīng níng zhǔ zài sān。
特将铁扫帚,痛握世媱贪。tè jiāng tiě sǎo zhǒu,tòng wò shì yáo tān。
窃幸师与我,不异青与蓝。qiè xìng shī yǔ wǒ,bù yì qīng yǔ lán。

昙阳

徐渭

火龙长九九,泥蛇八十一。huǒ lóng zhǎng jiǔ jiǔ,ní shé bā shí yī。
一物而两呼,两呼只一物。yī wù ér liǎng hū,liǎng hū zhǐ yī wù。
将泥认外蛇,见蜂硬割蜜。jiāng ní rèn wài shé,jiàn fēng yìng gē mì。

昙阳

徐渭

好人不在世,恶人磨世尊。hǎo rén bù zài shì,è rén mó shì zūn。
聪明管自巳,阘冗任乾坤。cōng míng guǎn zì sì,dá rǒng rèn qián kūn。
遗命云闻帝,多应是吓人。yí mìng yún wén dì,duō yīng shì xià rén。

昙阳

徐渭

狮子吼未歇,蝴蝶霎巳来。shī zi hǒu wèi xiē,hú dié shà sì lái。
众生自蒙?,抵死致疑猜。zhòng shēng zì méng,dǐ sǐ zhì yí cāi。
认贼由他去,谤佛何为哉。rèn zéi yóu tā qù,bàng fú hé wèi zāi。

赠吕正宾长篇

徐渭

海气扑城城不守,倭奴夜进金山口。hǎi qì pū chéng chéng bù shǒu,wō nú yè jìn jīn shān kǒu。
铜签半傅鸊鹈膏,刀血斜凝紫花绣。tóng qiān bàn fù pì tí gāo,dāo xuè xié níng zǐ huā xiù。
天生吕生眉采竖,别却家门守城去。tiān shēng lǚ shēng méi cǎi shù,bié què jiā mén shǒu chéng qù。
独携大胆出吴关,铁皮双裹青檀树。dú xié dà dǎn chū wú guān,tiě pí shuāng guǒ qīng tán shù。
楼中唱罢酒半曛,倒著儒冠高佛云。lóu zhōng chàng bà jiǔ bàn xūn,dào zhù rú guān gāo fú yún。
从游泮水践绳墨,却嫌去采青春芹。cóng yóu pàn shuǐ jiàn shéng mò,què xián qù cǎi qīng chūn qín。
吕生固自有奇气,学敌万人非所志。lǚ shēng gù zì yǒu qí qì,xué dí wàn rén fēi suǒ zhì。
天姥中峰翠色微,石榻斜支读书处。tiān lǎo zhōng fēng cuì sè wēi,shí tà xié zhī dú shū chù。

三茅观观潮

徐渭

黄幡绣字金铃重,仙人夜语骑青凤。huáng fān xiù zì jīn líng zhòng,xiān rén yè yǔ qí qīng fèng。
宝树攒攒摇绿枝,海门数点潮头动。bǎo shù zǎn zǎn yáo lǜ zhī,hǎi mén shù diǎn cháo tóu dòng。
海神罢舞回腰窄,天地有身存不得。hǎi shén bà wǔ huí yāo zhǎi,tiān dì yǒu shēn cún bù dé。
谁将练带括秋空,谁将古慨量春雪。shuí jiāng liàn dài kuò qiū kōng,shuí jiāng gǔ kǎi liàng chūn xuě。
黑鳌戴地几万年,昼夜一身神血乾。hēi áo dài dì jǐ wàn nián,zhòu yè yī shēn shén xuè qián。
升沉不守瞬息事,人间白浪今如此。shēng chén bù shǒu shùn xī shì,rén jiān bái làng jīn rú cǐ。
白日高高惨不光,冷虹随日萦城隍。bái rì gāo gāo cǎn bù guāng,lěng hóng suí rì yíng chéng huáng。
城中那得知城外,却疑寒色来何方。chéng zhōng nà dé zhī chéng wài,què yí hán sè lái hé fāng。
鹿园草长文殊死,狮子随人吼祇树。lù yuán cǎo zhǎng wén shū sǐ,shī zi suí rén hǒu qí shù。
吴山石头坐秋风,带着高冠拂云雾。wú shān shí tóu zuò qiū fēng,dài zhe gāo guān fú yún wù。

阴风吹火篇呈钱刑部君附书

徐渭

阴风吹火火欲燃,老枭夜啸白昼眠。yīn fēng chuī huǒ huǒ yù rán,lǎo xiāo yè xiào bái zhòu mián。
山头月出狐狸去,竹径归来天未曙。shān tóu yuè chū hú lí qù,zhú jìng guī lái tiān wèi shǔ。
黑松密处秋萤雨,烟里闻声辨乡语。hēi sōng mì chù qiū yíng yǔ,yān lǐ wén shēng biàn xiāng yǔ。
有身无首知是谁,寒风莫射刀伤处。yǒu shēn wú shǒu zhī shì shuí,hán fēng mò shè dāo shāng chù。
关门悬纛稀行旅,半是生人半是鬼。guān mén xuán dào xī xíng lǚ,bàn shì shēng rén bàn shì guǐ。
犹道能言似昨时,白日牵人说兵事。yóu dào néng yán shì zuó shí,bái rì qiān rén shuō bīng shì。
高幡影卧西陵渡,召鬼不至毗卢怒。gāo fān yǐng wò xī líng dù,zhào guǐ bù zhì pí lú nù。
大江流水枉隔侬,冯将咒力攀浓雾。dà jiāng liú shuǐ wǎng gé nóng,féng jiāng zhòu lì pān nóng wù。
中流灯火密如萤,饥魂未食阴风鸣。zhōng liú dēng huǒ mì rú yíng,jī hún wèi shí yīn fēng míng。
髑髅避月攫残黍,幡底飒然人发竖。dú lóu bì yuè jué cán shǔ,fān dǐ sà rán rén fā shù。
谁言堕地永为厉,宰官功德不可议。shuí yán duò dì yǒng wèi lì,zǎi guān gōng dé bù kě yì。

杨妃春睡图

徐渭

守宫夜落胭脂臂,玉阶草色蜻蜓醉。shǒu gōng yè luò yān zhī bì,yù jiē cǎo sè qīng tíng zuì。
花气随风出御墙,无人知道杨妃睡。huā qì suí fēng chū yù qiáng,wú rén zhī dào yáng fēi shuì。
皂纱帐底绛罗委,一团红玉沉秋水。zào shā zhàng dǐ jiàng luó wěi,yī tuán hóng yù chén qiū shuǐ。
画里犹能动世人,何怪当年走天子。huà lǐ yóu néng dòng shì rén,hé guài dāng nián zǒu tiān zi。
欲呼与语不得起,走向西屏打鹦鹉。yù hū yǔ yǔ bù dé qǐ,zǒu xiàng xī píng dǎ yīng wǔ。
为问华清日影斜,梦里曾飞何处雨?wèi wèn huá qīng rì yǐng xié,mèng lǐ céng fēi hé chù yǔ?

徐渭

暮天宝色珊瑚紫,海气结云云不蕊。mù tiān bǎo sè shān hú zǐ,hǎi qì jié yún yún bù ruǐ。
瑶阙重关金锁寒,枕席无欢帝妃死。yáo quē zhòng guān jīn suǒ hán,zhěn xí wú huān dì fēi sǐ。
百神走马散曹吏,马蹄踏空神各视。bǎi shén zǒu mǎ sàn cáo lì,mǎ tí tà kōng shén gè shì。
天孙纤手裁素罗,穗帐横施九万里。tiān sūn xiān shǒu cái sù luó,suì zhàng héng shī jiǔ wàn lǐ。
鲛人丝色光海波,海犀输织一万驮。jiāo rén sī sè guāng hǎi bō,hǎi xī shū zhī yī wàn tuó。
神人罛赙不足用,长鬟散缟呼诸娥。shén rén gū fù bù zú yòng,zhǎng huán sàn gǎo hū zhū é。
世人不解天上苦,罗帐锦筝围日暮。shì rén bù jiě tiān shàng kǔ,luó zhàng jǐn zhēng wéi rì mù。
换取貂襕拂玉鞍,起向山南射黄兔。huàn qǔ diāo lán fú yù ān,qǐ xiàng shān nán shè huáng tù。

万里比邻篇赠嘉则

徐渭

白藤织笈春花密,青袍剪水波纹湿。bái téng zhī jí chūn huā mì,qīng páo jiǎn shuǐ bō wén shī。
出门寸步即天涯,帏底牵衣弦正急。chū mén cùn bù jí tiān yá,wéi dǐ qiān yī xián zhèng jí。
关山断路不断云,吴刀割水那得分。guān shān duàn lù bù duàn yún,wú dāo gē shuǐ nà dé fēn。
章华杨柳弄旧色,何地却少春申君。zhāng huá yáng liǔ nòng jiù sè,hé dì què shǎo chūn shēn jūn。
人生远游须及春,青天能容七尺身。rén shēng yuǎn yóu xū jí chūn,qīng tiān néng róng qī chǐ shēn。
芳草长途去万里,望望吾家随处是。fāng cǎo zhǎng tú qù wàn lǐ,wàng wàng wú jiā suí chù shì。

述梦

徐渭

伯劳打始开,燕子留不住。bó láo dǎ shǐ kāi,yàn zi liú bù zhù。
今夕梦中来,何似当初不飞去。jīn xī mèng zhōng lái,hé shì dāng chū bù fēi qù。
怜羁雄,嗤恶侣。lián jī xióng,chī è lǚ。
两意茫茫坠晓烟,门外乌啼泪如雨。liǎng yì máng máng zhuì xiǎo yān,mén wài wū tí lèi rú yǔ。

述梦

徐渭

跣而濯,宛如昨,罗鞋四钩闲不著。xiǎn ér zhuó,wǎn rú zuó,luó xié sì gōu xián bù zhù。
棠梨花下踏黄泥,行踪不到栖鸳阁。táng lí huā xià tà huáng ní,xíng zōng bù dào qī yuān gé。